古诗词

谢邻翁

吕南公

穷秋我何事,岁计聊支准。qióng qiū wǒ hé shì,suì jì liáo zhī zhǔn。
割稻三万斤,栽松二千本。gē dào sān wàn jīn,zāi sōng èr qiān běn。
辛勤完廪庾,颠倒粪畦畛。xīn qín wán lǐn yǔ,diān dào fèn qí zhěn。
为有空腹忧,能忘此时谨。wèi yǒu kōng fù yōu,néng wàng cǐ shí jǐn。
菘肥竞垂阴,稻美方联稛。sōng féi jìng chuí yīn,dào měi fāng lián kǔn。
自喜在丘园,年衰且优稳。zì xǐ zài qiū yuán,nián shuāi qiě yōu wěn。
天功偶不助,人力翻为窘。tiān gōng ǒu bù zhù,rén lì fān wèi jiǒng。
弥月雨连淫,交冬霜不陨。mí yuè yǔ lián yín,jiāo dōng shuāng bù yǔn。
蔬长煮有线,谷湿舂多粉。shū zhǎng zhǔ yǒu xiàn,gǔ shī chōng duō fěn。
厚望乃无聊,萧如被宫膑。hòu wàng nǎi wú liáo,xiāo rú bèi gōng bìn。
今朝二十九,看历惊秋尽。jīn cháo èr shí jiǔ,kàn lì jīng qiū jǐn。
去腊都几何,阳乌尚高隐。qù là dōu jǐ hé,yáng wū shàng gāo yǐn。
邻翁巧谭话,念我频嗟愤。lín wēng qiǎo tán huà,niàn wǒ pín jiē fèn。
杖插肯经过,单辞稍牵引。zhàng chā kěn jīng guò,dān cí shāo qiān yǐn。
上论穹昊意,窅嘿难裁忖。shàng lùn qióng hào yì,yǎo hēi nán cái cǔn。
下说倚伏端,回环恒切近。xià shuō yǐ fú duān,huí huán héng qiè jìn。
熙宁大丞相,周孔登台衮。xī níng dà chéng xiāng,zhōu kǒng dēng tái gǔn。
手运道德枢,生灵藉针诊。shǒu yùn dào dé shū,shēng líng jí zhēn zhěn。
劳神十五载,坐许无遗恨。láo shén shí wǔ zài,zuò xǔ wú yí hèn。
归卧睫未交,纷纭见矛盾。guī wò jié wèi jiāo,fēn yún jiàn máo dùn。
推称忽排毁,歌咏俄咍哂。tuī chēng hū pái huǐ,gē yǒng é hāi shěn。
蔼蔼攀附人,层霄堕污溷。ǎi ǎi pān fù rén,céng xiāo duò wū hùn。
前愚初是智,昔禹今成鲧。qián yú chū shì zhì,xī yǔ jīn chéng gǔn。
譬彼羹涴衣,仓黄可漱抆。pì bǐ gēng wò yī,cāng huáng kě shù wěn。
问君官际会,何似农藨蓘。wèn jūn guān jì huì,hé shì nóng biāo gǔn。
而以望小乖,便同身大疢。ér yǐ wàng xiǎo guāi,biàn tóng shēn dà chèn。
飘风将暴雨,自古称豪敏。piāo fēng jiāng bào yǔ,zì gǔ chēng háo mǐn。
邂逅不崇朝,谁嫌类荣槿。xiè hòu bù chóng cháo,shuí xián lèi róng jǐn。
羲和与青女,会见驱辀轸。xī hé yǔ qīng nǚ,huì jiàn qū zhōu zhěn。
昼暖夜严凝,安知不相趁。zhòu nuǎn yè yán níng,ān zhī bù xiāng chèn。
低徊向翁谢,老语真明允。dī huái xiàng wēng xiè,lǎo yǔ zhēn míng yǔn。
惭愧失路贤,吾贫固当忍。cán kuì shī lù xián,wú pín gù dāng rěn。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

和酬天休

吕南公

故人邂逅早莺时,一别经秋燕尽归。gù rén xiè hòu zǎo yīng shí,yī bié jīng qiū yàn jǐn guī。
已是苦贫看客懒,更堪长病出门稀。yǐ shì kǔ pín kàn kè lǎn,gèng kān zhǎng bìng chū mén xī。
何曾富贵来如梦,但觉光阴去似飞。hé céng fù guì lái rú mèng,dàn jué guāng yīn qù shì fēi。
欲酌清樽相解释,莫嫌穷巷瓦杯微。yù zhuó qīng zūn xiāng jiě shì,mò xián qióng xiàng wǎ bēi wēi。

