古诗词

送知府吴龙图

文同

国初已来治蜀者,处置尽自乖崖公。guó chū yǐ lái zhì shǔ zhě,chù zhì jǐn zì guāi yá gōng。
当时奏使便宜敕,不与天下州府同。dāng shí zòu shǐ biàn yí chì,bù yǔ tiān xià zhōu fǔ tóng。
行之已及八十载,奸宄消伏谁之功。xíng zhī yǐ jí bā shí zài,jiān guǐ xiāo fú shuí zhī gōng。
因循至此渐抏敝,有未晓者时相攻。yīn xún zhì cǐ jiàn wán bì,yǒu wèi xiǎo zhě shí xiāng gōng。
鞭笞小罪亦检察,不许略出常科中。biān chī xiǎo zuì yì jiǎn chá,bù xǔ lüè chū cháng kē zhōng。
下民知之颇不惧,州县往往藏群凶。xià mín zhī zhī pǒ bù jù,zhōu xiàn wǎng wǎng cáng qún xiōng。
侧身敛足未动者,实以累朝恩泽隆。cè shēn liǎn zú wèi dòng zhě,shí yǐ lèi cháo ēn zé lóng。
公之初来蜀人喜,慈爱旧熟民情通。gōng zhī chū lái shǔ rén xǐ,cí ài jiù shú mín qíng tōng。
众心欢然耻犯法,救药浮薄归醇醲。zhòng xīn huān rán chǐ fàn fǎ,jiù yào fú báo guī chún nóng。
尽将约束付僚吏,兴起学校还文翁。jǐn jiāng yuē shù fù liáo lì,xīng qǐ xué xiào hái wén wēng。
二年美化极沾洽,远近循服如偃风。èr nián měi huà jí zhān qià,yuǎn jìn xún fú rú yǎn fēng。
上将归公问谁代,当使间作如笙镛。shàng jiāng guī gōng wèn shuí dài,dāng shǐ jiān zuò rú shēng yōng。
遂求元老得青社,其人廊庙之宗工。suì qiú yuán lǎo dé qīng shè,qí rén láng miào zhī zōng gōng。
往年镇抚有异绩,大旆再遣来于东。wǎng nián zhèn fǔ yǒu yì jì,dà pèi zài qiǎn lái yú dōng。
公今与之合符去,到必奉诏参夔龙。gōng jīn yǔ zhī hé fú qù,dào bì fèng zhào cān kuí lóng。
大资旧德固无虑,剖判自出其心胸。dà zī jiù dé gù wú lǜ,pōu pàn zì chū qí xīn xiōng。
所忧厥后嗣之者,忠定良法还如空。suǒ yōu jué hòu sì zhī zhě,zhōng dìng liáng fǎ hái rú kōng。
养顽活狡作渊薮,不免剪殄烦兴戎。yǎng wán huó jiǎo zuò yuān sǒu,bù miǎn jiǎn tiǎn fán xīng róng。
同之愤懑久填臆,言贱不得通九重。tóng zhī fèn mèn jiǔ tián yì,yán jiàn bù dé tōng jiǔ zhòng。
愿公上殿起居罢,第一用此闻宸聪。yuàn gōng shàng diàn qǐ jū bà,dì yī yòng cǐ wén chén cōng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

崔白败荷折苇寒鹭

文同

疏苇雨中老,乱荷霜外凋。shū wěi yǔ zhōng lǎo,luàn hé shuāng wài diāo。
多情惟白鸟,常此伴萧条。duō qíng wéi bái niǎo,cháng cǐ bàn xiāo tiáo。

范宽雪中孤峰

文同

大雪洒天表,孤峰入云端。dà xuě sǎ tiān biǎo,gū fēng rù yún duān。
何人向渔艇,拥褐对巑岏。hé rén xiàng yú tǐng,yōng hè duì cuán wán。

春山

文同

冈原草木秀,溪谷云霞媚。gāng yuán cǎo mù xiù,xī gǔ yún xiá mèi。
君笔谁所传,独解吐和气。jūn bǐ shuí suǒ chuán,dú jiě tǔ hé qì。

