古诗词

新晴山月

文同

高松漏疏月,落影如画地。gāo sōng lòu shū yuè,luò yǐng rú huà dì。
徘徊爱其下,夜久不能寐。pái huái ài qí xià,yè jiǔ bù néng mèi。
怯风池荷卷,病雨山果坠。qiè fēng chí hé juǎn,bìng yǔ shān guǒ zhuì。
谁伴予苦吟,满林啼络纬。shuí bàn yǔ kǔ yín,mǎn lín tí luò wěi。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

阎君见示岷山赋因为小诗谢之

文同

大岷西南镇,岩壑天下秀。dà mín xī nán zhèn,yán hè tiān xià xiù。
厥初造此者,以作神仙囿。jué chū zào cǐ zhě,yǐ zuò shén xiān yòu。
相如子云没,李杜继其后。xiāng rú zi yún méi,lǐ dù jì qí hòu。
欲赋俱未敢,于词怯轻构。yù fù jù wèi gǎn,yú cí qiè qīng gòu。
阎君通方士,才力谁可斗。yán jūn tōng fāng shì,cái lì shuí kě dòu。
驱联入健笔,万状无一漏。qū lián rù jiàn bǐ,wàn zhuàng wú yī lòu。
骎骎语趫劲,骏马杂驰骤。qīn qīn yǔ qiáo jìn,jùn mǎ zá chí zhòu。
太华杨已拙,天台孙亦谬。tài huá yáng yǐ zhuō,tiān tái sūn yì miù。
示余读数过,惊耸肩缩脰。shì yú dú shù guò,jīng sǒng jiān suō dòu。
勉为成短章,聊酬君意厚。miǎn wèi chéng duǎn zhāng,liáo chóu jūn yì hòu。

阎生谈黄庭

文同

茫茫诵灵文,谁为抉久瞽。máng máng sòng líng wén,shuí wèi jué jiǔ gǔ。
不能辨三一,岂复更知五。bù néng biàn sān yī,qǐ fù gèng zhī wǔ。
方迷得真指,忽悟有奇睹。fāng mí dé zhēn zhǐ,hū wù yǒu qí dǔ。
自此日相亲,赤龙交黑虎。zì cǐ rì xiāng qīn,chì lóng jiāo hēi hǔ。

送范尧夫

文同

遝遝走闾巷,都人起中宵。tà tà zǒu lǘ xiàng,dōu rén qǐ zhōng xiāo。
相拥候府门,惟恐失此朝。xiāng yōng hòu fǔ mén,wéi kǒng shī cǐ cháo。
尽言来送公,车马城北桥。jǐn yán lái sòng gōng,chē mǎ chéng běi qiáo。
桥边脂辖亭,大尹此相邀。qiáo biān zhī xiá tíng,dà yǐn cǐ xiāng yāo。
歌管盛宴集,簪裾合群僚。gē guǎn shèng yàn jí,zān jū hé qún liáo。
四座酒既行,相顾魂已销。sì zuò jiǔ jì xíng,xiāng gù hún yǐ xiāo。
亭前有杨柳,秋风减长条。tíng qián yǒu yáng liǔ,qiū fēng jiǎn zhǎng tiáo。
折以持赠公,莫厌霜叶凋。zhé yǐ chí zèng gōng,mò yàn shuāng yè diāo。
节物虽谓晚,比春情更饶。jié wù suī wèi wǎn,bǐ chūn qíng gèng ráo。
递起劝公饮,双呼金翠翘。dì qǐ quàn gōng yǐn,shuāng hū jīn cuì qiào。
岂徒要公醉,恐公遽乘轺。qǐ tú yào gōng zuì,kǒng gōng jù chéng yáo。
借问何尔为,重公若琼瑶。jiè wèn hé ěr wèi,zhòng gōng ruò qióng yáo。
美质未省变,与人存久要。měi zhì wèi shěng biàn,yǔ rén cún jiǔ yào。
既莫不可留,征衫遂飘飘。jì mò bù kě liú,zhēng shān suì piāo piāo。
鸣驺过升迁,群氓闹如蜩。míng zōu guò shēng qiān,qún máng nào rú tiáo。
感公来二年,免我于无聊。gǎn gōng lái èr nián,miǎn wǒ yú wú liáo。
今公舍我去,何由借诸朝。jīn gōng shě wǒ qù,hé yóu jiè zhū cháo。
愿君富且贵,寿命等松乔。yuàn jūn fù qiě guì,shòu mìng děng sōng qiáo。
直似先令公,巍巍佐唐尧。zhí shì xiān lìng gōng,wēi wēi zuǒ táng yáo。
涕泪逐公行,不惮公更遥。tì lèi zhú gōng xíng,bù dàn gōng gèng yáo。
公诚上下通,和如奏笙箫。gōng chéng shàng xià tōng,hé rú zòu shēng xiāo。
所以得如此,人情不相辽。suǒ yǐ dé rú cǐ,rén qíng bù xiāng liáo。
嗟同缪与公,一时赴弓招。jiē tóng móu yǔ gōng,yī shí fù gōng zhāo。
于今二十年,不见有所超。yú jīn èr shí nián,bù jiàn yǒu suǒ chāo。
前日荷君相,与印垂之腰。qián rì hé jūn xiāng,yǔ yìn chuí zhī yāo。
使归守山郡,藏伏甘寂寥。shǐ guī shǒu shān jùn,cáng fú gān jì liáo。
闻公将治行,乃心日夜摇。wén gōng jiāng zhì xíng,nǎi xīn rì yè yáo。
恨不能送公,俯首类酸痟。hèn bù néng sòng gōng,fǔ shǒu lèi suān xiāo。
徒为送公诗,有如草虫喓。tú wèi sòng gōng shī,yǒu rú cǎo chóng yāo。
强勉写之去,忧来立危谯。qiáng miǎn xiě zhī qù,yōu lái lì wēi qiáo。

