古诗词

水调歌头·隐括杜牧之齐山诗

朱熹

江水浸云影,鸿雁欲南飞。jiāng shuǐ jìn yún yǐng,hóng yàn yù nán fēi。
携壶结客何处?空翠渺烟霏。xié hú jié kè hé chù?kōng cuì miǎo yān fēi。
尘世难逢一笑,况有紫萸黄菊,堪插满头归。chén shì nán féng yī xiào,kuàng yǒu zǐ yú huáng jú,kān chā mǎn tóu guī。
风景今朝是,身世昔人非。fēng jǐng jīn cháo shì,shēn shì xī rén fēi。
酬佳节,须酩酊,莫相违。chóu jiā jié,xū mǐng dīng,mò xiāng wéi。
人生如寄,何事辛苦怨斜晖。rén shēng rú jì,hé shì xīn kǔ yuàn xié huī。
无尽今来古往,多少春花秋月,那更有危机。wú jǐn jīn lái gǔ wǎng,duō shǎo chūn huā qiū yuè,nà gèng yǒu wēi jī。
与问牛山客,何必独沾衣。yǔ wèn niú shān kè,hé bì dú zhān yī。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

忆秦娥·雪梅二阕奉怀敬夫

朱熹

云垂幕,阴风惨淡天花落。yún chuí mù,yīn fēng cǎn dàn tiān huā luò。
天花落,千林琼玖,一空鸾鹤。tiān huā luò,qiān lín qióng jiǔ,yī kōng luán hè。
征车渺渺穿华薄,路迷迷路增离索。zhēng chē miǎo miǎo chuān huá báo,lù mí mí lù zēng lí suǒ。
增离索,剡溪山水,碧湘楼阁。zēng lí suǒ,shàn xī shān shuǐ,bì xiāng lóu gé。

忆秦娥·雪梅二阕奉怀敬夫

朱熹

梅花发,寒梢挂著瑶台月。méi huā fā,hán shāo guà zhù yáo tái yuè。
瑶台月,和羹心事,履霜时节。yáo tái yuè,hé gēng xīn shì,lǚ shuāng shí jié。
野桥流水声呜咽,行人立马空愁绝。yě qiáo liú shuǐ shēng wū yàn,xíng rén lì mǎ kōng chóu jué。
空愁绝,为谁凝伫,为谁攀折。kōng chóu jué,wèi shuí níng zhù,wèi shuí pān zhé。

浣溪沙·次秀野酴醾韵

朱熹

压架年来雪作堆。yā jià nián lái xuě zuò duī。
珍丛也是近移栽。zhēn cóng yě shì jìn yí zāi。
肯令容易放春回。kěn lìng róng yì fàng chūn huí。
却恐阴晴无定度,从教红白一时开。què kǒng yīn qíng wú dìng dù,cóng jiào hóng bái yī shí kāi。
多情蜂蝶早飞来。duō qíng fēng dié zǎo fēi lái。

好事近

朱熹

春色欲来时,先散满天风雪。chūn sè yù lái shí,xiān sàn mǎn tiān fēng xuě。
坐使七闽松竹,变珠幢玉节。zuò shǐ qī mǐn sōng zhú,biàn zhū chuáng yù jié。
中原佳气郁葱葱,河山壮宫阙。zhōng yuán jiā qì yù cōng cōng,hé shān zhuàng gōng quē。
丞相功成千载,映黄流清彻。chéng xiāng gōng chéng qiān zài,yìng huáng liú qīng chè。

菩萨蛮·其一回文

朱熹

晚红飞尽春寒浅。wǎn hóng fēi jǐn chūn hán qiǎn。
浅寒春尽飞红晚。qiǎn hán chūn jǐn fēi hóng wǎn。
尊酒绿阴繁。zūn jiǔ lǜ yīn fán。
繁阴绿酒尊。fán yīn lǜ jiǔ zūn。
老仙诗句好。lǎo xiān shī jù hǎo。
好句诗仙老。hǎo jù shī xiān lǎo。
长恨送年芳。zhǎng hèn sòng nián fāng。
芳年送恨长。fāng nián sòng hèn zhǎng。

