古诗词

绿竹堂独饮

欧阳修

夏篁解箨阴加樛,卧斋公退无喧嚣。xià huáng jiě tuò yīn jiā jiū,wò zhāi gōng tuì wú xuān xiāo。
清和况复值佳月,翠树好鸟鸣咬咬。qīng hé kuàng fù zhí jiā yuè,cuì shù hǎo niǎo míng yǎo yǎo。
芳樽有酒美可酌,胡为欲饮先长谣。fāng zūn yǒu jiǔ měi kě zhuó,hú wèi yù yǐn xiān zhǎng yáo。
人生暂别客秦楚,尚欲泣泪相攀邀。rén shēng zàn bié kè qín chǔ,shàng yù qì lèi xiāng pān yāo。
况兹一诀乃永已,独使幽梦恨蓬蒿。kuàng zī yī jué nǎi yǒng yǐ,dú shǐ yōu mèng hèn péng hāo。
忆予驱马别家去,去时柳陌东风高。yì yǔ qū mǎ bié jiā qù,qù shí liǔ mò dōng fēng gāo。
楚乡留滞一千里,归来落尽李与桃。chǔ xiāng liú zhì yī qiān lǐ,guī lái luò jǐn lǐ yǔ táo。
残花不共一日看,东风送哭声嗷嗷。cán huā bù gòng yī rì kàn,dōng fēng sòng kū shēng áo áo。
洛池不见青春色,白杨但有风萧萧。luò chí bù jiàn qīng chūn sè,bái yáng dàn yǒu fēng xiāo xiāo。
姚黄魏紫开次第,不觉成恨俱零凋。yáo huáng wèi zǐ kāi cì dì,bù jué chéng hèn jù líng diāo。
榴花最晚今又拆,红绿点缀如裙腰。liú huā zuì wǎn jīn yòu chāi,hóng lǜ diǎn zhuì rú qún yāo。
年芳转新物转好,逝者日与生期遥。nián fāng zhuǎn xīn wù zhuǎn hǎo,shì zhě rì yǔ shēng qī yáo。
予生本是少年气,瑳磨牙角争雄豪。yǔ shēng běn shì shǎo nián qì,cuō mó yá jiǎo zhēng xióng háo。
马迁班固洎歆向,下笔点窜皆嘲嘈。mǎ qiān bān gù jì xīn xiàng,xià bǐ diǎn cuàn jiē cháo cáo。
客来共坐说今古,纷纷落尽玉麈毛。kè lái gòng zuò shuō jīn gǔ,fēn fēn luò jǐn yù zhǔ máo。
弯弓或拟射石虎,又欲醉斩荆江蛟。wān gōng huò nǐ shè shí hǔ,yòu yù zuì zhǎn jīng jiāng jiāo。
自言刚气贮心腹,何尔柔软为脂膏。zì yán gāng qì zhù xīn fù,hé ěr róu ruǎn wèi zhī gāo。
吾闻庄生善齐物,平日吐论奇牙聱。wú wén zhuāng shēng shàn qí wù,píng rì tǔ lùn qí yá áo。
忧从中来不自遣,强叩瓦缶何譊譊。yōu cóng zhōng lái bù zì qiǎn,qiáng kòu wǎ fǒu hé náo náo。
伊人达者尚乃尔,情之所钟况吾曹。yī rén dá zhě shàng nǎi ěr,qíng zhī suǒ zhōng kuàng wú cáo。
愁填胸中若山积,虽欲强饮如沃焦。chóu tián xiōng zhōng ruò shān jī,suī yù qiáng yǐn rú wò jiāo。
乃判自古英壮气,不有此恨如何消。nǎi pàn zì gǔ yīng zhuàng qì,bù yǒu cǐ hèn rú hé xiāo。
又闻浮屠说生死,灭没谓若梦幻泡。yòu wén fú tú shuō shēng sǐ,miè méi wèi ruò mèng huàn pào。
前有万古后万世,其中一世独虭蟧。qián yǒu wàn gǔ hòu wàn shì,qí zhōng yī shì dú diāo láo。
安得独洒一榻泪,欲助河水增滔滔。ān dé dú sǎ yī tà lèi,yù zhù hé shuǐ zēng tāo tāo。
古来此事无可奈,不如饮此樽中醪。gǔ lái cǐ shì wú kě nài,bù rú yǐn cǐ zūn zhōng láo。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

