古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

送欧阳逊老从谦之湖阃照磨

张翥

白云亲舍在湘东,怀牒归来昼锦同。bái yún qīn shě zài xiāng dōng,huái dié guī lái zhòu jǐn tóng。
宾幕尽趋元帅府,朝班旧引大明宫。bīn mù jǐn qū yuán shuài fǔ,cháo bān jiù yǐn dà míng gōng。
剑横岩客南楼日,瑟罢湘灵北渚风。jiàn héng yán kè nán lóu rì,sè bà xiāng líng běi zhǔ fēng。
何处登临最相忆,江蓠秋碧畹兰红。hé chù dēng lín zuì xiāng yì,jiāng lí qiū bì wǎn lán hóng。

送王季培还扬州兼述所怀

张翥

远忆淮南后土祠,君归今已发琼枝。yuǎn yì huái nán hòu tǔ cí,jūn guī jīn yǐ fā qióng zhī。
好寻月下吹箫处,犹及花前把酒时。hǎo xún yuè xià chuī xiāo chù,yóu jí huā qián bǎ jiǔ shí。
锦瑟金钱馀旧伴,乌丝红袖有新诗。jǐn sè jīn qián yú jiù bàn,wū sī hóng xiù yǒu xīn shī。
故人相见如相问,老尽当年杜牧之。gù rén xiāng jiàn rú xiāng wèn,lǎo jǐn dāng nián dù mù zhī。

江兖州叔志去思碑

张翥

使君有道是民师,惠政长留去后思。shǐ jūn yǒu dào shì mín shī,huì zhèng zhǎng liú qù hòu sī。
秀麦不专称汉史,甘棠直欲继周诗。xiù mài bù zhuān chēng hàn shǐ,gān táng zhí yù jì zhōu shī。
驯桑有雉童俱化,攫肉无乌吏绝欺。xùn sāng yǒu zhì tóng jù huà,jué ròu wú wū lì jué qī。
东鲁自今应纸贵,一时争打兖州碑。dōng lǔ zì jīn yīng zhǐ guì,yī shí zhēng dǎ yǎn zhōu bēi。

临川留别宜黄乐杞楚材

张翥

当年携酒杏花春,同是江西榜上人。dāng nián xié jiǔ xìng huā chūn,tóng shì jiāng xī bǎng shàng rén。
岁晚异乡为客久,夜来归梦到家频。suì wǎn yì xiāng wèi kè jiǔ,yè lái guī mèng dào jiā pín。
雁声孤馆迢迢雨,马影斜阳漠漠尘。yàn shēng gū guǎn tiáo tiáo yǔ,mǎ yǐng xié yáng mò mò chén。
怅望与君江海别,几时高谊复相亲。chàng wàng yǔ jūn jiāng hǎi bié,jǐ shí gāo yì fù xiāng qīn。

寄归学士彦温

张翥

老笔文章史汉间,喜闻华发映朱颜。lǎo bǐ wén zhāng shǐ hàn jiān,xǐ wén huá fā yìng zhū yán。
司空旧隐王官谷,开府今称庾子山。sī kōng jiù yǐn wáng guān gǔ,kāi fǔ jīn chēng yǔ zi shān。
一色黄茅丹灶火,十年清梦紫宸班。yī sè huáng máo dān zào huǒ,shí nián qīng mèng zǐ chén bān。
与君岁晚须相见,久办归思疏乞还。yǔ jūn suì wǎn xū xiāng jiàn,jiǔ bàn guī sī shū qǐ hái。

寄韩文玙与玉

张翥

自惊六十八年身,老病蹉跎又见春。zì jīng liù shí bā nián shēn,lǎo bìng cuō tuó yòu jiàn chūn。
京国岁寒稀雨雪,江淮兵久尚风尘。jīng guó suì hán xī yǔ xuě,jiāng huái bīng jiǔ shàng fēng chén。
乡书屡绝亲知远,官俸常空仆马贫。xiāng shū lǚ jué qīn zhī yuǎn,guān fèng cháng kōng pū mǎ pín。
只忆练溪韩与玉,封书寄与重伤神。zhǐ yì liàn xī hán yǔ yù,fēng shū jì yǔ zhòng shāng shén。

春闱和周伯温韵呈同院

张翥

鼓角声中漏未终,衣寒官烛屡销红。gǔ jiǎo shēng zhōng lòu wèi zhōng,yī hán guān zhú lǚ xiāo hóng。
百年海岳回元气,一代文章有古风。bǎi nián hǎi yuè huí yuán qì,yī dài wén zhāng yǒu gǔ fēng。
仙掌露漙金沆瀣,觚棱雪散玉玲珑。xiān zhǎng lù tuán jīn hàng xiè,gū léng xuě sàn yù líng lóng。
祗惭白首河汾客,得与群贤此会同。zhī cán bái shǒu hé fén kè,dé yǔ qún xián cǐ huì tóng。

