古诗词

太师行寄王太史彦舟

米芾

太师天源环赐第,自榜回鸾鸦雀避。tài shī tiān yuán huán cì dì,zì bǎng huí luán yā què bì。
好宾嗜古富图书,玉轴牙签捧珠翠。hǎo bīn shì gǔ fù tú shū,yù zhóu yá qiān pěng zhū cuì。
歌舞陈前慰俗人,不倾玉沥发银縢。gē wǔ chén qián wèi sú rén,bù qīng yù lì fā yín téng。
王郎十八魁天下,招客同延贵客星。wáng láng shí bā kuí tiān xià,zhāo kè tóng yán guì kè xīng。
末出东晋十三帖,此第十一石蕴琼。mò chū dōng jìn shí sān tiē,cǐ dì shí yī shí yùn qióng。
绢标间是褚公写,误以右军标作谢。juàn biāo jiān shì chǔ gōng xiě,wù yǐ yòu jūn biāo zuò xiè。
我时指出一座惊,精神焕起光相射。wǒ shí zhǐ chū yī zuò jīng,jīng shén huàn qǐ guāng xiāng shè。
磨墨要余定等差,谢公郁勃冠烟华。mó mò yào yú dìng děng chà,xiè gōng yù bó guān yān huá。
当时倾笈换不得,归来呕血目生花。dāng shí qīng jí huàn bù dé,guī lái ǒu xuè mù shēng huā。
十五年间两到国,朱门如旧无高牙。shí wǔ nián jiān liǎng dào guó,zhū mén rú jiù wú gāo yá。
帖归翰长以姻媾,忽然陈前兴健嗟。tiē guī hàn zhǎng yǐ yīn gòu,hū rán chén qián xīng jiàn jiē。
开元玺封寻复出,永存珍秘相王涯。kāi yuán xǐ fēng xún fù chū,yǒng cún zhēn mì xiāng wáng yá。
翰林印著建中岁,王谢炎灵传更贵。hàn lín yìn zhù jiàn zhōng suì,wáng xiè yán líng chuán gèng guì。
副车侍中王贻永,出征不货收文艺。fù chē shì zhōng wáng yí yǒng,chū zhēng bù huò shōu wén yì。
太常借模真却还,郗愔入版馀皆弃。tài cháng jiè mó zhēn què hái,xī yīn rù bǎn yú jiē qì。
芳林鬻第书有行,次入太师重姓李。fāng lín yù dì shū yǒu xíng,cì rù tài shī zhòng xìng lǐ。
我识翰长自布衣,论文写字不相非。wǒ shí hàn zhǎng zì bù yī,lùn wén xiě zì bù xiāng fēi。
知己酷好辍己好,惠然发箧手见归。zhī jǐ kù hǎo chuò jǐ hǎo,huì rán fā qiè shǒu jiàn guī。
谢安谈笑康江左,物外人标没两大。xiè ān tán xiào kāng jiāng zuǒ,wù wài rén biāo méi liǎng dà。
子敬合书只后批,天才物望都无那。zi jìng hé shū zhǐ hòu pī,tiān cái wù wàng dōu wú nà。
治乱悠悠八百年,人隆偶聚散亦遄。zhì luàn yōu yōu bā bǎi nián,rén lóng ǒu jù sàn yì chuán。
兵火水土不随劫,端使米老铺案间。bīng huǒ shuǐ tǔ bù suí jié,duān shǐ mǐ lǎo pù àn jiān。
我生辛卯两丙运,今岁步辛月亦然。wǒ shēng xīn mǎo liǎng bǐng yùn,jīn suì bù xīn yuè yì rán。
丙申时宜辛丑日,此帖忽至庸非天。bǐng shēn shí yí xīn chǒu rì,cǐ tiē hū zhì yōng fēi tiān。
临风浩思王仲宝,江南宰相只谢安。lín fēng hào sī wáng zhòng bǎo,jiāng nán zǎi xiāng zhǐ xiè ān。
米芾

米芾

米芾(1051-1107),北宋书法家、画家,书画理论家。祖籍太原,迁居襄阳。天资高迈、人物萧散,好洁成癖。被服效唐人,多蓄奇石。世号米颠。书画自成一家。能画枯木竹石,时出新意,又能画山水,创为水墨云山墨戏,烟云掩映,平淡天真。善诗,工书法,精鉴别。擅篆、隶、楷、行、草等书体,长于临摹古人书法,达到乱真程度。宋四家之一。曾任校书郎、书画博士、礼部员外郎。 米芾的作品>>

