古诗词

园樱伤老也

司马光

园有弱柳,圃有肥韭。yuán yǒu ruò liǔ,pǔ yǒu féi jiǔ。
我酒既有,我殽既阜。wǒ jiǔ jì yǒu,wǒ xiáo jì fù。
载笑载歌,以宴我友。zài xiào zài gē,yǐ yàn wǒ yǒu。
今我不乐,年其无久。jīn wǒ bù lè,nián qí wú jiǔ。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

次韵和吴冲卿秋意四首扫枣好草倒

司马光

端居倦烦暑,园圃久不窥。duān jū juàn fán shǔ,yuán pǔ jiǔ bù kuī。
雨馀秋气新,红叶生紫梨。yǔ yú qiū qì xīn,hóng yè shēng zǐ lí。
形骸得萧散,不知环堵卑。xíng hái dé xiāo sàn,bù zhī huán dǔ bēi。
何能效流俗,把酒须菊枝。hé néng xiào liú sú,bǎ jiǔ xū jú zhī。
登高已可醉,四野青云垂。dēng gāo yǐ kě zuì,sì yě qīng yún chuí。

次韵和吴冲卿秋意四首扫枣好草倒

司马光

纵棹下清溪,波静地仍偏。zòng zhào xià qīng xī,bō jìng dì réng piān。
日夕水风凉,萧洒成安眠。rì xī shuǐ fēng liáng,xiāo sǎ chéng ān mián。
兀兀但高枕,悠悠还进船。wù wù dàn gāo zhěn,yōu yōu hái jìn chuán。
中流忽惊寤,渔父歌扣舷。zhōng liú hū jīng wù,yú fù gē kòu xián。
山川非向时,回首云霞边。shān chuān fēi xiàng shí,huí shǒu yún xiá biān。

次韵和吴冲卿秋意四首扫枣好草倒

司马光

弱植生川泽,托根北堂后。ruò zhí shēng chuān zé,tuō gēn běi táng hòu。
昔时青春姿,扶疏映轩牖。xī shí qīng chūn zī,fú shū yìng xuān yǒu。
风霜日消落,憔悴复何有。fēng shuāng rì xiāo luò,qiáo cuì fù hé yǒu。
蠹穿枯节断,雨渍虚心朽。dù chuān kū jié duàn,yǔ zì xū xīn xiǔ。
幸不夭天年,犹得胜凡柳。xìng bù yāo tiān nián,yóu dé shèng fán liǔ。

聂著作三舅谪官长沙作耐辱亭书来索诗

司马光

少连善降志,无恤能忍诟。shǎo lián shàn jiàng zhì,wú xù néng rěn gòu。
兹亭名耐辱,缔构自吾舅。zī tíng míng nài rǔ,dì gòu zì wú jiù。
樽前湘水清,席下湘山秀。zūn qián xiāng shuǐ qīng,xí xià xiāng shān xiù。
于焉忘荣枯,终日醉醇酎。yú yān wàng róng kū,zhōng rì zuì chún zhòu。
攻愁若攻敌,避喧如避寇。gōng chóu ruò gōng dí,bì xuān rú bì kòu。
困久理须通,非徒保无咎。kùn jiǔ lǐ xū tōng,fēi tú bǎo wú jiù。

走索

司马光

伎儿欲夸众,喜占衢路交。jì ér yù kuā zhòng,xǐ zhàn qú lù jiāo。
系组不厌长,缚竿不厌高。xì zǔ bù yàn zhǎng,fù gān bù yàn gāo。
空中纷往来,巧捷如飞猱。kōng zhōng fēn wǎng lái,qiǎo jié rú fēi náo。
却行欠肤寸,倒絓连秋毫。què xíng qiàn fū cùn,dào guà lián qiū háo。
参差有万一,齑粉安可逃。cān chà yǒu wàn yī,jī fěn ān kě táo。
钱刀不盈掬,身世轻鸿毛。qián dāo bù yíng jū,shēn shì qīng hóng máo。
徒资旁观好,曹偶相称褒。tú zī páng guān hǎo,cáo ǒu xiāng chēng bāo。
岂知从事者,处之危且劳。qǐ zhī cóng shì zhě,chù zhī wēi qiě láo。

