古诗词

夜来同诸公泛舟湖中乐甚因更潭名作北湖乃作拙句呈诸友亲聊

吴芾

北山万仞罗翠屏,下有湖水镜面平。běi shān wàn rèn luó cuì píng,xià yǒu hú shuǐ jìng miàn píng。
山影静倒千丈碧,波光冷浸一天星。shān yǐng jìng dào qiān zhàng bì,bō guāng lěng jìn yī tiān xīng。
自有此湖知几岁,居人日日常经行。zì yǒu cǐ hú zhī jǐ suì,jū rén rì rì cháng jīng xíng。
但知湖水鸭头绿,谁人向此含幽情。dàn zhī hú shuǐ yā tóu lǜ,shuí rén xiàng cǐ hán yōu qíng。
我来正值秋容媚,野旷天空风物清。wǒ lái zhèng zhí qiū róng mèi,yě kuàng tiān kōng fēng wù qīng。
烟横木末斜阳晚,云散溪头明月升。yān héng mù mò xié yáng wǎn,yún sàn xī tóu míng yuè shēng。
放舟直入波深处,水鸟窥人元不惊。fàng zhōu zhí rù bō shēn chù,shuǐ niǎo kuī rén yuán bù jīng。
天晴水暖鱼亦乐,时见泼剌波间鸣。tiān qíng shuǐ nuǎn yú yì lè,shí jiàn pō lá bō jiān míng。
持竿举网忽有得,满座欢呼山岳倾。chí gān jǔ wǎng hū yǒu dé,mǎn zuò huān hū shān yuè qīng。
水面黄花更堪爱,盈盈伫立如娉婷。shuǐ miàn huáng huā gèng kān ài,yíng yíng zhù lì rú pīng tíng。
栗玉簪头红一点,随风翠带还相萦。lì yù zān tóu hóng yī diǎn,suí fēng cuì dài hái xiāng yíng。
兴来不觉千钟尽,众宾皆醉无一醒。xīng lái bù jué qiān zhōng jǐn,zhòng bīn jiē zuì wú yī xǐng。
渔榔敲罢棹歌起,十里犹闻笑语声。yú láng qiāo bà zhào gē qǐ,shí lǐ yóu wén xiào yǔ shēng。
谪仙死后无此乐,我今此乐真难并。zhé xiān sǐ hòu wú cǐ lè,wǒ jīn cǐ lè zhēn nán bìng。
人生适意未易得,此湖从此宜知名。rén shēng shì yì wèi yì dé,cǐ hú cóng cǐ yí zhī míng。
要配北山长不朽,酹酒更告山之灵。yào pèi běi shān zhǎng bù xiǔ,lèi jiǔ gèng gào shān zhī líng。
我欲结茅湖上住,尽使湖光入户庭。wǒ yù jié máo hú shàng zhù,jǐn shǐ hú guāng rù hù tíng。
枕流漱石过一世,不妨清处时濯缨。zhěn liú shù shí guò yī shì,bù fáng qīng chù shí zhuó yīng。
更酿此湖作春酒,招我四海良友朋。gèng niàng cǐ hú zuò chūn jiǔ,zhāo wǒ sì hǎi liáng yǒu péng。
夜夜扁舟同载月,樽前吹笛到天明。yè yè biǎn zhōu tóng zài yuè,zūn qián chuī dí dào tiān míng。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

寄龚帅

吴芾

今朝駃步忽来前,报道除书下日边。jīn cháo jué bù hū lái qián,bào dào chú shū xià rì biān。
阃寄复归贤使者,百城闻命想欣然。kǔn jì fù guī xián shǐ zhě,bǎi chéng wén mìng xiǎng xīn rán。

寄龚帅

吴芾

虽喜英贤帅十连,却惭糠秕滥居前。suī xǐ yīng xián shuài shí lián,què cán kāng bǐ làn jū qián。
自知未免人扬簸,愿使衰翁晚节全。zì zhī wèi miǎn rén yáng bǒ,yuàn shǐ shuāi wēng wǎn jié quán。

寄龚帅

吴芾

行李看看近故庐,梦魂犹自绕洪都。xíng lǐ kàn kàn jìn gù lú,mèng hún yóu zì rào hóng dōu。
帅垣暇日登临处,把酒还能话我无。shuài yuán xiá rì dēng lín chù,bǎ jiǔ hái néng huà wǒ wú。

