古诗词

筵上狂歌送侍棋衣袄天使

王禹偁

昔事先皇叨近侍,北门西掖清华地。xī shì xiān huáng dāo jìn shì,běi mén xī yē qīng huá dì。
太宗多材复多艺,万机馀暇翻棋势。tài zōng duō cái fù duō yì,wàn jī yú xiá fān qí shì。
对面千里为第一,独飞天蛾为第二。duì miàn qiān lǐ wèi dì yī,dú fēi tiān é wèi dì èr。
第三海底取明珠,三阵堂堂皆御制。dì sān hǎi dǐ qǔ míng zhū,sān zhèn táng táng jiē yù zhì。
中使宣来示近臣,天机秘密通鬼神。zhōng shǐ xuān lái shì jìn chén,tiān jī mì mì tōng guǐ shén。
乃知棋法同军法,既诫贪心又嫌怯。nǎi zhī qí fǎ tóng jūn fǎ,jì jiè tān xīn yòu xián qiè。
唯宜静胜守封疆,不乐穷兵用戈甲。wéi yí jìng shèng shǒu fēng jiāng,bù lè qióng bīng yòng gē jiǎ。
先皇三势有深旨,岂独一枰而已矣。xiān huáng sān shì yǒu shēn zhǐ,qǐ dú yī píng ér yǐ yǐ。
当时受赐感君恩,藏于箧笥传子孙。dāng shí shòu cì gǎn jūn ēn,cáng yú qiè sì chuán zi sūn。
至道年中出滁上,失脚青云空怅望。zhì dào nián zhōng chū chú shàng,shī jiǎo qīng yún kōng chàng wàng。
移典维扬日望还,轩辕鼎成飞上天。yí diǎn wéi yáng rì wàng hái,xuān yuán dǐng chéng fēi shàng tiān。
龙髯忽断攀不得,旧朝衣上泪潺湲。lóng rán hū duàn pān bù dé,jiù cháo yī shàng lèi chán yuán。
吾皇曲念先朝物,徵归再掌西垣笔。wú huáng qū niàn xiān cháo wù,zhēng guī zài zhǎng xī yuán bǐ。
悲凉忽见红药开,哭临空随梓宫出。bēi liáng hū jiàn hóng yào kāi,kū lín kōng suí zǐ gōng chū。
去年领郡得齐安,山州僻陋在江干。qù nián lǐng jùn dé qí ān,shān zhōu pì lòu zài jiāng gàn。
黄民谁识旧学士,白头犹作老郎官。huáng mín shuí shí jiù xué shì,bái tóu yóu zuò lǎo láng guān。
昨日江边天使到,随例沾恩着衣袄。zuó rì jiāng biān tiān shǐ dào,suí lì zhān ēn zhe yī ǎo。
皇华本是江南客,久侍先皇对棋弈。huáng huá běn shì jiāng nán kè,jiǔ shì xiān huáng duì qí yì。
筵中偶说当年事,三势分明皆记得。yán zhōng ǒu shuō dāng nián shì,sān shì fēn míng jiē jì dé。
我从失职别上台,御书深锁不将来。wǒ cóng shī zhí bié shàng tái,yù shū shēn suǒ bù jiāng lái。
遥想棋图在私室,天香散尽空尘埃。yáo xiǎng qí tú zài sī shì,tiān xiāng sàn jǐn kōng chén āi。
今日因君聊话及,翻作停杯向隅泣。jīn rì yīn jūn liáo huà jí,fān zuò tíng bēi xiàng yú qì。
人生不易逢圣朝,君恩未报双鬓凋。rén shēng bù yì féng shèng cháo,jūn ēn wèi bào shuāng bìn diāo。
金銮殿花春灼灼,永熙陵树夜萧萧。jīn luán diàn huā chūn zhuó zhuó,yǒng xī líng shù yè xiāo xiāo。
空叹拖肠在泥土,不如舐鼎升烟霄。kōng tàn tuō cháng zài ní tǔ,bù rú shì dǐng shēng yān xiāo。
多病相如犹未死,追思往事欲魂销。duō bìng xiāng rú yóu wèi sǐ,zhuī sī wǎng shì yù hún xiāo。
星使今辰回马首,强对离筵满倾酒。xīng shǐ jīn chén huí mǎ shǒu,qiáng duì lí yán mǎn qīng jiǔ。
悲歌一曲从事书,唱与朝中旧知友。bēi gē yī qū cóng shì shū,chàng yǔ cháo zhōng jiù zhī yǒu。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

道服

王禹偁

楮冠布褐皂纱巾,曾忝西垣寓直人。chǔ guān bù hè zào shā jīn,céng tiǎn xī yuán yù zhí rén。
此际暂披因假日,如今长著见闲身。cǐ jì zàn pī yīn jiǎ rì,rú jīn zhǎng zhù jiàn xián shēn。
濯缨未识三湘水,漉酒空经六里春。zhuó yīng wèi shí sān xiāng shuǐ,lù jiǔ kōng jīng liù lǐ chūn。
不为行香著朝服,贰车谁信旧词臣。bù wèi xíng xiāng zhù cháo fú,èr chē shuí xìn jiù cí chén。