秋山

文同

孤峰露苍骨,疏木耸坚干。gū fēng lù cāng gǔ,shū mù sǒng jiān gàn。
高堂挂虚壁,爽气来不断。gāo táng guà xū bì,shuǎng qì lái bù duàn。

游闲居院

文同

乘暇访闲居,临行欲所须。chéng xiá fǎng xián jū,lín xíng yù suǒ xū。
急沽龙口酒,忙打佛前鱼。jí gū lóng kǒu jiǔ,máng dǎ fú qián yú。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

潋滟金波泻碧空,隔霜寒影下征鸿。liàn yàn jīn bō xiè bì kōng,gé shuāng hán yǐng xià zhēng hóng。
夜深一笛昭华引,吹满千岩万壑中。yè shēn yī dí zhāo huá yǐn,chuī mǎn qiān yán wàn hè zhōng。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

群山暝色烟开后,远水寒光雨过时。qún shān míng sè yān kāi hòu,yuǎn shuǐ hán guāng yǔ guò shí。
今夜何人醉霜月,卧听缑岭玉参差。jīn yè hé rén zuì shuāng yuè,wò tīng gōu lǐng yù cān chà。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

涪江东岸有云林,峦岭萦回涧谷深。fú jiāng dōng àn yǒu yún lín,luán lǐng yíng huí jiàn gǔ shēn。
何事迟留未归去,强颜犹唱草堂吟。hé shì chí liú wèi guī qù,qiáng yán yóu chàng cǎo táng yín。

苗子居运判归宿州同赴武康西县道中奉寄其二

文同

汉中为会失兼程,雨雪曾无一日晴。hàn zhōng wèi huì shī jiān chéng,yǔ xuě céng wú yī rì qíng。
拗项桥头聊立马,使车应已过褒城。ǎo xiàng qiáo tóu liáo lì mǎ,shǐ chē yīng yǐ guò bāo chéng。

咏月

文同

见说楼台满玉波,中间惟只锁孀娥。jiàn shuō lóu tái mǎn yù bō,zhōng jiān wéi zhǐ suǒ shuāng é。
可怜八万二千户,每到缺时争奈何。kě lián bā wàn èr qiān hù,měi dào quē shí zhēng nài hé。

五十

文同

生平曾不事悠悠,倏忽年华五十秋。shēng píng céng bù shì yōu yōu,shū hū nián huá wǔ shí qiū。
宦意文情俱淡泊,可怜浑似李蒙州。huàn yì wén qíng jù dàn pō,kě lián hún shì lǐ méng zhōu。

揽照

文同

耻将衰晚竞青春,强把圆波拂晓尘。chǐ jiāng shuāi wǎn jìng qīng chūn,qiáng bǎ yuán bō fú xiǎo chén。
自笑年来须鬓白,王昭不解作官人。zì xiào nián lái xū bìn bái,wáng zhāo bù jiě zuò guān rén。

梁景和

文同

隋氏廷中列百官,几人风节动朝端。suí shì tíng zhōng liè bǎi guān,jǐ rén fēng jié dòng cháo duān。
越公事势炎如火,独有梁毗会忍寒。yuè gōng shì shì yán rú huǒ,dú yǒu liáng pí huì rěn hán。

何桂林

文同

十万馀工造羽仪,夹堤浮浪去参差。shí wàn yú gōng zào yǔ yí,jiā dī fú làng qù cān chà。
堂堂送入江都去,浑忘当年揽颈时。táng táng sòng rù jiāng dōu qù,hún wàng dāng nián lǎn jǐng shí。

和子山种花

文同

风流从事季长家,绕遍官居种尽花。fēng liú cóng shì jì zhǎng jiā,rào biàn guān jū zhǒng jǐn huā。
应为清才无比敌,拟将文彩竞春华。yīng wèi qīng cái wú bǐ dí,nǐ jiāng wén cǎi jìng chūn huá。