古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

九月二日揭晓仆以朔旦始得闲复成二诗录奉泰甫侍郎思齐御史本中都事道明敏文伯崇有志诸寮友

张翥

西风渐急早寒严,晓露俄晞日在檐。xī fēng jiàn jí zǎo hán yán,xiǎo lù é xī rì zài yán。
满鼎松声烹活火,半钩花影卷疏帘。mǎn dǐng sōng shēng pēng huó huǒ,bàn gōu huā yǐng juǎn shū lián。
菊黄又报秋期近,发白空惊老态添。jú huáng yòu bào qiū qī jìn,fā bái kōng jīng lǎo tài tiān。
未得山中觅茅屋,去修丹灶养红盐。wèi dé shān zhōng mì máo wū,qù xiū dān zào yǎng hóng yán。

病中

张翥

小儿舞袖学斋郎,大女笑看傍鼓簧。xiǎo ér wǔ xiù xué zhāi láng,dà nǚ xiào kàn bàng gǔ huáng。
狂客有时来猎酒,老夫无事坐焚香。kuáng kè yǒu shí lái liè jiǔ,lǎo fū wú shì zuò fén xiāng。
前家后家杂歌哭,南斗北斗相低昂。qián jiā hòu jiā zá gē kū,nán dòu běi dòu xiāng dī áng。
病卧经旬不出户,墙角青青春荠长。bìng wò jīng xún bù chū hù,qiáng jiǎo qīng qīng chūn jì zhǎng。

遣兴

张翥

七十蜕翁衰病馀,一室俨若维摩居。qī shí tuì wēng shuāi bìng yú,yī shì yǎn ruò wéi mó jū。
孔方无神可使鬼,毛颖已秃不中书。kǒng fāng wú shén kě shǐ guǐ,máo yǐng yǐ tū bù zhōng shū。
江湖天远道涂断,鼓柝冲寒风雪初。jiāng hú tiān yuǎn dào tú duàn,gǔ tuò chōng hán fēng xuě chū。
糠籺明年恐未饱,欲求何地托吾庐。kāng hé míng nián kǒng wèi bǎo,yù qiú hé dì tuō wú lú。

自悼

张翥

十二楼空月自明,一圆一缺总关情。shí èr lóu kōng yuè zì míng,yī yuán yī quē zǒng guān qíng。
每从画里瞻琼在,复向诗中记受生。měi cóng huà lǐ zhān qióng zài,fù xiàng shī zhōng jì shòu shēng。
魂不归来悲楚些,梦还惊觉厌秋声。hún bù guī lái bēi chǔ xiē,mèng hái jīng jué yàn qiū shēng。
遥知别鹤离鸾思,只在芙蓉海上城。yáo zhī bié hè lí luán sī,zhǐ zài fú róng hǎi shàng chéng。

自悼

张翥

梦中常苦不分明,天上人间各有情。mèng zhōng cháng kǔ bù fēn míng,tiān shàng rén jiān gè yǒu qíng。
桃叶竹枝无限意,灵芝瑞草可怜生。táo yè zhú zhī wú xiàn yì,líng zhī ruì cǎo kě lián shēng。
若兰谩织回文字,鹦鹉犹传响板声。ruò lán mán zhī huí wén zì,yīng wǔ yóu chuán xiǎng bǎn shēng。
欲得近音何处问,风烟遮断武林城。yù dé jìn yīn hé chù wèn,fēng yān zhē duàn wǔ lín chéng。

至后暴日

张翥

火暖毡床拥病翁,遣怀篇翰底求工。huǒ nuǎn zhān chuáng yōng bìng wēng,qiǎn huái piān hàn dǐ qiú gōng。
悲歌学士徒能壮,学坐禅僧要自空。bēi gē xué shì tú néng zhuàng,xué zuò chán sēng yào zì kōng。
鹖旦犹鸣天有雪,爰居已去海无风。hé dàn yóu míng tiān yǒu xuě,yuán jū yǐ qù hǎi wú fēng。
只留一段思乡意,不见诗中见梦中。zhǐ liú yī duàn sī xiāng yì,bù jiàn shī zhōng jiàn mèng zhōng。

悼亡日

张翥

剪水裁云聚作花,直教颜色冠芳华。jiǎn shuǐ cái yún jù zuò huā,zhí jiào yán sè guān fāng huá。
一双仙子玉条脱,三尺天家香辟邪。yī shuāng xiān zi yù tiáo tuō,sān chǐ tiān jiā xiāng pì xié。
南国好音将过雁,西窗残梦已啼鸦。nán guó hǎo yīn jiāng guò yàn,xī chuāng cán mèng yǐ tí yā。
年年此日伤春思,忍把归心赋落霞。nián nián cǐ rì shāng chūn sī,rěn bǎ guī xīn fù luò xiá。

