古诗词

跋汪季路所藏修禊序

楼钥

永和岁癸丑,群贤会兰亭。yǒng hé suì guǐ chǒu,qún xián huì lán tíng。
流觞各赋诗,风流见丹青。liú shāng gè fù shī,fēng liú jiàn dān qīng。
右军草禊序,文采粲日星。yòu jūn cǎo xì xù,wén cǎi càn rì xīng。
选文乃见遗,至今恨昭明。xuǎn wén nǎi jiàn yí,zhì jīn hèn zhāo míng。
字画最能意,自言胜平生。zì huà zuì néng yì,zì yán shèng píng shēng。
七传到永师,袭藏过金籯。qī chuán dào yǒng shī,xí cáng guò jīn yíng。
辩才尤秘重,名已彻天庭。biàn cái yóu mì zhòng,míng yǐ chè tiān tíng。
屡诏不肯献,托言堕戎兵。lǚ zhào bù kěn xiàn,tuō yán duò róng bīng。
妙选萧御史,微服山阴行。miào xuǎn xiāo yù shǐ,wēi fú shān yīn xíng。
谲诡殆万状,径取归神京。jué guǐ dài wàn zhuàng,jìng qǔ guī shén jīng。
辩才恍如失,何异敕六丁。biàn cái huǎng rú shī,hé yì chì liù dīng。
文皇好已甚,丁宁殉昭陵。wén huáng hǎo yǐ shén,dīng níng xùn zhāo líng。
当时冯赵辈,临写赐公卿。dāng shí féng zhào bèi,lín xiě cì gōng qīng。
惟此定武本,谓出欧率更。wéi cǐ dìng wǔ běn,wèi chū ōu lǜ gèng。
采择独称善,遂以镌瑶琼。cǎi zé dú chēng shàn,suì yǐ juān yáo qióng。
流传迨五季,皆在御寝扃。liú chuán dài wǔ jì,jiē zài yù qǐn jiōng。
耶律残石晋,睥睨不知名。yé lǜ cán shí jìn,pì nì bù zhī míng。
意必希世宝,毡裹载辎軿。yì bì xī shì bǎo,zhān guǒ zài zī píng。
帝?既北去,弃与朽壤并。dì bā jì běi qù,qì yǔ xiǔ rǎng bìng。
久乃遇知者,龛置太守厅。jiǔ nǎi yù zhī zhě,kān zhì tài shǒu tīng。
或云政宣闲,此石归绍彭。huò yún zhèng xuān xián,cǐ shí guī shào péng。
又言入内府,宣取恐违程。yòu yán rù nèi fǔ,xuān qǔ kǒng wéi chéng。
焚膏继短晷,拓本手不停。fén gāo jì duǎn guǐ,tuò běn shǒu bù tíng。
叠纸至三四,肥瘠遂异形。dié zhǐ zhì sān sì,féi jí suì yì xíng。
南渡愈难见,得者辄相矜。nán dù yù nán jiàn,dé zhě zhé xiāng jīn。
我见十数本,对之心欲酲。wǒ jiàn shí shù běn,duì zhī xīn yù chéng。
汪侯端明子,嗜古自弱龄。wāng hóu duān míng zi,shì gǔ zì ruò líng。
锦囊荷倾倒,快睹喜失声。jǐn náng hé qīng dào,kuài dǔ xǐ shī shēng。
带流及右天,往往字不成。dài liú jí yòu tiān,wǎng wǎng zì bù chéng。
而此独全好,护持如有灵。ér cǐ dú quán hǎo,hù chí rú yǒu líng。
尤王号博雅,异论谁与评。yóu wáng hào bó yǎ,yì lùn shuí yǔ píng。
硬黄极摹写,唐人苦无称。yìng huáng jí mó xiě,táng rén kǔ wú chēng。
赝本满东南,琐琐不足呈。yàn běn mǎn dōng nán,suǒ suǒ bù zú chéng。
犹有婺与抚,珷玞近璜珩。yóu yǒu wù yǔ fǔ,wǔ fū jìn huáng háng。
右军再三作,已觉不称情。yòu jūn zài sān zuò,yǐ jué bù chēng qíng。
心慕且手追,安能效笔精。xīn mù qiě shǒu zhuī,ān néng xiào bǐ jīng。
响拓固近似,形似神不清。xiǎng tuò gù jìn shì,xíng shì shén bù qīng。
不如参其意,到手随纵横。bù rú cān qí yì,dào shǒu suí zòng héng。
况我笔素拙,何由望群英。kuàng wǒ bǐ sù zhuō,hé yóu wàng qún yīng。
近亦得旧物,庶几窥典刑。jìn yì dé jiù wù,shù jǐ kuī diǎn xíng。
此本更高胜,著语安敢轻。cǐ běn gèng gāo shèng,zhù yǔ ān gǎn qīng。
孤风邈难继,怅望冥鸿征。gū fēng miǎo nán jì,chàng wàng míng hóng zhēng。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

