古诗词

题单令双清阁

胡寅

中扃有天游,一室四海见。zhōng jiōng yǒu tiān yóu,yī shì sì hǎi jiàn。
倘无空虚地,六凿互争战。tǎng wú kōng xū dì,liù záo hù zhēng zhàn。
琴堂故萧爽,向也正墙面。qín táng gù xiāo shuǎng,xiàng yě zhèng qiáng miàn。
棘茨莽蒙蔽,鼷鼠纷旋转。jí cí mǎng méng bì,xī shǔ fēn xuán zhuǎn。
刬除资豁达,顿觉云水眩。chǎn chú zī huō dá,dùn jué yún shuǐ xuàn。
瞰临幽阁出,率略重营缮。kàn lín yōu gé chū,lǜ lüè zhòng yíng shàn。
从容五六客,尚得摇歌扇。cóng róng wǔ liù kè,shàng dé yáo gē shàn。
西山隔雉楼,佛髻三两现。xī shān gé zhì lóu,fú jì sān liǎng xiàn。
渺然宜北望,深碧湛芳茜。miǎo rán yí běi wàng,shēn bì zhàn fāng qiàn。
群峰涌翠浪,远迩相明绚。qún fēng yǒng cuì làng,yuǎn ěr xiāng míng xuàn。
珍禽知几种,演漾花雪片。zhēn qín zhī jǐ zhǒng,yǎn yàng huā xuě piàn。
有时惠风来,轻皱蹙霜练。yǒu shí huì fēng lái,qīng zhòu cù shuāng liàn。
最怜明月夜,酒渴光可咽。zuì lián míng yuè yè,jiǔ kě guāng kě yàn。
主人蔼优政,不愧宓子贱。zhǔ rén ǎi yōu zhèng,bù kuì mì zi jiàn。
挠之莫能浊,聊用青白燕。náo zhī mò néng zhuó,liáo yòng qīng bái yàn。
心澄迹自洁,眼静照还遍。xīn chéng jì zì jié,yǎn jìng zhào hái biàn。
他年腾踏去,回观等邮传。tā nián téng tà qù,huí guān děng yóu chuán。
只今檐前渌,但足注诗砚。zhǐ jīn yán qián lù,dàn zú zhù shī yàn。
予方混泥涂,每愧陪高宴。yǔ fāng hùn ní tú,měi kuì péi gāo yàn。
更书梁栋间,何以贲花县。gèng shū liáng dòng jiān,hé yǐ bēn huā xiàn。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

水龙吟

胡寅

玉梅冲腊传香,瑞蓂秀荚开三四。yù méi chōng là chuán xiāng,ruì míng xiù jiá kāi sān sì。
莲花沉漏,熊罴占应,洛阳名裔。lián huā chén lòu,xióng pí zhàn yīng,luò yáng míng yì。
岁比甘罗,便疏同队,累棋观志。suì bǐ gān luó,biàn shū tóng duì,lèi qí guān zhì。
向修文寓直,仙楼侍宴,梁王宝、真难俪。xiàng xiū wén yù zhí,xiān lóu shì yàn,liáng wáng bǎo zhēn nán lì。
多少襟怀未试,暂超然、壶中游戏。duō shǎo jīn huái wèi shì,zàn chāo rán hú zhōng yóu xì。
行看献策,归瞻旒藻,常勋斿记。xíng kàn xiàn cè,guī zhān liú zǎo,cháng xūn yóu jì。
歌畔巫云,舞回邹管,金钗扶醉。gē pàn wū yún,wǔ huí zōu guǎn,jīn chāi fú zuì。
有阴功不乞,丹砂十纪,寿祺全畀。yǒu yīn gōng bù qǐ,dān shā shí jì,shòu qí quán bì。

文定题范氏壁次韵

胡寅

四海兵戈里,一家风雨中。sì hǎi bīng gē lǐ,yī jiā fēng yǔ zhōng。
逢人问消息,策杖去西东。féng rén wèn xiāo xī,cè zhàng qù xī dōng。
历数前朝乱,何曾扫地空。lì shù qián cháo luàn,hé céng sǎo dì kōng。
山居自有乐,时对主人翁。shān jū zì yǒu lè,shí duì zhǔ rén wēng。

初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首

胡寅

风急滩声乱,云红雪意酣。fēng jí tān shēng luàn,yún hóng xuě yì hān。
空庭初霰集,寒砚忽冰涵。kōng tíng chū xiàn jí,hán yàn hū bīng hán。
天造推移密,人情冷暖谙。tiān zào tuī yí mì,rén qíng lěng nuǎn ān。
江头聊问信,春到一枝南。jiāng tóu liáo wèn xìn,chūn dào yī zhī nán。

初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首

胡寅

税鞅年华暮,围炉夜饮酣。shuì yāng nián huá mù,wéi lú yè yǐn hān。
雪梅清共映,沙水冻相涵。xuě méi qīng gòng yìng,shā shuǐ dòng xiāng hán。
远意人谁会,殊方俗未谙。yuǎn yì rén shuí huì,shū fāng sú wèi ān。
前冬发湖北,今日滞湘南。qián dōng fā hú běi,jīn rì zhì xiāng nán。