九日书似北山上人

张翥

老年尤惜过芳时,篱下黄花值闰迟。lǎo nián yóu xī guò fāng shí,lí xià huáng huā zhí rùn chí。
夜雨有愁如湿絮,秋风无发可吹丝。yè yǔ yǒu chóu rú shī xù,qiū fēng wú fā kě chuī sī。
劳魂数数还乡梦,往事茫茫感兴诗。láo hún shù shù hái xiāng mèng,wǎng shì máng máng gǎn xīng shī。
满腹精神浑减尽,一杯谁与共襟期。mǎn fù jīng shén hún jiǎn jǐn,yī bēi shuí yǔ gòng jīn qī。

中秋望亭驿对月代祀北还

张翥

月色沧波共渺茫,驿亭杂坐看湖光。yuè sè cāng bō gòng miǎo máng,yì tíng zá zuò kàn hú guāng。
仙家刻玉青蟾兔,帝子吹笙白凤凰。xiān jiā kè yù qīng chán tù,dì zi chuī shēng bái fèng huáng。
芦叶好风生晚思,桂花清露湿空凉。lú yè hǎo fēng shēng wǎn sī,guì huā qīng lù shī kōng liáng。
回槎使者秋怀阔,倒泻银河入酒觞。huí chá shǐ zhě qiū huái kuò,dào xiè yín hé rù jiǔ shāng。

春日小轩独坐

张翥

江南棕笋正时新,滋味还思养病身。jiāng nán zōng sǔn zhèng shí xīn,zī wèi hái sī yǎng bìng shēn。
暮雨过云初有电,老莺啼树已无春。mù yǔ guò yún chū yǒu diàn,lǎo yīng tí shù yǐ wú chūn。
虚名晚合徒多累,同辈生存仅数人。xū míng wǎn hé tú duō lèi,tóng bèi shēng cún jǐn shù rén。
净扫虚轩炷香坐,只将篇什拟心神。jìng sǎo xū xuān zhù xiāng zuò,zhǐ jiāng piān shén nǐ xīn shén。

清明日杏园独坐

张翥

底事东风大放颠,为花浑废夜深眠。dǐ shì dōng fēng dà fàng diān,wèi huā hún fèi yè shēn mián。
赏心不有闰三月,老眼应虚春一年。shǎng xīn bù yǒu rùn sān yuè,lǎo yǎn yīng xū chūn yī nián。
歌舞尽传天上曲,笑谈同是酒中仙。gē wǔ jǐn chuán tiān shàng qū,xiào tán tóng shì jiǔ zhōng xiān。
归时更爱东城道,月在秋千影外圆。guī shí gèng ài dōng chéng dào,yuè zài qiū qiān yǐng wài yuán。

长至日偕诸友游故宫

张翥

皇天有数混南邦,组练长驱万里江。huáng tiān yǒu shù hùn nán bāng,zǔ liàn zhǎng qū wàn lǐ jiāng。
内井龙沈军檄在,西郊鬼泣帝车降。nèi jǐng lóng shěn jūn xí zài,xī jiāo guǐ qì dì chē jiàng。
河开故道穿宫籞,殿锁秋尘暗佛幢。hé kāi gù dào chuān gōng yù,diàn suǒ qiū chén àn fú chuáng。
欲问兴亡遗老尽,晚风铃语自摐摐。yù wèn xīng wáng yí lǎo jǐn,wǎn fēng líng yǔ zì chuāng chuāng。

中秋雨明日晴明玩月有作

张翥

今夕清光不负公,更无云气碍虚空。jīn xī qīng guāng bù fù gōng,gèng wú yún qì ài xū kōng。
晴迟一日秋才望,看到三更月正中。qíng chí yī rì qiū cái wàng,kàn dào sān gèng yuè zhèng zhōng。
蟾兔影寒天下露,鱼龙魄动海生风。chán tù yǐng hán tiān xià lù,yú lóng pò dòng hǎi shēng fēng。
故人别有蕉杯约,未放扁舟一鹤东。gù rén bié yǒu jiāo bēi yuē,wèi fàng biǎn zhōu yī hè dōng。

雪中早朝

张翥

北风吹雪浩漫漫,晓出津桥立马看。běi fēng chuī xuě hào màn màn,xiǎo chū jīn qiáo lì mǎ kàn。
春入上林花树早,水连平地海波乾。chūn rù shàng lín huā shù zǎo,shuǐ lián píng dì hǎi bō qián。
金城万雉微茫湿,月阙双龙赑屃寒。jīn chéng wàn zhì wēi máng shī,yuè quē shuāng lóng bì xì hán。
今日天颜知有喜,紫宸朝下散千官。jīn rì tiān yán zhī yǒu xǐ,zǐ chén cháo xià sàn qiān guān。

过李陵台

张翥

路出桓州山缦回,仆夫指是李陵台。lù chū huán zhōu shān màn huí,pū fū zhǐ shì lǐ líng tái。
树遮望眼仍相吊,云结乡愁尚未开。shù zhē wàng yǎn réng xiāng diào,yún jié xiāng chóu shàng wèi kāi。
海上羝羊秋牧罢,陵头石马夜嘶哀。hǎi shàng dī yáng qiū mù bà,líng tóu shí mǎ yè sī āi。
英雄不死非无意,空遣归魂故国来。yīng xióng bù sǐ fēi wú yì,kōng qiǎn guī hún gù guó lái。