古诗词

新营小斋凿地炉辄成五言三十七韵

欧阳修

霜降百工休,居者皆入室。shuāng jiàng bǎi gōng xiū,jū zhě jiē rù shì。
墐户畏初寒,开炉代温律。jìn hù wèi chū hán,kāi lú dài wēn lǜ。
规模不盈丈,广狭足容膝。guī mó bù yíng zhàng,guǎng xiá zú róng xī。
轩窗共幽窳,竹柏助蒙密。xuān chuāng gòng yōu yǔ,zhú bǎi zhù méng mì。
辛勤惭巧宦,穷贱守卑秩。xīn qín cán qiǎo huàn,qióng jiàn shǒu bēi zhì。
无术政奚为,有年秋屡实。wú shù zhèng xī wèi,yǒu nián qiū lǚ shí。
文书少期会,租讼省鞭抶。wén shū shǎo qī huì,zū sòng shěng biān chì。
地僻与世疏,官闲得身佚。dì pì yǔ shì shū,guān xián dé shēn yì。
荆蛮苦卑陋,气候常壹郁。jīng mán kǔ bēi lòu,qì hòu cháng yī yù。
天日每阴翳,风飙多凛凓。tiān rì měi yīn yì,fēng biāo duō lǐn lì。
衰颜惨时晚,病骨知寒疾。shuāi yán cǎn shí wǎn,bìng gǔ zhī hán jí。
蛮床倦晨兴,篮舆厌朝出。mán chuáng juàn chén xīng,lán yú yàn cháo chū。
南山近樵采,僮仆免呵叱。nán shān jìn qiáo cǎi,tóng pū miǎn hē chì。
御岁畜蹲鸱,馈客荐包橘。yù suì chù dūn chī,kuì kè jiàn bāo jú。
霜薪吹晶荧,石鼎沸啾唧。shuāng xīn chuī jīng yíng,shí dǐng fèi jiū jī。
披方养丹砂,候节煎秋术。pī fāng yǎng dān shā,hòu jié jiān qiū shù。
西邻有高士,轗轲卧蓬荜。xī lín yǒu gāo shì,kǎn kē wò péng bì。
鹤发善高谈,鲐背更炙熨。hè fā shàn gāo tán,tái bèi gèng zhì yùn。
披裘屡相就,束缊亦时乞。pī qiú lǚ xiāng jiù,shù yūn yì shí qǐ。
传经伏生老,爱酒杨雄吃。chuán jīng fú shēng lǎo,ài jiǔ yáng xióng chī。
晨灰暖馀杯,夜火爆山粟。chén huī nuǎn yú bēi,yè huǒ bào shān sù。
无言两忘形,相对或终日。wú yán liǎng wàng xíng,xiāng duì huò zhōng rì。
微生慕刚毅,劲强早难屈。wēi shēng mù gāng yì,jìn qiáng zǎo nán qū。
自从世俗牵,常恐天性失。zì cóng shì sú qiān,cháng kǒng tiān xìng shī。
仰兹微官禄,养此多病质。yǎng zī wēi guān lù,yǎng cǐ duō bìng zhì。
省躬由一言,无枉慕三黜。shěng gōng yóu yī yán,wú wǎng mù sān chù。
因知吏隐乐,渐使欲心窒。yīn zhī lì yǐn lè,jiàn shǐ yù xīn zhì。
面壁或僧禅,倒冠聊酒逸。miàn bì huò sēng chán,dào guān liáo jiǔ yì。
螟蛉轻二豪,一马齐万物。míng líng qīng èr háo,yī mǎ qí wàn wù。
启期为乐三,叔夜不堪七。qǐ qī wèi lè sān,shū yè bù kān qī。
负薪幸有瘳,旧学颇思述。fù xīn xìng yǒu chōu,jiù xué pǒ sī shù。
兴亡阅今古,图籍罗甲乙。xīng wáng yuè jīn gǔ,tú jí luó jiǎ yǐ。
鲁册谨会盟,周公彖凶吉。lǔ cè jǐn huì méng,zhōu gōng tuàn xiōng jí。
详明左丘辩,驰骋马迁笔。xiáng míng zuǒ qiū biàn,chí chěng mǎ qiān bǐ。
金石互铿鍧,风云生倏忽。jīn shí hù kēng hōng,fēng yún shēng shū hū。
豁尔一开卷,慨然时掩帙。huō ěr yī kāi juǎn,kǎi rán shí yǎn zhì。
浮沉恣其间,适若遂聱耴。fú chén zì qí jiān,shì ruò suì áo yì。
吾居谁云陋,所得乃非一。wú jū shuí yún lòu,suǒ dé nǎi fēi yī。
五斗岂须惭,优游岁将毕。wǔ dòu qǐ xū cán,yōu yóu suì jiāng bì。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

