古诗词

酬安秘丞见赠长歌

王禹偁

我闻进士登科换凡骨,信知不是风尘物。wǒ wén jìn shì dēng kē huàn fán gǔ,xìn zhī bù shì fēng chén wù。
贡籍由来数百年,直疑空却神仙窟。gòng jí yóu lái shù bǎi nián,zhí yí kōng què shén xiān kū。
其间最贵龙虎榜,乘时得路为卿相。qí jiān zuì guì lóng hǔ bǎng,chéng shí dé lù wèi qīng xiāng。
一从巢寇犯阙来,梁氏礼闱还草创。yī cóng cháo kòu fàn quē lái,liáng shì lǐ wéi hái cǎo chuàng。
庄宗明宗虽膺命,晋朝汉朝俱不永。zhuāng zōng míng zōng suī yīng mìng,jìn cháo hàn cháo jù bù yǒng。
其中纵得神仙材,太平不见哀之哉。qí zhōng zòng dé shén xiān cái,tài píng bù jiàn āi zhī zāi。
上玄应恐天地闲,安仙又谪来人寰。shàng xuán yīng kǒng tiān dì xián,ān xiān yòu zhé lái rén huán。
二十把笔疏辞源,黄河倾落昆仑山。èr shí bǎ bǐ shū cí yuán,huáng hé qīng luò kūn lún shān。
有周道衰犹叹凤,天公留得归皇宋。yǒu zhōu dào shuāi yóu tàn fèng,tiān gōng liú dé guī huáng sòng。
天水夕郎掌贡时,禹门万仞连云耸。tiān shuǐ xī láng zhǎng gòng shí,yǔ mén wàn rèn lián yún sǒng。
不是真龙不能过,嗔波怒浪浇雷火。bù shì zhēn lóng bù néng guò,chēn bō nù làng jiāo léi huǒ。
是岁北极七个星,一时下降为门生。shì suì běi jí qī gè xīng,yī shí xià jiàng wèi mén shēng。
安仙堂堂冠其首,六星煌煌愿随后。ān xiān táng táng guān qí shǒu,liù xīng huáng huáng yuàn suí hòu。
驺虞赋就铿金石,丹水诗成摛锦绣。zōu yú fù jiù kēng jīn shí,dān shuǐ shī chéng chī jǐn xiù。
玉皇殿前受恩渥,一时命入芙蓉幕。yù huáng diàn qián shòu ēn wò,yī shí mìng rù fú róng mù。
独得归州近巫峡,十二晴峰长在睫。dú dé guī zhōu jìn wū xiá,shí èr qíng fēng zhǎng zài jié。
郡斋狂醉复狂吟,书尽巴东一川叶。jùn zhāi kuáng zuì fù kuáng yín,shū jǐn bā dōng yī chuān yè。
迩来游宦五六年,吴山越水供新编。ěr lái yóu huàn wǔ liù nián,wú shān yuè shuǐ gōng xīn biān。
还同白傅苏杭日,歌诗落笔人争传。hái tóng bái fù sū háng rì,gē shī luò bǐ rén zhēng chuán。
去年始上芸香阁,出典陶丘滞锋锷。qù nián shǐ shàng yún xiāng gé,chū diǎn táo qiū zhì fēng è。
阮籍营中浮蚁馨,亚夫门外垂杨弱。ruǎn jí yíng zhōng fú yǐ xīn,yà fū mén wài chuí yáng ruò。
骥足虽知暂縻绊,樽前未始长嗟叹。jì zú suī zhī zàn mí bàn,zūn qián wèi shǐ zhǎng jiē tàn。
只应会得老聃言,大器本来成较晚。zhǐ yīng huì dé lǎo dān yán,dà qì běn lái chéng jiào wǎn。
吾君正是兴文教,不日徵归掌纶诰。wú jūn zhèng shì xīng wén jiào,bù rì zhēng guī zhǎng lún gào。
醉挨雉扇扫宫辞,怒上螭头呈谏草。zuì āi zhì shàn sǎo gōng cí,nù shàng chī tóu chéng jiàn cǎo。
笔下追还三代风,祛尽浇漓成古道。bǐ xià zhuī hái sān dài fēng,qū jǐn jiāo lí chéng gǔ dào。
丈夫方见兼济才,莫学西山采薇老。zhàng fū fāng jiàn jiān jì cái,mò xué xī shān cǎi wēi lǎo。
我今自是蓬蒿身,如何一见如故人。wǒ jīn zì shì péng hāo shēn,rú hé yī jiàn rú gù rén。
长歌谓我相剪饰,便疑平地升青云。zhǎng gē wèi wǒ xiāng jiǎn shì,biàn yí píng dì shēng qīng yún。
文章难得逢知己,知己相逢贵终始。wén zhāng nán dé féng zhī jǐ,zhī jǐ xiāng féng guì zhōng shǐ。
伊我行止方悽悽,老亲稚子相顾啼。yī wǒ xíng zhǐ fāng qī qī,lǎo qīn zhì zi xiāng gù tí。
出门动足歧路迷,得君引上登天梯。chū mén dòng zú qí lù mí,dé jūn yǐn shàng dēng tiān tī。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