玉楼春·题上林后亭,一名《木兰花令》

欧阳修

风迟日媚烟光好,绿树依依芳意早。fēng chí rì mèi yān guāng hǎo,lǜ shù yī yī fāng yì zǎo。
年华容易即凋零,春色只宜长恨少。nián huá róng yì jí diāo líng,chūn sè zhǐ yí zhǎng hèn shǎo。
池塘隐隐惊雷晓,柳眼未开梅萼小。chí táng yǐn yǐn jīng léi xiǎo,liǔ yǎn wèi kāi méi è xiǎo。
尊前贪爱物华新,不道物新人渐老。zūn qián tān ài wù huá xīn,bù dào wù xīn rén jiàn lǎo。

蝶恋花·越女采莲秋水畔

欧阳修

越女采莲秋水畔。yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn。
窄袖轻罗,暗露双金钏。zhǎi xiù qīng luó,àn lù shuāng jīn chuàn。
照影摘花花似面,芳心只共丝争乱。zhào yǐng zhāi huā huā shì miàn,fāng xīn zhǐ gòng sī zhēng luàn。
鸂鶒滩头风浪晚。xī chì tān tóu fēng làng wǎn。
雾重烟轻,不见来时伴。wù zhòng yān qīng,bù jiàn lái shí bàn。
隐隐歌声归棹远,离愁引著江南岸。yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn,lí chóu yǐn zhù jiāng nán àn。

渔家傲·与赵康靖公

欧阳修

四纪才名天下重。sì jì cái míng tiān xià zhòng。
三朝构厦为梁栋。sān cháo gòu shà wèi liáng dòng。
定册功成身退勇。dìng cè gōng chéng shēn tuì yǒng。
辞荣宠。cí róng chǒng。
归来白首笙歌拥。guī lái bái shǒu shēng gē yōng。
顾我薄才无可用。gù wǒ báo cái wú kě yòng。
君恩近许归田垅。jūn ēn jìn xǔ guī tián lǒng。
今日一觞难得共。jīn rì yī shāng nán dé gòng。
聊对捧。liáo duì pěng。
官奴为我高歌送。guān nú wèi wǒ gāo gē sòng。

渔家傲·粉蕊丹青描不得

欧阳修

粉蕊丹青描不得。fěn ruǐ dān qīng miáo bù dé。
金针线线功难敌。jīn zhēn xiàn xiàn gōng nán dí。
谁傍暗香轻采摘。shuí bàng àn xiāng qīng cǎi zhāi。
风淅淅。fēng xī xī。
船头触散双鸂鶒。chuán tóu chù sàn shuāng xī chì。
夜雨染成天水碧。yè yǔ rǎn chéng tiān shuǐ bì。
朝阳借出胭脂色。cháo yáng jiè chū yān zhī sè。
欲落又开人共惜。yù luò yòu kāi rén gòng xī。
秋气逼。qiū qì bī。
盘中已见新荷的。pán zhōng yǐ jiàn xīn hé de。

蝶恋花·海燕双来归画栋

欧阳修

海燕双来归画栋。hǎi yàn shuāng lái guī huà dòng。
帘影无风,花影频移动。lián yǐng wú fēng,huā yǐng pín yí dòng。
半醉腾腾春睡重,绿鬟堆枕香云拥。bàn zuì téng téng chūn shuì zhòng,lǜ huán duī zhěn xiāng yún yōng。
翠被双盘金缕凤。cuì bèi shuāng pán jīn lǚ fèng。
忆得前春,有个人人共。yì dé qián chūn,yǒu gè rén rén gòng。
花里黄莺时一弄,日斜惊起相思梦。huā lǐ huáng yīng shí yī nòng,rì xié jīng qǐ xiāng sī mèng。