答梅

欧阳修

莫登楼,乐哉都人方竞游,楼阙夜气春烟浮。mò dēng lóu,lè zāi dōu rén fāng jìng yóu,lóu quē yè qì chūn yān fú。
玉轮东来从海陬,纤霭洗尽当空留。yù lún dōng lái cóng hǎi zōu,xiān ǎi xǐ jǐn dāng kōng liú。
灯光月色烂不收,火龙衔山祝千秋。dēng guāng yuè sè làn bù shōu,huǒ lóng xián shān zhù qiān qiū。
缘竿踏索杂幻优,鼓喧管咽耳欲咻。yuán gān tà suǒ zá huàn yōu,gǔ xuān guǎn yàn ěr yù xiū。
清风袅袅夜悠悠,莹蹄文角车如流。qīng fēng niǎo niǎo yè yōu yōu,yíng tí wén jiǎo chē rú liú。
娅姹扶栏车两头,髧髦垂鬟娇未羞。yà chà fú lán chē liǎng tóu,dàn máo chuí huán jiāo wèi xiū。
念昔年少追朋俦,轻衫骏马今则不。niàn xī nián shǎo zhuī péng chóu,qīng shān jùn mǎ jīn zé bù。
中年病多昏两眸,夜视曾不如鸺鹠。zhōng nián bìng duō hūn liǎng móu,yè shì céng bù rú xiū liú。
足虽欲往意已休,惟思睡眠拥衾裯。zú suī yù wǎng yì yǐ xiū,wéi sī shuì mián yōng qīn chóu。
人心利害两不谋,春阳稍愆天子忧。rén xīn lì hài liǎng bù móu,chūn yáng shāo qiān tiān zi yōu。
安得四野阴云油,甘泽以时丰麦麰。ān dé sì yě yīn yún yóu,gān zé yǐ shí fēng mài móu。
游骑踏泥非我愁。yóu qí tà ní fēi wǒ chóu。

答圣俞莫饮酒

欧阳修

子谓莫饮酒,我谓莫作诗。zi wèi mò yǐn jiǔ,wǒ wèi mò zuò shī。
花开木落虫鸟悲,四时百物乱我思。huā kāi mù luò chóng niǎo bēi,sì shí bǎi wù luàn wǒ sī。
朝吟摇头暮蹙眉,雕肝琢肾闻退之。cháo yín yáo tóu mù cù méi,diāo gān zuó shèn wén tuì zhī。
此翁此语还自违,岂如饮酒无所知。cǐ wēng cǐ yǔ hái zì wéi,qǐ rú yǐn jiǔ wú suǒ zhī。
自古不饮无不死,惟有为善不可迟。zì gǔ bù yǐn wú bù sǐ,wéi yǒu wèi shàn bù kě chí。
功施当世圣贤事,不然文章千载垂。gōng shī dāng shì shèng xián shì,bù rán wén zhāng qiān zài chuí。
其馀酩酊一樽酒,万事峥嵘皆可齐。qí yú mǐng dīng yī zūn jiǔ,wàn shì zhēng róng jiē kě qí。
腐肠糟肉两家说,计较屑屑何其卑。fǔ cháng zāo ròu liǎng jiā shuō,jì jiào xiè xiè hé qí bēi。
死生寿夭无足道,百年长短才几时。sǐ shēng shòu yāo wú zú dào,bǎi nián zhǎng duǎn cái jǐ shí。
但饮酒,莫作诗,子其听我言非痴。dàn yǐn jiǔ,mò zuò shī,zi qí tīng wǒ yán fēi chī。

