古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

答马易之编修病中作

张翥

喜君近疾已平安,楮帐绵衾且避寒。xǐ jūn jìn jí yǐ píng ān,chǔ zhàng mián qīn qiě bì hán。
饭颗任嘲诗骨瘦,糟丘能遣客怀宽。fàn kē rèn cháo shī gǔ shòu,zāo qiū néng qiǎn kè huái kuān。
天街钟动朝初罢,海国书回岁又残。tiān jiē zhōng dòng cháo chū bà,hǎi guó shū huí suì yòu cán。
忽讶衰翁不相问,北风吹雪正漫漫。hū yà shuāi wēng bù xiāng wèn,běi fēng chuī xuě zhèng màn màn。

至日微雪家人尽上冢独步小酌

张翥

忽忽又逢长至日,此心寒似琯中灰。hū hū yòu féng zhǎng zhì rì,cǐ xīn hán shì guǎn zhōng huī。
寻思一日老一日,得饮数杯还数杯。xún sī yī rì lǎo yī rì,dé yǐn shù bēi hái shù bēi。
鹊知太岁改巢去,雨被北风吹雪来。què zhī tài suì gǎi cháo qù,yǔ bèi běi fēng chuī xuě lái。
醢兔羞鴽良不恶,馂馀聊遣冻颜开。hǎi tù xiū rú liáng bù è,jùn yú liáo qiǎn dòng yán kāi。

送布延彦仁都事还蜀兼东时文可郎中

张翥

送君一骑发长安,王事方殷肯避难。sòng jūn yī qí fā zhǎng ān,wáng shì fāng yīn kěn bì nán。
使者好寻巴道路,诗人多勒蜀岩峦。shǐ zhě hǎo xún bā dào lù,shī rén duō lēi shǔ yán luán。
江来灌口声初放,云接峨嵋翠不干。jiāng lái guàn kǒu shēng chū fàng,yún jiē é méi cuì bù gàn。
为报郎中勉勋业,远音时遣破幽端。wèi bào láng zhōng miǎn xūn yè,yuǎn yīn shí qiǎn pò yōu duān。

寄成居竹黄舜臣

张翥

岁月峥嵘春又来,归心遥在故园梅。suì yuè zhēng róng chūn yòu lái,guī xīn yáo zài gù yuán méi。
十年厌见风尘恶,万事徒增耳目哀。shí nián yàn jiàn fēng chén è,wàn shì tú zēng ěr mù āi。
大漠平铺沙雪去,远山直枕海云开。dà mò píng pù shā xuě qù,yuǎn shān zhí zhěn hǎi yún kāi。
近怀欲报成夫子,强起题诗对酒杯。jìn huái yù bào chéng fū zi,qiáng qǐ tí shī duì jiǔ bēi。

寄成居竹黄舜臣

张翥

一见君诗倍黯然,蓟南湖北各风烟。yī jiàn jūn shī bèi àn rán,jì nán hú běi gè fēng yān。
故人渐似星将晓,尘世真成海变田。gù rén jiàn shì xīng jiāng xiǎo,chén shì zhēn chéng hǎi biàn tián。
桂在谩吟招隐曲,鹤归还记去家年。guì zài mán yín zhāo yǐn qū,hè guī hái jì qù jiā nián。
虎丘山水知无恙,有待先期置酒泉。hǔ qiū shān shuǐ zhī wú yàng,yǒu dài xiān qī zhì jiǔ quán。

题栝士朱矩方画五松

张翥

隐君业在栝溪东,种就长松倚翠空。yǐn jūn yè zài guā xī dōng,zhǒng jiù zhǎng sōng yǐ cuì kōng。
一夕蛟龙起春雨,满山鳞甲动天风。yī xī jiāo lóng qǐ chūn yǔ,mǎn shān lín jiǎ dòng tiān fēng。
也知造物生来异,未许烟霞画得同。yě zhī zào wù shēng lái yì,wèi xǔ yān xiá huà dé tóng。
想见青田旧巢鹤,时时来唳白云中。xiǎng jiàn qīng tián jiù cháo hè,shí shí lái lì bái yún zhōng。

吾庐

张翥

吾庐幽似野人家,时倚南轩玩物华。wú lú yōu shì yě rén jiā,shí yǐ nán xuān wán wù huá。
亦有君臣槐腹蚁,也能鼓吹沼中蛙。yì yǒu jūn chén huái fù yǐ,yě néng gǔ chuī zhǎo zhōng wā。
邻翁来送新篘酒,堂吏求抄旧草麻。lín wēng lái sòng xīn chōu jiǔ,táng lì qiú chāo jiù cǎo má。
早晚乞骸寻旧隐,不妨高卧傲烟霞。zǎo wǎn qǐ hái xún jiù yǐn,bù fáng gāo wò ào yān xiá。

歙汪希仲罕代自雄新二州还都话其风土为赋

张翥

越鸟巢南涨海东,地兼夷夏气惟雄。yuè niǎo cháo nán zhǎng hǎi dōng,dì jiān yí xià qì wéi xióng。
洞深屋垒层厓上,泷险船行乱石中。dòng shēn wū lěi céng yá shàng,lóng xiǎn chuán xíng luàn shí zhōng。
春树湿云生桂蠹,瘴茅经雨落沙虫。chūn shù shī yún shēng guì dù,zhàng máo jīng yǔ luò shā chóng。
宦游最数蛮荒恶,羡子归来面更红。huàn yóu zuì shù mán huāng è,xiàn zi guī lái miàn gèng hóng。