初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首

胡寅

有道持危国,无人识素书。yǒu dào chí wēi guó,wú rén shí sù shū。
屡惊时易失,更觉意难如。lǚ jīng shí yì shī,gèng jué yì nán rú。
莽莽旌旗暗,纷纷组绶纡。mǎng mǎng jīng qí àn,fēn fēn zǔ shòu yū。
白云一天地,今日又迁居。bái yún yī tiān dì,jīn rì yòu qiān jū。

初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首

胡寅

结束趋安地,征营报急书。jié shù qū ān dì,zhēng yíng bào jí shū。
诸军闻好在,元帅竟何如。zhū jūn wén hǎo zài,yuán shuài jìng hé rú。
岁晏风云惨,天低岭海纡。suì yàn fēng yún cǎn,tiān dī lǐng hǎi yū。
悲歌抚长剑,吾道敢怀居。bēi gē fǔ zhǎng jiàn,wú dào gǎn huái jū。

和宣风寺壁间韵

胡寅

客梦到何许,南山桃李园。kè mèng dào hé xǔ,nán shān táo lǐ yuán。
未能忘蜡屐,何意谒金门。wèi néng wàng là jī,hé yì yè jīn mén。
愿举汉三杰,尽戡周陆浑。yuàn jǔ hàn sān jié,jǐn kān zhōu lù hún。
虎皮包剑㦸,农务看村村。hǔ pí bāo jiàn jǐ,nóng wù kàn cūn cūn。

游三角寺

胡寅

再游三角寺,胜践十人偕。zài yóu sān jiǎo sì,shèng jiàn shí rén xié。
雨后林峦媚,心同笑语谐。yǔ hòu lín luán mèi,xīn tóng xiào yǔ xié。
碧兰初秀畹,红药渐翻阶。bì lán chū xiù wǎn,hóng yào jiàn fān jiē。
若问经行意,春风写客怀。ruò wèn jīng xíng yì,chūn fēng xiě kè huái。

酬邦鉴见和

胡寅

恭诵亲征诏,戈矛与子偕。gōng sòng qīn zhēng zhào,gē máo yǔ zi xié。
叛徒三鼓竭,凯奏八音谐。pàn tú sān gǔ jié,kǎi zòu bā yīn xié。
上主开宣室,群公拥泰阶。shàng zhǔ kāi xuān shì,qún gōng yōng tài jiē。
惭无经济学,感激漫装怀。cán wú jīng jì xué,gǎn jī màn zhuāng huái。

以崇正辩示新仲

胡寅

不羡飞仙术,仍修谤佛书。bù xiàn fēi xiān shù,réng xiū bàng fú shū。
知音鼓琴后,覆瓿草玄馀。zhī yīn gǔ qín hòu,fù bù cǎo xuán yú。
龙象空相蹙,鸢鱼只自如。lóng xiàng kōng xiāng cù,yuān yú zhǐ zì rú。
更烦君印可,底处认吾庐。gèng fán jūn yìn kě,dǐ chù rèn wú lú。

和贾陶二老二首

胡寅

已愧名邦忝,仍无秀句传。yǐ kuì míng bāng tiǎn,réng wú xiù jù chuán。
花光随处好,草色与愁连。huā guāng suí chù hǎo,cǎo sè yǔ chóu lián。
讼少庭常寂,心闲地更偏。sòng shǎo tíng cháng jì,xīn xián dì gèng piān。
先生肯乘兴,一醉赏风烟。xiān shēng kěn chéng xīng,yī zuì shǎng fēng yān。

和贾陶二老二首

胡寅

节物匆匆度,边烽幸不传。jié wù cōng cōng dù,biān fēng xìng bù chuán。
名花空雨堕,秀树已云连。míng huā kōng yǔ duò,xiù shù yǐ yún lián。
孤负杯莲倒,萧条烛蕊偏。gū fù bēi lián dào,xiāo tiáo zhú ruǐ piān。
但欣民小泰,凝寝有炉烟。dàn xīn mín xiǎo tài,níng qǐn yǒu lú yān。

游淡竹岩

胡寅

岩好城还近,山南路却西。yán hǎo chéng hái jìn,shān nán lù què xī。
淡交同鲁卫,新酿到青齐。dàn jiāo tóng lǔ wèi,xīn niàng dào qīng qí。
桑密家家茧,秧稠处处犁。sāng mì jiā jiā jiǎn,yāng chóu chù chù lí。
朱陵更清绝,何必此幽栖。zhū líng gèng qīng jué,hé bì cǐ yōu qī。

中秋寄贾阁老

胡寅

香雾沉秋气,迷云卷暮天。xiāng wù chén qiū qì,mí yún juǎn mù tiān。
金篦撩眼净,玉斧斫冰圆。jīn bì liāo yǎn jìng,yù fǔ zhuó bīng yuán。
无复霓裳舞,空歌水调篇。wú fù ní shang wǔ,kōng gē shuǐ diào piān。
新亭偏得景,一醉岂无缘。xīn tíng piān dé jǐng,yī zuì qǐ wú yuán。

和范元作二首

胡寅

江北风尘静,江南水竹居。jiāng běi fēng chén jìng,jiāng nán shuǐ zhú jū。
世交论契厚,岁晚莫情疏。shì jiāo lùn qì hòu,suì wǎn mò qíng shū。
斸雪重培菊,临溪易买鱼。zhǔ xuě zhòng péi jú,lín xī yì mǎi yú。
潇湘有旧约,相就不投书。xiāo xiāng yǒu jiù yuē,xiāng jiù bù tóu shū。
4811234567»