古诗词

瑞龙吟

张翥

鳌溪路。áo xī lù。
潇洒翠壁丹崖,古藤高树。xiāo sǎ cuì bì dān yá,gǔ téng gāo shù。
林间猿鸟欣然,故人隐在,溪山胜处。lín jiān yuán niǎo xīn rán,gù rén yǐn zài,xī shān shèng chù。
久延伫。jiǔ yán zhù。
浑似种桃源里,白云窗户。hún shì zhǒng táo yuán lǐ,bái yún chuāng hù。
灯前素瑟清尊,开怀正好,连床夜语。dēng qián sù sè qīng zūn,kāi huái zhèng hǎo,lián chuáng yè yǔ。
应是山灵留客,雪飞风起,长松掀舞。yīng shì shān líng liú kè,xuě fēi fēng qǐ,zhǎng sōng xiān wǔ。
谁道倦途相逢,倾盖如故。shuí dào juàn tú xiāng féng,qīng gài rú gù。
阳春一曲,总是关心句。yáng chūn yī qū,zǒng shì guān xīn jù。
何妨共、矶头把钓,梅边徐步。hé fáng gòng jī tóu bǎ diào,méi biān xú bù。
只恐匆匆去。zhǐ kǒng cōng cōng qù。
故园梦里,长牵别绪。gù yuán mèng lǐ,zhǎng qiān bié xù。
寂寞闲针缕。jì mò xián zhēn lǚ。
还念我、飘零江湖烟雨。hái niàn wǒ piāo líng jiāng hú yān yǔ。
断肠岁晚,客衣谁絮。duàn cháng suì wǎn,kè yī shuí xù。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

小游仙词

张翥

清华公子并骑龙,直过蓬莱第一峰。qīng huá gōng zi bìng qí lóng,zhí guò péng lái dì yī fēng。
亲见海中城阙好,半栽玉树半芙蓉。qīn jiàn hǎi zhōng chéng quē hǎo,bàn zāi yù shù bàn fú róng。

小游仙词

张翥

五色烟中玉女窗,凤歌鸾舞一双双。wǔ sè yān zhōng yù nǚ chuāng,fèng gē luán wǔ yī shuāng shuāng。
除是飞琼方教得,紫箫吹彻不成腔。chú shì fēi qióng fāng jiào dé,zǐ xiāo chuī chè bù chéng qiāng。

小游仙词

张翥

来不分明去不言,红椒花露湿妆痕。lái bù fēn míng qù bù yán,hóng jiāo huā lù shī zhuāng hén。
巫娥已逐梦魂断,十二碧峰愁暮猿。wū é yǐ zhú mèng hún duàn,shí èr bì fēng chóu mù yuán。

小游仙词

张翥

月圃群芬次第开,步前红露下瑶阶。yuè pǔ qún fēn cì dì kāi,bù qián hóng lù xià yáo jiē。
摴蒱偶共真妃博,赌得双头白燕钗。chū pú ǒu gòng zhēn fēi bó,dǔ dé shuāng tóu bái yàn chāi。

小游仙词

张翥

道人寄我紫逻山,时复卖药来人间。dào rén jì wǒ zǐ luó shān,shí fù mài yào lái rén jiān。
石潭薄晚有龙斗,满谷湿云无路还。shí tán báo wǎn yǒu lóng dòu,mǎn gǔ shī yún wú lù hái。

小游仙词

张翥

五岳真官立帐前,露芜香霭落琼筵。wǔ yuè zhēn guān lì zhàng qián,lù wú xiāng ǎi luò qióng yán。
夜深醮罢各归去,一一马声嘶上天。yè shēn jiào bà gè guī qù,yī yī mǎ shēng sī shàng tiān。

小游仙词

张翥

美人临水笑相邀,自解罗巾掷作桥。měi rén lín shuǐ xiào xiāng yāo,zì jiě luó jīn zhì zuò qiáo。
同觅云间仙伴侣,杏花坛上听吹箫。tóng mì yún jiān xiān bàn lǚ,xìng huā tán shàng tīng chuī xiāo。

小游仙词

张翥

月帐新开蕊辇过,桂花凉露洒天河。yuè zhàng xīn kāi ruǐ niǎn guò,guì huā liáng lù sǎ tiān hé。
双星一夜叙离别,狼藉碧莲秋露多。shuāng xīng yī yè xù lí bié,láng jí bì lián qiū lù duō。

招韩伯清泛湖

张翥

南园携手赏芳红,唤取能歌盛小丛。nán yuán xié shǒu shǎng fāng hóng,huàn qǔ néng gē shèng xiǎo cóng。
传与春风留杏萼,明朝开向曲声中。chuán yǔ chūn fēng liú xìng è,míng cháo kāi xiàng qū shēng zhōng。

招韩伯清泛湖

张翥

段桥春水绿初柔,便有群凫来上游。duàn qiáo chūn shuǐ lǜ chū róu,biàn yǒu qún fú lái shàng yóu。
好借鸱夷盛酒去,玉箫吹上画船头。hǎo jiè chī yí shèng jiǔ qù,yù xiāo chuī shàng huà chuán tóu。

露坐

张翥

官街人静鼓鼕鼕,独坐中庭满扇风。guān jiē rén jìng gǔ dōng dōng,dú zuò zhōng tíng mǎn shàn fēng。
堕地一丝和露湿,青虫悬在月明中。duò dì yī sī hé lù shī,qīng chóng xuán zài yuè míng zhōng。

宋徽宗画栀禽

张翥

龙沙魂断梦华空,遗墨凄凉扇面中。lóng shā hún duàn mèng huá kōng,yí mò qī liáng shàn miàn zhōng。
三十六宫恩怨尽,更无花鸟诉秋风。sān shí liù gōng ēn yuàn jǐn,gèng wú huā niǎo sù qiū fēng。

马上望江南诸峰

张翥

浮云散尽暮天空,遥见江南数十峰。fú yún sàn jǐn mù tiān kōng,yáo jiàn jiāng nán shù shí fēng。
安得夸娥两神力,为分苍翠过淮东。ān dé kuā é liǎng shén lì,wèi fēn cāng cuì guò huái dōng。

朱翁子负薪卷

张翥

富贵危机解杀身,是非千古付樵人。fù guì wēi jī jiě shā shēn,shì fēi qiān gǔ fù qiáo rén。
当时长史魂应悔,不向山中只负薪。dāng shí zhǎng shǐ hún yīng huǐ,bù xiàng shān zhōng zhǐ fù xīn。

题兰

张翥

鶗鴂声中花片飞,楚兰遗思独依依。tí jué shēng zhōng huā piàn fēi,chǔ lán yí sī dú yī yī。
春风先自悲芳草,惆怅王孙又不归。chūn fēng xiān zì bēi fāng cǎo,chóu chàng wáng sūn yòu bù guī。