古诗词

送知府吴龙图

文同

国初已来治蜀者,处置尽自乖崖公。guó chū yǐ lái zhì shǔ zhě,chù zhì jǐn zì guāi yá gōng。
当时奏使便宜敕,不与天下州府同。dāng shí zòu shǐ biàn yí chì,bù yǔ tiān xià zhōu fǔ tóng。
行之已及八十载,奸宄消伏谁之功。xíng zhī yǐ jí bā shí zài,jiān guǐ xiāo fú shuí zhī gōng。
因循至此渐抏敝,有未晓者时相攻。yīn xún zhì cǐ jiàn wán bì,yǒu wèi xiǎo zhě shí xiāng gōng。
鞭笞小罪亦检察,不许略出常科中。biān chī xiǎo zuì yì jiǎn chá,bù xǔ lüè chū cháng kē zhōng。
下民知之颇不惧,州县往往藏群凶。xià mín zhī zhī pǒ bù jù,zhōu xiàn wǎng wǎng cáng qún xiōng。
侧身敛足未动者,实以累朝恩泽隆。cè shēn liǎn zú wèi dòng zhě,shí yǐ lèi cháo ēn zé lóng。
公之初来蜀人喜,慈爱旧熟民情通。gōng zhī chū lái shǔ rén xǐ,cí ài jiù shú mín qíng tōng。
众心欢然耻犯法,救药浮薄归醇醲。zhòng xīn huān rán chǐ fàn fǎ,jiù yào fú báo guī chún nóng。
尽将约束付僚吏,兴起学校还文翁。jǐn jiāng yuē shù fù liáo lì,xīng qǐ xué xiào hái wén wēng。
二年美化极沾洽,远近循服如偃风。èr nián měi huà jí zhān qià,yuǎn jìn xún fú rú yǎn fēng。
上将归公问谁代,当使间作如笙镛。shàng jiāng guī gōng wèn shuí dài,dāng shǐ jiān zuò rú shēng yōng。
遂求元老得青社,其人廊庙之宗工。suì qiú yuán lǎo dé qīng shè,qí rén láng miào zhī zōng gōng。
往年镇抚有异绩,大旆再遣来于东。wǎng nián zhèn fǔ yǒu yì jì,dà pèi zài qiǎn lái yú dōng。
公今与之合符去,到必奉诏参夔龙。gōng jīn yǔ zhī hé fú qù,dào bì fèng zhào cān kuí lóng。
大资旧德固无虑,剖判自出其心胸。dà zī jiù dé gù wú lǜ,pōu pàn zì chū qí xīn xiōng。
所忧厥后嗣之者,忠定良法还如空。suǒ yōu jué hòu sì zhī zhě,zhōng dìng liáng fǎ hái rú kōng。
养顽活狡作渊薮,不免剪殄烦兴戎。yǎng wán huó jiǎo zuò yuān sǒu,bù miǎn jiǎn tiǎn fán xīng róng。
同之愤懑久填臆,言贱不得通九重。tóng zhī fèn mèn jiǔ tián yì,yán jiàn bù dé tōng jiǔ zhòng。
愿公上殿起居罢,第一用此闻宸聪。yuàn gōng shàng diàn qǐ jū bà,dì yī yòng cǐ wén chén cōng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

彦思惠榅桲因谢

文同

秦中物专美,榅桲为嘉果。qín zhōng wù zhuān měi,wēn po wèi jiā guǒ。
南枝种府署,高树立婀娜。nán zhī zhǒng fǔ shǔ,gāo shù lì ē nà。
秋来放新实,照日垂万颗。qiū lái fàng xīn shí,zhào rì chuí wàn kē。
中滋甘醴酿,外饰素茸裹。zhōng zī gān lǐ niàng,wài shì sù rōng guǒ。
彦思摘晨露,满合持赠我。yàn sī zhāi chén lù,mǎn hé chí zèng wǒ。
复侑以佳句,再拜极所荷。fù yòu yǐ jiā jù,zài bài jí suǒ hé。
珍之不敢尽,玩已即深锁。zhēn zhī bù gǎn jǐn,wán yǐ jí shēn suǒ。
兹焉遂名产,沙苑忽幺麽。zī yān suì míng chǎn,shā yuàn hū yāo mó。

寄题湖州沈秀才天隐楼

文同

自念久不偶,归老东南州。zì niàn jiǔ bù ǒu,guī lǎo dōng nán zhōu。
地名水精宫,家有天隐楼。dì míng shuǐ jīng gōng,jiā yǒu tiān yǐn lóu。
收卷势利心,欲与汗漫游。shōu juǎn shì lì xīn,yù yǔ hàn màn yóu。
出处固以义,无为子光羞。chū chù gù yǐ yì,wú wèi zi guāng xiū。

入谷马上其三

文同

北谷气象佳,有景乃天设。běi gǔ qì xiàng jiā,yǒu jǐng nǎi tiān shè。
峰峦互亏蔽,湍濑相绾结。fēng luán hù kuī bì,tuān lài xiāng wǎn jié。
珍条拂垂袂,芳草留去辙。zhēn tiáo fú chuí mèi,fāng cǎo liú qù zhé。
自顾尘满缨,安能住深绝。zì gù chén mǎn yīng,ān néng zhù shēn jué。

将至陇城县

文同

数日山林间,嵬眼复倾耳。shù rì shān lín jiān,wéi yǎn fù qīng ěr。
烦襟一以换,飘若方外士。fán jīn yī yǐ huàn,piāo ruò fāng wài shì。
今朝出谷口,已觉俗虑起。jīn cháo chū gǔ kǒu,yǐ jué sú lǜ qǐ。
可惜身上衣,斑班遂尘滓。kě xī shēn shàng yī,bān bān suì chén zǐ。
回首林下游,何年赤松子。huí shǒu lín xià yóu,hé nián chì sōng zi。