幕次闲吟

王禹偁

六里山中谪宦身,归来无路掌丝纶。liù lǐ shān zhōng zhé huàn shēn,guī lái wú lù zhǎng sī lún。
阶前不见朱衣吏,堂上空辞白发亲。jiē qián bù jiàn zhū yī lì,táng shàng kōng cí bái fā qīn。
月入可堪茶作俸,雨多还怯桂为薪。yuè rù kě kān chá zuò fèng,yǔ duō hái qiè guì wèi xīn。
懒求郡印缘何事,曾忝西垣侍从臣。lǎn qiú jùn yìn yuán hé shì,céng tiǎn xī yuán shì cóng chén。

幕次闲吟

王禹偁

江蓠吟尽鬓成霜,谪宦归来梦一场。jiāng lí yín jǐn bìn chéng shuāng,zhé huàn guī lái mèng yī chǎng。
每日祇窥丹凤案,被人犹唤紫微郎。měi rì qí kuī dān fèng àn,bèi rén yóu huàn zǐ wēi láng。
斋宫独坐风翻幕,客舍闲吟叶满床。zhāi gōng dú zuò fēng fān mù,kè shě xián yín yè mǎn chuáng。
若是承明容再入,未曾荒废旧文章。ruò shì chéng míng róng zài rù,wèi céng huāng fèi jiù wén zhāng。

将赴单州和韦度支相送之什次韵

王禹偁

就养求官动圣知,专城犹得近王畿。jiù yǎng qiú guān dòng shèng zhī,zhuān chéng yóu dé jìn wáng jī。
乡人竟指曾题柱,丘嫂应惭不下机。xiāng rén jìng zhǐ céng tí zhù,qiū sǎo yīng cán bù xià jī。
西掖罢批天子诏,北堂荣著老莱衣。xī yē bà pī tiān zi zhào,běi táng róng zhù lǎo lái yī。
邻封唱和如多暇,三载须成一集归。lín fēng chàng hé rú duō xiá,sān zài xū chéng yī jí guī。

初上单州有作

王禹偁

旧官休念直承明,就养虽能系宦情。jiù guān xiū niàn zhí chéng míng,jiù yǎng suī néng xì huàn qíng。
蓝绶昔年为短簿,彩衣今日是专城。lán shòu xī nián wèi duǎn bù,cǎi yī jīn rì shì zhuān chéng。
妓人半在登楼看,亲老初来满郡迎。jì rén bàn zài dēng lóu kàn,qīn lǎo chū lái mǎn jùn yíng。
慢逐板舆张皂盖,平生唯有此时荣。màn zhú bǎn yú zhāng zào gài,píng shēng wéi yǒu cǐ shí róng。

送秘阁裴都监奉使两浙

王禹偁

霏霏梅雨洒船窗,绿荇参差早稻黄。fēi fēi méi yǔ sǎ chuán chuāng,lǜ xìng cān chà zǎo dào huáng。
捧诏暂辞图籍府,扬帆深入水云乡。pěng zhào zàn cí tú jí fǔ,yáng fān shēn rù shuǐ yún xiāng。
皇华静宴江楼月,御札闲开野寺香。huáng huá jìng yàn jiāng lóu yuè,yù zhá xián kāi yě sì xiāng。
若到苏台人问我,长官重拜紫微郎。ruò dào sū tái rén wèn wǒ,zhǎng guān zhòng bài zǐ wēi láng。

送冯中允之任婺州

王禹偁

东南宦迹多胜游,婺女星下溪山幽。dōng nán huàn jì duō shèng yóu,wù nǚ xīng xià xī shān yōu。
严陵隐德七里濑,沈约诗名八咏楼。yán líng yǐn dé qī lǐ lài,shěn yuē shī míng bā yǒng lóu。
岸上黍离经故国,湖边木脱正高秋。àn shàng shǔ lí jīng gù guó,hú biān mù tuō zhèng gāo qiū。
承明三入妨贤久,拟觅江乡小郡侯。chéng míng sān rù fáng xián jiǔ,nǐ mì jiāng xiāng xiǎo jùn hóu。

寄题义门胡氏华林书院

王禹偁

水阁山斋架碧虚,亭亭华表映门闾。shuǐ gé shān zhāi jià bì xū,tíng tíng huá biǎo yìng mén lǘ。
力田岁取千箱稻,好事家藏万卷书。lì tián suì qǔ qiān xiāng dào,hǎo shì jiā cáng wàn juǎn shū。
旋对杯盘烧野笋,别开池沼养溪鱼。xuán duì bēi pán shāo yě sǔn,bié kāi chí zhǎo yǎng xī yú。
吾生未有林泉计,空愧妨贤卧直庐。wú shēng wèi yǒu lín quán jì,kōng kuì fáng xián wò zhí lú。