邵不疑厅薜荔及竹

司马光

修竹非俗物,薜荔亦嘉草。xiū zhú fēi sú wù,bì lì yì jiā cǎo。
树之君子庭,人来见逾好。shù zhī jūn zi tíng,rén lái jiàn yú hǎo。
侵阶鹤胫细,缘壁龙鳞老。qīn jiē hè jìng xì,yuán bì lóng lín lǎo。
纷披两疏翠,烟色宜秋早。fēn pī liǎng shū cuì,yān sè yí qiū zǎo。
主人日封植,清风庶长保。zhǔ rén rì fēng zhí,qīng fēng shù zhǎng bǎo。

和公达过潘楼观七夕市

司马光

织女虽七襄,不能成报章。zhī nǚ suī qī xiāng,bù néng chéng bào zhāng。
无巧可乞汝,世人空自狂。wú qiǎo kě qǐ rǔ,shì rén kōng zì kuáng。
帝城秋色新,满市翠帟张。dì chéng qiū sè xīn,mǎn shì cuì yì zhāng。
伪物逾百种,烂漫侵数坊。wěi wù yú bǎi zhǒng,làn màn qīn shù fāng。
谁家油壁车,金碧照面光。shuí jiā yóu bì chē,jīn bì zhào miàn guāng。
土偶长尺馀,买之珠一囊。tǔ ǒu zhǎng chǐ yú,mǎi zhī zhū yī náng。
安知杼轴劳,何物为蚕桑。ān zhī zhù zhóu láo,hé wù wèi cán sāng。
纷华不足悦,浮侈真可伤。fēn huá bù zú yuè,fú chǐ zhēn kě shāng。

酬邻几问不饮栽菊

司马光

黄菊本天物,先随元化生。huáng jú běn tiān wù,xiān suí yuán huà shēng。
酒醴乃人功,后因仪狄成。jiǔ lǐ nǎi rén gōng,hòu yīn yí dí chéng。
酒客强亲菊,菊酒初无情。jiǔ kè qiáng qīn jú,jú jiǔ chū wú qíng。
种之荒阶侧,何尝妨独醒。zhǒng zhī huāng jiē cè,hé cháng fáng dú xǐng。
修竹气萧洒,自合生君庭。xiū zhú qì xiāo sǎ,zì hé shēng jūn tíng。

次韵和邵不疑假书江邻几知方酣寝为诗通意

司马光

江翁顺天和,心迹两夷简。jiāng wēng shùn tiān hé,xīn jì liǎng yí jiǎn。
虽如边韶寝,且异宰予懒。suī rú biān sháo qǐn,qiě yì zǎi yǔ lǎn。
平居无时闲,经史自课限。píng jū wú shí xián,jīng shǐ zì kè xiàn。
高歌慕翰林,鸣琴写中散。gāo gē mù hàn lín,míng qín xiě zhōng sàn。
翛然物外人,强为章绶绾。xiāo rán wù wài rén,qiáng wèi zhāng shòu wǎn。
官舍苦秋霖,瞬息聊休眼。guān shě kǔ qiū lín,shùn xī liáo xiū yǎn。
勤勚已有馀,宴安何愧赧。qín yì yǐ yǒu yú,yàn ān hé kuì nǎn。
借书谁敢惊,攲枕尚未暖。jiè shū shuí gǎn jīng,qī zhěn shàng wèi nuǎn。
不疑神骥才,垂耳困皂栈。bù yí shén jì cái,chuí ěr kùn zào zhàn。
碌碌随吾侪,拜揖把手版。lù lù suí wú chái,bài yī bǎ shǒu bǎn。
毋嫌朱墨倦,腾举已为晚。wú xián zhū mò juàn,téng jǔ yǐ wèi wǎn。
慎勿思山林,山林付愚孱。shèn wù sī shān lín,shān lín fù yú càn。

