古诗词

新晴山月

文同

高松漏疏月,落影如画地。gāo sōng lòu shū yuè,luò yǐng rú huà dì。
徘徊爱其下,夜久不能寐。pái huái ài qí xià,yè jiǔ bù néng mèi。
怯风池荷卷,病雨山果坠。qiè fēng chí hé juǎn,bìng yǔ shān guǒ zhuì。
谁伴予苦吟,满林啼络纬。shuí bàn yǔ kǔ yín,mǎn lín tí luò wěi。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

续青城山四咏昭庆观

文同

琳崖盘玉霄,彩翠接步武。lín yá pán yù xiāo,cǎi cuì jiē bù wǔ。
云霞不可画,泉石固难谱。yún xiá bù kě huà,quán shí gù nán pǔ。
神幢逾百寻,帝辙历万古。shén chuáng yú bǎi xún,dì zhé lì wàn gǔ。
灵瀑谁与穷,长飞六时雨。líng pù shuí yǔ qióng,zhǎng fēi liù shí yǔ。

续青城山四咏昭庆观

文同

群峰削琼瑶,老藓抹古绿。qún fēng xuē qióng yáo,lǎo xiǎn mǒ gǔ lǜ。
应朝大岷去,簪笏俨相逐。yīng cháo dà mín qù,zān hù yǎn xiāng zhú。
珠宫秘仙仗,锦笈藏宝箓。zhū gōng mì xiān zhàng,jǐn jí cáng bǎo lù。
上帝此为仓,其田堪种玉。shàng dì cǐ wèi cāng,qí tián kān zhǒng yù。

续青城山四咏昭庆观

文同

平林露层巘,上独置孤寺。píng lín lù céng yǎn,shàng dú zhì gū sì。
群仙驭飞驾,往往赴于此。qún xiān yù fēi jià,wǎng wǎng fù yú cǐ。
风高幡影乱,日落钟声起。fēng gāo fān yǐng luàn,rì luò zhōng shēng qǐ。
谁可谓诗豪,兴来吟万纸。shuí kě wèi shī háo,xīng lái yín wàn zhǐ。

续青城山四咏昭庆观

文同

道险转诘曲,山深愈巑岏。dào xiǎn zhuǎn jí qū,shān shēn yù cuán wán。
行松耳目清,入竹襟袖寒。xíng sōng ěr mù qīng,rù zhú jīn xiù hán。
殿阁红芙蕖,岩峦碧琅玕。diàn gé hóng fú qú,yán luán bì láng gān。
高僧把金字,拥衲对云看。gāo sēng bǎ jīn zì,yōng nà duì yún kàn。

夏秀才江居五题枕流亭

文同

爱此烟景佳,开轩故临水。ài cǐ yān jǐng jiā,kāi xuān gù lín shuǐ。
晴晖照寒浪,飞影动窗纸。qíng huī zhào hán làng,fēi yǐng dòng chuāng zhǐ。
倚槛见鱼游,卷帘知雁起。yǐ kǎn jiàn yú yóu,juǎn lián zhī yàn qǐ。
憔悴笑湘累,区区咏兰芷。qiáo cuì xiào xiāng lèi,qū qū yǒng lán zhǐ。

夏秀才江居五题枕流亭

文同

雨馀山景鲜,风定水光好。yǔ yú shān jǐng xiān,fēng dìng shuǐ guāng hǎo。
晴阳破宿雾,秀色浓可扫。qíng yáng pò sù wù,xiù sè nóng kě sǎo。
平时一樽酒,野客共倾倒。píng shí yī zūn jiǔ,yě kè gòng qīng dào。
朝暮山水间,年华不知老。cháo mù shān shuǐ jiān,nián huá bù zhī lǎo。

夏秀才江居五题枕流亭

文同

层崖削青瑶,谁昔此镌镂。céng yá xuē qīng yáo,shuí xī cǐ juān lòu。
潭潭斗孤洞,中可百人受。tán tán dòu gū dòng,zhōng kě bǎi rén shòu。
巑岏列岫绕,汹涌大江漱。cuán wán liè xiù rào,xiōng yǒng dà jiāng shù。
虞卿方著书,入此几年就。yú qīng fāng zhù shū,rù cǐ jǐ nián jiù。

夏秀才江居五题枕流亭

文同

尽知人钩曲,独见君钩直。jǐn zhī rén gōu qū,dú jiàn jūn gōu zhí。
年年此矶上,万掣无一得。nián nián cǐ jī shàng,wàn chè wú yī dé。
持竿只自苦,吞饵何尝识。chí gān zhǐ zì kǔ,tūn ěr hé cháng shí。
试效人所为,君鱼不胜食。shì xiào rén suǒ wèi,jūn yú bù shèng shí。

夏秀才江居五题枕流亭

文同

垂茅缉为庵,有类穹庐形。chuí máo jī wèi ān,yǒu lèi qióng lú xíng。
之人伏其中,日醉乎群经。zhī rén fú qí zhōng,rì zuì hū qún jīng。
世俗安尔知,但谓长不醒。shì sú ān ěr zhī,dàn wèi zhǎng bù xǐng。
寄此语二豪,渠非彼刘伶。jì cǐ yǔ èr háo,qú fēi bǐ liú líng。

