古诗词

筵上狂歌送侍棋衣袄天使

王禹偁

昔事先皇叨近侍,北门西掖清华地。xī shì xiān huáng dāo jìn shì,běi mén xī yē qīng huá dì。
太宗多材复多艺,万机馀暇翻棋势。tài zōng duō cái fù duō yì,wàn jī yú xiá fān qí shì。
对面千里为第一,独飞天蛾为第二。duì miàn qiān lǐ wèi dì yī,dú fēi tiān é wèi dì èr。
第三海底取明珠,三阵堂堂皆御制。dì sān hǎi dǐ qǔ míng zhū,sān zhèn táng táng jiē yù zhì。
中使宣来示近臣,天机秘密通鬼神。zhōng shǐ xuān lái shì jìn chén,tiān jī mì mì tōng guǐ shén。
乃知棋法同军法,既诫贪心又嫌怯。nǎi zhī qí fǎ tóng jūn fǎ,jì jiè tān xīn yòu xián qiè。
唯宜静胜守封疆,不乐穷兵用戈甲。wéi yí jìng shèng shǒu fēng jiāng,bù lè qióng bīng yòng gē jiǎ。
先皇三势有深旨,岂独一枰而已矣。xiān huáng sān shì yǒu shēn zhǐ,qǐ dú yī píng ér yǐ yǐ。
当时受赐感君恩,藏于箧笥传子孙。dāng shí shòu cì gǎn jūn ēn,cáng yú qiè sì chuán zi sūn。
至道年中出滁上,失脚青云空怅望。zhì dào nián zhōng chū chú shàng,shī jiǎo qīng yún kōng chàng wàng。
移典维扬日望还,轩辕鼎成飞上天。yí diǎn wéi yáng rì wàng hái,xuān yuán dǐng chéng fēi shàng tiān。
龙髯忽断攀不得,旧朝衣上泪潺湲。lóng rán hū duàn pān bù dé,jiù cháo yī shàng lèi chán yuán。
吾皇曲念先朝物,徵归再掌西垣笔。wú huáng qū niàn xiān cháo wù,zhēng guī zài zhǎng xī yuán bǐ。
悲凉忽见红药开,哭临空随梓宫出。bēi liáng hū jiàn hóng yào kāi,kū lín kōng suí zǐ gōng chū。
去年领郡得齐安,山州僻陋在江干。qù nián lǐng jùn dé qí ān,shān zhōu pì lòu zài jiāng gàn。
黄民谁识旧学士,白头犹作老郎官。huáng mín shuí shí jiù xué shì,bái tóu yóu zuò lǎo láng guān。
昨日江边天使到,随例沾恩着衣袄。zuó rì jiāng biān tiān shǐ dào,suí lì zhān ēn zhe yī ǎo。
皇华本是江南客,久侍先皇对棋弈。huáng huá běn shì jiāng nán kè,jiǔ shì xiān huáng duì qí yì。
筵中偶说当年事,三势分明皆记得。yán zhōng ǒu shuō dāng nián shì,sān shì fēn míng jiē jì dé。
我从失职别上台,御书深锁不将来。wǒ cóng shī zhí bié shàng tái,yù shū shēn suǒ bù jiāng lái。
遥想棋图在私室,天香散尽空尘埃。yáo xiǎng qí tú zài sī shì,tiān xiāng sàn jǐn kōng chén āi。
今日因君聊话及,翻作停杯向隅泣。jīn rì yīn jūn liáo huà jí,fān zuò tíng bēi xiàng yú qì。
人生不易逢圣朝,君恩未报双鬓凋。rén shēng bù yì féng shèng cháo,jūn ēn wèi bào shuāng bìn diāo。
金銮殿花春灼灼,永熙陵树夜萧萧。jīn luán diàn huā chūn zhuó zhuó,yǒng xī líng shù yè xiāo xiāo。
空叹拖肠在泥土,不如舐鼎升烟霄。kōng tàn tuō cháng zài ní tǔ,bù rú shì dǐng shēng yān xiāo。
多病相如犹未死,追思往事欲魂销。duō bìng xiāng rú yóu wèi sǐ,zhuī sī wǎng shì yù hún xiāo。
星使今辰回马首,强对离筵满倾酒。xīng shǐ jīn chén huí mǎ shǒu,qiáng duì lí yán mǎn qīng jiǔ。
悲歌一曲从事书,唱与朝中旧知友。bēi gē yī qū cóng shì shū,chàng yǔ cháo zhōng jiù zhī yǒu。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

过鸿沟

王禹偁

侯公缓颊太公归,项籍何曾会战机。hóu gōng huǎn jiá tài gōng guī,xiàng jí hé céng huì zhàn jī。
只见鸿沟分两处,不知垓下有重围。zhǐ jiàn hóng gōu fēn liǎng chù,bù zhī gāi xià yǒu zhòng wéi。
危桥带雨无人过,败叶随风傍马飞。wēi qiáo dài yǔ wú rén guò,bài yè suí fēng bàng mǎ fēi。
半日垂鞭念前事,露莎霜树映斜晖。bàn rì chuí biān niàn qián shì,lù shā shuāng shù yìng xié huī。

