古诗词

夜来同诸公泛舟湖中乐甚因更潭名作北湖乃作拙句呈诸友亲聊

吴芾

北山万仞罗翠屏,下有湖水镜面平。běi shān wàn rèn luó cuì píng,xià yǒu hú shuǐ jìng miàn píng。
山影静倒千丈碧,波光冷浸一天星。shān yǐng jìng dào qiān zhàng bì,bō guāng lěng jìn yī tiān xīng。
自有此湖知几岁,居人日日常经行。zì yǒu cǐ hú zhī jǐ suì,jū rén rì rì cháng jīng xíng。
但知湖水鸭头绿,谁人向此含幽情。dàn zhī hú shuǐ yā tóu lǜ,shuí rén xiàng cǐ hán yōu qíng。
我来正值秋容媚,野旷天空风物清。wǒ lái zhèng zhí qiū róng mèi,yě kuàng tiān kōng fēng wù qīng。
烟横木末斜阳晚,云散溪头明月升。yān héng mù mò xié yáng wǎn,yún sàn xī tóu míng yuè shēng。
放舟直入波深处,水鸟窥人元不惊。fàng zhōu zhí rù bō shēn chù,shuǐ niǎo kuī rén yuán bù jīng。
天晴水暖鱼亦乐,时见泼剌波间鸣。tiān qíng shuǐ nuǎn yú yì lè,shí jiàn pō lá bō jiān míng。
持竿举网忽有得,满座欢呼山岳倾。chí gān jǔ wǎng hū yǒu dé,mǎn zuò huān hū shān yuè qīng。
水面黄花更堪爱,盈盈伫立如娉婷。shuǐ miàn huáng huā gèng kān ài,yíng yíng zhù lì rú pīng tíng。
栗玉簪头红一点,随风翠带还相萦。lì yù zān tóu hóng yī diǎn,suí fēng cuì dài hái xiāng yíng。
兴来不觉千钟尽,众宾皆醉无一醒。xīng lái bù jué qiān zhōng jǐn,zhòng bīn jiē zuì wú yī xǐng。
渔榔敲罢棹歌起,十里犹闻笑语声。yú láng qiāo bà zhào gē qǐ,shí lǐ yóu wén xiào yǔ shēng。
谪仙死后无此乐,我今此乐真难并。zhé xiān sǐ hòu wú cǐ lè,wǒ jīn cǐ lè zhēn nán bìng。
人生适意未易得,此湖从此宜知名。rén shēng shì yì wèi yì dé,cǐ hú cóng cǐ yí zhī míng。
要配北山长不朽,酹酒更告山之灵。yào pèi běi shān zhǎng bù xiǔ,lèi jiǔ gèng gào shān zhī líng。
我欲结茅湖上住,尽使湖光入户庭。wǒ yù jié máo hú shàng zhù,jǐn shǐ hú guāng rù hù tíng。
枕流漱石过一世,不妨清处时濯缨。zhěn liú shù shí guò yī shì,bù fáng qīng chù shí zhuó yīng。
更酿此湖作春酒,招我四海良友朋。gèng niàng cǐ hú zuò chūn jiǔ,zhāo wǒ sì hǎi liáng yǒu péng。
夜夜扁舟同载月,樽前吹笛到天明。yè yè biǎn zhōu tóng zài yuè,zūn qián chuī dí dào tiān míng。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

晚晴三首

吴芾

三分春色二分过,那更连宵风雨多。sān fēn chūn sè èr fēn guò,nà gèng lián xiāo fēng yǔ duō。
试向园中问消息,不知还尚有花么。shì xiàng yuán zhōng wèn xiāo xī,bù zhī hái shàng yǒu huā me。

和许守游春

吴芾

玉蕊琼葩压众芳,一时纵赏拥如墙。yù ruǐ qióng pā yā zhòng fāng,yī shí zòng shǎng yōng rú qiáng。
花边笑索银瓶酒,知是谁家白面郎。huā biān xiào suǒ yín píng jiǔ,zhī shì shuí jiā bái miàn láng。

和许守游春

吴芾

结客行行入翠微,桃源深处醉芳菲。jié kè xíng xíng rù cuì wēi,táo yuán shēn chù zuì fāng fēi。
狂歌不减刘公干,尽日花间坐不归。kuáng gē bù jiǎn liú gōng gàn,jǐn rì huā jiān zuò bù guī。

和许守游春

吴芾

尊前莫惜千金费,醉里能令万事轻。zūn qián mò xī qiān jīn fèi,zuì lǐ néng lìng wàn shì qīng。
须信人生行乐耳,此身何用绊浮名。xū xìn rén shēng xíng lè ěr,cǐ shēn hé yòng bàn fú míng。

二十七日泛舟偶成

吴芾

小舟游漾小池中,偶与吾人笑语同。xiǎo zhōu yóu yàng xiǎo chí zhōng,ǒu yǔ wú rén xiào yǔ tóng。
好把钓竿烟雨里,一蓑放我作渔翁。hǎo bǎ diào gān yān yǔ lǐ,yī suō fàng wǒ zuò yú wēng。

登舟

吴芾

天怜行客困阳秋,许舍车徒上小舟。tiān lián xíng kè kùn yáng qiū,xǔ shě chē tú shàng xiǎo zhōu。
十里好风袪滞思,一溪寒水助清游。shí lǐ hǎo fēng qū zhì sī,yī xī hán shuǐ zhù qīng yóu。

去郡登舟偶成一绝

吴芾

脱得身来上短篷,飘然初试一帆风。tuō dé shēn lái shàng duǎn péng,piāo rán chū shì yī fān fēng。
孤城回首知何处,只有凌歊在眼中。gū chéng huí shǒu zhī hé chù,zhǐ yǒu líng xiāo zài yǎn zhōng。

四月二十一日同妻孥泛舟登吕氏济川亭二首

吴芾

不到兹山二十秋,重来山水更清幽。bù dào zī shān èr shí qiū,zhòng lái shān shuǐ gèng qīng yōu。
无因得向岩前住,日日持竿上钓舟。wú yīn dé xiàng yán qián zhù,rì rì chí gān shàng diào zhōu。

四月二十一日同妻孥泛舟登吕氏济川亭二首

吴芾

吕公清德著吾乡,生爱兹山死便藏。lǚ gōng qīng dé zhù wú xiāng,shēng ài zī shān sǐ biàn cáng。
顾我来游虽恨晚,尚思杖屦共徜徉。gù wǒ lái yóu suī hèn wǎn,shàng sī zhàng jù gòng cháng yáng。

渡钱塘江

吴芾

万顷烟波一叶轻,风来枕上觉凉生。wàn qǐng yān bō yī yè qīng,fēng lái zhěn shàng jué liáng shēng。
我行触热浑无奈,却喜身心得顿清。wǒ xíng chù rè hún wú nài,què xǐ shēn xīn dé dùn qīng。