古诗词

人日惊蛰前数日大雪寄孙奇父韩叔夏

胡寅

腊雪不溉旱,天公念嘉生。là xuě bù gài hàn,tiān gōng niàn jiā shēng。
稚春乃祁寒,号令如冬行。zhì chūn nǎi qí hán,hào lìng rú dōng xíng。
栗烈鼓噫气,碎訇动霆声。lì liè gǔ yī qì,suì hōng dòng tíng shēng。
初疑雨翻盆,旋觉霰洒甍。chū yí yǔ fān pén,xuán jué xiàn sǎ méng。
暂止俄并集,中宵遽开明。zàn zhǐ é bìng jí,zhōng xiāo jù kāi míng。
衾裯起棱角,屏幌同户楹。qīn chóu qǐ léng jiǎo,píng huǎng tóng hù yíng。
淅淅纸窗战,铛铛铜漏惊。xī xī zhǐ chuāng zhàn,dāng dāng tóng lòu jīng。
鸡寒罢晓唱,鸦冻犹晨鸣。jī hán bà xiǎo chàng,yā dòng yóu chén míng。
惊戒臧获起,吹嘘燎炉赪。jīng jiè zāng huò qǐ,chuī xū liáo lú chēng。
开关醉魂醒,倚杖诗思清。kāi guān zuì hún xǐng,yǐ zhàng shī sī qīng。
便欲披鹤氅,岂思饮银铛。biàn yù pī hè chǎng,qǐ sī yǐn yín dāng。
空蒙势转盛,飞舞祥争呈。kōng méng shì zhuǎn shèng,fēi wǔ xiáng zhēng chéng。
月池方漫汗,潮山正峥嵘。yuè chí fāng màn hàn,cháo shān zhèng zhēng róng。
讵应柳皆絮,却讶梅始英。jù yīng liǔ jiē xù,què yà méi shǐ yīng。
荆璞羞自献,蓝田遣谁耕。jīng pú xiū zì xiàn,lán tián qiǎn shuí gēng。
尘埃争受洗,粪壤叨蒙荣。chén āi zhēng shòu xǐ,fèn rǎng dāo méng róng。
幸已陴巘崿,若为投涧坑。xìng yǐ pí yǎn è,ruò wèi tóu jiàn kēng。
分功雨露泽,绚彩冰霜精。fēn gōng yǔ lù zé,xuàn cǎi bīng shuāng jīng。
良足润麦麰,未能浃粱粳。liáng zú rùn mài móu,wèi néng jiā liáng jīng。
经旬苦料峭,三日观荧晶。jīng xún kǔ liào qiào,sān rì guān yíng jīng。
恍忆游汴洛,都忘在湘衡。huǎng yì yóu biàn luò,dōu wàng zài xiāng héng。
瑶林鄙王衍,冠玉怀陈平。yáo lín bǐ wáng yǎn,guān yù huái chén píng。
亦念袁邵公,长安门自撑。yì niàn yuán shào gōng,zhǎng ān mén zì chēng。
更奇李侍中,淮蔡功先成。gèng qí lǐ shì zhōng,huái cài gōng xiān chéng。
渐喜云解驳,频瞻日舒晴。jiàn xǐ yún jiě bó,pín zhān rì shū qíng。
昂然秀松出,倏尔危檐倾。áng rán xiù sōng chū,shū ěr wēi yán qīng。
墙角仅委积,瓦沟那持盈。qiáng jiǎo jǐn wěi jī,wǎ gōu nà chí yíng。
朝暾破凝冱,淑气苏鳏茕。cháo tūn pò níng hù,shū qì sū guān qióng。
断决冈陇色,斩馀白蛇横。duàn jué gāng lǒng sè,zhǎn yú bái shé héng。
泮流溪谷响,击碎珊瑚琤。pàn liú xī gǔ xiǎng,jī suì shān hú chēng。
瓶去蚌珠餐,庭空狮子狞。píng qù bàng zhū cān,tíng kōng shī zi níng。
粉图记姿态,不屑供使令。fěn tú jì zī tài,bù xiè gōng shǐ lìng。
陡觉时序正,不令寒温争。dǒu jué shí xù zhèng,bù lìng hán wēn zhēng。
冰泥就涸涩,卉木纷勾萌。bīng ní jiù hé sè,huì mù fēn gōu méng。
茜茜弄池柳,煌煌然山樱。qiàn qiàn nòng chí liǔ,huáng huáng rán shān yīng。
了无半面妆,强学六出霙。le wú bàn miàn zhuāng,qiáng xué liù chū yīng。
二老久不觌,千篇谅难评。èr lǎo jiǔ bù dí,qiān piān liàng nán píng。
羔醪忍独酌,凤茗宜同烹。gāo láo rěn dú zhuó,fèng míng yí tóng pēng。
或且放笔快,敢言当敌勍。huò qiě fàng bǐ kuài,gǎn yán dāng dí qíng。
木桃得琼玖,耳属长谣赓。mù táo dé qióng jiǔ,ěr shǔ zhǎng yáo gēng。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