病起偶题

张翥

阅世悠悠八十馀,此身天地一蘧庐。yuè shì yōu yōu bā shí yú,cǐ shēn tiān dì yī qú lú。
季鹰只爱生前酒,司马空留后世书。jì yīng zhǐ ài shēng qián jiǔ,sī mǎ kōng liú hòu shì shū。
野散未归鸣泽雁,水烦徒噞在渊鱼。yě sàn wèi guī míng zé yàn,shuǐ fán tú yǎn zài yuān yú。
可堪濩落风尘里,两鬓霜毛顿觉疏。kě kān huò luò fēng chén lǐ,liǎng bìn shuāng máo dùn jué shū。

饮故相国宅

张翥

相君池馆旧撝诃,今日还容野老过。xiāng jūn chí guǎn jiù huī hē,jīn rì hái róng yě lǎo guò。
裂地商于真已矣,积金郿坞竟如何。liè dì shāng yú zhēn yǐ yǐ,jī jīn méi wù jìng rú hé。
胡僧漫演寅朝偈,女鬼空悲子夜歌。hú sēng màn yǎn yín cháo jì,nǚ guǐ kōng bēi zi yè gē。
起向春风酹杯酒,青芜满地雨红多。qǐ xiàng chūn fēng lèi bēi jiǔ,qīng wú mǎn dì yǔ hóng duō。

监中暮归

张翥

扶桑铜柱若为标,南望兵氛久未销。fú sāng tóng zhù ruò wèi biāo,nán wàng bīng fēn jiǔ wèi xiāo。
秋水涨河初放鳄,晚烟笼树尽鸣枭。qiū shuǐ zhǎng hé chū fàng è,wǎn yān lóng shù jǐn míng xiāo。
枕戈未睹栖于越,舞羽曾闻格有苗。zhěn gē wèi dǔ qī yú yuè,wǔ yǔ céng wén gé yǒu miáo。
河北诸侯总戎翰,好宣忠力佐皇朝。hé běi zhū hóu zǒng róng hàn,hǎo xuān zhōng lì zuǒ huáng cháo。

送监生聂让省兄山后

张翥

书剑翩翩送子归,原头相见脊令飞。shū jiàn piān piān sòng zi guī,yuán tóu xiāng jiàn jí lìng fēi。
北风关路雪云暗,落日客亭烟火微。běi fēng guān lù xuě yún àn,luò rì kè tíng yān huǒ wēi。
血立忠臣头上发,线留慈母手中衣。xuè lì zhōng chén tóu shàng fā,xiàn liú cí mǔ shǒu zhōng yī。
老夫唯有销兵望,早遣平安到虎闱。lǎo fū wéi yǒu xiāo bīng wàng,zǎo qiǎn píng ān dào hǔ wéi。

东坡淮口墨迹卷后有黄策诗

张翥

潮落潮生沙岸头,布帆来往几经秋。cháo luò cháo shēng shā àn tóu,bù fān lái wǎng jǐ jīng qiū。
山川如故人何在,天地无情水自流。shān chuān rú gù rén hé zài,tiān dì wú qíng shuǐ zì liú。
败垒荒墟非昔画,野烟寒照总新愁。bài lěi huāng xū fēi xī huà,yě yān hán zhào zǒng xīn chóu。
只应千古清淮月,曾照东坡此唤舟。zhǐ yīng qiān gǔ qīng huái yuè,céng zhào dōng pō cǐ huàn zhōu。

次韵闽僧秀嵓寄竹溪僧

张翥

峰北峰南法界中,杖藜来往夕阳钟。fēng běi fēng nán fǎ jiè zhōng,zhàng lí lái wǎng xī yáng zhōng。
时过花洞逢游鹿,夜咒珠台放钓龙。shí guò huā dòng féng yóu lù,yè zhòu zhū tái fàng diào lóng。
七字诗才清似水,三生骨相古于松。qī zì shī cái qīng shì shuǐ,sān shēng gǔ xiāng gǔ yú sōng。
羡师方外全无事,只个蒲团又过冬。xiàn shī fāng wài quán wú shì,zhǐ gè pú tuán yòu guò dōng。

次韵闽僧秀嵓寄竹溪僧

张翥

望入南云无去鸿,凭谁持饷一瓶空。wàng rù nán yún wú qù hóng,píng shuí chí xiǎng yī píng kōng。
诗来万里燕台下,寺在三山冶县东。shī lái wàn lǐ yàn tái xià,sì zài sān shān yě xiàn dōng。
戏瓦空中惟见水,挂幡窗外自摇风。xì wǎ kōng zhōng wéi jiàn shuǐ,guà fān chuāng wài zì yáo fēng。
我今也拟辞簪绂,去作岩居三老翁。wǒ jīn yě nǐ cí zān fú,qù zuò yán jū sān lǎo wēng。