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

胡侯外补来钱塘,所居之山名凤凰。hú hóu wài bǔ lái qián táng,suǒ jū zhī shān míng fèng huáng。
不知元本发何处,蛇颈鱼尾盘高冈。bù zhī yuán běn fā hé chù,shé jǐng yú wěi pán gāo gāng。
婆娑欲下大江饮,万里一息头低昂。pó suō yù xià dà jiāng yǐn,wàn lǐ yī xī tóu dī áng。
谁将浮图压两翅,直使帖地不得翔。shuí jiāng fú tú yā liǎng chì,zhí shǐ tiē dì bù dé xiáng。
前人眼俗不知顾,会有贤者来形相。qián rén yǎn sú bù zhī gù,huì yǒu xián zhě lái xíng xiāng。
怜汝困欲共汝语,故近汝咮营斯堂。lián rǔ kùn yù gòng rǔ yǔ,gù jìn rǔ zhòu yíng sī táng。
起居饮食不离上,外孰有耳听琅琅。qǐ jū yǐn shí bù lí shàng,wài shú yǒu ěr tīng láng láng。
应云汝德未衰在,旦暮可起鸣朝阳。yīng yún rǔ dé wèi shuāi zài,dàn mù kě qǐ míng cháo yáng。

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

众人庵尽圆,君庵独云方。zhòng rén ān jǐn yuán,jūn ān dú yún fāng。
君虽乐其中,无乃太异常。jūn suī lè qí zhōng,wú nǎi tài yì cháng。
劝君刓其角,使称著月床。quàn jūn wán qí jiǎo,shǐ chēng zhù yuè chuáng。
自然制度稳,名号亦可详。zì rán zhì dù wěn,míng hào yì kě xiáng。
东西南北不足辨,左右前后谁能防。dōng xī nán běi bù zú biàn,zuǒ yòu qián hòu shuí néng fáng。
愿君见听便如此,鼠蝎四面人恐伤。yuàn jūn jiàn tīng biàn rú cǐ,shǔ xiē sì miàn rén kǒng shāng。

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。

寄员文饶屯田

文同

英英文饶江汉士,何者天教丧眸子。yīng yīng wén ráo jiāng hàn shì,hé zhě tiān jiào sàng móu zi。
用心专一性转明,无所不知馀两耳。yòng xīn zhuān yī xìng zhuǎn míng,wú suǒ bù zhī yú liǎng ěr。
能为乐府胜张籍,暗诵史书过杜顗。néng wèi lè fǔ shèng zhāng jí,àn sòng shǐ shū guò dù yǐ。
弃官新自荆渚归,万里逆风冲峡水。qì guān xīn zì jīng zhǔ guī,wàn lǐ nì fēng chōng xiá shuǐ。
峨峨全家载巨艑,坐卧吟诗满千纸。é é quán jiā zài jù biàn,zuò wò yín shī mǎn qiān zhǐ。
自言从此生事足,可了芋栗及麻枲。zì yán cóng cǐ shēng shì zú,kě le yù lì jí má xǐ。
数椽旧屋蔽风雨,一榻萧然容隐几。shù chuán jiù wū bì fēng yǔ,yī tà xiāo rán róng yǐn jǐ。
丘明国语浩如云,子夏门人纷若蚁。qiū míng guó yǔ hào rú yún,zi xià mén rén fēn ruò yǐ。
向人问口夸舌在,道义文章吾岂已。xiàng rén wèn kǒu kuā shé zài,dào yì wén zhāng wú qǐ yǐ。
自知俗事无所观,便落双睛君亦喜。zì zhī sú shì wú suǒ guān,biàn luò shuāng jīng jūn yì xǐ。