初到商州馆于妙高禅院佛屋壁上见草圣数行读之乃数年前应制所作皇帝试贡士歌追思

王禹偁

应制诗篇对玉除,是谁传写到商于。yīng zhì shī piān duì yù chú,shì shuí chuán xiě dào shāng yú。
昔从蓂荚阶前作,今向莲花座畔书。xī cóng míng jiá jiē qián zuò,jīn xiàng lián huā zuò pàn shū。
商岭未甘随绮季,汉庭曾忝用相如。shāng lǐng wèi gān suí qǐ jì,hàn tíng céng tiǎn yòng xiāng rú。
山僧莫怪频垂泪,乍别承明旧直庐。shān sēng mò guài pín chuí lèi,zhà bié chéng míng jiù zhí lú。

弊帷诗

王禹偁

谪宦那堪叹弊帷,承明寓直数年骑。zhé huàn nà kān tàn bì wéi,chéng míng yù zhí shù nián qí。
满阶红药曾嘶处,六里青山忽毙时。mǎn jiē hóng yào céng sī chù,liù lǐ qīng shān hū bì shí。
骏骨欲埋金价直,的颅犹爱雪离披。jùn gǔ yù mái jīn jià zhí,de lú yóu ài xuě lí pī。
贰车谩道貂冠贵,从此徒行奉一麾。èr chē mán dào diāo guān guì,cóng cǐ tú xíng fèng yī huī。

和冯中允仙娥峰

王禹偁

熊耳如当出槛熊,仙姿孤秀压诸峰。xióng ěr rú dāng chū kǎn xióng,xiān zī gū xiù yā zhū fēng。
采芝逋客怜贞质,化石佳人妒丽容。cǎi zhī bū kè lián zhēn zhì,huà shí jiā rén dù lì róng。
身上霓衣慵整顿,天边华盖会裁缝。shēn shàng ní yī yōng zhěng dùn,tiān biān huá gài huì cái fèng。
嫦娥月里休相笑,万古应无窃药踪。cháng é yuè lǐ xiū xiāng xiào,wàn gǔ yīng wú qiè yào zōng。

龙凤茶

王禹偁

样标龙凤号题新,赐得还因作近臣。yàng biāo lóng fèng hào tí xīn,cì dé hái yīn zuò jìn chén。
烹处岂期商岭外,碾时空想建溪春。pēng chù qǐ qī shāng lǐng wài,niǎn shí kōng xiǎng jiàn xī chūn。
香于九畹芳兰气,圆似三秋皓月轮。xiāng yú jiǔ wǎn fāng lán qì,yuán shì sān qiū hào yuè lún。
爱惜不尝惟恐尽,除将供养白头亲。ài xī bù cháng wéi kǒng jǐn,chú jiāng gōng yǎng bái tóu qīn。

上元夜作

王禹偁

去年正月十五夜,乾元门上奉乘舆。qù nián zhèng yuè shí wǔ yè,qián yuán mén shàng fèng chéng yú。
今年正月十五夜,商洛郡中为贰车。jīn nián zhèng yuè shí wǔ yè,shāng luò jùn zhōng wèi èr chē。
谪宦门栏偏冷落,山城灯火苦萧疏。zhé huàn mén lán piān lěng luò,shān chéng dēng huǒ kǔ xiāo shū。
炉灰画尽不成寐,赖有逍遥一帙书。lú huī huà jǐn bù chéng mèi,lài yǒu xiāo yáo yī zhì shū。

仙娥峰

王禹偁

窈窕奇峰叠古苔,望秦岭外势徘徊。yǎo tiǎo qí fēng dié gǔ tái,wàng qín lǐng wài shì pái huái。
巨灵非疋休期刻,毛女为邻合往来。jù líng fēi pǐ xiū qī kè,máo nǚ wèi lín hé wǎng lái。
傅粉微茫春雪在,堕鬟浮动晓云开。fù fěn wēi máng chūn xuě zài,duò huán fú dòng xiǎo yún kāi。
好邀上雒王常侍,时就岩前饮一杯。hǎo yāo shàng luò wáng cháng shì,shí jiù yán qián yǐn yī bēi。

上寺留题

王禹偁

松杉疏瘦簇山根,楼殿参差对郭门。sōng shān shū shòu cù shān gēn,lóu diàn cān chà duì guō mén。
不惜马蹄来北寺,为怜熊耳在西轩。bù xī mǎ tí lái běi sì,wèi lián xióng ěr zài xī xuān。
云生石砌摇寒影,泉汲铜瓶露冻痕。yún shēng shí qì yáo hán yǐng,quán jí tóng píng lù dòng hén。
迁客频来何所得,一丛修竹拂吟魂。qiān kè pín lái hé suǒ dé,yī cóng xiū zhú fú yín hún。

