古诗词

送荥阳魏主簿

欧阳修

卓荦东都子,姓名闻十年。zhuó luò dōng dōu zi,xìng míng wén shí nián。
穷冬雪塞空,千里至我门。qióng dōng xuě sāi kōng,qiān lǐ zhì wǒ mén。
子足未及阈,我衣惊倒颠。zi zú wèi jí yù,wǒ yī jīng dào diān。
仆童相视疑,寮吏或不然。pū tóng xiāng shì yí,liáo lì huò bù rán。
俯首鹄鹤啄,进趋凫雁联。fǔ shǒu gǔ hè zhuó,jìn qū fú yàn lián。
青衫靴两脚,言色倩以温。qīng shān xuē liǎng jiǎo,yán sè qiàn yǐ wēn。
于公门岂少,乃独得公欢。yú gōng mén qǐ shǎo,nǎi dú dé gōng huān。
受知固不易,知士诚尤难。shòu zhī gù bù yì,zhī shì chéng yóu nán。
我思屈童吏,欲辩难以言。wǒ sī qū tóng lì,yù biàn nán yǐ yán。
觞豆及嘉节,高堂列群贤。shāng dòu jí jiā jié,gāo táng liè qún xián。
文章看落笔,论议驰后先。wén zhāng kàn luò bǐ,lùn yì chí hòu xiān。
破石出至宝,决高泻长川。pò shí chū zhì bǎo,jué gāo xiè zhǎng chuān。
光晖相磨晻,浩渺肆波澜。guāng huī xiāng mó àn,hào miǎo sì bō lán。
寮吏愧我叹,仆童恪生颜。liáo lì kuì wǒ tàn,pū tóng kè shēng yán。
我顾寮吏嘻,士岂以此观。wǒ gù liáo lì xī,shì qǐ yǐ cǐ guān。
此聊为戏耳,以惊仆童昏。cǐ liáo wèi xì ěr,yǐ jīng pū tóng hūn。
士欲见其守,视其居贱贫。shì yù jiàn qí shǒu,shì qí jū jiàn pín。
欲知其所趋,试以义利干。yù zhī qí suǒ qū,shì yǐ yì lì gàn。
我始识其面,已窥其肺肝。wǒ shǐ shí qí miàn,yǐ kuī qí fèi gān。
礼有来必往,木瓜报琅玕。lǐ yǒu lái bì wǎng,mù guā bào láng gān。
十年思见之,一日舍我还。shí nián sī jiàn zhī,yī rì shě wǒ hái。
何用慰离居,赠子以短篇。hé yòng wèi lí jū,zèng zi yǐ duǎn piān。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

送润州通判屯田

欧阳修

船头初转两旗开,清晓津亭叠鼓催。chuán tóu chū zhuǎn liǎng qí kāi,qīng xiǎo jīn tíng dié gǔ cuī。
自古江山最佳处,况君谈笑有馀才。zì gǔ jiāng shān zuì jiā chù,kuàng jūn tán xiào yǒu yú cái。
云愁海阔惊涛涨,木落霜清画角哀。yún chóu hǎi kuò jīng tāo zhǎng,mù luò shuāng qīng huà jiǎo āi。
善政已成多雅思,寄诗宜逐驿筒来。shàn zhèng yǐ chéng duō yǎ sī,jì shī yí zhú yì tǒng lái。

和刘原甫平山堂见寄

欧阳修

督府繁华久已阑,至今形胜可跻攀。dū fǔ fán huá jiǔ yǐ lán,zhì jīn xíng shèng kě jī pān。
山横天地苍茫外,花发池台草莽间。shān héng tiān dì cāng máng wài,huā fā chí tái cǎo mǎng jiān。
万井笙歌遗俗在,一樽风月属君闲。wàn jǐng shēng gē yí sú zài,yī zūn fēng yuè shǔ jūn xián。
遥知为我留真赏,恨不相随暂解颜。yáo zhī wèi wǒ liú zhēn shǎng,hèn bù xiāng suí zàn jiě yán。

送张吉老赴浙宪

欧阳修

吴越东南富百城,路人应羡绣衣荣。wú yuè dōng nán fù bǎi chéng,lù rén yīng xiàn xiù yī róng。
昔时结客曾游处,今见焚香夹道迎。xī shí jié kè céng yóu chù,jīn jiàn fén xiāng jiā dào yíng。
治世用刑期止杀,仁心听狱务求生。zhì shì yòng xíng qī zhǐ shā,rén xīn tīng yù wù qiú shēng。
时丰讼息多馀暇,无惜新篇屡寄声。shí fēng sòng xī duō yú xiá,wú xī xīn piān lǚ jì shēng。