奉送少讷还青神

文同

湿云堆空泄淫雨,日与三嵎气相轧。shī yún duī kōng xiè yín yǔ,rì yǔ sān yú qì xiāng yà。
春阳沈伏不得动,万木屈檗草藏茁。chūn yáng shěn fú bù dé dòng,wàn mù qū bò cǎo cáng zhuó。
丛冈复岭谁敢度,旦暮寒鸡叫泥滑。cóng gāng fù lǐng shuí gǎn dù,dàn mù hán jī jiào ní huá。
少讷胡为犯此苦,特念我困来省察。shǎo nè hú wèi fàn cǐ kǔ,tè niàn wǒ kùn lái shěng chá。
延之累日对佳话,如侍大飨听椌楬。yán zhī lèi rì duì jiā huà,rú shì dà xiǎng tīng qiāng jié。
彦瞻弟兄别已久,使我心胸昏莫刮。yàn zhān dì xiōng bié yǐ jiǔ,shǐ wǒ xīn xiōng hūn mò guā。
天将少讷愈我病,次第为取蹊茅拔。tiān jiāng shǎo nè yù wǒ bìng,cì dì wèi qǔ qī máo bá。
长编巨轴写治乱,笔墨挥洒何横猾。zhǎng biān jù zhóu xiě zhì luàn,bǐ mò huī sǎ hé héng huá。
词章直如子长健,辩论不比仲连黠。cí zhāng zhí rú zi zhǎng jiàn,biàn lùn bù bǐ zhòng lián xiá。
我惭无琴类师旷,鹤误衔珠投二八。wǒ cán wú qín lèi shī kuàng,hè wù xián zhū tóu èr bā。
酌泉煮蔬共家馔,敢用俗礼费烹杀。zhuó quán zhǔ shū gòng jiā zhuàn,gǎn yòng sú lǐ fèi pēng shā。
少讷忽尔道其去,归辕在途不可揠。shǎo nè hū ěr dào qí qù,guī yuán zài tú bù kě yà。
此怀作恶定数日,愦愦已觉渐磨戛。cǐ huái zuò è dìng shù rì,kuì kuì yǐ jué jiàn mó jiá。
欲留少讷意无尽,更为逡巡柅西辖。yù liú shǎo nè yì wú jǐn,gèng wèi qūn xún nǐ xī xiá。

送无演归成都

文同

曾读契嵩辅教编,浮屠氏有不可忽。céng dú qì sōng fǔ jiào biān,fú tú shì yǒu bù kě hū。
后于京师识怀琏,彼上人者尤奇倔。hòu yú jīng shī shí huái liǎn,bǐ shàng rén zhě yóu qí jué。
余尝从容问其友,琏复为余道居讷。yú cháng cóng róng wèn qí yǒu,liǎn fù wèi yú dào jū nè。
是三大士才过人,所畜岂肯吾儒屈。shì sān dà shì cái guò rén,suǒ chù qǐ kěn wú rú qū。
文章汪洋道义富,不止区区事其佛。wén zhāng wāng yáng dào yì fù,bù zhǐ qū qū shì qí fú。
余思此等更谁似,蜀有人焉颇超越。yú sī cǐ děng gèng shuí shì,shǔ yǒu rén yān pǒ chāo yuè。
成都敏行字无演,所谓万星中一月。chéng dōu mǐn xíng zì wú yǎn,suǒ wèi wàn xīng zhōng yī yuè。
想嵩琏讷见须避,不尔往往被呵咄。xiǎng sōng liǎn nè jiàn xū bì,bù ěr wǎng wǎng bèi hē duō。
通禅晓律两无碍,前会定预耆阇崛。tōng chán xiǎo lǜ liǎng wú ài,qián huì dìng yù qí dū jué。
群经列史固汗漫,独泛其深仍出没。qún jīng liè shǐ gù hàn màn,dú fàn qí shēn réng chū méi。
外之所精者书画,不问不语常若吃。wài zhī suǒ jīng zhě shū huà,bù wèn bù yǔ cháng ruò chī。
计其夏腊殊未几,在大众中诚突兀。jì qí xià là shū wèi jǐ,zài dà zhòng zhōng chéng tū wù。
余守陵阳至穷陋,雨浸一春泥汩汩。yú shǒu líng yáng zhì qióng lòu,yǔ jìn yī chūn ní gǔ gǔ。
英溪硗磝磴道崄,行客欷歔上崷崒。yīng xī qiāo áo dèng dào xiǎn,xíng kè xī xū shàng qiú zú。
无演冲冒独不顾,来款余门手持谒。wú yǎn chōng mào dú bù gù,lái kuǎn yú mén shǒu chí yè。
呼之使前见已喜,相貌圆满藏神骨。hū zhī shǐ qián jiàn yǐ xǐ,xiāng mào yuán mǎn cáng shén gǔ。
清谭坐久愈飘洒,顿遣尘襟落如拂。qīng tán zuò jiǔ yù piāo sǎ,dùn qiǎn chén jīn luò rú fú。
新诗古文览嘉贶,气格俊健凌霜鹘。xīn shī gǔ wén lǎn jiā kuàng,qì gé jùn jiàn líng shuāng gǔ。
观其衮衮出论议,收敛便可与簪笏。guān qí gǔn gǔn chū lùn yì,shōu liǎn biàn kě yǔ zān hù。
试将邀之使从仕,笑指此顶安更发。shì jiāng yāo zhī shǐ cóng shì,xiào zhǐ cǐ dǐng ān gèng fā。
日招与语自无厌,何乃告去苦仓卒。rì zhāo yǔ yǔ zì wú yàn,hé nǎi gào qù kǔ cāng zú。
西城晓日照高岭,倒搭乾陀入深樾。xī chéng xiǎo rì zhào gāo lǐng,dào dā qián tuó rù shēn yuè。
师归常宜见嘉祐,此老心中已无物。shī guī cháng yí jiàn jiā yòu,cǐ lǎo xīn zhōng yǐ wú wù。
好音相与频寄惠,余在空山正伊郁。hǎo yīn xiāng yǔ pín jì huì,yú zài kōng shān zhèng yī yù。