古诗词

满江红·钱舜举桃花折枝

张翥

前度刘郎,重来访、玄都燕麦。qián dù liú láng,zhòng lái fǎng xuán dōu yàn mài。
回首地、暗香销尽,暮云低碧。huí shǒu dì àn xiāng xiāo jǐn,mù yún dī bì。
啼鸟犹知人怅望,东风不管花狼籍。tí niǎo yóu zhī rén chàng wàng,dōng fēng bù guǎn huā láng jí。
又凄凄、红雨夕阳中,空相忆。yòu qī qī hóng yǔ xī yáng zhōng,kōng xiāng yì。
繁华梦,浑无迹。fán huá mèng,hún wú jì。
丹青笔,还留得。dān qīng bǐ,hái liú dé。
恍一枝常见,故园春色。huǎng yī zhī cháng jiàn,gù yuán chūn sè。
尘世事多吾欲避,武陵路远谁能觅。chén shì shì duō wú yù bì,wǔ líng lù yuǎn shuí néng mì。
但有山、可隐便须归,栽桃客。dàn yǒu shān kě yǐn biàn xū guī,zāi táo kè。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

自喻

张翥

狎鸥不下解知机,蟋蟀先鸣能表微。xiá ōu bù xià jiě zhī jī,xī shuài xiān míng néng biǎo wēi。
人海无涯俱泛泛,佛天有相亦非非。rén hǎi wú yá jù fàn fàn,fú tiān yǒu xiāng yì fēi fēi。
试论前辈今谁在,欲问何山老可归。shì lùn qián bèi jīn shuí zài,yù wèn hé shān lǎo kě guī。
严濑磻溪各求志,岂关出处在渔矶。yán lài pán xī gè qiú zhì,qǐ guān chū chù zài yú jī。

忆山中

张翥

买山晏坞近天根,遥忆春深正灌园。mǎi shān yàn wù jìn tiān gēn,yáo yì chūn shēn zhèng guàn yuán。
一树烂红樱著子,满林鲜碧竹生孙。yī shù làn hóng yīng zhù zi,mǎn lín xiān bì zhú shēng sūn。
少陵只拟还韦曲,安石端宜得谢墩。shǎo líng zhǐ nǐ hái wéi qū,ān shí duān yí dé xiè dūn。
归老会寻凌道士,采芝烧药了晨昏。guī lǎo huì xún líng dào shì,cǎi zhī shāo yào le chén hūn。

病痁

张翥

肉黄皮皱发毛枯,一病支离困壮夫。ròu huáng pí zhòu fā máo kū,yī bìng zhī lí kùn zhuàng fū。
痛要小奴捶臂膝,冷寻破帽聚头颅。tòng yào xiǎo nú chuí bì xī,lěng xún pò mào jù tóu lú。
邻翁教诵禳灾咒,道士来书禁疟符。lín wēng jiào sòng ráng zāi zhòu,dào shì lái shū jìn nüè fú。
车辙马蹄劳客问,药囊糜碗乏吾须。chē zhé mǎ tí láo kè wèn,yào náng mí wǎn fá wú xū。

病痁

张翥

炎火寒冰忽暗投,肺肠日与药为谋。yán huǒ hán bīng hū àn tóu,fèi cháng rì yǔ yào wèi móu。
拟寻画史图狮子,安得诗人咏髑髅。nǐ xún huà shǐ tú shī zi,ān dé shī rén yǒng dú lóu。
月色自如闲度夜,虫声无赖乱吟秋。yuè sè zì rú xián dù yè,chóng shēng wú lài luàn yín qiū。
便当一起幽忧疾,濯发西风万里流。biàn dāng yī qǐ yōu yōu jí,zhuó fā xī fēng wàn lǐ liú。

感兴

张翥

从来豪杰愿风尘,奋臂干戈肯顾身。cóng lái háo jié yuàn fēng chén,fèn bì gàn gē kěn gù shēn。
司马诸王祇乱晋,祖龙二世竟亡秦。sī mǎ zhū wáng qí luàn jìn,zǔ lóng èr shì jìng wáng qín。
祠旁鬼火狐鸣恶,桥下天寒鹤语神。cí páng guǐ huǒ hú míng è,qiáo xià tiān hán hè yǔ shén。
千古汗青留感慨,山中输与种桃人。qiān gǔ hàn qīng liú gǎn kǎi,shān zhōng shū yǔ zhǒng táo rén。

忆广陵旧事

张翥

君王昔在镇南年,宾客风流日满筵。jūn wáng xī zài zhèn nán nián,bīn kè fēng liú rì mǎn yán。
上国旌旗分一半,层台歌舞宿三千。shàng guó jīng qí fēn yī bàn,céng tái gē wǔ sù sān qiān。
豪华遽尽悲离黍,形胜空存惨暮烟。háo huá jù jǐn bēi lí shǔ,xíng shèng kōng cún cǎn mù yān。
多少楚魂归未得,江流无际海连天。duō shǎo chǔ hún guī wèi dé,jiāng liú wú jì hǎi lián tiān。

寄宝林同别峰定水复见心

张翥

宝林老子虎耽耽,定水道人蒲作庵。bǎo lín lǎo zi hǔ dān dān,dìng shuǐ dào rén pú zuò ān。
归老尚须游越绝,寻师先儗到精蓝。guī lǎo shàng xū yóu yuè jué,xún shī xiān nǐ dào jīng lán。
越江碑在当重读,禹穴书藏会一探。yuè jiāng bēi zài dāng zhòng dú,yǔ xué shū cáng huì yī tàn。
我亦三生学环者,定从佳处结禅龛。wǒ yì sān shēng xué huán zhě,dìng cóng jiā chù jié chán kān。