挽吴丞相

胡寅

追念宣和国势孤,上公元宰导人谀。zhuī niàn xuān hé guó shì gū,shàng gōng yuán zǎi dǎo rén yú。
妖氛已觉前星暗,皇泽宁论少海枯。yāo fēn yǐ jué qián xīng àn,huáng zé níng lùn shǎo hǎi kū。
谁谓玉华传玉座,共知青琐伏青蒲。shuí wèi yù huá chuán yù zuò,gòng zhī qīng suǒ fú qīng pú。
谗言一发堪流涕,祸在同升有鄙夫。chán yán yī fā kān liú tì,huò zài tóng shēng yǒu bǐ fū。

挽吴丞相

胡寅

黄扉清启帝之初,俊乂招徕念远图。huáng fēi qīng qǐ dì zhī chū,jùn yì zhāo lái niàn yuǎn tú。
桃李舒华方雨露,鸳鸿戢翼又江湖。táo lǐ shū huá fāng yǔ lù,yuān hóng jí yì yòu jiāng hú。
当年举国蒙休烈,至死无人雪厚诬。dāng nián jǔ guó méng xiū liè,zhì sǐ wú rén xuě hòu wū。
圆觉妙明何计此,独疑遗恨绕苍梧。yuán jué miào míng hé jì cǐ,dú yí yí hèn rào cāng wú。

挽刘忠显

胡寅

念昔京都昼掩关,黑云黄雾塞人寰。niàn xī jīng dōu zhòu yǎn guān,hēi yún huáng wù sāi rén huán。
南城扫雪迎耶律,北道闻风拜禄山。nán chéng sǎo xuě yíng yé lǜ,běi dào wén fēng bài lù shān。
不为身谋心皎皎,已终臣事意闲闲。bù wèi shēn móu xīn jiǎo jiǎo,yǐ zhōng chén shì yì xián xián。
何人得与高名并,千古常山谅可班。hé rén dé yǔ gāo míng bìng,qiān gǔ cháng shān liàng kě bān。

挽刘忠显

胡寅

未识堂堂玉立姿,已传薤露满山悲。wèi shí táng táng yù lì zī,yǐ chuán xiè lù mǎn shān bēi。
空馀父执修恭意,谩继词流纪德诗。kōng yú fù zhí xiū gōng yì,mán jì cí liú jì dé shī。
诸子尽贤门益大,万家馀地冢初累。zhū zi jǐn xián mén yì dà,wàn jiā yú dì zhǒng chū lèi。
纷然尽夺三军帅,谁识公心死不移。fēn rán jǐn duó sān jūn shuài,shuí shí gōng xīn sǐ bù yí。

挽陈几叟

胡寅

妙质曾挥匠石斤,久于其道更超群。miào zhì céng huī jiàng shí jīn,jiǔ yú qí dào gèng chāo qún。
皂貂破敝头蒙雪,黔突凄凉气吐云。zào diāo pò bì tóu méng xuě,qián tū qī liáng qì tǔ yún。
忽上谏坡规帝德,又陪经殿劝皇坟。hū shàng jiàn pō guī dì dé,yòu péi jīng diàn quàn huáng fén。
事功难必清名在,未辱先贤付托勤。shì gōng nán bì qīng míng zài,wèi rǔ xiān xián fù tuō qín。

挽杨训母荚氏

胡寅

戚戚秋风飐旐旌,送车千辆咽佳城。qī qī qiū fēng zhǎn zhào jīng,sòng chē qiān liàng yàn jiā chéng。
令妻寿母名兼美,孝子慈孙礼备成。lìng qī shòu mǔ míng jiān měi,xiào zi cí sūn lǐ bèi chéng。
望士有诗歌绋綍,梵坊无侣献铙钲。wàng shì yǒu shī gē fú fú,fàn fāng wú lǚ xiàn náo zhēng。
更惭朴语书铭石,万一幽光久更明。gèng cán pǔ yǔ shū míng shí,wàn yī yōu guāng jiǔ gèng míng。

挽某氏

胡寅

慈祥令淑禀于天,宗族闺门共仰贤。cí xiáng lìng shū bǐng yú tiān,zōng zú guī mén gòng yǎng xián。
中馈克修惟六二,义方能教亦三迁。zhōng kuì kè xiū wéi liù èr,yì fāng néng jiào yì sān qiān。
艺萱无复忘忧日,种柏行看合抱年。yì xuān wú fù wàng yōu rì,zhǒng bǎi xíng kàn hé bào nián。
旧欲升堂今已矣,大招成些重凄然。jiù yù shēng táng jīn yǐ yǐ,dà zhāo chéng xiē zhòng qī rán。