酬何威中

吕南公

十年经画凿坏逃,只为乖违不为高。shí nián jīng huà záo huài táo,zhǐ wèi guāi wéi bù wèi gāo。
尽力未能成饱暖,致身那解立勋劳。jǐn lì wèi néng chéng bǎo nuǎn,zhì shēn nà jiě lì xūn láo。
已从酒盏忘千虑,羞看贪人校一毛。yǐ cóng jiǔ zhǎn wàng qiān lǜ,xiū kàn tān rén xiào yī máo。
游旧惟君尚相记,每将新句访耕皋。yóu jiù wéi jūn shàng xiāng jì,měi jiāng xīn jù fǎng gēng gāo。

和酬伯华

吕南公

襄阳耆旧足高风,不识州城有德公。xiāng yáng qí jiù zú gāo fēng,bù shí zhōu chéng yǒu dé gōng。
器业我应居众后,姓名今耻达宸聪。qì yè wǒ yīng jū zhòng hòu,xìng míng jīn chǐ dá chén cōng。
文章末技知何用,衣食残年叹屡空。wén zhāng mò jì zhī hé yòng,yī shí cán nián tàn lǚ kōng。
朋友赠言当儆戒,恨君虚美一篇中。péng yǒu zèng yán dāng jǐng jiè,hèn jūn xū měi yī piān zhōng。

道先贤良以其到郡未及相见遽寄四韵谨以酬之

吕南公

山人还是入闉阇,自笑穷心失本初。shān rén hái shì rù yīn dū,zì xiào qióng xīn shī běn chū。
郑相旧怜穷御寇,秦王新伏勇相如。zhèng xiāng jiù lián qióng yù kòu,qín wáng xīn fú yǒng xiāng rú。
衣裘破敝身谋拙,齿发凋残世味疏。yī qiú pò bì shēn móu zhuō,chǐ fā diāo cán shì wèi shū。
人正弃捐吾独取,似君风谊更谁欤。rén zhèng qì juān wú dú qǔ,shì jūn fēng yì gèng shuí yú。

酬次道京还见寄诗二首

吕南公

会得吾生只泛浮,莫将耕钓异公侯。huì dé wú shēng zhǐ fàn fú,mò jiāng gēng diào yì gōng hóu。
文章高去乃青史,富贵极来皆白头。wén zhāng gāo qù nǎi qīng shǐ,fù guì jí lái jiē bái tóu。
至乐如今惟强饮,最贤从古是无求。zhì lè rú jīn wéi qiáng yǐn,zuì xián cóng gǔ shì wú qiú。
荷源砌上枫林叶,又过元丰第六秋。hé yuán qì shàng fēng lín yè,yòu guò yuán fēng dì liù qiū。

酬次道京还见寄诗二首

吕南公

平昔贤他马少游,有官何必至封侯。píng xī xián tā mǎ shǎo yóu,yǒu guān hé bì zhì fēng hóu。
天如大雨当挥手,命合高眠亦到头。tiān rú dà yǔ dāng huī shǒu,mìng hé gāo mián yì dào tóu。
幽涧鱼肥堪煮炙,丰年酒贱易追求。yōu jiàn yú féi kān zhǔ zhì,fēng nián jiǔ jiàn yì zhuī qiú。
恨君门馆无酣伴,枉共痴儿对一秋。hèn jūn mén guǎn wú hān bàn,wǎng gòng chī ér duì yī qiū。

酬西阁书事

吕南公

西山阁上彩衣人,过得三冬似九春。xī shān gé shàng cǎi yī rén,guò dé sān dōng shì jiǔ chūn。
长恨作诗无客和,更缘中酒被妻嗔。zhǎng hèn zuò shī wú kè hé,gèng yuán zhōng jiǔ bèi qī chēn。
有官未入功名境,多暇仍思寂寞滨。yǒu guān wèi rù gōng míng jìng,duō xiá réng sī jì mò bīn。
文雅一时传万世,却应能此是荣亲。wén yǎ yī shí chuán wàn shì,què yīng néng cǐ shì róng qīn。

朝曦阁诗为李道正赋

吕南公

道人开阁破东厢,惯看朝曦亦坐忘。dào rén kāi gé pò dōng xiāng,guàn kàn cháo xī yì zuò wàng。
但见长时似车盖,不知何处是扶桑。dàn jiàn zhǎng shí shì chē gài,bù zhī hé chù shì fú sāng。
云归后崦阴无迹,水过前渠响自忙。yún guī hòu yān yīn wú jì,shuǐ guò qián qú xiǎng zì máng。
雨露纵然能恶作,未妨微白到书床。yǔ lù zòng rán néng è zuò,wèi fáng wēi bái dào shū chuáng。