送张监察通判馀杭

王禹偁

郡城潇洒浙江滨,暂辍乘骢慰远民。jùn chéng xiāo sǎ zhè jiāng bīn,zàn chuò chéng cōng wèi yuǎn mín。
莫放霜威夸御史,且收风景属诗人。mò fàng shuāng wēi kuā yù shǐ,qiě shōu fēng jǐng shǔ shī rén。
雪侵楼上迎潮眼,花拥湖中泛月身。xuě qīn lóu shàng yíng cháo yǎn,huā yōng hú zhōng fàn yuè shēn。
尽是公馀吟咏处,好飞佳句寄词臣。jǐn shì gōng yú yín yǒng chù,hǎo fēi jiā jù jì cí chén。

送杨屯田通判永兴

王禹偁

长安弃废比藩方,通理犹宜占省郎。zhǎng ān qì fèi bǐ fān fāng,tōng lǐ yóu yí zhàn shěng láng。
入洛才名齐二陆,有唐门户本三杨。rù luò cái míng qí èr lù,yǒu táng mén hù běn sān yáng。
袖中丹桂家声在,道畔丰碑祖德光。xiù zhōng dān guì jiā shēng zài,dào pàn fēng bēi zǔ dé guāng。
莫向公馀寻故第,榛芜难认靖恭坊。mò xiàng gōng yú xún gù dì,zhēn wú nán rèn jìng gōng fāng。

书斋

王禹偁

年年赁宅住闲坊,也作幽斋著道装。nián nián lìn zhái zhù xián fāng,yě zuò yōu zhāi zhù dào zhuāng。
守静便为生白室,著书兼是草玄堂。shǒu jìng biàn wèi shēng bái shì,zhù shū jiān shì cǎo xuán táng。
屏山独卧千峰雪,御札时开一炷香。píng shān dú wò qiān fēng xuě,yù zhá shí kāi yī zhù xiāng。
莫笑未归田里去,宦途机巧尽能忘。mò xiào wèi guī tián lǐ qù,huàn tú jī qiǎo jǐn néng wàng。

书怀简孙何丁谓

王禹偁

三入承明已七年,自惭踪迹久妨贤。sān rù chéng míng yǐ qī nián,zì cán zōng jì jiǔ fáng xián。
吾子几时归凤阁,病夫方欲买渔船。wú zi jǐ shí guī fèng gé,bìng fū fāng yù mǎi yú chuán。
季路旨甘知已矣,潘安毛鬓更皤然。jì lù zhǐ gān zhī yǐ yǐ,pān ān máo bìn gèng pó rán。
举人自代何由得,归去东皋种黍田。jǔ rén zì dài hé yóu dé,guī qù dōng gāo zhǒng shǔ tián。

送柴谏议之任河中

王禹偁

蒲津名郡得名公,谏纸盈箱且罢封。pú jīn míng jùn dé míng gōng,jiàn zhǐ yíng xiāng qiě bà fēng。
红药阶墀曾吐凤,绿莎厅事旧鸣蛩。hóng yào jiē chí céng tǔ fèng,lǜ shā tīng shì jiù míng qióng。
下车首谒重华庙,入境先经五老峰。xià chē shǒu yè zhòng huá miào,rù jìng xiān jīng wǔ lǎo fēng。
见说丘门诗板在,应教回也继遗踪。jiàn shuō qiū mén shī bǎn zài,yīng jiào huí yě jì yí zōng。

送李著作

王禹偁

芸阁新衔捧诏归,历阳湖畔拜庭闱。yún gé xīn xián pěng zhào guī,lì yáng hú pàn bài tíng wéi。
已闻爱子披朱绂,犹学婴儿著彩衣。yǐ wén ài zi pī zhū fú,yóu xué yīng ér zhù cǎi yī。
饭馈海陵红稻软,鲙擎淮水白鱼肥。fàn kuì hǎi líng hóng dào ruǎn,kuài qíng huái shuǐ bái yú féi。
吾生自失荣亲禄,谩踏花砖入北扉。wú shēng zì shī róng qīn lù,mán tà huā zhuān rù běi fēi。

诏知滁州军州事因题二首

王禹偁

晓直银台作侍臣,暮为郎吏入埃尘。xiǎo zhí yín tái zuò shì chén,mù wèi láng lì rù āi chén。
一生大抵如春梦,三黜何妨似古人。yī shēng dà dǐ rú chūn mèng,sān chù hé fáng shì gǔ rén。
不称禁中批紫诏,犹教淮上拥朱轮。bù chēng jìn zhōng pī zǐ zhào,yóu jiào huái shàng yōng zhū lún。
时清郡小应多暇,感激君恩养病身。shí qīng jùn xiǎo yīng duō xiá,gǎn jī jūn ēn yǎng bìng shēn。

诏知滁州军州事因题二首

王禹偁

罢直金銮领一麾,依前憔悴咏江蓠。bà zhí jīn luán lǐng yī huī,yī qián qiáo cuì yǒng jiāng lí。
所嗟吾道关消长,岂为微躯系盛衰。suǒ jiē wú dào guān xiāo zhǎng,qǐ wèi wēi qū xì shèng shuāi。
尚愧临民为父母,终当学稼养妻儿。shàng kuì lín mín wèi fù mǔ,zhōng dāng xué jià yǎng qī ér。
自怜此度辞京阙,犹胜商山副使时。zì lián cǐ dù cí jīng quē,yóu shèng shāng shān fù shǐ shí。