推官惠李庶子鄂州篆字

文同

天下有奇篆,阳冰书鄂州。tiān xià yǒu qí zhuàn,yáng bīng shū è zhōu。
异兽呀五口,狂咬掉三头。yì shòu ya wǔ kǒu,kuáng yǎo diào sān tóu。
磥砢玻璃碗,诘屈珊瑚钩。lěi kē bō lí wǎn,jí qū shān hú gōu。
愧无希世宝,何以为子酬。kuì wú xī shì bǎo,hé yǐ wèi zi chóu。

和提刑度支王店鸡诗

文同

王店有邮吏,养鸡殊可笑。wáng diàn yǒu yóu lì,yǎng jī shū kě xiào。
昂然处高襟,不肯以时叫。áng rán chù gāo jīn,bù kěn yǐ shí jiào。
官有宿此者,西征待初晓。guān yǒu sù cǐ zhě,xī zhēng dài chū xiǎo。
鸡竟不一鸣,问吏吏已告。jī jìng bù yī míng,wèn lì lì yǐ gào。
云此最荒绝,左右悉蓬蓼。yún cǐ zuì huāng jué,zuǒ yòu xī péng liǎo。
狐狸占为宅,恣横不可道。hú lí zhàn wèi zhái,zì héng bù kě dào。
前此三四鸡,一一遭其暴。qián cǐ sān sì jī,yī yī zāo qí bào。
寻声即知处,尽获爪牙吊。xún shēng jí zhī chù,jǐn huò zhǎo yá diào。
自后始得此,其若有人教。zì hòu shǐ dé cǐ,qí ruò yǒu rén jiào。
东方或未明,群丑尚腾趠。dōng fāng huò wèi míng,qún chǒu shàng téng chuò。
此鸡但钳结,直伺太阳耀。cǐ jī dàn qián jié,zhí cì tài yáng yào。
虽然谓失旦,似得保身要。suī rán wèi shī dàn,shì dé bǎo shēn yào。
官曰此何用,不然则宜粜。guān yuē cǐ hé yòng,bù rán zé yí tiào。
不见不鸣雁,先死盖自召。bù jiàn bù míng yàn,xiān sǐ gài zì zhào。
天下已明白,岂假更喧闹。tiān xià yǐ míng bái,qǐ jiǎ gèng xuān nào。
徒尔费稻粱,曾莫知所报。tú ěr fèi dào liáng,céng mò zhī suǒ bào。
吏云官言是,且愿勿嘲诮。lì yún guān yán shì,qiě yuàn wù cháo qiào。
知是本在人,此物何足校。zhī shì běn zài rén,cǐ wù hé zú xiào。

送李道士

文同

先生若孤云,两在隆山见。xiān shēng ruò gū yún,liǎng zài lóng shān jiàn。
清标瘦弥耸,秀骨老愈健。qīng biāo shòu mí sǒng,xiù gǔ lǎo yù jiàn。
高谈吐深诣,大句写精鍊。gāo tán tǔ shēn yì,dà jù xiě jīng liàn。
忽起忆鹅池,肏飞石泉溅。hū qǐ yì é chí,cào fēi shí quán jiàn。