南郊大礼诗

王禹偁

圣君重卜祀南郊,仗用黄麾间白旄。shèng jūn zhòng bo sì nán jiāo,zhàng yòng huáng huī jiān bái máo。
仙吹冷翻苍玉佩,晓霞晴透绛纱袍。xiān chuī lěng fān cāng yù pèi,xiǎo xiá qíng tòu jiàng shā páo。
天开兜率斋宫静,海涌蓬莱帐殿高。tiān kāi dōu lǜ zhāi gōng jìng,hǎi yǒng péng lái zhàng diàn gāo。
迁客生还知有望,商山不敢读离骚。qiān kè shēng hái zhī yǒu wàng,shāng shān bù gǎn dú lí sāo。

南郊大礼诗

王禹偁

百僚冠剑互珊珊,文物威蕤属礼官。bǎi liáo guān jiàn hù shān shān,wén wù wēi ruí shǔ lǐ guān。
清漏宿斋宣祖庙,质明行事昊天坛。qīng lòu sù zhāi xuān zǔ miào,zhì míng xíng shì hào tiān tán。
旌旗漠漠帷宫晓,星斗依依彩仗寒。jīng qí mò mò wéi gōng xiǎo,xīng dòu yī yī cǎi zhàng hán。
肠断商于左迁客,圆丘无分得荣观。cháng duàn shāng yú zuǒ qiān kè,yuán qiū wú fēn dé róng guān。

南郊大礼诗

王禹偁

严配郊丘展孝思,质文参酌礼无违。yán pèi jiāo qiū zhǎn xiào sī,zhì wén cān zhuó lǐ wú wéi。
大羹味薄牲牷洁,至乐声和凤鸟飞。dà gēng wèi báo shēng quán jié,zhì lè shēng hé fèng niǎo fēi。
黄道月斜风细细,紫坛天晓露霏霏。huáng dào yuè xié fēng xì xì,zǐ tán tiān xiǎo lù fēi fēi。
可怜此夜商山客,画尽炉灰泪满衣。kě lián cǐ yè shāng shān kè,huà jǐn lú huī lèi mǎn yī。

南郊大礼诗

王禹偁

彩城残月带微霜,版奏中严夜未央。cǎi chéng cán yuè dài wēi shuāng,bǎn zòu zhōng yán yè wèi yāng。
三献欲终侵曙色,百神齐下散天香。sān xiàn yù zhōng qīn shǔ sè,bǎi shén qí xià sàn tiān xiāng。
珠旒微乱埙篪韵,柴燎轻笼剑佩光。zhū liú wēi luàn xūn chí yùn,chái liáo qīng lóng jiàn pèi guāng。
此夕商山对何物,猿啼鸟哭树苍苍。cǐ xī shāng shān duì hé wù,yuán tí niǎo kū shù cāng cāng。

南郊大礼诗

王禹偁

严禋礼退一阳生,抃贺欢呼动四溟。yán yīn lǐ tuì yī yáng shēng,biàn hè huān hū dòng sì míng。
圣寿久长南至日,宝图高大北辰星。shèng shòu jiǔ zhǎng nán zhì rì,bǎo tú gāo dà běi chén xīng。
九重城阙天将曙,百万人家户不扃。jiǔ zhòng chéng quē tiān jiāng shǔ,bǎi wàn rén jiā hù bù jiōng。
知有化工无弃物,海波分纳一浮萍。zhī yǒu huà gōng wú qì wù,hǎi bō fēn nà yī fú píng。

南郊大礼诗

王禹偁

乾元门上赭袍光,雉扇初开散御香。qián yuán mén shàng zhě páo guāng,zhì shàn chū kāi sàn yù xiāng。
郊祀一千年运祚,赦书三万里封疆。jiāo sì yī qiān nián yùn zuò,shè shū sān wàn lǐ fēng jiāng。
人间草木沾皇泽,天上咸韶送寿觞。rén jiān cǎo mù zhān huáng zé,tiān shàng xián sháo sòng shòu shāng。
惆怅昔年曾侍从,而今翻似鼠拖肠。chóu chàng xī nián céng shì cóng,ér jīn fān shì shǔ tuō cháng。

南郊大礼诗

王禹偁

六街旌旆亸虹蜺,仙仗参差羽卫齐。liù jiē jīng pèi duǒ hóng ní,xiān zhàng cān chà yǔ wèi qí。
千步廊前班振鹭,百寻竿上揭金鸡。qiān bù láng qián bān zhèn lù,bǎi xún gān shàng jiē jīn jī。
狴牢冷落停丹笔,郡国欢呼拆紫泥。bì láo lěng luò tíng dān bǐ,jùn guó huān hū chāi zǐ ní。
凤阁旧臣期赦宥,免教长似触藩羝。fèng gé jiù chén qī shè yòu,miǎn jiào zhǎng shì chù fān dī。