菩萨蛮·其二次圭父回文韵

朱熹

暮江寒碧萦长路。mù jiāng hán bì yíng zhǎng lù。
路长萦碧寒江暮。lù zhǎng yíng bì hán jiāng mù。
花坞夕阳斜。huā wù xī yáng xié。
斜阳夕坞花。xié yáng xī wù huā。
客愁无胜集。kè chóu wú shèng jí。
集胜无愁客。jí shèng wú chóu kè。
醒似醉多情。xǐng shì zuì duō qíng。
情多醉似醒。qíng duō zuì shì xǐng。

西江月

朱熹

睡处林风瑟瑟,觉来山月团团。shuì chù lín fēng sè sè,jué lái shān yuè tuán tuán。
身心无累久轻安。shēn xīn wú lèi jiǔ qīng ān。
况有清池凉馆。kuàng yǒu qīng chí liáng guǎn。
句稳翻嫌白俗,情高却笑郊寒。jù wěn fān xián bái sú,qíng gāo què xiào jiāo hán。
兰膏元自少陵残。lán gāo yuán zì shǎo líng cán。
好处金章不换。hǎo chù jīn zhāng bù huàn。

西江月

朱熹

堂下水浮新绿,门前树长交枝。táng xià shuǐ fú xīn lǜ,mén qián shù zhǎng jiāo zhī。
晚凉快写一篇诗。wǎn liáng kuài xiě yī piān shī。
不说人间忧喜。bù shuō rén jiān yōu xǐ。
身老心闲益壮,形臞道胜还肥。shēn lǎo xīn xián yì zhuàng,xíng qú dào shèng hái féi。
软轮加璧未应迟。ruǎn lún jiā bì wèi yīng chí。
莫道前非今是。mò dào qián fēi jīn shì。

鹧鸪天·其一江槛

朱熹

暮雨朝云不自怜。mù yǔ cháo yún bù zì lián。
放教春涨绿浮天。fàng jiào chūn zhǎng lǜ fú tiān。
只令画阁临无地,宿昔新诗满系船。zhǐ lìng huà gé lín wú dì,sù xī xīn shī mǎn xì chuán。
青鸟外,白鸥前。qīng niǎo wài,bái ōu qián。
几生香火旧因缘。jǐ shēng xiāng huǒ jiù yīn yuán。
酒阑山月移雕槛,歌罢江风拂玳筵。jiǔ lán shān yuè yí diāo kǎn,gē bà jiāng fēng fú dài yán。

南乡子·次张安国韵

朱熹

落日照楼船。luò rì zhào lóu chuán。
稳过澄江一片天。wěn guò chéng jiāng yī piàn tiān。
珍重使君留客意,依然。zhēn zhòng shǐ jūn liú kè yì,yī rán。
风月从今别一川。fēng yuè cóng jīn bié yī chuān。
离绪悄危弦。lí xù qiāo wēi xián。
永夜清霜透幕毡。yǒng yè qīng shuāng tòu mù zhān。
明日回头江树远,怀贤。míng rì huí tóu jiāng shù yuǎn,huái xián。
目断晴空雁字连。mù duàn qíng kōng yàn zì lián。

鹧鸪天·其二

朱熹

已分江湖寄此生。yǐ fēn jiāng hú jì cǐ shēng。
长蓑短笠任阴晴。zhǎng suō duǎn lì rèn yīn qíng。
鸣桡细雨沧洲远,系舸斜阳画阁明。míng ráo xì yǔ cāng zhōu yuǎn,xì gě xié yáng huà gé míng。
奇绝处,未忘情。qí jué chù,wèi wàng qíng。
几时还得去寻盟。jǐ shí hái dé qù xún méng。
江妃定许捐双佩,渔父何劳笑独醒。jiāng fēi dìng xǔ juān shuāng pèi,yú fù hé láo xiào dú xǐng。

