古诗词

送荥阳魏主簿

欧阳修

卓荦东都子,姓名闻十年。zhuó luò dōng dōu zi,xìng míng wén shí nián。
穷冬雪塞空,千里至我门。qióng dōng xuě sāi kōng,qiān lǐ zhì wǒ mén。
子足未及阈,我衣惊倒颠。zi zú wèi jí yù,wǒ yī jīng dào diān。
仆童相视疑,寮吏或不然。pū tóng xiāng shì yí,liáo lì huò bù rán。
俯首鹄鹤啄,进趋凫雁联。fǔ shǒu gǔ hè zhuó,jìn qū fú yàn lián。
青衫靴两脚,言色倩以温。qīng shān xuē liǎng jiǎo,yán sè qiàn yǐ wēn。
于公门岂少,乃独得公欢。yú gōng mén qǐ shǎo,nǎi dú dé gōng huān。
受知固不易,知士诚尤难。shòu zhī gù bù yì,zhī shì chéng yóu nán。
我思屈童吏,欲辩难以言。wǒ sī qū tóng lì,yù biàn nán yǐ yán。
觞豆及嘉节,高堂列群贤。shāng dòu jí jiā jié,gāo táng liè qún xián。
文章看落笔,论议驰后先。wén zhāng kàn luò bǐ,lùn yì chí hòu xiān。
破石出至宝,决高泻长川。pò shí chū zhì bǎo,jué gāo xiè zhǎng chuān。
光晖相磨晻,浩渺肆波澜。guāng huī xiāng mó àn,hào miǎo sì bō lán。
寮吏愧我叹,仆童恪生颜。liáo lì kuì wǒ tàn,pū tóng kè shēng yán。
我顾寮吏嘻,士岂以此观。wǒ gù liáo lì xī,shì qǐ yǐ cǐ guān。
此聊为戏耳,以惊仆童昏。cǐ liáo wèi xì ěr,yǐ jīng pū tóng hūn。
士欲见其守,视其居贱贫。shì yù jiàn qí shǒu,shì qí jū jiàn pín。
欲知其所趋,试以义利干。yù zhī qí suǒ qū,shì yǐ yì lì gàn。
我始识其面,已窥其肺肝。wǒ shǐ shí qí miàn,yǐ kuī qí fèi gān。
礼有来必往,木瓜报琅玕。lǐ yǒu lái bì wǎng,mù guā bào láng gān。
十年思见之,一日舍我还。shí nián sī jiàn zhī,yī rì shě wǒ hái。
何用慰离居,赠子以短篇。hé yòng wèi lí jū,zèng zi yǐ duǎn piān。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙令

欧阳修

把酒祝东风,且共从容。bǎ jiǔ zhù dōng fēng,qiě gòng cóng róng。
垂杨紫陌洛城东,总是当时携手处,游遍芳丛。chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng,zǒng shì dāng shí xié shǒu chù,yóu biàn fāng cóng。
聚散苦匆匆,此恨无穷。jù sàn kǔ cōng cōng,cǐ hèn wú qióng。
今年花胜去年红,可惜明年花更好,知与谁同?jīn nián huā shèng qù nián hóng,kě xī míng nián huā gèng hǎo,zhī yǔ shuí tóng?

朝中措·送刘仲原甫出守维扬

欧阳修

平山阑槛倚晴空,山色有无中。píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng,shān sè yǒu wú zhōng。
手种堂前垂柳,别来几度春风。shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ,bié lái jǐ dù chūn fēng。
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。wén zhāng tài shǒu,huī háo wàn zì,yī yǐn qiān zhōng。
行乐直须年少,尊前看取衰翁。xíng lè zhí xū nián shǎo,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng。

生查子·元夕

欧阳修

去年元夜时,花市灯如昼。qù nián yuán yè shí,huā shì dēng rú zhòu。
月上柳梢头,人约黄昏后。yuè shàng liǔ shāo tóu,rén yuē huáng hūn hòu。
今年元夜时,月与灯依旧。jīn nián yuán yè shí,yuè yǔ dēng yī jiù。
不见去年人,泪满春衫袖。bù jiàn qù nián rén,lèi mǎn chūn shān xiù。

蝶恋花

欧阳修

庭院深深深几许?杨柳堆烟,帘幕无重数。tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ?yáng liǔ duī yān,lián mù wú zhòng shù。
玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。yù lēi diāo ān yóu yě chù,lóu gāo bù jiàn zhāng tái lù。
雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù,mén yǎn huáng hūn,wú jì liú chūn zhù。
泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。lèi yǎn wèn huā huā bù yǔ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù。

玉楼春·别后不知君远近

欧阳修

别后不知君远近,触目凄凉多少闷!渐行渐远渐无书,水阔鱼沉何处问?bié hòu bù zhī jūn yuǎn jìn,chù mù qī liáng duō shǎo mèn!jiàn xíng jiàn yuǎn jiàn wú shū,shuǐ kuò yú chén hé chù wèn?
夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨。yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn。
故攲单枕梦中寻,梦又不成灯又烬。gù qī dān zhěn mèng zhōng xún,mèng yòu bù chéng dēng yòu jìn。

青玉案·一年春事都来几

欧阳修

一年春事都来几?早过了、三之二。yī nián chūn shì dōu lái jǐ?zǎo guò le sān zhī èr。
绿暗红嫣浑可事。lǜ àn hóng yān hún kě shì。
绿杨庭院,暖风帘幕,有个人憔悴。lǜ yáng tíng yuàn,nuǎn fēng lián mù,yǒu gè rén qiáo cuì。
买花载酒长安市,又争似家山见桃李?不枉东风吹客泪,相思难表,梦魂无据,惟有归来是。mǎi huā zài jiǔ zhǎng ān shì,yòu zhēng shì jiā shān jiàn táo lǐ?bù wǎng dōng fēng chuī kè lèi,xiāng sī nán biǎo,mèng hún wú jù,wéi yǒu guī lái shì。