八月十七日夜省直纪事呈同舍

司马光

穷秋直省舍,大雨吁可畏。qióng qiū zhí shěng shě,dà yǔ xū kě wèi。
九河翻层空,入夜愈恣睢。jiǔ hé fān céng kōng,rù yè yù zì suī。
置床东壁根,时有涂塈坠。zhì chuáng dōng bì gēn,shí yǒu tú jì zhuì。
飒飒势将摧,怵惕不成寐。sà sà shì jiāng cuī,chù tì bù chéng mèi。
中宵抱衾立,呼烛久方至。zhōng xiāo bào qīn lì,hū zhú jiǔ fāng zhì。
徙之近西偏,禂帐不能备。xǐ zhī jìn xī piān,dǎo zhàng bù néng bèi。
飞蚊胡不仁,忍此加啄噬。fēi wén hú bù rén,rěn cǐ jiā zhuó shì。
避烦只深藏,悒悒面蒙被。bì fán zhǐ shēn cáng,yì yì miàn méng bèi。
须臾漏转剧,枕褥亦沾渍。xū yú lòu zhuǎn jù,zhěn rù yì zhān zì。
虽起欲何之,室中无燥地。suī qǐ yù hé zhī,shì zhōng wú zào dì。
展转遂达旦,耿耿负忧悸。zhǎn zhuǎn suì dá dàn,gěng gěng fù yōu jì。
因思闾井民,糊口仰执技。yīn sī lǘ jǐng mín,hú kǒu yǎng zhí jì。
束手已连旬,妻儿日憔悴。shù shǒu yǐ lián xún,qī ér rì qiáo cuì。
囊钱与盎米,薪木同时匮。náng qián yǔ àng mǐ,xīn mù tóng shí kuì。
败衣不足准,搏手坐相视。bài yī bù zú zhǔn,bó shǒu zuò xiāng shì。
予今幸已多,敢不自知愧。yǔ jīn xìng yǐ duō,gǎn bù zì zhī kuì。
无谋忝肉食,念尔但增欷。wú móu tiǎn ròu shí,niàn ěr dàn zēng xī。

送雷太简

司马光

南山有白云,应物任所适。nán shān yǒu bái yún,yīng wù rèn suǒ shì。
欻来非有心,倏去还无迹。chuā lái fēi yǒu xīn,shū qù hái wú jì。
甘泽望沾浃,嘉生待苏息。gān zé wàng zhān jiā,jiā shēng dài sū xī。
无为遽收卷,复入岩间石。wú wèi jù shōu juǎn,fù rù yán jiān shí。

和王介甫明妃曲

司马光

胡雏上马唱胡歌,锦车已驾白橐驼。hú chú shàng mǎ chàng hú gē,jǐn chē yǐ jià bái tuó tuó。
明妃挥泪辞汉主,汉主伤心知奈何。míng fēi huī lèi cí hàn zhǔ,hàn zhǔ shāng xīn zhī nài hé。
宫门铜环双兽面,回首何时复来见。gōng mén tóng huán shuāng shòu miàn,huí shǒu hé shí fù lái jiàn。
自嗟不若住巫山,布袖蒿簪嫁乡县。zì jiē bù ruò zhù wū shān,bù xiù hāo zān jià xiāng xiàn。
万里寒沙草木稀,居延塞外使人归。wàn lǐ hán shā cǎo mù xī,jū yán sāi wài shǐ rén guī。
旧来相识更无物,只有云边秋雁飞。jiù lái xiāng shí gèng wú wù,zhǐ yǒu yún biān qiū yàn fēi。
愁坐泠泠调四弦,曲终掩面向胡天。chóu zuò líng líng diào sì xián,qū zhōng yǎn miàn xiàng hú tiān。
侍儿不解汉家语,指下哀声犹可传。shì ér bù jiě hàn jiā yǔ,zhǐ xià āi shēng yóu kě chuán。
传遍胡人到中土,万一佗年流乐府。chuán biàn hú rén dào zhōng tǔ,wàn yī tuó nián liú lè fǔ。
妾身生死知不归,妾意终期寤人主。qiè shēn shēng sǐ zhī bù guī,qiè yì zhōng qī wù rén zhǔ。
目前美丑良易知,咫尺掖庭犹可欺。mù qián měi chǒu liáng yì zhī,zhǐ chǐ yē tíng yóu kě qī。
君不见白头萧太傅,被谗仰药更无疑。jūn bù jiàn bái tóu xiāo tài fù,bèi chán yǎng yào gèng wú yí。