猜您喜欢

题壁间其一

米芾

归来湖上寺,顿觉清有馀。guī lái hú shàng sì,dùn jué qīng yǒu yú。
月色何太白,照人心腑纾。yuè sè hé tài bái,zhào rén xīn fǔ shū。

鄙诗上呈通判朝奉大夫

米芾

不是通侯贵,还应贡禹弹。bù shì tōng hóu guì,hái yīng gòng yǔ dàn。
只应好形制,自己愧雕残。zhǐ yīng hǎo xíng zhì,zì jǐ kuì diāo cán。

鄙诗上呈通判朝奉大夫

米芾

簪玳尚谁继,风云那可看。zān dài shàng shuí jì,fēng yún nà kě kàn。
自曾许持送,谈笑未尝干。zì céng xǔ chí sòng,tán xiào wèi cháng gàn。

致爽轩

米芾

水口痴云散,林梢爱景还。shuǐ kǒu chī yún sàn,lín shāo ài jǐng hái。
朝寒无物御,拥鼻对西山。cháo hán wú wù yù,yōng bí duì xī shān。

致爽轩

米芾

夕紫堆香豆,朝岚映墨池。xī zǐ duī xiāng dòu,cháo lán yìng mò chí。
客来不须报,正是学书时。kè lái bù xū bào,zhèng shì xué shū shí。

长寿庵咏梅

米芾

沉檀应在骨,龙麝自薰心。chén tán yīng zài gǔ,lóng shè zì xūn xīn。
千载吟蕲竹,清雅少知音。qiān zài yín qí zhú,qīng yǎ shǎo zhī yīn。

过当涂

米芾

鸥鹭依寒水,蒹葭静晚风。ōu lù yī hán shuǐ,jiān jiā jìng wǎn fēng。
烟光秋雨细,树色碧山重。yān guāng qiū yǔ xì,shù sè bì shān zhòng。

研山诗

米芾

山研云初抱,奁书客不传。shān yán yún chū bào,lián shū kè bù chuán。
北窗多异气,正对净名天。běi chuāng duō yì qì,zhèng duì jìng míng tiān。

宝应道中

米芾

蒸云大泽斗蛟龙,五日顽无一点风。zhēng yún dà zé dòu jiāo lóng,wǔ rì wán wú yī diǎn fēng。
十幅快帆飞野水,此生亦是小时通。shí fú kuài fān fēi yě shuǐ,cǐ shēng yì shì xiǎo shí tōng。

高邮即事二首

米芾

高沙风快走苍云,小艇供鲈摘紫莼。gāo shā fēng kuài zǒu cāng yún,xiǎo tǐng gōng lú zhāi zǐ chún。
野泊终朝爱清景,不辜闲禄太平身。yě pō zhōng cháo ài qīng jǐng,bù gū xián lù tài píng shēn。

高邮即事二首

米芾

华胥台上欲临风,万籁无声雾郁空。huá xū tái shàng yù lín fēng,wàn lài wú shēng wù yù kōng。
南北二龙乘障起,威音烂色正争雄。nán běi èr lóng chéng zhàng qǐ,wēi yīn làn sè zhèng zhēng xióng。

杂咏

米芾

得官尘土古扬州,好客常稀俗客稠。dé guān chén tǔ gǔ yáng zhōu,hǎo kè cháng xī sú kè chóu。
掩簿叱胥无慁我,冒风踏雪作清游。yǎn bù chì xū wú hùn wǒ,mào fēng tà xuě zuò qīng yóu。

杂咏

米芾

竹西桑柘暮鸦盘,特地霜风满倦颜。zhú xī sāng zhè mù yā pán,tè dì shuāng fēng mǎn juàn yán。
不用使君相料理,都缘尘土少青山。bù yòng shǐ jūn xiāng liào lǐ,dōu yuán chén tǔ shǎo qīng shān。

答刘泾书

米芾

唐满书奁晋不收,却缘自不信双眸。táng mǎn shū lián jìn bù shōu,què yuán zì bù xìn shuāng móu。
发狂为报豢龙子,不怕人称米薛刘。fā kuáng wèi bào huàn lóng zi,bù pà rén chēng mǐ xuē liú。

杂咏

米芾

水月光华动不风,寒增绿柳露滋松。shuǐ yuè guāng huá dòng bù fēng,hán zēng lǜ liǔ lù zī sōng。
西山夜色无人唤,直透疏帘翠一重。xī shān yè sè wú rén huàn,zhí tòu shū lián cuì yī zhòng。