思白兔杂言戏答公仪忆鹤之作

欧阳修

君家白鹤白雪毛,我家白兔白玉毫。jūn jiā bái hè bái xuě máo,wǒ jiā bái tù bái yù háo。
谁将赠两翁,谓此二物皎洁胜琼瑶。shuí jiāng zèng liǎng wēng,wèi cǐ èr wù jiǎo jié shèng qióng yáo。
已怜野性易驯扰,复爱仙格何孤高。yǐ lián yě xìng yì xùn rǎo,fù ài xiān gé hé gū gāo。
玉兔四蹄不解舞,不如双鹤能清嘷。yù tù sì tí bù jiě wǔ,bù rú shuāng hè néng qīng háo。
低垂两翅趁节拍,婆娑弄影夸娇饶。dī chuí liǎng chì chèn jié pāi,pó suō nòng yǐng kuā jiāo ráo。
两翁念此二物者,久不见之心甚劳。liǎng wēng niàn cǐ èr wù zhě,jiǔ bù jiàn zhī xīn shén láo。
京师少年殊好尚,意气横出争雄豪。jīng shī shǎo nián shū hǎo shàng,yì qì héng chū zhēng xióng háo。
清樽美酒不辄饮,千金争买红颜韶。qīng zūn měi jiǔ bù zhé yǐn,qiān jīn zhēng mǎi hóng yán sháo。
莫令少年闻我语,笑我乖僻遭讥嘲。mò lìng shǎo nián wén wǒ yǔ,xiào wǒ guāi pì zāo jī cháo。
或被偷开两家笼,纵此二物令逍遥。huò bèi tōu kāi liǎng jiā lóng,zòng cǐ èr wù lìng xiāo yáo。
兔奔沧海却入明月窟,鹤飞玉山千仞直上青松巢。tù bēn cāng hǎi què rù míng yuè kū,hè fēi yù shān qiān rèn zhí shàng qīng sōng cháo。
索然两衰翁,何以慰无憀。suǒ rán liǎng shuāi wēng,hé yǐ wèi wú liáo。
纤腰绿鬓既非老者事,玉山沧海一去何由招。xiān yāo lǜ bìn jì fēi lǎo zhě shì,yù shān cāng hǎi yī qù hé yóu zhāo。

