古诗词

念奴娇

宋江

天南地北。tiān nán dì běi。
问乾坤何处,可容狂客。wèn qián kūn hé chù,kě róng kuáng kè。
借得山东烟水寨,来买凤城春色。jiè dé shān dōng yān shuǐ zhài,lái mǎi fèng chéng chūn sè。
翠袖围香,鲛绡笼玉,一笑千金值。cuì xiù wéi xiāng,jiāo xiāo lóng yù,yī xiào qiān jīn zhí。
神仙体态,薄幸如何销得。shén xiān tǐ tài,báo xìng rú hé xiāo dé。
回想芦叶滩头,蓼花汀畔,皓月空凝碧。huí xiǎng lú yè tān tóu,liǎo huā tīng pàn,hào yuè kōng níng bì。
六六雁行连八九,只待金鸡消息。liù liù yàn xíng lián bā jiǔ,zhǐ dài jīn jī xiāo xī。
义胆包天,忠肝盖地,四海无人识。yì dǎn bāo tiān,zhōng gān gài dì,sì hǎi wú rén shí。
闲愁万种,醉乡一夜头白。xián chóu wàn zhǒng,zuì xiāng yī yè tóu bái。
宋江

宋江

宋江是中国古典小说《水浒传》中的主要人物之一。梁山一百单八将之首,人称“孝义黑三郎”、“及时雨”、“呼保义”。原本是郓城县押司,后加入梁山,在托塔天王晁盖阵亡后成为梁山的首领,极力主张接受朝廷的招安,并在被招安后率领梁山兄弟们先后攻打辽国以及田虎、王庆和方腊率领的起义军,回朝后不久被奸臣高俅等人用毒酒害死。宋江在历史上确有其人,历史上他是北宋宣和年间农民起义军的首领,后来投降宋朝。 宋江的作品>>

猜您喜欢

西江月

宋江

自幼曾攻经史,长成亦有权谋。zì yòu céng gōng jīng shǐ,zhǎng chéng yì yǒu quán móu。
恰如猛虎卧荒丘。qià rú měng hǔ wò huāng qiū。
潜伏爪牙忍受。qián fú zhǎo yá rěn shòu。
不幸刺文双颊,那堪配在江州。bù xìng cì wén shuāng jiá,nà kān pèi zài jiāng zhōu。
他年若得报冤仇。tā nián ruò dé bào yuān chóu。
血染浔阳江口。xuè rǎn xún yáng jiāng kǒu。

满江红·喜遇重阳

宋江

喜遇重阳,更佳酿今朝新熟。xǐ yù zhòng yáng,gèng jiā niàng jīn cháo xīn shú。
见碧水丹山,黄芦苦竹。jiàn bì shuǐ dān shān,huáng lú kǔ zhú。
头上尽教添白发,鬓边不可无黄菊。tóu shàng jǐn jiào tiān bái fā,bìn biān bù kě wú huáng jú。
愿樽前长叙弟兄情,如金玉。yuàn zūn qián zhǎng xù dì xiōng qíng,rú jīn yù。
统豺虎,御边幅,号令明,军威肃。tǒng chái hǔ,yù biān fú,hào lìng míng,jūn wēi sù。
中心愿,平虏保民安国。zhōng xīn yuàn,píng lǔ bǎo mín ān guó。
日月常悬忠烈胆,风尘障却奸邪目。rì yuè cháng xuán zhōng liè dǎn,fēng chén zhàng què jiān xié mù。
望天王降诏,早招安,心方足。wàng tiān wáng jiàng zhào,zǎo zhāo ān,xīn fāng zú。