南郊大礼诗

王禹偁

千官云拥御楼时,朝服纷纷换礼衣。qiān guān yún yōng yù lóu shí,cháo fú fēn fēn huàn lǐ yī。
万里梯航归大国,一声雷雨破圜扉。wàn lǐ tī háng guī dà guó,yī shēng léi yǔ pò huán fēi。
青蝇传去人人喜,丹凤衔来处处飞。qīng yíng chuán qù rén rén xǐ,dān fèng xián lái chù chù fēi。
收尽洛南迁客泪,全家潜望日边归。shōu jǐn luò nán qiān kè lèi,quán jiā qián wàng rì biān guī。

南郊大礼诗

王禹偁

彩云随步下乾元,雨露新恩洽普天。cǎi yún suí bù xià qián yuán,yǔ lù xīn ēn qià pǔ tiān。
四辅首迎丹凤诏,六师齐散廪牺钱。sì fǔ shǒu yíng dān fèng zhào,liù shī qí sàn lǐn xī qián。
熙熙品物瞻尧日,习习薰风动舜弦。xī xī pǐn wù zhān yáo rì,xí xí xūn fēng dòng shùn xián。
商洛贰车当此际,旧朝衣上泪潺湲。shāng luò èr chē dāng cǐ jì,jiù cháo yī shàng lèi chán yuán。

南郊大礼诗

王禹偁

年来不见祀圜丘,谪宦携亲叹白头。nián lái bù jiàn sì huán qiū,zhé huàn xié qīn tàn bái tóu。
作赋有时悲鵩鸟,杀身无路学牺牛。zuò fù yǒu shí bēi fú niǎo,shā shēn wú lù xué xī niú。
非才岂合居台阁,归梦徒劳近冕旒。fēi cái qǐ hé jū tái gé,guī mèng tú láo jìn miǎn liú。
千载遭逢如未替,此身重见帝王州。qiān zài zāo féng rú wèi tì,cǐ shēn zhòng jiàn dì wáng zhōu。

和仲咸诗六首

王禹偁

泽国来朝积岁年,商山相遇话乡原。zé guó lái cháo jī suì nián,shāng shān xiāng yù huà xiāng yuán。
郤诜重折月中桂,陶令未归江上村。xì shēn zhòng zhé yuè zhōng guì,táo lìng wèi guī jiāng shàng cūn。
岚气滴空无限翠,泉声通夕有何冤。lán qì dī kōng wú xiàn cuì,quán shēng tōng xī yǒu hé yuān。
寒灯挑尽芳樽竭,所得新奇尽雅言。hán dēng tiāo jǐn fāng zūn jié,suǒ dé xīn qí jǐn yǎ yán。

和仲咸诗六首

王禹偁

风雅荒凉信可悲,家声留得尽玄微。fēng yǎ huāng liáng xìn kě bēi,jiā shēng liú dé jǐn xuán wēi。
且欣丹穴一毛在,莫道沅江九肋稀。qiě xīn dān xué yī máo zài,mò dào yuán jiāng jiǔ lē xī。
思苦也知关国政,官卑应为泄天机。sī kǔ yě zhī guān guó zhèng,guān bēi yīng wèi xiè tiān jī。
他时迁客归朝去,拟觅琼瑶满袖归。tā shí qiān kè guī cháo qù,nǐ mì qióng yáo mǎn xiù guī。

和仲咸诗六首

王禹偁

玉经炎火竹经霜,却把刚肠变酒肠。yù jīng yán huǒ zhú jīng shuāng,què bǎ gāng cháng biàn jiǔ cháng。
庾信悲哀休作赋,接舆歌曲且佯狂。yǔ xìn bēi āi xiū zuò fù,jiē yú gē qū qiě yáng kuáng。
更谙丧乱灾为福,蕴蓄才华有若亡。gèng ān sàng luàn zāi wèi fú,yùn xù cái huá yǒu ruò wáng。
孤宦由来宜晚达,祝君霄汉路歧长。gū huàn yóu lái yí wǎn dá,zhù jūn xiāo hàn lù qí zhǎng。

和仲咸诗六首

王禹偁

旧游前政一追寻,宦路迁移敌古今。jiù yóu qián zhèng yī zhuī xún,huàn lù qiān yí dí gǔ jīn。
黄绶位卑曾叹命,青宫官冷不妨吟。huáng shòu wèi bēi céng tàn mìng,qīng gōng guān lěng bù fáng yín。
烟岚不改当窗色,桃李应垂满砌阴。yān lán bù gǎi dāng chuāng sè,táo lǐ yīng chuí mǎn qì yīn。
好寄新诗题旧壁,为言梅福珥朝簪。hǎo jì xīn shī tí jiù bì,wèi yán méi fú ěr cháo zān。