至凌云山却寄平仲

吕南公

建业归来路二千,一舟轻借死梯缘。jiàn yè guī lái lù èr qiān,yī zhōu qīng jiè sǐ tī yuán。
贵池亭下风如鼓,采石江头浪拍天。guì chí tíng xià fēng rú gǔ,cǎi shí jiāng tóu làng pāi tiān。
险与阳侯成愤友,幸从鱼腹脱腥涎。xiǎn yǔ yáng hóu chéng fèn yǒu,xìng cóng yú fù tuō xīng xián。
只今亲旧知怜否,尚有馀生亦偶然。zhǐ jīn qīn jiù zhī lián fǒu,shàng yǒu yú shēng yì ǒu rán。

九月七日偶书

吕南公

愁里光阴不觉忙,忽闻时节近重阳。chóu lǐ guāng yīn bù jué máng,hū wén shí jié jìn zhòng yáng。
绝无闲药拟衰疾,才检旧衣防早霜。jué wú xián yào nǐ shuāi jí,cái jiǎn jiù yī fáng zǎo shuāng。
未必此生专冷落,漫因往事巧思量。wèi bì cǐ shēng zhuān lěng luò,màn yīn wǎng shì qiǎo sī liàng。
呼僮闲赏篱边菊,并括忧端付一觞。hū tóng xián shǎng lí biān jú,bìng kuò yōu duān fù yī shāng。

伏睹教场后庭新移梅树辄赋小诗呈献内翰太中

吕南公

中庭移植气萧萧,无数芳华压翠条。zhōng tíng yí zhí qì xiāo xiāo,wú shù fāng huá yā cuì tiáo。
田地纵然非旧壤,冰霜犹可见孤标。tián dì zòng rán fēi jiù rǎng,bīng shuāng yóu kě jiàn gū biāo。
人间岁月何曾老,物外馨香猝未销。rén jiān suì yuè hé céng lǎo,wù wài xīn xiāng cù wèi xiāo。
故有明年佳实在,铏羹滋味看和调。gù yǒu míng nián jiā shí zài,xíng gēng zī wèi kàn hé diào。

闻仙都李道士下世

吕南公

布褐毛冠七十秋,为谁浮泛为谁休。bù hè máo guān qī shí qiū,wèi shuí fú fàn wèi shuí xiū。
但曾计日防三鬼,不惯携琴谒五侯。dàn céng jì rì fáng sān guǐ,bù guàn xié qín yè wǔ hóu。
诗卷在前聊养目,酒尊从此罢销忧。shī juǎn zài qián liáo yǎng mù,jiǔ zūn cóng cǐ bà xiāo yōu。
七星杉下朝曦阁,香火应教弟子修。qī xīng shān xià cháo xī gé,xiāng huǒ yīng jiào dì zi xiū。

闻仙都李道士下世

吕南公

长忆初能戴幅巾,仙都门外学游人。zhǎng yì chū néng dài fú jīn,xiān dōu mén wài xué yóu rén。
科场未数金门赋,襟袖空馀紫陌尘。kē chǎng wèi shù jīn mén fù,jīn xiù kōng yú zǐ mò chén。
平世选贤终法令,暮年如我但寒贫。píng shì xuǎn xián zhōng fǎ lìng,mù nián rú wǒ dàn hán pín。
惟师不信文章误,只道遭逢有屈伸。wéi shī bù xìn wén zhāng wù,zhǐ dào zāo féng yǒu qū shēn。

闻仙都李道士下世

吕南公

九月霪霖谷欲登,稻芽连穗水漫塍。jiǔ yuè yín lín gǔ yù dēng,dào yá lián suì shuǐ màn chéng。
无方解我心愁寂,更欲闻师近寝兴。wú fāng jiě wǒ xīn chóu jì,gèng yù wén shī jìn qǐn xīng。
纸尾忽传成异物,棺中还恐已飞升。zhǐ wěi hū chuán chéng yì wù,guān zhōng hái kǒng yǐ fēi shēng。
羲和睡熟泥涂恶,絮酒寻浇叹未能。xī hé shuì shú ní tú è,xù jiǔ xún jiāo tàn wèi néng。

寄江州沈尊师

吕南公

洞天一别七春风,长梦桃花烂漫红。dòng tiān yī bié qī chūn fēng,zhǎng mèng táo huā làn màn hóng。
不得云雷相借助,且因文学守贫穷。bù dé yún léi xiāng jiè zhù,qiě yīn wén xué shǒu pín qióng。
曾寻物外无穷意,已觉人间万事空。céng xún wù wài wú qióng yì,yǐ jué rén jiān wàn shì kōng。
便作野夫才是分,祇嗟凡骨误仙翁。biàn zuò yě fū cái shì fēn,qí jiē fán gǔ wù xiān wēng。