挽李太孺人

胡寅

桂水无情日夜东,空馀丹旐溯西风。guì shuǐ wú qíng rì yè dōng,kōng yú dān zhào sù xī fēng。
一经不负门闾望,五鼎端宜馈祀丰。yī jīng bù fù mén lǘ wàng,wǔ dǐng duān yí kuì sì fēng。
茂渥出纶观有炜,芳徽勒石播何穷。mào wò chū lún guān yǒu wěi,fāng huī lēi shí bō hé qióng。
遥知祖送诗千首,挽铎声悲大队中。yáo zhī zǔ sòng shī qiān shǒu,wǎn duó shēng bēi dà duì zhōng。

挽端州黄大用大用喜读书有志行数过予讲讨虽未诣宗本要自佳士可尚也心为形役遂以病死作二诗哭之

胡寅

每惜南冠懒读书,欣逢之子富三馀。měi xī nán guān lǎn dú shū,xīn féng zhī zi fù sān yú。
文章户牖虽频闯,师友源流或未疏。wén zhāng hù yǒu suī pín chuǎng,shī yǒu yuán liú huò wèi shū。
底事个中纷侘傺,坐教淫末费驱除。dǐ shì gè zhōng fēn chà chì,zuò jiào yín mò fèi qū chú。
昭昭奄作冥冥去,悼尔能无一束刍。zhāo zhāo yǎn zuò míng míng qù,dào ěr néng wú yī shù chú。

挽端州黄大用大用喜读书有志行数过予讲讨虽未诣宗本要自佳士可尚也心为形役遂以病死作二诗哭之

胡寅

锯屑霏谈涉往今,濡毫洒纸掞词林。jù xiè fēi tán shè wǎng jīn,rú háo sǎ zhǐ shàn cí lín。
听歌鹿野三章后,帐下龙门九曲深。tīng gē lù yě sān zhāng hòu,zhàng xià lóng mén jiǔ qū shēn。
十口西畴贫索莫,一官南选晚侵寻。shí kǒu xī chóu pín suǒ mò,yī guān nán xuǎn wǎn qīn xún。
早知大易无思虑,应悔生前未洗心。zǎo zhī dà yì wú sī lǜ,yīng huǐ shēng qián wèi xǐ xīn。

永州天申节锡宴致语口号

胡寅

门开阊阖晓霞鲜,剑佩称觞玉座前。mén kāi chāng hé xiǎo xiá xiān,jiàn pèi chēng shāng yù zuò qián。
五福惠心敷下土,三呼稽首望层天。wǔ fú huì xīn fū xià tǔ,sān hū jī shǒu wàng céng tiān。
龙旗已荡淮濆祲,狼燧行清朔塞烟。lóng qí yǐ dàng huái fén jìn,láng suì xíng qīng shuò sāi yān。
复会东都临四海,众星环拱万斯年。fù huì dōng dōu lín sì hǎi,zhòng xīng huán gǒng wàn sī nián。

新州鹿鸣宴致语口号

胡寅

秋气清高肃雁行,贤侯劝驾会黄堂。qiū qì qīng gāo sù yàn xíng,xián hóu quàn jià huì huáng táng。
宾朋满座曳珠履,鼓吹喧天飞羽觞。bīn péng mǎn zuò yè zhū lǚ,gǔ chuī xuān tiān fēi yǔ shāng。
题柱弃繻俱有志,班荆折桂正相望。tí zhù qì xū jù yǒu zhì,bān jīng zhé guì zhèng xiāng wàng。
明年春色催行李,衣锦荣归耀故乡。míng nián chūn sè cuī xíng lǐ,yī jǐn róng guī yào gù xiāng。

和范元作五绝

胡寅

马迁法左氏,实录系日月。mǎ qiān fǎ zuǒ shì,shí lù xì rì yuè。
孰传经世学,傥可论绝笔。shú chuán jīng shì xué,tǎng kě lùn jué bǐ。

和范元作五绝

胡寅

久矣閟大音,无讥郐以下。jiǔ yǐ bì dà yīn,wú jī kuài yǐ xià。
一闻入圣处,万古洗凡马。yī wén rù shèng chù,wàn gǔ xǐ fán mǎ。

和范元作五绝

胡寅

挟策博塞殊,愚智相千万。xié cè bó sāi shū,yú zhì xiāng qiān wàn。
反躬诚且乐,此事要早办。fǎn gōng chéng qiě lè,cǐ shì yào zǎo bàn。