送薛水部通判并州

欧阳修

胸怀磊落逢知己,气略纵横负壮心。xiōng huái lěi luò féng zhī jǐ,qì lüè zòng héng fù zhuàng xīn。
玉麈生风宾满坐,金鳞照甲士如林。yù zhǔ shēng fēng bīn mǎn zuò,jīn lín zhào jiǎ shì rú lín。
牛羊日暖山田美,雨雪春寒土屋深。niú yáng rì nuǎn shān tián měi,yǔ xuě chūn hán tǔ wū shēn。
自古幽并重豪侠,只应行乐费黄金。zì gǔ yōu bìng zhòng háo xiá,zhǐ yīng xíng lè fèi huáng jīn。

原甫致斋集禧余亦摄事后庙谨呈拙句兼简圣俞

欧阳修

受命分行摄上公,紫微人在玉华宫。shòu mìng fēn xíng shè shàng gōng,zǐ wēi rén zài yù huá gōng。
楼台碧瓦辉云日,莲芰清香带水风。lóu tái bì wǎ huī yún rì,lián jì qīng xiāng dài shuǐ fēng。
每接少年嗟老病,尚能联句恼诗翁。měi jiē shǎo nián jiē lǎo bìng,shàng néng lián jù nǎo shī wēng。
凌晨已事追佳赏,绿李甘瓜兴未穷。líng chén yǐ shì zhuī jiā shǎng,lǜ lǐ gān guā xīng wèi qióng。

同年秘书丞陈动

欧阳修

场屋当年气最雄,交游樽酒弟兄同。chǎng wū dāng nián qì zuì xióng,jiāo yóu zūn jiǔ dì xiōng tóng。
文章落笔传都下,议论生锋服座中。wén zhāng luò bǐ chuán dōu xià,yì lùn shēng fēng fú zuò zhōng。
自古圣贤谁不死,况君门户有清风。zì gǔ shèng xián shuí bù sǐ,kuàng jūn mén hù yǒu qīng fēng。
凋零三十年朋旧,在者多为白发翁。diāo líng sān shí nián péng jiù,zài zhě duō wèi bái fā wēng。

同年秘书丞陈动

欧阳修

富贵声名岂足论,死生荣辱等埃尘。fù guì shēng míng qǐ zú lùn,sǐ shēng róng rǔ děng āi chén。
青衫照日夸春榜,白首馀年哭故人。qīng shān zhào rì kuā chūn bǎng,bái shǒu yú nián kū gù rén。
盛德不忘存志刻,话言能记有朋亲。shèng dé bù wàng cún zhì kè,huà yán néng jì yǒu péng qīn。
吴江草木春风动,沥酒谁瞻垄树新。wú jiāng cǎo mù chūn fēng dòng,lì jiǔ shuí zhān lǒng shù xīn。

奉和刘舍人初雪

欧阳修

夜雪填空晓更飘,龙墀风冷佩声高。yè xuě tián kōng xiǎo gèng piāo,lóng chí fēng lěng pèi shēng gāo。
琼花落处萦仙仗,玉殿光中认赭袍。qióng huā luò chù yíng xiān zhàng,yù diàn guāng zhōng rèn zhě páo。
下直笑谈多乐事,平时樽酒属吾曹。xià zhí xiào tán duō lè shì,píng shí zūn jiǔ shǔ wú cáo。
羡君年少才无敌,顾我虽衰饮尚豪。xiàn jūn nián shǎo cái wú dí,gù wǒ suī shuāi yǐn shàng háo。

暮春书事呈四舍人

欧阳修

树阴初合苔生晕,花蕊新成蜜满脾。shù yīn chū hé tái shēng yūn,huā ruǐ xīn chéng mì mǎn pí。
莺燕各归巢哺子,蛙鱼共乐雨添池。yīng yàn gè guī cháo bǔ zi,wā yú gòng lè yǔ tiān chí。
少年春物今如此,老病衰翁了不知。shǎo nián chūn wù jīn rú cǐ,lǎo bìng shuāi wēng le bù zhī。
饱食杜门何所事,日长偏与睡相宜。bǎo shí dù mén hé suǒ shì,rì zhǎng piān yǔ shuì xiāng yí。

