古诗词

太师行寄王太史彦舟

米芾

太师天源环赐第,自榜回鸾鸦雀避。tài shī tiān yuán huán cì dì,zì bǎng huí luán yā què bì。
好宾嗜古富图书,玉轴牙签捧珠翠。hǎo bīn shì gǔ fù tú shū,yù zhóu yá qiān pěng zhū cuì。
歌舞陈前慰俗人,不倾玉沥发银縢。gē wǔ chén qián wèi sú rén,bù qīng yù lì fā yín téng。
王郎十八魁天下,招客同延贵客星。wáng láng shí bā kuí tiān xià,zhāo kè tóng yán guì kè xīng。
末出东晋十三帖,此第十一石蕴琼。mò chū dōng jìn shí sān tiē,cǐ dì shí yī shí yùn qióng。
绢标间是褚公写,误以右军标作谢。juàn biāo jiān shì chǔ gōng xiě,wù yǐ yòu jūn biāo zuò xiè。
我时指出一座惊,精神焕起光相射。wǒ shí zhǐ chū yī zuò jīng,jīng shén huàn qǐ guāng xiāng shè。
磨墨要余定等差,谢公郁勃冠烟华。mó mò yào yú dìng děng chà,xiè gōng yù bó guān yān huá。
当时倾笈换不得,归来呕血目生花。dāng shí qīng jí huàn bù dé,guī lái ǒu xuè mù shēng huā。
十五年间两到国,朱门如旧无高牙。shí wǔ nián jiān liǎng dào guó,zhū mén rú jiù wú gāo yá。
帖归翰长以姻媾,忽然陈前兴健嗟。tiē guī hàn zhǎng yǐ yīn gòu,hū rán chén qián xīng jiàn jiē。
开元玺封寻复出,永存珍秘相王涯。kāi yuán xǐ fēng xún fù chū,yǒng cún zhēn mì xiāng wáng yá。
翰林印著建中岁,王谢炎灵传更贵。hàn lín yìn zhù jiàn zhōng suì,wáng xiè yán líng chuán gèng guì。
副车侍中王贻永,出征不货收文艺。fù chē shì zhōng wáng yí yǒng,chū zhēng bù huò shōu wén yì。
太常借模真却还,郗愔入版馀皆弃。tài cháng jiè mó zhēn què hái,xī yīn rù bǎn yú jiē qì。
芳林鬻第书有行,次入太师重姓李。fāng lín yù dì shū yǒu xíng,cì rù tài shī zhòng xìng lǐ。
我识翰长自布衣,论文写字不相非。wǒ shí hàn zhǎng zì bù yī,lùn wén xiě zì bù xiāng fēi。
知己酷好辍己好,惠然发箧手见归。zhī jǐ kù hǎo chuò jǐ hǎo,huì rán fā qiè shǒu jiàn guī。
谢安谈笑康江左,物外人标没两大。xiè ān tán xiào kāng jiāng zuǒ,wù wài rén biāo méi liǎng dà。
子敬合书只后批,天才物望都无那。zi jìng hé shū zhǐ hòu pī,tiān cái wù wàng dōu wú nà。
治乱悠悠八百年,人隆偶聚散亦遄。zhì luàn yōu yōu bā bǎi nián,rén lóng ǒu jù sàn yì chuán。
兵火水土不随劫,端使米老铺案间。bīng huǒ shuǐ tǔ bù suí jié,duān shǐ mǐ lǎo pù àn jiān。
我生辛卯两丙运,今岁步辛月亦然。wǒ shēng xīn mǎo liǎng bǐng yùn,jīn suì bù xīn yuè yì rán。
丙申时宜辛丑日,此帖忽至庸非天。bǐng shēn shí yí xīn chǒu rì,cǐ tiē hū zhì yōng fēi tiān。
临风浩思王仲宝,江南宰相只谢安。lín fēng hào sī wáng zhòng bǎo,jiāng nán zǎi xiāng zhǐ xiè ān。
米芾

米芾

米芾(1051-1107),北宋书法家、画家,书画理论家。祖籍太原,迁居襄阳。天资高迈、人物萧散,好洁成癖。被服效唐人,多蓄奇石。世号米颠。书画自成一家。能画枯木竹石,时出新意,又能画山水,创为水墨云山墨戏,烟云掩映,平淡天真。善诗,工书法,精鉴别。擅篆、隶、楷、行、草等书体,长于临摹古人书法,达到乱真程度。宋四家之一。曾任校书郎、书画博士、礼部员外郎。 米芾的作品>>

猜您喜欢

游湖州

米芾

泛泛五湖霜气清,漫漫不辨水天形。fàn fàn wǔ hú shuāng qì qīng,màn màn bù biàn shuǐ tiān xíng。
虽无织女支机石,且对姮娥称客星。suī wú zhī nǚ zhī jī shí,qiě duì héng é chēng kè xīng。