具美堂

楼钥

明光殿里早催班,亭午天街从驾还。míng guāng diàn lǐ zǎo cuī bān,tíng wǔ tiān jiē cóng jià hái。
已听欢声传市井,更看喜气满湖山。yǐ tīng huān shēng chuán shì jǐng,gèng kàn xǐ qì mǎn hú shān。
联镳远去闲寻胜,烂醉归来夜叩关。lián biāo yuǎn qù xián xún shèng,làn zuì guī lái yè kòu guān。
但愿两宫千万寿,退公时得过云间。dàn yuàn liǎng gōng qiān wàn shòu,tuì gōng shí dé guò yún jiān。

水月园

楼钥

具美杯残意未休,相将重上望湖楼。jù měi bēi cán yì wèi xiū,xiāng jiāng zhòng shàng wàng hú lóu。
楼台忽已居平地,风月何曾识旧游。lóu tái hū yǐ jū píng dì,fēng yuè hé céng shí jiù yóu。
更挈酒樽过水月,坐增诗兴满沧洲。gèng qiè jiǔ zūn guò shuǐ yuè,zuò zēng shī xīng mǎn cāng zhōu。
春风共约新桥畔,遥拜双龙万斛舟。chūn fēng gòng yuē xīn qiáo pàn,yáo bài shuāng lóng wàn hú zhōu。

湖上

楼钥

同年紫陌再寻春,力主斯盟赖尹京。tóng nián zǐ mò zài xún chūn,lì zhǔ sī méng lài yǐn jīng。
山外斜阳湖外雪,夜来阴霭晓来晴。shān wài xié yáng hú wài xuě,yè lái yīn ǎi xiǎo lái qíng。
平波滟滟新添绿,冻木欣欣欲向荣。píng bō yàn yàn xīn tiān lǜ,dòng mù xīn xīn yù xiàng róng。
此日此身清洁甚,软红何苦太忙生。cǐ rì cǐ shēn qīng jié shén,ruǎn hóng hé kǔ tài máng shēng。

送倪正父侍郎使虏

楼钥

经帷亲见犯天颜,口伐何劳抗可汗。jīng wéi qīn jiàn fàn tiān yán,kǒu fá hé láo kàng kě hàn。
故国应悲周黍稷,遗黎犹识汉衣冠。gù guó yīng bēi zhōu shǔ jì,yí lí yóu shí hàn yī guān。
殊邻谍报终难测,累岁要盟恐易寒。shū lín dié bào zhōng nán cè,lèi suì yào méng kǒng yì hán。
驰至金城上方略,始知颇牧在金銮。chí zhì jīn chéng shàng fāng lüè,shǐ zhī pǒ mù zài jīn luán。

送王仲言添倅海陵

楼钥

万卷诗书老雪溪,颀然二子和埙篪。wàn juǎn shī shū lǎo xuě xī,qí rán èr zi hé xūn chí。
绝怜伯氏久亡矣,犹幸夫君及见之。jué lián bó shì jiǔ wáng yǐ,yóu xìng fū jūn jí jiàn zhī。
来上鹓行人谓晚,往舒骥足自嫌迟。lái shàng yuān xíng rén wèi wǎn,wǎng shū jì zú zì xián chí。
他时还向云门否,布袜青鞋尚可期。tā shí hái xiàng yún mén fǒu,bù wà qīng xié shàng kě qī。

送王仲言添倅海陵

楼钥

遂初陈迹遽凄凉,击叹青箱极荐杨。suì chū chén jì jù qī liáng,jī tàn qīng xiāng jí jiàn yáng。
谈笑于侬情易厚,典刑使我意差强。tán xiào yú nóng qíng yì hòu,diǎn xíng shǐ wǒ yì chà qiáng。
重屏旧画论中主,古殿遗文话阿章。zhòng píng jiù huà lùn zhōng zhǔ,gǔ diàn yí wén huà ā zhāng。
旧事从今向谁得,尺书时许到淮乡。jiù shì cóng jīn xiàng shuí dé,chǐ shū shí xǔ dào huái xiāng。

寄题延平范氏六桂堂

楼钥

高门儒效许谁同,秀气于今照演峰。gāo mén rú xiào xǔ shuí tóng,xiù qì yú jīn zhào yǎn fēng。
家学一椿连五桂,地灵两剑化双龙。jiā xué yī chūn lián wǔ guì,dì líng liǎng jiàn huà shuāng lóng。
三人衣钵清名接,累世簪缨庆事重。sān rén yī bō qīng míng jiē,lèi shì zān yīng qìng shì zhòng。
彼茁孙枝更林立,不须万户羡侯封。bǐ zhuó sūn zhī gèng lín lì,bù xū wàn hù xiàn hóu fēng。

送李伯和吏部提举浙东伯珍寺丞将漕夔门

楼钥

奕奕君家好弟兄,皇华交映棣华明。yì yì jūn jiā hǎo dì xiōng,huáng huá jiāo yìng dì huá míng。
几年并列金闺彦,同日俱持玉节行。jǐ nián bìng liè jīn guī yàn,tóng rì jù chí yù jié xíng。
万里往临夔子国,一江先到越王城。wàn lǐ wǎng lín kuí zi guó,yī jiāng xiān dào yuè wáng chéng。
会闻归取青毡旧,都似当年老贰卿。huì wén guī qǔ qīng zhān jiù,dōu shì dāng nián lǎo èr qīng。