戏答圣俞

欧阳修

鹤行而啄,青玉嘴,枯松脚。hè xíng ér zhuó,qīng yù zuǐ,kū sōng jiǎo。
兔蹲而累,尖两耳,攒四蹄。tù dūn ér lèi,jiān liǎng ěr,zǎn sì tí。
往往于人家高堂净屋曾见之,锦装玉轴挂壁垂。wǎng wǎng yú rén jiā gāo táng jìng wū céng jiàn zhī,jǐn zhuāng yù zhóu guà bì chuí。
乍见拭目犹惊疑,羽毛襂褷眼睛活,若动不动如风吹。zhà jiàn shì mù yóu jīng yí,yǔ máo sēn shī yǎn jīng huó,ruò dòng bù dòng rú fēng chuī。
主人矜夸百金买,云此绝笔人间奇。zhǔ rén jīn kuā bǎi jīn mǎi,yún cǐ jué bǐ rén jiān qí。
画师画生不画死,所得百分三二尔,岂如玩物玩其真。huà shī huà shēng bù huà sǐ,suǒ dé bǎi fēn sān èr ěr,qǐ rú wán wù wán qí zhēn。
凡物可爱惟精神,况此二物物之珍。fán wù kě ài wéi jīng shén,kuàng cǐ èr wù wù zhī zhēn。
月光临静夜,雪色凌清晨。yuè guāng lín jìng yè,xuě sè líng qīng chén。
二物于此时,莹无一点纤埃尘。èr wù yú cǐ shí,yíng wú yī diǎn xiān āi chén。
不惟可醒醉翁醉,能使诗老诗思添清新。bù wéi kě xǐng zuì wēng zuì,néng shǐ shī lǎo shī sī tiān qīng xīn。
醉翁谓诗老,子勿诮我愚。zuì wēng wèi shī lǎo,zi wù qiào wǒ yú。
老弄兔儿怜鹤雏,与子俱老其衰乎。lǎo nòng tù ér lián hè chú,yǔ zi jù lǎo qí shuāi hū。
奈何反舍我,欲问东家看舞姝。nài hé fǎn shě wǒ,yù wèn dōng jiā kàn wǔ shū。
须防舞姝见客笑,白发苍颜君自照。xū fáng wǔ shū jiàn kè xiào,bái fā cāng yán jūn zì zhào。

和梅龙图公仪谢鹇

欧阳修

有诗鹤勿喜,无诗鹇勿悲。yǒu shī hè wù xǐ,wú shī xián wù bēi。
人禽固异性,所趣各有宜。rén qín gù yì xìng,suǒ qù gè yǒu yí。
朝戏青竹林,暮栖高树枝。cháo xì qīng zhú lín,mù qī gāo shù zhī。
咿呦山鹿鸣,格磔野鸟啼。yī yōu shān lù míng,gé zhé yě niǎo tí。
声音不相通,各以类自随。shēng yīn bù xiāng tōng,gè yǐ lèi zì suí。
使鹤居笼中,垂头以听诗。shǐ hè jū lóng zhōng,chuí tóu yǐ tīng shī。
鶢鶋享钟鼓,鱼鸟见西施。yuán jū xiǎng zhōng gǔ,yú niǎo jiàn xī shī。
鹇鹤不宜争,所争良可知。xián hè bù yí zhēng,suǒ zhēng liáng kě zhī。
蚍蜉与蚁子,为物固已微。pí fú yǔ yǐ zi,wèi wù gù yǐ wēi。
当彼两交斗,勇如闻鼓鼙。dāng bǐ liǎng jiāo dòu,yǒng rú wén gǔ pí。
有心皆好胜,未免争是非。yǒu xīn jiē hǎo shèng,wèi miǎn zhēng shì fēi。
于我一何薄,于彼一何私。yú wǒ yī hé báo,yú bǐ yī hé sī。
栏槛啄花卉,叫号惊睡儿。lán kǎn zhuó huā huì,jiào hào jīng shuì ér。
跳踉两脚长,落泊双翅垂。tiào liáng liǎng jiǎo zhǎng,luò pō shuāng chì chuí。
何足充玩好,于何定妍媸。hé zú chōng wán hǎo,yú hé dìng yán chī。
鹇口不能言,夜梦以告之。xián kǒu bù néng yán,yè mèng yǐ gào zhī。
主人起谢鹇,从我今几时。zhǔ rén qǐ xiè xián,cóng wǒ jīn jǐ shí。
僮奴谨守护,出入烦提携。tóng nú jǐn shǒu hù,chū rù fán tí xié。
逍遥遂栖息,饮啄安雄雌。xiāo yáo suì qī xī,yǐn zhuó ān xióng cí。
花底弄日影,风前理毛衣。huā dǐ nòng rì yǐng,fēng qián lǐ máo yī。
岂非主人恩,报效尔宜思。qǐ fēi zhǔ rén ēn,bào xiào ěr yí sī。
主人今白发,把酒无翠眉。zhǔ rén jīn bái fā,bǎ jiǔ wú cuì méi。
养鹤鹇又妒,我言堪解颐。yǎng hè xián yòu dù,wǒ yán kān jiě yí。

