古诗词

送黄畴若尚书

袁燮

轩裳本外物,轻重非所关。xuān shang běn wài wù,qīng zhòng fēi suǒ guān。
俗子不识真,贪荣强跻攀。sú zi bù shí zhēn,tān róng qiáng jī pān。
苟求既得志,巧计仍朋奸。gǒu qiú jì dé zhì,qiǎo jì réng péng jiān。
谁知国士胸,取舍超人寰。shuí zhī guó shì xiōng,qǔ shě chāo rén huán。
不忧节不高,任重忧力孱。bù yōu jié bù gāo,rèn zhòng yōu lì càn。
公家太史氏,阅世多险艰。gōng jiā tài shǐ shì,yuè shì duō xiǎn jiān。
无心羡尊显,名塞穹壤间。wú xīn xiàn zūn xiǎn,míng sāi qióng rǎng jiān。
尚书续正脉,清泉泻潺潺。shàng shū xù zhèng mài,qīng quán xiè chán chán。
操修不敢怠,粹美无可删。cāo xiū bù gǎn dài,cuì měi wú kě shān。
垂垂蹑政途,念念思江山。chuí chuí niè zhèng tú,niàn niàn sī jiāng shān。
上欲登绝顶,下欲临碧湾。shàng yù dēng jué dǐng,xià yù lín bì wān。
勇退得所愿,喜见冰雪颜。yǒng tuì dé suǒ yuàn,xǐ jiàn bīng xuě yán。
是中有真趣,景贶天所悭。shì zhōng yǒu zhēn qù,jǐng kuàng tiān suǒ qiān。
一朝归领略,拔萃玉笋班。yī cháo guī lǐng lüè,bá cuì yù sǔn bān。
岂若嗜进徒,终身堕荒菅。qǐ ruò shì jìn tú,zhōng shēn duò huāng jiān。
家声遂复振,旧观欣重还。jiā shēng suì fù zhèn,jiù guān xīn zhòng hái。
平生万事足,只欠素与蛮。píng shēng wàn shì zú,zhǐ qiàn sù yǔ mán。
美官非我愿,宁复怜绿鬟。měi guān fēi wǒ yuàn,níng fù lián lǜ huán。
却须富篇什,丽锦争斓斑。què xū fù piān shén,lì jǐn zhēng lán bān。
九重念耆德,讵许长清闲。jiǔ zhòng niàn qí dé,jù xǔ zhǎng qīng xián。
强敌未殄灭,罢氓正恫瘝。qiáng dí wèi tiǎn miè,bà máng zhèng dòng guān。
譬如建大厦,运斧无输般。pì rú jiàn dà shà,yùn fǔ wú shū bān。
愿公勉加餐,暂归随赐环。yuàn gōng miǎn jiā cān,zàn guī suí cì huán。

袁燮

宋庆元府鄞县人,字和叔,号絜斋。师事陆九渊。孝宗淳熙八年进士。调江阴尉。浙西大饥,前往赈恤有方。宁宗即位,为太学正。庆元党禁起,以论去。召为都官郎官,迁司封郎官、国子祭酒。后为礼部侍郎。与丞相史弥远争议和事,被劾罢。起知温州,进直学士。卒谥正献。有《絜斋集》、《絜斋家塾书钞》等。 袁燮的作品>>

猜您喜欢

与韩抚干大伦八首

袁燮

几年惯踏软红尘,终日眉攒气不伸。jǐ nián guàn tà ruǎn hóng chén,zhōng rì méi zǎn qì bù shēn。
每到山斋闻好语,令人胸臆便生春。měi dào shān zhāi wén hǎo yǔ,lìng rén xiōng yì biàn shēng chūn。

与韩抚干大伦八首

袁燮

剧谈时事言皆验,筹略知非小丈夫。jù tán shí shì yán jiē yàn,chóu lüè zhī fēi xiǎo zhàng fū。
独恨人微言不效,未能推挽上亨衢。dú hèn rén wēi yán bù xiào,wèi néng tuī wǎn shàng hēng qú。

与韩抚干大伦八首

袁燮

思君风度心如结,何日从容迭献酬。sī jūn fēng dù xīn rú jié,hé rì cóng róng dié xiàn chóu。
凉入郊墟能过我,奉陪童育两山游。liáng rù jiāo xū néng guò wǒ,fèng péi tóng yù liǎng shān yóu。