刘丞相挽词二首其二

欧阳修

连章相府辞荣宠,拥旆名都出镇临。lián zhāng xiāng fǔ cí róng chǒng,yōng pèi míng dōu chū zhèn lín。
年少已推能宰社,乡人终不见挥金。nián shǎo yǐ tuī néng zǎi shè,xiāng rén zhōng bù jiàn huī jīn。
长蛟息浪归帆稳,乔木生烟蔽日深。zhǎng jiāo xī làng guī fān wěn,qiáo mù shēng yān bì rì shēn。
平昔家庭敦友爱,可怜松槚亦连阴。píng xī jiā tíng dūn yǒu ài,kě lián sōng jiǎ yì lián yīn。

寄大名程资政琳

欧阳修

龙门长恨晚方登,便以忘年接后生。lóng mén zhǎng hèn wǎn fāng dēng,biàn yǐ wàng nián jiē hòu shēng。
谈剧每容陪玉麈,饮豪常忆困金觥。tán jù měi róng péi yù zhǔ,yǐn háo cháng yì kùn jīn gōng。
冰开御水春应绿,云破淮天月自明。bīng kāi yù shuǐ chūn yīng lǜ,yún pò huái tiān yuè zì míng。
醉倒离筵听别曲,醒来犹尚记馀声。zuì dào lí yán tīng bié qū,xǐng lái yóu shàng jì yú shēng。

东斋对雪有怀

欧阳修

东斋坐客饮方豪,谁报风帘雪已飘。dōng zhāi zuò kè yǐn fāng háo,shuí bào fēng lián xuě yǐ piāo。
贪听樽前歌袅袅,不闻窗外响萧萧。tān tīng zūn qián gē niǎo niǎo,bù wén chuāng wài xiǎng xiāo xiāo。
已怜残腊催梅蕊,更约新春探柳条。yǐ lián cán là cuī méi ruǐ,gèng yuē xīn chūn tàn liǔ tiáo。
共忆瀛洲人独直,神仙清景正寥寥。gòng yì yíng zhōu rén dú zhí,shén xiān qīng jǐng zhèng liáo liáo。

雪后玉堂夜直

欧阳修

雪压宫墙锁禁城,沉沉楼殿景尤清。xuě yā gōng qiáng suǒ jìn chéng,chén chén lóu diàn jǐng yóu qīng。
玉堂影乱灯交晃,银阙光寒夜自明。yù táng yǐng luàn dēng jiāo huǎng,yín quē guāng hán yè zì míng。
尘暗图书愁独直,人闲铃索久无声。chén àn tú shū chóu dú zhí,rén xián líng suǒ jiǔ wú shēng。
銮坡地峻谁能到,莫惜宫壶酒屡倾。luán pō dì jùn shuí néng dào,mò xī gōng hú jiǔ lǚ qīng。

官舍假

欧阳修

锁印春风雪入帘,天寒鸟雀聚空檐。suǒ yìn chūn fēng xuě rù lián,tiān hán niǎo què jù kōng yán。
青幡受岁儿童喜,白发催人老病添。qīng fān shòu suì ér tóng xǐ,bái fā cuī rén lǎo bìng tiān。
艳舞回腰飞玉盏,清吟拥鼻对冰蟾。yàn wǔ huí yāo fēi yù zhǎn,qīng yín yōng bí duì bīng chán。
相从一笑两莫得,簿领区区叹米盐。xiāng cóng yī xiào liǎng mò dé,bù lǐng qū qū tàn mǐ yán。

酬王君玉中秋席上待月值雨

欧阳修

池上虽然无皓魄,樽前殊未减清欢。chí shàng suī rán wú hào pò,zūn qián shū wèi jiǎn qīng huān。
绿醅自有寒中力,红粉尤宜烛下看。lǜ pēi zì yǒu hán zhōng lì,hóng fěn yóu yí zhú xià kàn。
罗绮尘随歌扇动,管弦声杂雨荷乾。luó qǐ chén suí gē shàn dòng,guǎn xián shēng zá yǔ hé qián。
客舟闲卧王夫子,诗阵教谁主将坛。kè zhōu xián wò wáng fū zi,shī zhèn jiào shuí zhǔ jiāng tán。