游四皓庙

王禹偁

修篁瑟瑟石磷磷,去谒荒祠不厌频。xiū huáng sè sè shí lín lín,qù yè huāng cí bù yàn pín。
四皓古来无事客,贰车今世最闲人。sì hào gǔ lái wú shì kè,èr chē jīn shì zuì xián rén。
紫芝欲采非仙骨,红药曾题是近臣。zǐ zhī yù cǎi fēi xiān gǔ,hóng yào céng tí shì jìn chén。
一奠村醪还独酌,满轩松雪照吟身。yī diàn cūn láo hái dú zhuó,mǎn xuān sōng xuě zhào yín shēn。

贺毕翰林

王禹偁

闻步花砖喜复悲,所悲君较十年迟。wén bù huā zhuān xǐ fù bēi,suǒ bēi jūn jiào shí nián chí。
银台晓入批丹诏,铜镜秋开镊白髭。yín tái xiǎo rù pī dān zhào,tóng jìng qiū kāi niè bái zī。
宫锦细袍宣与著,内闲骄马赐来骑。gōng jǐn xì páo xuān yǔ zhù,nèi xián jiāo mǎ cì lái qí。
家门记得咸通事,莫忘论兵夜召时。jiā mén jì dé xián tōng shì,mò wàng lùn bīng yè zhào shí。

贺三舍人新入西掖

王禹偁

紫微新命旧交游,报到商于寂寞州。zǐ wēi xīn mìng jiù jiāo yóu,bào dào shāng yú jì mò zhōu。
天上共分三字贵,山中全减贰车愁。tiān shàng gòng fēn sān zì guì,shān zhōng quán jiǎn èr chē chóu。
抛离红药心无恨,弹拂金貂舞不休。pāo lí hóng yào xīn wú hèn,dàn fú jīn diāo wǔ bù xiū。
最喜吾家有馀庆,凤毛还直凤池头。zuì xǐ wú jiā yǒu yú qìng,fèng máo hái zhí fèng chí tóu。

送舍弟赴举因寄两制诸大僚

王禹偁

堂上尊亲鹤发垂,十年禄仕不相离。táng shàng zūn qīn hè fā chuí,shí nián lù shì bù xiāng lí。
何期膝下承颜日,却是山中谪宦时。hé qī xī xià chéng yán rì,què shì shān zhōng zhé huàn shí。
未有重茵如子路,空披彩服学婴儿。wèi yǒu zhòng yīn rú zi lù,kōng pī cǎi fú xué yīng ér。
全家送尔随乡荐,试向朝端献此诗。quán jiā sòng ěr suí xiāng jiàn,shì xiàng cháo duān xiàn cǐ shī。

翰林毕学士寄示医瘿药方因题四韵兼简两制诸知

王禹偁

预忧囊瘿病龙钟,乞得仙方便有功。yù yōu náng yǐng bìng lóng zhōng,qǐ dé xiān fāng biàn yǒu gōng。
纵免项如樗里子,也应头似夏黄公。zòng miǎn xiàng rú chū lǐ zi,yě yīng tóu shì xià huáng gōng。
西晖亭下峰峦碧,南静川中木叶红。xī huī tíng xià fēng luán bì,nán jìng chuān zhōng mù yè hóng。
尽是贰车堪醉处,春来唯恐酒樽空。jǐn shì èr chē kān zuì chù,chūn lái wéi kǒng jiǔ zūn kōng。

内翰毕学士

王禹偁

掌贡司言耀圣朝,宦途屯否数难逃。zhǎng gòng sī yán yào shèng cháo,huàn tú tún fǒu shù nán táo。
雄文自贮胸中甲,直气谁防笑里刀。xióng wén zì zhù xiōng zhōng jiǎ,zhí qì shuí fáng xiào lǐ dāo。
黄阁不登名甚屈,紫垣终老道弥高。huáng gé bù dēng míng shén qū,zǐ yuán zhōng lǎo dào mí gāo。
君看身后荣多少,两制门生伴凤毛。jūn kàn shēn hòu róng duō shǎo,liǎng zhì mén shēng bàn fèng máo。

贺柴舍人新入西掖

王禹偁

早折蟾宫第一枝,纶闱恩命苦何迟。zǎo zhé chán gōng dì yī zhī,lún wéi ēn mìng kǔ hé chí。
久为俗吏殊无味,合掌王言亦有时。jiǔ wèi sú lì shū wú wèi,hé zhǎng wáng yán yì yǒu shí。
好继忠州文最盛,应嫌长庆格犹卑。hǎo jì zhōng zhōu wén zuì shèng,yīng xián zhǎng qìng gé yóu bēi。
他年莫忘中吴宰,六里山前歌紫芝。tā nián mò wàng zhōng wú zǎi,liù lǐ shān qián gē zǐ zhī。