寄副枢董抟霄孟起

张翥

王师前后压瀛河,万里风云入荡摩。wáng shī qián hòu yā yíng hé,wàn lǐ fēng yún rù dàng mó。
晋帅先宜谋郤縠,赵人终欲用廉颇。jìn shuài xiān yí móu xì hú,zhào rén zhōng yù yòng lián pǒ。
枚衔突骑宵传令,鼓发辕门晓拥戈。méi xián tū qí xiāo chuán lìng,gǔ fā yuán mén xiǎo yōng gē。
共待将军白羽扇,归来幕府上功多。gòng dài jiāng jūn bái yǔ shàn,guī lái mù fǔ shàng gōng duō。

寄野庵察罕平章

张翥

圣主中兴大业难,元戎报国寸心丹。shèng zhǔ zhōng xīng dà yè nán,yuán róng bào guó cùn xīn dān。
军中诸将惊韩信,天下苍生望谢安。jūn zhōng zhū jiāng jīng hán xìn,tiān xià cāng shēng wàng xiè ān。
露布北来兵气盛,楼船南渡海波寒。lù bù běi lái bīng qì shèng,lóu chuán nán dù hǎi bō hán。
拟将旧直词林笔,细传成功后世看。nǐ jiāng jiù zhí cí lín bǐ,xì chuán chéng gōng hòu shì kàn。

大军下济南

张翥

总戎十万铁鹞子,殪贼一双金仆姑。zǒng róng shí wàn tiě yào zi,yì zéi yī shuāng jīn pū gū。
白日照开华不注,乱云飞尽大明湖。bái rì zhào kāi huá bù zhù,luàn yún fēi jǐn dà míng hú。
数年父老回生气,千里山川复旧图。shù nián fù lǎo huí shēng qì,qiān lǐ shān chuān fù jiù tú。
已喜武威平汴兖,可倾东海洗兵无。yǐ xǐ wǔ wēi píng biàn yǎn,kě qīng dōng hǎi xǐ bīng wú。

哀孝子夏永庆

张翥

翁已生全儿殒躯,投文我欲诘天吴。wēng yǐ shēng quán ér yǔn qū,tóu wén wǒ yù jí tiān wú。
一时肝胆宁知死,万顷波涛视若无。yī shí gān dǎn níng zhī sǐ,wàn qǐng bō tāo shì ruò wú。
骨葬夜泉鲸穴冷,魂归故国蜃云孤。gǔ zàng yè quán jīng xué lěng,hún guī gù guó shèn yún gū。
自今孝子流风在,直与扶桑水到枯。zì jīn xiào zi liú fēng zài,zhí yǔ fú sāng shuǐ dào kū。

云州龙门镇韩母刘孝节卷

张翥

韩家门外立双楹,丹染旌书照路明。hán jiā mén wài lì shuāng yíng,dān rǎn jīng shū zhào lù míng。
此媪何如陶母传,诸郎具是董生行。cǐ ǎo hé rú táo mǔ chuán,zhū láng jù shì dǒng shēng xíng。
春泉跃鲤饶佳味,晓树啼乌有喜声。chūn quán yuè lǐ ráo jiā wèi,xiǎo shù tí wū yǒu xǐ shēng。
孝节从来贫始见,秦台那用筑怀清。xiào jié cóng lái pín shǐ jiàn,qín tái nà yòng zhù huái qīng。

真定王节妇习氏

张翥

青春忽掩镜鸾悲,大节生全死不辞。qīng chūn hū yǎn jìng luán bēi,dà jié shēng quán sǐ bù cí。
夫目九泉无瞑日,妾身百岁有归时。fū mù jiǔ quán wú míng rì,qiè shēn bǎi suì yǒu guī shí。
天高地厚心如石,女嫁男婚发已丝。tiān gāo dì hòu xīn rú shí,nǚ jià nán hūn fā yǐ sī。
东观只今多直笔,为书青简配桓嫠。dōng guān zhǐ jīn duō zhí bǐ,wèi shū qīng jiǎn pèi huán lí。

授钺

张翥

天子临轩授钺频,东南何处不红巾。tiān zi lín xuān shòu yuè pín,dōng nán hé chù bù hóng jīn。
铁衣远道三军老,白骨中原万鬼新。tiě yī yuǎn dào sān jūn lǎo,bái gǔ zhōng yuán wàn guǐ xīn。
烈士精灵虹贯日,仙家谈笑海扬尘。liè shì jīng líng hóng guàn rì,xiān jiā tán xiào hǎi yáng chén。
只将满眼凄凉泪,哭尽平生几故人。zhǐ jiāng mǎn yǎn qī liáng lèi,kū jǐn píng shēng jǐ gù rén。

左丞傅梦臣归老汾曲赋以寿之

张翥

六朝名德仰巍巍,未许家园久息机。liù cháo míng dé yǎng wēi wēi,wèi xǔ jiā yuán jiǔ xī jī。
霖雨帝方思汝作,衮衣人更望公归。lín yǔ dì fāng sī rǔ zuò,gǔn yī rén gèng wàng gōng guī。
南山一柱标中土,左辖三星拱太微。nán shān yī zhù biāo zhōng tǔ,zuǒ xiá sān xīng gǒng tài wēi。
欲向宾筵颂眉寿,寸心遥与白云飞。yù xiàng bīn yán sòng méi shòu,cùn xīn yáo yǔ bái yún fēi。