送赵德老端明帅蜀

楼钥

身名俱泰老尚书,叱驭宁辞万里途。shēn míng jù tài lǎo shàng shū,chì yù níng cí wàn lǐ tú。
两地恩荣真赫奕,四川父老定欢呼。liǎng dì ēn róng zhēn hè yì,sì chuān fù lǎo dìng huān hū。
乖崖袍带今重见,清献琴龟我更无。guāi yá páo dài jīn zhòng jiàn,qīng xiàn qín guī wǒ gèng wú。
频向筹边楼上望,归来方略上新图。pín xiàng chóu biān lóu shàng wàng,guī lái fāng lüè shàng xīn tú。

次卢国华提刑所寄韵

楼钥

持节归来上粉闱,只今一节又何之。chí jié guī lái shàng fěn wéi,zhǐ jīn yī jié yòu hé zhī。
乐天好句追长庆,元亮高风挹义熙。lè tiān hǎo jù zhuī zhǎng qìng,yuán liàng gāo fēng yì yì xī。
我恨别多仍会少,君虽去速岂来迟。wǒ hèn bié duō réng huì shǎo,jūn suī qù sù qǐ lái chí。
闽山荔子熏晴昼,莫惜登临剩赋诗。mǐn shān lì zi xūn qíng zhòu,mò xī dēng lín shèng fù shī。

李才翁贺除天官次韵

楼钥

九年奔走只思闲,归梦时时堕故山。jiǔ nián bēn zǒu zhǐ sī xián,guī mèng shí shí duò gù shān。
已愧演纶词禁上,更堪曳履侍臣闲。yǐ kuì yǎn lún cí jìn shàng,gèng kān yè lǚ shì chén xián。
官曹顾我空无补,世事惟君了不关。guān cáo gù wǒ kōng wú bǔ,shì shì wéi jūn le bù guān。
但欲相从游物外,不应久此玷清班。dàn yù xiāng cóng yóu wù wài,bù yīng jiǔ cǐ diàn qīng bān。

李才翁贺除天官次韵

楼钥

我居铨部闹簪裾,终羡寒窗只蠹鱼。wǒ jū quán bù nào zān jū,zhōng xiàn hán chuāng zhǐ dù yú。
每念故交今有几,况如盛德岂容疏。měi niàn gù jiāo jīn yǒu jǐ,kuàng rú shèng dé qǐ róng shū。
京尘共叹催人老,市道谁知有隐居。jīng chén gòng tàn cuī rén lǎo,shì dào shuí zhī yǒu yǐn jū。
久苦笔端枯渴甚,楚波正欲借君馀。jiǔ kǔ bǐ duān kū kě shén,chǔ bō zhèng yù jiè jūn yú。

刘德修右史去国示所和从父东溪及杨子直诗走笔次韵其三

楼钥

阁下相期久,山中把酒稀。gé xià xiāng qī jiǔ,shān zhōng bǎ jiǔ xī。
未能容我去,又复送君归。wèi néng róng wǒ qù,yòu fù sòng jūn guī。
柱史宁终隐,威颜暂咫违。zhù shǐ níng zhōng yǐn,wēi yán zàn zhǐ wéi。
壮心谁与语,看剑一灯微。zhuàng xīn shuí yǔ yǔ,kàn jiàn yī dēng wēi。

刘德修右史去国示所和从父东溪及杨子直诗走笔次韵其三

楼钥

无人为辨乐羊书,却向空山问草庐。wú rén wèi biàn lè yáng shū,què xiàng kōng shān wèn cǎo lú。
世上荣枯无定在,眼前毁誉竟何如。shì shàng róng kū wú dìng zài,yǎn qián huǐ yù jìng hé rú。
寸心未彻九重上,百口仍行万里馀。cùn xīn wèi chè jiǔ zhòng shàng,bǎi kǒu réng xíng wàn lǐ yú。
只恐君王思旧学,便看飞诏促严徐。zhǐ kǒng jūn wáng sī jiù xué,biàn kàn fēi zhào cù yán xú。

刘德修右史去国示所和从父东溪及杨子直诗走笔次韵其三

楼钥

东溪诗似老弥明,倾盖论诗绝点尘。dōng xī shī shì lǎo mí míng,qīng gài lùn shī jué diǎn chén。
笔墨为供无尽藏,江湖乞得自由身。bǐ mò wèi gōng wú jǐn cáng,jiāng hú qǐ dé zì yóu shēn。
出门远送成惆怅,无计相留更主臣。chū mén yuǎn sòng chéng chóu chàng,wú jì xiāng liú gèng zhǔ chén。
但愿皇天开老眼,不应空谷滞斯人。dàn yuàn huáng tiān kāi lǎo yǎn,bù yīng kōng gǔ zhì sī rén。