和不疑送虏使还道中闻江邻几梅圣俞长逝作诗哭之

司马光

昨夕邮吏来,叩门致书函。zuó xī yóu lì lái,kòu mén zhì shū hán。
呼奴取以入,就火开其缄。hū nú qǔ yǐ rù,jiù huǒ kāi qí jiān。
不疑赋长篇,发自燕之南。bù yí fù zhǎng piān,fā zì yàn zhī nán。
痛伤江与梅,继踵良人歼。tòng shāng jiāng yǔ méi,jì zhǒng liáng rén jiān。
噫嗟知其二,尚未知其三。yī jiē zhī qí èr,shàng wèi zhī qí sān。
请从北辕后,覼缕为君谈。qǐng cóng běi yuán hòu,luó lǚ wèi jūn tán。
邻几虽久病,始不妨朝参。lín jǐ suī jiǔ bìng,shǐ bù fáng cháo cān。
饮歠寖衰少,厥逆生虚痰。yǐn chuò jìn shuāi shǎo,jué nì shēng xū tán。
逮于易箦辰,皮骨馀崆嵌。dǎi yú yì zé chén,pí gǔ yú kōng qiàn。
遗书属清俭,终始真无惭。yí shū shǔ qīng jiǎn,zhōng shǐ zhēn wú cán。
圣俞食寒冰,外以风邪兼。shèng yú shí hán bīng,wài yǐ fēng xié jiān。
愚医暴下之,结轖候愈添。yú yī bào xià zhī,jié sè hòu yù tiān。
惙惙气上走,不复容针砭。chuò chuò qì shàng zǒu,bù fù róng zhēn biān。
自言从良友,地下心亦甘。zì yán cóng liáng yǒu,dì xià xīn yì gān。
钦圣体素彊,药石性所谙。qīn shèng tǐ sù jiàng,yào shí xìng suǒ ān。
平居察举措,敢以不寿占。píng jū chá jǔ cuò,gǎn yǐ bù shòu zhàn。
一朝暂归卧,簿领不废签。yī cháo zàn guī wò,bù lǐng bù fèi qiān。
讣来众皆愕,未信犹窥觇。fù lái zhòng jiē è,wèi xìn yóu kuī chān。
兴言念三子,举袂涕已沾。xīng yán niàn sān zi,jǔ mèi tì yǐ zhān。
英贤能几何,逝者迹相衔。yīng xián néng jǐ hé,shì zhě jì xiāng xián。
君疑天上才,难得帝所贪。jūn yí tiān shàng cái,nán dé dì suǒ tān。
我疑人间美,多取神所嫌。wǒ yí rén jiān měi,duō qǔ shén suǒ xián。
茫茫幽明际,蓍蔡难穷探。máng máng yōu míng jì,shī cài nán qióng tàn。
忧来不可忘,终日心厌厌。yōu lái bù kě wàng,zhōng rì xīn yàn yàn。

虞帝

司马光

虞帝老倦勤,荐禹为天子。yú dì lǎo juàn qín,jiàn yǔ wèi tiān zi。
岂有复南巡,迢迢渡湘水。qǐ yǒu fù nán xún,tiáo tiáo dù xiāng shuǐ。
至德远无象,异论纷纷起。zhì dé yuǎn wú xiàng,yì lùn fēn fēn qǐ。
意疑大圣人,奸憸亦如已。yì yí dà shèng rén,jiān xiān yì rú yǐ。
乃知中下士,何由逃谤毁。nǎi zhī zhōng xià shì,hé yóu táo bàng huǐ。

悯狱谣

司马光

五刑象天有震耀,上圣本以防奸邪。wǔ xíng xiàng tiān yǒu zhèn yào,shàng shèng běn yǐ fáng jiān xié。
法官由来少和泰,皋陶之面如削瓜。fǎ guān yóu lái shǎo hé tài,gāo táo zhī miàn rú xuē guā。
况于秦汉任酷吏,死人籍籍如乱麻。kuàng yú qín hàn rèn kù lì,sǐ rén jí jí rú luàn má。
捶楚之求靡不得,小者勍刖大灭家。chuí chǔ zhī qiú mí bù dé,xiǎo zhě qíng yuè dà miè jiā。
君不见古时牢狱地,几多冤骨埋黄沙。jūn bù jiàn gǔ shí láo yù dì,jǐ duō yuān gǔ mái huáng shā。