送韩山人

文同

昌黎山人抱藜杖,三度访我于三隅。chāng lí shān rén bào lí zhàng,sān dù fǎng wǒ yú sān yú。
端然入座更谁顾,谈辩衮衮如流珠。duān rán rù zuò gèng shuí gù,tán biàn gǔn gǔn rú liú zhū。
灵丹尝凝日月鼎,至宝自产乾坤炉。líng dān cháng níng rì yuè dǐng,zhì bǎo zì chǎn qián kūn lú。
要行撇起不可逐,安得双舄为飞凫。yào xíng piē qǐ bù kě zhú,ān dé shuāng xì wèi fēi fú。

二年陵阳不见中秋月

文同

陵阳乱山中,阴雺日夕发。líng yáng luàn shān zhōng,yīn wù rì xī fā。
晴光尚希见,况复求夜月。qíng guāng shàng xī jiàn,kuàng fù qiú yè yuè。
二年逢中秋,曾不识皎洁。èr nián féng zhōng qiū,céng bù shí jiǎo jié。
烟云尔何事,常此作蓬勃。yān yún ěr hé shì,cháng cǐ zuò péng bó。
才令薄中明,已遣浓处没。cái lìng báo zhōng míng,yǐ qiǎn nóng chù méi。
群邪利幽暗,左右觉窸窣。qún xié lì yōu àn,zuǒ yòu jué xī sū。
清光若蒙蔽,谁为我磨拂。qīng guāng ruò méng bì,shuí wèi wǒ mó fú。
庭下倚高株,露华沾鬓发。tíng xià yǐ gāo zhū,lù huá zhān bìn fā。

夜声

文同

秋风动衰草,摵摵响夜月。qiū fēng dòng shuāi cǎo,shè shè xiǎng yè yuè。
其下有鸣蛩,到晓啼不歇。qí xià yǒu míng qióng,dào xiǎo tí bù xiē。
乃知摇落时,众籁自感发。nǎi zhī yáo luò shí,zhòng lài zì gǎn fā。
安得苦吟人,不能为一吷。ān dé kǔ yín rén,bù néng wèi yī xuè。

送喻介夫

文同

介夫陵阳奇男子,节义素为人所谈。jiè fū líng yáng qí nán zi,jié yì sù wèi rén suǒ tán。
身长七尺气万丈,自谓流落谁能甘。shēn zhǎng qī chǐ qì wàn zhàng,zì wèi liú luò shuí néng gān。
去将旧学中新格,坐取高第如手探。qù jiāng jiù xué zhōng xīn gé,zuò qǔ gāo dì rú shǒu tàn。
明年西归有光耀,且请为我来山南。míng nián xī guī yǒu guāng yào,qiě qǐng wèi wǒ lái shān nán。

飞泉山寺

文同

东城兀高峰,爽气浮翠微。dōng chéng wù gāo fēng,shuǎng qì fú cuì wēi。
霞光射岩壁,中有寒泉飞。xiá guāng shè yán bì,zhōng yǒu hán quán fēi。
上方金仙家,煌煌启双扉。shàng fāng jīn xiān jiā,huáng huáng qǐ shuāng fēi。
栏干出云表,目可了四围。lán gàn chū yún biǎo,mù kě le sì wéi。
我来久不下,幡影移斜晖。wǒ lái jiǔ bù xià,fān yǐng yí xié huī。
风吹月中桂,天香满人衣。fēng chuī yuè zhōng guì,tiān xiāng mǎn rén yī。
远渚凫雁落,前岭牛羊归。yuǎn zhǔ fú yàn luò,qián lǐng niú yáng guī。
尚此恋幽胜,不能手聊挥。shàng cǐ liàn yōu shèng,bù néng shǒu liáo huī。

山雨

文同

山雨洒春城,潗潗声颇急。shān yǔ sǎ chūn chéng,jí jí shēng pǒ jí。
窗下读书人,横编揭阴湿。chuāng xià dú shū rén,héng biān jiē yīn shī。
高鸢饿独叫,远燕寒双入。gāo yuān è dú jiào,yuǎn yàn hán shuāng rù。
南园有桃杏,尽抱群梢泣。nán yuán yǒu táo xìng,jǐn bào qún shāo qì。