与韩抚干大伦八首

袁燮

年几五十无知己,乘兴将为剑阁行。nián jǐ wǔ shí wú zhī jǐ,chéng xīng jiāng wèi jiàn gé xíng。
从此与君尤隔绝,兴怀畴昔若为情。cóng cǐ yǔ jūn yóu gé jué,xīng huái chóu xī ruò wèi qíng。

与韩抚干大伦八首

袁燮

作诗真欲挽君留,蜀道平宁倚运筹。zuò shī zhēn yù wǎn jūn liú,shǔ dào píng níng yǐ yùn chóu。
他日功名成遂后,犹能枉顾絜翁不。tā rì gōng míng chéng suì hòu,yóu néng wǎng gù jié wēng bù。

和圆通禅老韵二

袁燮

浮世营营只自私,谁参落叶与枯枝。fú shì yíng yíng zhǐ zì sī,shuí cān luò yè yǔ kū zhī。
西来面壁原无语,却费圆通几首诗。xī lái miàn bì yuán wú yǔ,què fèi yuán tōng jǐ shǒu shī。

和圆通禅老韵二

袁燮

新诗的皪缀明玑,道行清通照碧溪。xīn shī de lì zhuì míng jī,dào xíng qīng tōng zhào bì xī。
尘绊无因到兰若,聊将两绝当留题。chén bàn wú yīn dào lán ruò,liáo jiāng liǎng jué dāng liú tí。

赠天童监寺

袁燮

平生朴拙本无奇,珍重高人不我遗。píng shēng pǔ zhuō běn wú qí,zhēn zhòng gāo rén bù wǒ yí。
自顾原无一滴水,何能复有两篇诗。zì gù yuán wú yī dī shuǐ,hé néng fù yǒu liǎng piān shī。

赠卜道人二首

袁燮

道人遍阅世间人,休咎先知若有神。dào rén biàn yuè shì jiān rén,xiū jiù xiān zhī ruò yǒu shén。
多少媸妍归藻鉴,只缘唐许是前身。duō shǎo chī yán guī zǎo jiàn,zhǐ yuán táng xǔ shì qián shēn。

赠卜道人二首

袁燮

道人怪我年如许,宿债胡为未尽偿。dào rén guài wǒ nián rú xǔ,sù zhài hú wèi wèi jǐn cháng。
宁识吾心烈于火,得归林下便清凉。níng shí wú xīn liè yú huǒ,dé guī lín xià biàn qīng liáng。

郊外即事七首

袁燮

春风簸雨湿郊原,春水沄沄复旧痕。chūn fēng bǒ yǔ shī jiāo yuán,chūn shuǐ yún yún fù jiù hén。
寂寞道傍堪叹处,柴门茅屋数家村。jì mò dào bàng kān tàn chù,chái mén máo wū shù jiā cūn。

郊外即事七首

袁燮

舟中无事阅陈编,千古高风挹圣贤。zhōu zhōng wú shì yuè chén biān,qiān gǔ gāo fēng yì shèng xián。
奔走徒劳竟何补,兴怀旧隐思凄然。bēn zǒu tú láo jìng hé bǔ,xīng huái jiù yǐn sī qī rán。

郊外即事七首

袁燮

雨声初断暮云横,天意欲晴犹未晴。yǔ shēng chū duàn mù yún héng,tiān yì yù qíng yóu wèi qíng。
好向长空施巨手,扫除氛翳见清明。hǎo xiàng zhǎng kōng shī jù shǒu,sǎo chú fēn yì jiàn qīng míng。

郊外即事七首

袁燮

清香忽向暗中来,应为梅花取次开。qīng xiāng hū xiàng àn zhōng lái,yīng wèi méi huā qǔ cì kāi。
爱汝风标真绝俗,何当环绕百千回。ài rǔ fēng biāo zhēn jué sú,hé dāng huán rào bǎi qiān huí。

郊外即事七首

袁燮

几处汪汪成巨浸,传闻昔日尽良田。jǐ chù wāng wāng chéng jù jìn,chuán wén xī rì jǐn liáng tián。
兴除利害宁无策,忍把膏腴久弃捐。xīng chú lì hài níng wú cè,rěn bǎ gāo yú jiǔ qì juān。
1281234567»