蝶恋花·画阁归来春又晚

欧阳修

画阁归来春又晚。huà gé guī lái chūn yòu wǎn。
燕子双飞,柳软桃花浅。yàn zi shuāng fēi,liǔ ruǎn táo huā qiǎn。
细雨满天风满院,愁眉敛尽无人见。xì yǔ mǎn tiān fēng mǎn yuàn,chóu méi liǎn jǐn wú rén jiàn。
独倚阑干心绪乱。dú yǐ lán gàn xīn xù luàn。
芳草芊绵,尚忆江南岸。fāng cǎo qiān mián,shàng yì jiāng nán àn。
风月无情人暗换,旧游如梦空肠断。fēng yuè wú qíng rén àn huàn,jiù yóu rú mèng kōng cháng duàn。

蝶恋花·小院深深门掩亚

欧阳修

小院深深门掩亚。xiǎo yuàn shēn shēn mén yǎn yà。
寂寞珠帘,画阁重重下。jì mò zhū lián,huà gé zhòng zhòng xià。
欲近禁烟微雨罢。yù jìn jìn yān wēi yǔ bà。
绿杨深处秋千挂。lǜ yáng shēn chù qiū qiān guà。
傅粉狂游犹未舍。fù fěn kuáng yóu yóu wèi shě。
不念芳时,眉黛无人画。bù niàn fāng shí,méi dài wú rén huà。
薄幸未归春去也。báo xìng wèi guī chūn qù yě。
杏花零落香红谢。xìng huā líng luò xiāng hóng xiè。

玉楼春·洛阳正值芳菲节

欧阳修

洛阳正值芳菲节,秾艳清香相间发。luò yáng zhèng zhí fāng fēi jié,nóng yàn qīng xiāng xiāng jiān fā。
游丝有意苦相萦,垂柳无端争赠别。yóu sī yǒu yì kǔ xiāng yíng,chuí liǔ wú duān zhēng zèng bié。
杏花红处青山缺,山畔行人山下歇。xìng huā hóng chù qīng shān quē,shān pàn xíng rén shān xià xiē。
今宵谁肯远相随,惟有寂寥孤馆月。jīn xiāo shuí kěn yuǎn xiāng suí,wéi yǒu jì liáo gū guǎn yuè。

蝶恋花·百种相思千种恨

欧阳修

百种相思千种恨。bǎi zhǒng xiāng sī qiān zhǒng hèn。
早是伤春,那更春醪困。zǎo shì shāng chūn,nà gèng chūn láo kùn。
薄幸辜人终不愤,何时枕畔分明问。báo xìng gū rén zhōng bù fèn,hé shí zhěn pàn fēn míng wèn。
懊恼风流心一寸。ào nǎo fēng liú xīn yī cùn。
强醉偷眠,也即依前闷。qiáng zuì tōu mián,yě jí yī qián mèn。
此意为君君不信,泪珠滴尽愁难尽。cǐ yì wèi jūn jūn bù xìn,lèi zhū dī jǐn chóu nán jǐn。

蝶恋花·几度兰房听禁漏

欧阳修

几度兰房听禁漏。jǐ dù lán fáng tīng jìn lòu。
臂上残妆,印得香盈袖。bì shàng cán zhuāng,yìn dé xiāng yíng xiù。
酒力融融香汗透,春娇入眼横波溜。jiǔ lì róng róng xiāng hàn tòu,chūn jiāo rù yǎn héng bō liū。
不见些时眉已皱。bù jiàn xiē shí méi yǐ zhòu。
水阔山遥,乍向分飞后。shuǐ kuò shān yáo,zhà xiàng fēn fēi hòu。
大抵有情须感旧,肌肤拼为伊销瘦。dà dǐ yǒu qíng xū gǎn jiù,jī fū pīn wèi yī xiāo shòu。