鸣玉亭筹笔之南

文同

层崖高百尺,亭即层崖下。céng yá gāo bǎi chǐ,tíng jí céng yá xià。
飞泉若环佩,万缕当檐泻。fēi quán ruò huán pèi,wàn lǚ dāng yán xiè。
坐可脱赤热,听宜彻清夜。zuò kě tuō chì rè,tīng yí chè qīng yè。
亭前树肤剥,为系行人马。tíng qián shù fū bō,wèi xì xíng rén mǎ。

思归鸟左右掩作

文同

峡中足啼鸟,盏邹不可会。xiá zhōng zú tí niǎo,zhǎn zōu bù kě huì。
其道思归者,雄鸣即雌对。qí dào sī guī zhě,xióng míng jí cí duì。
前壑云渐起,后山月已背。qián hè yún jiàn qǐ,hòu shān yuè yǐ bèi。
行人畏闻汝,一声一心碎。xíng rén wèi wén rǔ,yī shēng yī xīn suì。

夜发散关

文同

风吹古关口,万木响如裂。fēng chuī gǔ guān kǒu,wàn mù xiǎng rú liè。
凄凉异乡客,骑马关下月。qī liáng yì xiāng kè,qí mǎ guān xià yuè。
板道霜凿凿,石梁溪咽咽。bǎn dào shuāng záo záo,shí liáng xī yàn yàn。
怪来晓寒重,御爱山头雪。guài lái xiǎo hán zhòng,yù ài shān tóu xuě。

宿山寺

文同

高峰浮云际,古寺高峰上。gāo fēng fú yún jì,gǔ sì gāo fēng shàng。
秋来已潇洒,雨后益清旷。qiū lái yǐ xiāo sǎ,yǔ hòu yì qīng kuàng。
坐随明月转,吟伴寒蛩响。zuò suí míng yuè zhuǎn,yín bàn hán qióng xiǎng。
待晓出松关,幽襟谢嘉贶。dài xiǎo chū sōng guān,yōu jīn xiè jiā kuàng。

白鹤寺北轩围棋

文同

祇园隐城角,开轩极幽邃。qí yuán yǐn chéng jiǎo,kāi xuān jí yōu suì。
日影转不到,居常抱秋气。rì yǐng zhuǎn bù dào,jū cháng bào qiū qì。
余兹度炎燠,一局忘万事。yú zī dù yán yù,yī jú wàng wàn shì。
扰扰门外人,谁知此中意。rǎo rǎo mén wài rén,shuí zhī cǐ zhōng yì。

寇君玉郎中大蟹

文同

蟹性最难图,生意在螯跪。xiè xìng zuì nán tú,shēng yì zài áo guì。
伊人得之妙,郭索不能已。yī rén dé zhī miào,guō suǒ bù néng yǐ。

毛老斗牛

文同

牛牛尔何争,于此辄斗怒。niú niú ěr hé zhēng,yú cǐ zhé dòu nù。
长鞭闹儿童,大炬走翁妪。zhǎng biān nào ér tóng,dà jù zǒu wēng yù。
苍■八九子,骇立各四顾。cāng bā jiǔ zi,hài lì gè sì gù。
何时解角归,茅舍江村暮。hé shí jiě jiǎo guī,máo shě jiāng cūn mù。

许道宁寒林

文同

许生虽学李营丘,墨路纵横多自出。xǔ shēng suī xué lǐ yíng qiū,mò lù zòng héng duō zì chū。
交柯挥霍裴旻剑,乱蔓淋漓张晓笔。jiāo kē huī huò péi mín jiàn,luàn màn lín lí zhāng xiǎo bǐ。

引子獐

文同

苍獐引黄麑,双耳谁惊立。cāng zhāng yǐn huáng ní,shuāng ěr shuí jīng lì。
高原想新霁,町疃见行迹。gāo yuán xiǎng xīn jì,tīng tuǎn jiàn xíng jì。

许中正捕龙雷

文同

彼龙胡为被天谪,不肯为天行雨泽。bǐ lóng hú wèi bèi tiān zhé,bù kěn wèi tiān xíng yǔ zé。
天敕雷公恣搜索,龙藏何所忽尔获。tiān chì léi gōng zì sōu suǒ,lóng cáng hé suǒ hū ěr huò。
提之满空若曳帛,雹风电火相卷射。tí zhī mǎn kōng ruò yè bó,báo fēng diàn huǒ xiāng juǎn shè。
雷张两翅但拍拍,首尾挽之足双磔。léi zhāng liǎng chì dàn pāi pāi,shǒu wěi wǎn zhī zú shuāng zhé。
龙力与雷固不敌,雷转威怒龙褫魄,须臾定见肝胃拆。lóng lì yǔ léi gù bù dí,léi zhuǎn wēi nù lóng chǐ pò,xū yú dìng jiàn gān wèi chāi。
万力千气凡几画,斯人斯品入神格。wàn lì qiān qì fán jǐ huà,sī rén sī pǐn rù shén gé。

晚秋烟波

文同

直于一丈素,写尽千里景。zhí yú yī zhàng sù,xiě jǐn qiān lǐ jǐng。
云山杳杳已成秋,烟水漻漻方入暝。yún shān yǎo yǎo yǐ chéng qiū,yān shuǐ liáo liáo fāng rù míng。
君应无心得此画,我岂有言能尔咏。jūn yīng wú xīn dé cǐ huà,wǒ qǐ yǒu yán néng ěr yǒng。