归自郡中道上口占

吴芾

禾黍离离压道旁,蹇驴归去晚风凉。hé shǔ lí lí yā dào páng,jiǎn lǘ guī qù wǎn fēng liáng。
扬鞭西指吾庐近,想见新醅已可尝。yáng biān xī zhǐ wú lú jìn,xiǎng jiàn xīn pēi yǐ kě cháng。

六月二十一日早行十六首

吴芾

四更山月吐微明,起促篮舆趁早行。sì gèng shān yuè tǔ wēi míng,qǐ cù lán yú chèn zǎo xíng。
忽听疾雷催雨急,风生襟袖不胜清。hū tīng jí léi cuī yǔ jí,fēng shēng jīn xiù bù shèng qīng。

六月二十一日早行十六首

吴芾

稻苗初穗出纷纷,半是青云半白云。dào miáo chū suì chū fēn fēn,bàn shì qīng yún bàn bái yún。
坐看黄云呈上瑞,田家无处不忻忻。zuò kàn huáng yún chéng shàng ruì,tián jiā wú chù bù xīn xīn。

六月二十一日早行十六首

吴芾

病躯终日困骄阳,正虑行行去路长。bìng qū zhōng rì kùn jiāo yáng,zhèng lǜ xíng xíng qù lù zhǎng。
多谢天公怜此意,时飞疏雨作清凉。duō xiè tiān gōng lián cǐ yì,shí fēi shū yǔ zuò qīng liáng。

六月二十一日早行十六首

吴芾

为忆湖山且暂归,此心不是要追时。wèi yì hú shān qiě zàn guī,cǐ xīn bù shì yào zhuī shí。
君恩留我非由己,寄语山灵莫勒移。jūn ēn liú wǒ fēi yóu jǐ,jì yǔ shān líng mò lēi yí。

六月二十一日早行十六首

吴芾

欲挂衣冠已上章,更令冲冒去南昌。yù guà yī guān yǐ shàng zhāng,gèng lìng chōng mào qù nán chāng。
南昌纵有佳山水,争似安闲在故乡。nán chāng zòng yǒu jiā shān shuǐ,zhēng shì ān xián zài gù xiāng。

六月二十一日早行十六首

吴芾

雨后西山气象新,野田高下水津津。yǔ hòu xī shān qì xiàng xīn,yě tián gāo xià shuǐ jīn jīn。
晚来弛担临风坐,聒耳蛙声更可人。wǎn lái chí dān lín fēng zuò,guā ěr wā shēng gèng kě rén。

六月二十一日早行十六首

吴芾

古寺经行知几回,山僧又见我重来。gǔ sì jīng xíng zhī jǐ huí,shān sēng yòu jiàn wǒ zhòng lái。
暮年欲作终焉计,不得归休只自哀。mù nián yù zuò zhōng yān jì,bù dé guī xiū zhǐ zì āi。

六月二十一日早行十六首

吴芾

篮舆亟欲到柴门,终日驱驰亦苦辛。lán yú jí yù dào chái mén,zhōng rì qū chí yì kǔ xīn。
野外莫嫌车骑少,笙歌两部自随人。yě wài mò xián chē qí shǎo,shēng gē liǎng bù zì suí rén。

六月二十一日早行十六首

吴芾

蝉噪园林处处同,此蝉鸣处颤春风。chán zào yuán lín chù chù tóng,cǐ chán míng chù chàn chūn fēng。
只应寒饿全无力,吟不成声喙已穷。zhǐ yīng hán è quán wú lì,yín bù chéng shēng huì yǐ qióng。

六月二十一日早行十六首

吴芾

东望吾庐百里间,二年别去一朝还。dōng wàng wú lú bǎi lǐ jiān,èr nián bié qù yī cháo hái。
虽然未遂归休意,且对湖山一解颜。suī rán wèi suì guī xiū yì,qiě duì hú shān yī jiě yán。

六月二十一日早行十六首

吴芾

出入乡关四十期,劳人迎送每惭之。chū rù xiāng guān sì shí qī,láo rén yíng sòng měi cán zhī。
今朝单骑归来速,且喜乡人都不知。jīn cháo dān qí guī lái sù,qiě xǐ xiāng rén dōu bù zhī。