古诗词

瑞龙吟

张翥

鳌溪路。áo xī lù。
潇洒翠壁丹崖,古藤高树。xiāo sǎ cuì bì dān yá,gǔ téng gāo shù。
林间猿鸟欣然,故人隐在,溪山胜处。lín jiān yuán niǎo xīn rán,gù rén yǐn zài,xī shān shèng chù。
久延伫。jiǔ yán zhù。
浑似种桃源里,白云窗户。hún shì zhǒng táo yuán lǐ,bái yún chuāng hù。
灯前素瑟清尊,开怀正好,连床夜语。dēng qián sù sè qīng zūn,kāi huái zhèng hǎo,lián chuáng yè yǔ。
应是山灵留客,雪飞风起,长松掀舞。yīng shì shān líng liú kè,xuě fēi fēng qǐ,zhǎng sōng xiān wǔ。
谁道倦途相逢,倾盖如故。shuí dào juàn tú xiāng féng,qīng gài rú gù。
阳春一曲,总是关心句。yáng chūn yī qū,zǒng shì guān xīn jù。
何妨共、矶头把钓,梅边徐步。hé fáng gòng jī tóu bǎ diào,méi biān xú bù。
只恐匆匆去。zhǐ kǒng cōng cōng qù。
故园梦里,长牵别绪。gù yuán mèng lǐ,zhǎng qiān bié xù。
寂寞闲针缕。jì mò xián zhēn lǚ。
还念我、飘零江湖烟雨。hái niàn wǒ piāo líng jiāng hú yān yǔ。
断肠岁晚,客衣谁絮。duàn cháng suì wǎn,kè yī shuí xù。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

送林崇高还武夷山

张翥

云岩岩下聘君家,长记宵谈到曙霞。yún yán yán xià pìn jūn jiā,zhǎng jì xiāo tán dào shǔ xiá。
今日陇头谁洒饭,鹧鸪啼老白桐花。jīn rì lǒng tóu shuí sǎ fàn,zhè gū tí lǎo bái tóng huā。

送林崇高还武夷山

张翥

武夷山中毛竹多,神君一去奈山何。wǔ yí shān zhōng máo zhú duō,shén jūn yī qù nài shān hé。
松风犹带琅璈响,散入遗音作棹歌。sōng fēng yóu dài láng áo xiǎng,sàn rù yí yīn zuò zhào gē。

七月望日徐勉自武林来得两讣音

张翥

海舟隔岁望回音,及得回音恨更深。hǎi zhōu gé suì wàng huí yīn,jí dé huí yīn hèn gèng shēn。
从此远书无用寄,九原芜没转伤心。cóng cǐ yuǎn shū wú yòng jì,jiǔ yuán wú méi zhuǎn shāng xīn。

七月望日徐勉自武林来得两讣音

张翥

外来丧逝讣音来,女嫁桐陵亦告哀。wài lái sàng shì fù yīn lái,nǚ jià tóng líng yì gào āi。
老眼今朝方是哭,百年心事总成灰。lǎo yǎn jīn cháo fāng shì kū,bǎi nián xīn shì zǒng chéng huī。

予京居廿稔始置屋灵椿坊衰老畏寒始制青鼠袍且久乏马始作一车出入皆赋诗自志

张翥

五槐浓绿荫门前,东宇西房数十椽。wǔ huái nóng lǜ yīn mén qián,dōng yǔ xī fáng shù shí chuán。
不是衰翁买屋住,归时留作雇船钱。bù shì shuāi wēng mǎi wū zhù,guī shí liú zuò gù chuán qián。

予京居廿稔始置屋灵椿坊衰老畏寒始制青鼠袍且久乏马始作一车出入皆赋诗自志

张翥

青鼠毛衣可御寒,秃襟空袖放身宽。qīng shǔ máo yī kě yù hán,tū jīn kōng xiù fàng shēn kuān。
遮头更着狐皮帽,好个侬家老契丹。zhē tóu gèng zhe hú pí mào,hǎo gè nóng jiā lǎo qì dān。

予京居廿稔始置屋灵椿坊衰老畏寒始制青鼠袍且久乏马始作一车出入皆赋诗自志

张翥

浅浅轻车稳便休,何须高盖与华辀。qiǎn qiǎn qīng chē wěn biàn xiū,hé xū gāo gài yǔ huá zhōu。
短辕不作王丞相,下泽聊为马少游。duǎn yuán bù zuò wáng chéng xiāng,xià zé liáo wèi mǎ shǎo yóu。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

一日粮船到直沽,吴罂越布满街衢。yī rì liáng chuán dào zhí gū,wú yīng yuè bù mǎn jiē qú。
新诗将作如千首,为问郯郎有买无。xīn shī jiāng zuò rú qiān shǒu,wèi wèn tán láng yǒu mǎi wú。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

接粮御史性情真,断事官来苦怒嗔。jiē liáng yù shǐ xìng qíng zhēn,duàn shì guān lái kǔ nù chēn。
索酒索钱横生事,遭风遭浪肯知人。suǒ jiǔ suǒ qián héng shēng shì,zāo fēng zāo làng kěn zhī rén。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

客窗昨夜北风高,犹似乘船海上涛。kè chuāng zuó yè běi fēng gāo,yóu shì chéng chuán hǎi shàng tāo。
明发先宜觅貂鼠,唤人来作御寒袍。míng fā xiān yí mì diāo shǔ,huàn rén lái zuò yù hán páo。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

虎贲坐甲夜传更,千步廊街鼓柝声。hǔ bēn zuò jiǎ yè chuán gèng,qiān bù láng jiē gǔ tuò shēng。
未许离人眠得熟,马蹄车铎又天明。wèi xǔ lí rén mián dé shú,mǎ tí chē duó yòu tiān míng。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

拂郎之马走千里,独立长嘶凡马空。fú láng zhī mǎ zǒu qiān lǐ,dú lì zhǎng sī fán mǎ kōng。
昔在江南看图画,今来天厩识真龙。xī zài jiāng nán kàn tú huà,jīn lái tiān jiù shí zhēn lóng。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

赛娘十五解新声,杨柳腰肢怯啭莺。sài niáng shí wǔ jiě xīn shēng,yáng liǔ yāo zhī qiè zhuàn yīng。
好写潘郎胡十八,教伊传唱满京城。hǎo xiě pān láng hú shí bā,jiào yī chuán chàng mǎn jīng chéng。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

长川妓子早晨来,戴笠骑驴帕拥腮。zhǎng chuān jì zi zǎo chén lái,dài lì qí lǘ pà yōng sāi。
总在狭斜坊里住,教坊日日听差回。zǒng zài xiá xié fāng lǐ zhù,jiào fāng rì rì tīng chà huí。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

杖履寻花虎丘寺,壶觞按曲馆娃宫。zhàng lǚ xún huā hǔ qiū sì,hú shāng àn qū guǎn wá gōng。
阿成杀受吴中乐,请入风沙海浪中。ā chéng shā shòu wú zhōng lè,qǐng rù fēng shā hǎi làng zhōng。