南歌子

欧阳修

凤髻金泥带,龙纹玉掌梳。fèng jì jīn ní dài,lóng wén yù zhǎng shū。
走来窗下笑相扶,爱道画眉深浅入时无。zǒu lái chuāng xià xiào xiāng fú,ài dào huà méi shēn qiǎn rù shí wú。
弄笔偎人久,描花试手初。nòng bǐ wēi rén jiǔ,miáo huā shì shǒu chū。
等闲妨了绣工夫,笑问鸳鸯两字怎生书?děng xián fáng le xiù gōng fū,xiào wèn yuān yāng liǎng zì zěn shēng shū?

浣溪沙

欧阳修

堤上游人逐画船,拍堤春水四垂天。dī shàng yóu rén zhú huà chuán,pāi dī chūn shuǐ sì chuí tiān。
绿杨楼外出秋千。lǜ yáng lóu wài chū qiū qiān。
白发戴花君莫笑,六幺催拍盏频传。bái fā dài huā jūn mò xiào,liù yāo cuī pāi zhǎn pín chuán。
人生何处似尊前?rén shēng hé chù shì zūn qián?

采桑子

欧阳修

群芳过后西湖好,狼藉残红,飞絮蒙蒙,垂柳阑干尽日风。qún fāng guò hòu xī hú hǎo,láng jí cán hóng,fēi xù méng méng,chuí liǔ lán gàn jǐn rì fēng。
笙歌散尽游人去,始觉春空,垂下帘栊,双燕归来细雨中。shēng gē sàn jǐn yóu rén qù,shǐ jué chūn kōng,chuí xià lián lóng,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng。

诉衷情令

欧阳修

清晨帘幕卷轻霜,呵手试梅妆。qīng chén lián mù juǎn qīng shuāng,hē shǒu shì méi zhuāng。
都缘自有离恨,故画作远山长。dōu yuán zì yǒu lí hèn,gù huà zuò yuǎn shān zhǎng。
思往事,惜流芳,易成伤。sī wǎng shì,xī liú fāng,yì chéng shāng。
拟歌先敛,欲笑还颦,最断人肠。nǐ gē xiān liǎn,yù xiào hái pín,zuì duàn rén cháng。

踏莎行

欧阳修

候馆梅残,溪桥柳细,草薰风暖摇征辔。hòu guǎn méi cán,xī qiáo liǔ xì,cǎo xūn fēng nuǎn yáo zhēng pèi。
离愁渐远渐无穷,迢迢不断如春水。lí chóu jiàn yuǎn jiàn wú qióng,tiáo tiáo bù duàn rú chūn shuǐ。
寸寸柔肠,盈盈粉泪,楼高莫近危阑倚。cùn cùn róu cháng,yíng yíng fěn lèi,lóu gāo mò jìn wēi lán yǐ。
平芜尽处是春山,行人更在春山外。píng wú jǐn chù shì chūn shān,xíng rén gèng zài chūn shān wài。

玉楼春

欧阳修

尊前拟把归期说,欲语春容先惨咽。zūn qián nǐ bǎ guī qī shuō,yù yǔ chūn róng xiān cǎn yàn。
人生自是有情痴,此恨不关风与月。rén shēng zì shì yǒu qíng chī,cǐ hèn bù guān fēng yǔ yuè。
离歌且莫翻新阕,一曲能教肠寸结。lí gē qiě mò fān xīn què,yī qū néng jiào cháng cùn jié。
直须看尽洛城花,始共春风容易别。zhí xū kàn jǐn luò chéng huā,shǐ gòng chūn fēng róng yì bié。

采桑子

欧阳修

轻舟短棹西湖好,绿水逶迤,芳草长堤,隐隐笙歌处处随。qīng zhōu duǎn zhào xī hú hǎo,lǜ shuǐ wēi yí,fāng cǎo zhǎng dī,yǐn yǐn shēng gē chù chù suí。
无风水面琉璃滑,不觉船移,微动涟漪,惊起沙禽掠岸飞。wú fēng shuǐ miàn liú lí huá,bù jué chuán yí,wēi dòng lián yī,jīng qǐ shā qín lüè àn fēi。

采桑子

欧阳修

画船载酒西湖好,急管繁弦,玉盏催传,稳泛平波任醉眠。huà chuán zài jiǔ xī hú hǎo,jí guǎn fán xián,yù zhǎn cuī chuán,wěn fàn píng bō rèn zuì mián。
行云却在行舟下,空水澄鲜,俯仰留连,疑是湖中别有天。xíng yún què zài xíng zhōu xià,kōng shuǐ chéng xiān,fǔ yǎng liú lián,yí shì hú zhōng bié yǒu tiān。

采桑子·何人解赏西湖好

欧阳修

何人解赏西湖好,佳景无时。hé rén jiě shǎng xī hú hǎo,jiā jǐng wú shí。
飞盖相追。fēi gài xiāng zhuī。
贪向花间醉玉巵。tān xiàng huā jiān zuì yù zhī。
谁知闲凭阑干处,芳草斜晖。shuí zhī xián píng lán gàn chù,fāng cǎo xié huī。
水远烟微。shuǐ yuǎn yān wēi。
一点沧洲白鹭飞。yī diǎn cāng zhōu bái lù fēi。
10781234567»