古诗词

送知府吴龙图

文同

国初已来治蜀者,处置尽自乖崖公。guó chū yǐ lái zhì shǔ zhě,chù zhì jǐn zì guāi yá gōng。
当时奏使便宜敕,不与天下州府同。dāng shí zòu shǐ biàn yí chì,bù yǔ tiān xià zhōu fǔ tóng。
行之已及八十载,奸宄消伏谁之功。xíng zhī yǐ jí bā shí zài,jiān guǐ xiāo fú shuí zhī gōng。
因循至此渐抏敝,有未晓者时相攻。yīn xún zhì cǐ jiàn wán bì,yǒu wèi xiǎo zhě shí xiāng gōng。
鞭笞小罪亦检察,不许略出常科中。biān chī xiǎo zuì yì jiǎn chá,bù xǔ lüè chū cháng kē zhōng。
下民知之颇不惧,州县往往藏群凶。xià mín zhī zhī pǒ bù jù,zhōu xiàn wǎng wǎng cáng qún xiōng。
侧身敛足未动者,实以累朝恩泽隆。cè shēn liǎn zú wèi dòng zhě,shí yǐ lèi cháo ēn zé lóng。
公之初来蜀人喜,慈爱旧熟民情通。gōng zhī chū lái shǔ rén xǐ,cí ài jiù shú mín qíng tōng。
众心欢然耻犯法,救药浮薄归醇醲。zhòng xīn huān rán chǐ fàn fǎ,jiù yào fú báo guī chún nóng。
尽将约束付僚吏,兴起学校还文翁。jǐn jiāng yuē shù fù liáo lì,xīng qǐ xué xiào hái wén wēng。
二年美化极沾洽,远近循服如偃风。èr nián měi huà jí zhān qià,yuǎn jìn xún fú rú yǎn fēng。
上将归公问谁代,当使间作如笙镛。shàng jiāng guī gōng wèn shuí dài,dāng shǐ jiān zuò rú shēng yōng。
遂求元老得青社,其人廊庙之宗工。suì qiú yuán lǎo dé qīng shè,qí rén láng miào zhī zōng gōng。
往年镇抚有异绩,大旆再遣来于东。wǎng nián zhèn fǔ yǒu yì jì,dà pèi zài qiǎn lái yú dōng。
公今与之合符去,到必奉诏参夔龙。gōng jīn yǔ zhī hé fú qù,dào bì fèng zhào cān kuí lóng。
大资旧德固无虑,剖判自出其心胸。dà zī jiù dé gù wú lǜ,pōu pàn zì chū qí xīn xiōng。
所忧厥后嗣之者,忠定良法还如空。suǒ yōu jué hòu sì zhī zhě,zhōng dìng liáng fǎ hái rú kōng。
养顽活狡作渊薮,不免剪殄烦兴戎。yǎng wán huó jiǎo zuò yuān sǒu,bù miǎn jiǎn tiǎn fán xīng róng。
同之愤懑久填臆,言贱不得通九重。tóng zhī fèn mèn jiǔ tián yì,yán jiàn bù dé tōng jiǔ zhòng。
愿公上殿起居罢,第一用此闻宸聪。yuàn gōng shàng diàn qǐ jū bà,dì yī yòng cǐ wén chén cōng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

守居园池杂题此君庵

文同

丛筠裹圜檐,净影碧如水。cóng yún guǒ huán yán,jìng yǐng bì rú shuǐ。
谁识爱君心,过桥先到此。shuí shí ài jūn xīn,guò qiáo xiān dào cǐ。

湖上众禽尽以俗呼为题淘河

文同

群鱼见新晴,万鬣戏清泚。qún yú jiàn xīn qíng,wàn liè xì qīng cǐ。
忽尔下淘河,惊回入水底。hū ěr xià táo hé,jīng huí rù shuǐ dǐ。

湖上众禽尽以俗呼为题连点七

文同

翩翩彼珍禽,金羽耀寒日。piān piān bǐ zhēn qín,jīn yǔ yào hán rì。
飞落滩上冰,对人连点七。fēi luò tān shàng bīng,duì rén lián diǎn qī。

湖上众禽尽以俗呼为题拖白练

文同

盘石坐深林,不欲人求见。pán shí zuò shēn lín,bù yù rén qiú jiàn。
隔岸谁品弦,数声拖白练。gé àn shuí pǐn xián,shù shēng tuō bái liàn。

湖上众禽尽以俗呼为题泥滑滑

文同

春日正晴明,满园花盛发。chūn rì zhèng qíng míng,mǎn yuán huā shèng fā。
劝尔竹木鸡,莫啼泥滑滑。quàn ěr zhú mù jī,mò tí ní huá huá。

湖上众禽尽以俗呼为题提葫芦

文同

花开已堪摘,酒熟正好沽。huā kāi yǐ kān zhāi,jiǔ shú zhèng hǎo gū。
山禽会人意,劝我提葫芦。shān qín huì rén yì,quàn wǒ tí hú lú。

咏莲

文同

全红开似镜,半绿卷如杯。quán hóng kāi shì jìng,bàn lǜ juǎn rú bēi。
谁为回风力,清香满面来。shuí wèi huí fēng lì,qīng xiāng mǎn miàn lái。

题友人书斋新壁

文同

彩槴纵横设,雕厨次第开。cǎi hù zòng héng shè,diāo chú cì dì kāi。
须防何法盛,直入此中来。xū fáng hé fǎ shèng,zhí rù cǐ zhōng lái。

张净琬

文同

骠骑极豪侈,后房多艳姬。biāo qí jí háo chǐ,hòu fáng duō yàn jī。
可怜张净琬,不识半酣时。kě lián zhāng jìng wǎn,bù shí bàn hān shí。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

何事当清世,归来咏考槃。hé shì dāng qīng shì,guī lái yǒng kǎo pán。
近闻新住处,不似在长安。jìn wén xīn zhù chù,bù shì zài zhǎng ān。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

米盐辞剧务,宫观得清资。mǐ yán cí jù wù,gōng guān dé qīng zī。
自取闲官乐,争教俗客知。zì qǔ xián guān lè,zhēng jiào sú kè zhī。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

将何写幽意,有此古桐声。jiāng hé xiě yōu yì,yǒu cǐ gǔ tóng shēng。
为问好弹处,谁来听蟹行。wèi wèn hǎo dàn chù,shuí lái tīng xiè xíng。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

身闲无可奈,惟此度晨昏。shēn xián wú kě nài,wéi cǐ dù chén hūn。
与客正争局,闻谁休叩门。yǔ kè zhèng zhēng jú,wén shuí xiū kòu mén。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

缣缃罗几格,无限有奇书。jiān xiāng luó jǐ gé,wú xiàn yǒu qí shū。
想在中间坐,浑如獭祭鱼。xiǎng zài zhōng jiān zuò,hún rú tǎ jì yú。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

试品斋中画,曾无第二流。shì pǐn zhāi zhōng huà,céng wú dì èr liú。
顽礓与乱筱,应挂在当头。wán jiāng yǔ luàn xiǎo,yīng guà zài dāng tóu。