蝶恋花·一掬天和金粉腻

欧阳修

一掬天和金粉腻。yī jū tiān hé jīn fěn nì。
莲子心中,自有深深意。lián zi xīn zhōng,zì yǒu shēn shēn yì。
意密莲深秋正媚,将花寄恨无人会。yì mì lián shēn qiū zhèng mèi,jiāng huā jì hèn wú rén huì。
桥上少年桥下水。qiáo shàng shǎo nián qiáo xià shuǐ。
小棹归时,不语牵红袂。xiǎo zhào guī shí,bù yǔ qiān hóng mèi。
浪溅荷心圆又碎,无端欲伴相思泪。làng jiàn hé xīn yuán yòu suì,wú duān yù bàn xiāng sī lèi。

蝶恋花·永日环堤乘彩舫

欧阳修

永日环堤乘彩舫。yǒng rì huán dī chéng cǎi fǎng。
烟草萧疏,恰似晴江上。yān cǎo xiāo shū,qià shì qíng jiāng shàng。
水浸碧天风皱浪,菱花荇蔓随双桨。shuǐ jìn bì tiān fēng zhòu làng,líng huā xìng màn suí shuāng jiǎng。
红粉佳人翻丽唱。hóng fěn jiā rén fān lì chàng。
惊起鸳鸯,两两飞相向。jīng qǐ yuān yāng,liǎng liǎng fēi xiāng xiàng。
且把金尊倾美酿,休思往事成惆怅。qiě bǎ jīn zūn qīng měi niàng,xiū sī wǎng shì chéng chóu chàng。

蝶恋花 ·水浸秋天风皱浪

欧阳修

水浸秋天风皱浪。shuǐ jìn qiū tiān fēng zhòu làng。
缥缈仙舟,只似秋天上。piāo miǎo xiān zhōu,zhǐ shì qiū tiān shàng。
和露采莲愁一饷,看花却是啼妆样。hé lù cǎi lián chóu yī xiǎng,kàn huā què shì tí zhuāng yàng。
折得莲茎丝未放。zhé dé lián jīng sī wèi fàng。
莲断丝牵,特地成惆怅。lián duàn sī qiān,tè dì chéng chóu chàng。
归棹莫随花荡漾,江头有个人相望。guī zhào mò suí huā dàng yàng,jiāng tóu yǒu gè rén xiāng wàng。

蝶恋花·翠苑红芳晴满目

欧阳修

翠苑红芳晴满目。cuì yuàn hóng fāng qíng mǎn mù。
绮席流莺,上下长相逐。qǐ xí liú yīng,shàng xià zhǎng xiāng zhú。
紫陌闲随金轹辘,马蹄踏遍春郊绿。zǐ mò xián suí jīn lì lù,mǎ tí tà biàn chūn jiāo lǜ。
一觉年华春梦促。yī jué nián huá chūn mèng cù。
往事悠悠,百种寻思足。wǎng shì yōu yōu,bǎi zhǒng xún sī zú。
烟雨满楼山断续,人闲倚遍阑干曲。yān yǔ mǎn lóu shān duàn xù,rén xián yǐ biàn lán gàn qū。

蝶恋花·欲过清明烟雨细

欧阳修

欲过清明烟雨细。yù guò qīng míng yān yǔ xì。
小槛临窗,点点残花坠。xiǎo kǎn lín chuāng,diǎn diǎn cán huā zhuì。
梁燕语多惊晓睡,银屏一半堆香被。liáng yàn yǔ duō jīng xiǎo shuì,yín píng yī bàn duī xiāng bèi。
新岁风光如旧岁。xīn suì fēng guāng rú jiù suì。
所恨征轮,渐渐程迢递。suǒ hèn zhēng lún,jiàn jiàn chéng tiáo dì。
纵有远情难写寄,何妨解有相思泪。zòng yǒu yuǎn qíng nán xiě jì,hé fáng jiě yǒu xiāng sī lèi。