送牟太素山人

文同

山人高迹若孤云,聊问太虚求所止。shān rén gāo jì ruò gū yún,liáo wèn tài xū qiú suǒ zhǐ。
昨因随风起西北,翩然远堕三隅里。zuó yīn suí fēng qǐ xī běi,piān rán yuǎn duò sān yú lǐ。
揽之不住瞥尔去,瞬息谁知几千里。lǎn zhī bù zhù piē ěr qù,shùn xī shuí zhī jǐ qiān lǐ。
东游必定遇鸿蒙,请问无为最深旨。dōng yóu bì dìng yù hóng méng,qǐng wèn wú wèi zuì shēn zhǐ。

遣兴效乐天

文同

君莫学杨虞卿奉李宗闵,宗闵权势岂能久。jūn mò xué yáng yú qīng fèng lǐ zōng mǐn,zōng mǐn quán shì qǐ néng jiǔ。
君莫学刘栖楚附李逢吉,逢吉禄位宁长守。jūn mò xué liú qī chǔ fù lǐ féng jí,féng jí lù wèi níng zhǎng shǒu。
虽然一时身暂好,其奈千古名常丑。suī rán yī shí shēn zàn hǎo,qí nài qiān gǔ míng cháng chǒu。
丈夫读书要知道,所信不笃被其诱。zhàng fū dú shū yào zhī dào,suǒ xìn bù dǔ bèi qí yòu。
大张富贵作罗网,愚者纷纷以身就。dà zhāng fù guì zuò luó wǎng,yú zhě fēn fēn yǐ shēn jiù。
左缠右绕不可脱,诛窜还当逐其后。zuǒ chán yòu rào bù kě tuō,zhū cuàn hái dāng zhú qí hòu。
君不见虞卿须遇李固言,君不见栖楚终遭韦处厚。jūn bù jiàn yú qīng xū yù lǐ gù yán,jūn bù jiàn qī chǔ zhōng zāo wéi chù hòu。
一朝摧折灵气尽,龙如蛇兮虎如狗。yī cháo cuī zhé líng qì jǐn,lóng rú shé xī hǔ rú gǒu。
劝君圣贤术内好潜心,劝君邪佞党中休入手。quàn jūn shèng xián shù nèi hǎo qián xīn,quàn jūn xié nìng dǎng zhōng xiū rù shǒu。
岂不知潞州处士田佐时,唤与美官嫌不受。qǐ bù zhī lù zhōu chù shì tián zuǒ shí,huàn yǔ měi guān xián bù shòu。

遣兴三首

文同

恻恻抱伊郁,试此登嶕峣。cè cè bào yī yù,shì cǐ dēng jiāo yáo。
阴风吹繁云,黯黯蒙泰霄。yīn fēng chuī fán yún,àn àn méng tài xiāo。
关河眇无际,节物何萧萧。guān hé miǎo wú jì,jié wù hé xiāo xiāo。
过雁安所之,惊哀翻泬寥。guò yàn ān suǒ zhī,jīng āi fān jué liáo。
幽怀漭如失,随此群草凋。yōu huái mǎng rú shī,suí cǐ qún cǎo diāo。
嗟予生胡为,迹玷明盛朝。jiē yǔ shēng hú wèi,jì diàn míng shèng cháo。
服职讵云补,赧然缀群寮。fú zhí jù yún bǔ,nǎn rán zhuì qún liáo。
感此四序迁,一昏复一朝。gǎn cǐ sì xù qiān,yī hūn fù yī cháo。
寒霜入两鬓,渐积不肯消。hán shuāng rù liǎng bìn,jiàn jī bù kěn xiāo。
良辰乖所遇,慨叹心魂飘。liáng chén guāi suǒ yù,kǎi tàn xīn hún piāo。
贱禀迂且介,于时信无庸。jiàn bǐng yū qiě jiè,yú shí xìn wú yōng。
欲适阂所之,此道当何从。yù shì hé suǒ zhī,cǐ dào dāng hé cóng。
富贵谅非有,僻陋知可容。fù guì liàng fēi yǒu,pì lòu zhī kě róng。
岂不愧上恩,耗此釜与钟。qǐ bù kuì shàng ēn,hào cǐ fǔ yǔ zhōng。
昨归得此州,满眼皆乱峰。zuó guī dé cǐ zhōu,mǎn yǎn jiē luàn fēng。
事物固琐碎,敢兹任顽慵。shì wù gù suǒ suì,gǎn zī rèn wán yōng。
报国只自明,惟神谍其胸。bào guó zhǐ zì míng,wéi shén dié qí xiōng。