正月九日夜雪甚寒

张翥

雪后西山照眼青,早寒微霰又飘零。xuě hòu xī shān zhào yǎn qīng,zǎo hán wēi xiàn yòu piāo líng。
昨非未必今皆是,众醉何由我独醒。zuó fēi wèi bì jīn jiē shì,zhòng zuì hé yóu wǒ dú xǐng。
学篆每朝临《碧落》,存神长夜养《黄庭》。xué zhuàn měi cháo lín bì luò,cún shén zhǎng yè yǎng huáng tíng。
若为唤得瀛台侣,相与吹箫上杳冥。ruò wèi huàn dé yíng tái lǚ,xiāng yǔ chuī xiāo shàng yǎo míng。

长至后一日小集张氏小轩留题

张翥

金殿当头是广寒,阑干高倚五云端。jīn diàn dāng tóu shì guǎng hán,lán gàn gāo yǐ wǔ yún duān。
山衔落照虹光阔,海蹙长冰玉气乾。shān xián luò zhào hóng guāng kuò,hǎi cù zhǎng bīng yù qì qián。
仙客上升惟控鲤,月娥来舞每乘鸾。xiān kè shàng shēng wéi kòng lǐ,yuè é lái wǔ měi chéng luán。
更须载酒春晴日,万里风烟快一看。gèng xū zài jiǔ chūn qíng rì,wàn lǐ fēng yān kuài yī kàn。

十月望夜食既

张翥

翳翳冰轮渐欲无,满城钟鼓竞喧呼。yì yì bīng lún jiàn yù wú,mǎn chéng zhōng gǔ jìng xuān hū。
明销鱼脑浑应减,食尽蟆肠正可刳。míng xiāo yú nǎo hún yīng jiǎn,shí jǐn má cháng zhèng kě kū。
后羿药灵知不死,臣仝心切望全苏。hòu yì yào líng zhī bù sǐ,chén tóng xīn qiè wàng quán sū。
夜阑失喜清光满,一片霜风冻玉壶。yè lán shī xǐ qīng guāng mǎn,yī piàn shuāng fēng dòng yù hú。

阙题

张翥

席上屠苏岁岁同,只怜最后饮衰翁。xí shàng tú sū suì suì tóng,zhǐ lián zuì hòu yǐn shuāi wēng。
半生客路江湖里,十月春愁雨雪中。bàn shēng kè lù jiāng hú lǐ,shí yuè chūn chóu yǔ xuě zhōng。
黄道云消晴见斗,青阳气转晓占风。huáng dào yún xiāo qíng jiàn dòu,qīng yáng qì zhuǎn xiǎo zhàn fēng。
欲题采帖无佳句,思绕蓬莱最上宫。yù tí cǎi tiē wú jiā jù,sī rào péng lái zuì shàng gōng。

寄郯九成即事自述

张翥

竖儒无术善飞钤,镜里形容亦自嫌。shù rú wú shù shàn fēi qián,jìng lǐ xíng róng yì zì xián。
忧世不堪才力弱,告归方畏简书严。yōu shì bù kān cái lì ruò,gào guī fāng wèi jiǎn shū yán。
风沙惨淡寒吹帽,星斗光芒夜近帘。fēng shā cǎn dàn hán chuī mào,xīng dòu guāng máng yè jìn lián。
此际思君倍愁绝,何山容得老夫潜。cǐ jì sī jūn bèi chóu jué,hé shān róng dé lǎo fū qián。

寄成居竹

张翥

战骨填沟尘满城,尚书归说使人惊。zhàn gǔ tián gōu chén mǎn chéng,shàng shū guī shuō shǐ rén jīng。
方期渤海民沾化,岂意平凉贼畔盟。fāng qī bó hǎi mín zhān huà,qǐ yì píng liáng zéi pàn méng。
何日皇天知悔祸,中原故老望休兵。hé rì huáng tiān zhī huǐ huò,zhōng yuán gù lǎo wàng xiū bīng。
伤心扬子洲边月,忍听江流是哭声。shāng xīn yáng zi zhōu biān yuè,rěn tīng jiāng liú shì kū shēng。

高沙失守哭知府李齐公平

张翥

高邮自昔号铜城,一旦东平委贼兵。gāo yóu zì xī hào tóng chéng,yī dàn dōng píng wěi zéi bīng。
杀气仓皇迷野色,怨魂呜咽泣江声。shā qì cāng huáng mí yě sè,yuàn hún wū yàn qì jiāng shēng。
广陵琼树春仍在,甓社珠光夜不明。guǎng líng qióng shù chūn réng zài,pì shè zhū guāng yè bù míng。
白首故人悲赵李,临风唯有泪纵横。bái shǒu gù rén bēi zhào lǐ,lín fēng wéi yǒu lèi zòng héng。

潼关失守哭参政舒噜杰存道

张翥

十月三日天地昏,将军扼贼死辕门。shí yuè sān rì tiān dì hūn,jiāng jūn è zéi sǐ yuán mén。
火飞华岳三关破,血浸秦川万马奔。huǒ fēi huá yuè sān guān pò,xuè jìn qín chuān wàn mǎ bēn。
望越伍胥方抉目,战箕先轸不归元。wàng yuè wǔ xū fāng jué mù,zhàn jī xiān zhěn bù guī yuán。
北风吹尽英雄泪,倚剑悲歌一怆魂。běi fēng chuī jǐn yīng xióng lèi,yǐ jiàn bēi gē yī chuàng hún。