满江红·刘知郡生朝

朱熹

秀野诗翁,念故山、十年乖隔。xiù yě shī wēng,niàn gù shān shí nián guāi gé。
聊命驾、朱门旧隐,绿槐新陌。liáo mìng jià zhū mén jiù yǐn,lǜ huái xīn mò。
好雨初晴仍半暖,金釭玉斝开瑶席。hǎo yǔ chū qíng réng bàn nuǎn,jīn gāng yù jiǎ kāi yáo xí。
更流传、丽藻借江天,留春色。gèng liú chuán lì zǎo jiè jiāng tiān,liú chūn sè。
过里社、将儿侄。guò lǐ shè jiāng ér zhí。
谈往事,悲陈迹。tán wǎng shì,bēi chén jì。
喜尊前现在,镜中如昔。xǐ zūn qián xiàn zài,jìng zhōng rú xī。
两鬓全期烟树绿,方瞳好映寒潭碧。liǎng bìn quán qī yān shù lǜ,fāng tóng hǎo yìng hán tán bì。
但一年、一度一归来,欢何极。dàn yī nián yī dù yī guī lái,huān hé jí。

鹧鸪天·其三叔怀尝梦飞仙,为之赋此。归日以呈茂献待郎,当发一笑

朱熹

脱却儒冠著羽衣。tuō què rú guān zhù yǔ yī。
青山绿水浩然归。qīng shān lǜ shuǐ hào rán guī。
看成鼎内真龙虎,管甚人间闲是非。kàn chéng dǐng nèi zhēn lóng hǔ,guǎn shén rén jiān xián shì fēi。
生羽翼,上烟霏。shēng yǔ yì,shàng yān fēi。
回头只见冢累累。huí tóu zhǐ jiàn zhǒng lèi lèi。
未寻跨凤吹箫侣,且伴孤云独鹤飞。wèi xún kuà fèng chuī xiāo lǚ,qiě bàn gū yún dú hè fēi。

水调歌头·其一

朱熹

富贵有馀乐,贫贱不堪忧。fù guì yǒu yú lè,pín jiàn bù kān yōu。
谁知天路幽险,倚伏互相酬。shuí zhī tiān lù yōu xiǎn,yǐ fú hù xiāng chóu。
请看东门黄犬,更听华亭清唳,千古恨难收。qǐng kàn dōng mén huáng quǎn,gèng tīng huá tíng qīng lì,qiān gǔ hèn nán shōu。
何似鸱夷子,散发弄扁舟。hé shì chī yí zi,sàn fā nòng biǎn zhōu。
鸱夷子,成霸业,有馀谋。chī yí zi,chéng bà yè,yǒu yú móu。
致身千乘卿相,归把钓渔钩。zhì shēn qiān chéng qīng xiāng,guī bǎ diào yú gōu。
春昼五湖烟浪,秋夜一天云月,此外尽悠悠。chūn zhòu wǔ hú yān làng,qiū yè yī tiān yún yuè,cǐ wài jǐn yōu yōu。
永弃人间事,吾道付沧洲。yǒng qì rén jiān shì,wú dào fù cāng zhōu。

念奴娇·用傅安道和朱希真梅词韵

朱熹

临风一笑,问群芳谁是,真香纯白。lín fēng yī xiào,wèn qún fāng shuí shì,zhēn xiāng chún bái。
独立无朋,算只有、姑射山头仙客。dú lì wú péng,suàn zhǐ yǒu gū shè shān tóu xiān kè。
绝艳谁怜,真心自保,邈与尘缘隔。jué yàn shuí lián,zhēn xīn zì bǎo,miǎo yǔ chén yuán gé。
天然殊胜,不关风露冰雪。tiān rán shū shèng,bù guān fēng lù bīng xuě。
应笑俗李粗桃,无言翻引得,狂蜂轻蝶。yīng xiào sú lǐ cū táo,wú yán fān yǐn dé,kuáng fēng qīng dié。
争似黄昏闲弄影,清浅一溪霜月。zhēng shì huáng hūn xián nòng yǐng,qīng qiǎn yī xī shuāng yuè。
画角吹残,瑶台梦断,直下成休歇。huà jiǎo chuī cán,yáo tái mèng duàn,zhí xià chéng xiū xiē。
绿阴青子,莫教容易波折。lǜ yīn qīng zi,mò jiào róng yì bō zhé。
12791234567»