新主簿沈机惠棋局

米芾

纵横世路久无猜,布劫争先岂系怀。zòng héng shì lù jiǔ wú cāi,bù jié zhēng xiān qǐ xì huái。
与我一枰撩万绪,操戈信是逐生来。yǔ wǒ yī píng liāo wàn xù,cāo gē xìn shì zhú shēng lái。

求监庙作

米芾

窃禄江湖事不撄,微祠旧足代深耕。qiè lù jiāng hú shì bù yīng,wēi cí jiù zú dài shēn gēng。
敢为野史摅幽愤,待广由庚颂太平。gǎn wèi yě shǐ shū yōu fèn,dài guǎng yóu gēng sòng tài píng。

元祐己巳岁维扬后斋为亳州使君蒋公仲永写二首

米芾

水竹风清一梦苏,涛生月破紫瓯须。shuǐ zhú fēng qīng yī mèng sū,tāo shēng yuè pò zǐ ōu xū。
满堂爱客谈书画,且展宣王扇暍图。mǎn táng ài kè tán shū huà,qiě zhǎn xuān wáng shàn yē tú。

元祐己巳岁维扬后斋为亳州使君蒋公仲永写二首

米芾

小疾翻令吏日闲,明窗尽展古书看。xiǎo jí fān lìng lì rì xián,míng chuāng jǐn zhǎn gǔ shū kàn。
何须新句能消暑,满腹风云六月寒。hé xū xīn jù néng xiāo shǔ,mǎn fù fēng yún liù yuè hán。

赠人

米芾

平时语我密须移,我是商丘内不欺。píng shí yǔ wǒ mì xū yí,wǒ shì shāng qiū nèi bù qī。
时节因缘翻异论,助他笑我见阿弥。shí jié yīn yuán fān yì lùn,zhù tā xiào wǒ jiàn ā mí。

太常二绝

米芾

尘埃彻脑老侵寻,误入清流听八音。chén āi chè nǎo lǎo qīn xún,wù rù qīng liú tīng bā yīn。
鱼鸟难驯湖海志,岸沙汀竹忆山林。yú niǎo nán xùn hú hǎi zhì,àn shā tīng zhú yì shān lín。

太常二绝

米芾

竹前竹后太常斋,风度箫韶识舜谐。zhú qián zhú hòu tài cháng zhāi,fēng dù xiāo sháo shí shùn xié。
博士拥书方彻卷,相公上马报当阶。bó shì yōng shū fāng chè juǎn,xiāng gōng shàng mǎ bào dāng jiē。

青山

米芾

一园松竹冷阴森,犹得桓公叹可临。yī yuán sōng zhú lěng yīn sēn,yóu dé huán gōng tàn kě lín。
却叵刘琨看左传,玉壶徒缺误雄心。què pǒ liú kūn kàn zuǒ chuán,yù hú tú quē wù xióng xīn。

鉴远楼

米芾

赏心亭上群山雪,三夕丹渊借月华。shǎng xīn tíng shàng qún shān xuě,sān xī dān yuān jiè yuè huá。
吟尽江南清绝趣,亟行归觐紫皇家。yín jǐn jiāng nán qīng jué qù,jí xíng guī jìn zǐ huáng jiā。

拜书学博士作

米芾

昔梦浮生定是非,家山且喜隔年归。xī mèng fú shēng dìng shì fēi,jiā shān qiě xǐ gé nián guī。
扁舟又出栏潮闸,出处初心老更违。biǎn zhōu yòu chū lán cháo zhá,chū chù chū xīn lǎo gèng wéi。

槐竹

米芾

槐前竹后午阴繁,壶岭华胥屡往还。huái qián zhú hòu wǔ yīn fán,hú lǐng huá xū lǚ wǎng hái。
雅兴欲为十客具,人和端使一身闲。yǎ xīng yù wèi shí kè jù,rén hé duān shǐ yī shēn xián。

杉径

米芾

万槊森然老更成,要将馀韵斗僧清。wàn shuò sēn rán lǎo gèng chéng,yào jiāng yú yùn dòu sēng qīng。
道傍谁识凌云操,只有诗人着眼明。dào bàng shuí shí líng yún cāo,zhǐ yǒu shī rén zhe yǎn míng。

秋山

米芾

淡墨秋林画远天,暮霞还照紫添烟。dàn mò qiū lín huà yuǎn tiān,mù xiá hái zhào zǐ tiān yān。
故人好在重携手,不到平山漫五年。gù rén hǎo zài zhòng xié shǒu,bù dào píng shān màn wǔ nián。

穰侯出关

米芾

穰侯去国缓驱车,蔡泽还来取范睢。ráng hóu qù guó huǎn qū chē,cài zé hái lái qǔ fàn suī。
恶客只应真可厌,怪他汉相馆邱虚。è kè zhǐ yīng zhēn kě yàn,guài tā hàn xiāng guǎn qiū xū。