和圣俞感李花

欧阳修

昨日摘花初见桃,今日摘花还见李。zuó rì zhāi huā chū jiàn táo,jīn rì zhāi huā hái jiàn lǐ。
晴风暖日苦相催,春物所馀知有几。qíng fēng nuǎn rì kǔ xiāng cuī,chūn wù suǒ yú zhī yǒu jǐ。
中年多病壮心衰,对酒思归未得归。zhōng nián duō bìng zhuàng xīn shuāi,duì jiǔ sī guī wèi dé guī。
不及墙根花与草,春来随处自芳菲。bù jí qiáng gēn huā yǔ cǎo,chūn lái suí chù zì fāng fēi。

折刑部海棠戏赠圣俞二首

欧阳修

摇摇墙头花,笑笑弄颜色。yáo yáo qiáng tóu huā,xiào xiào nòng yán sè。
荒凉众草间,露此红的皪。huāng liáng zhòng cǎo jiān,lù cǐ hóng de lì。
草木本无情,及时如自得。cǎo mù běn wú qíng,jí shí rú zì dé。
青春不可恃,白日忽已昃。qīng chūn bù kě shì,bái rì hū yǐ zè。
绕之重吟哦,归坐成叹息。rào zhī zhòng yín ó,guī zuò chéng tàn xī。
人生浪自苦,得酒且开释。rén shēng làng zì kǔ,dé jiǔ qiě kāi shì。
不见宛陵翁,作诗头早白。bù jiàn wǎn líng wēng,zuò shī tóu zǎo bái。

刑部看竹效孟郊体

欧阳修

花妍儿女姿,零落一何速。huā yán ér nǚ zī,líng luò yī hé sù。
竹色君子德,猗猗寒更绿。zhú sè jūn zi dé,yī yī hán gèng lǜ。
京师多名园,车马纷驰逐。jīng shī duō míng yuán,chē mǎ fēn chí zhú。
春风红紫时,见此苍翠玉。chūn fēng hóng zǐ shí,jiàn cǐ cāng cuì yù。
凌乱迸青苔,萧疏拂华屋。líng luàn bèng qīng tái,xiāo shū fú huá wū。
森森日影闲,濯濯生意足。sēn sēn rì yǐng xián,zhuó zhuó shēng yì zú。
幸此接清赏,宁辞荐芳醁。xìng cǐ jiē qīng shǎng,níng cí jiàn fāng lù。
黄昏人去锁空廊,枝上月明春鸟宿。huáng hūn rén qù suǒ kōng láng,zhī shàng yuè míng chūn niǎo sù。

赠沈博士歌

欧阳修

沈夫子,胡为醉翁吟,醉翁岂能知尔琴。shěn fū zi,hú wèi zuì wēng yín,zuì wēng qǐ néng zhī ěr qín。
滁山高绝滁水深,空岩悲风夜吹林。chú shān gāo jué chú shuǐ shēn,kōng yán bēi fēng yè chuī lín。
山溜白玉悬青岑,一泻万仞源莫寻。shān liū bái yù xuán qīng cén,yī xiè wàn rèn yuán mò xún。
醉翁每来喜登临,醉倒石上遗其簪,云荒石老岁月侵。zuì wēng měi lái xǐ dēng lín,zuì dào shí shàng yí qí zān,yún huāng shí lǎo suì yuè qīn。
子有三尺徽黄金,写我幽思穷崎嵚。zi yǒu sān chǐ huī huáng jīn,xiě wǒ yōu sī qióng qí qīn。
自言爱此万仞水,谓是太古之遗音。zì yán ài cǐ wàn rèn shuǐ,wèi shì tài gǔ zhī yí yīn。
泉淙石乱到不平,指下呜咽悲人心。quán cóng shí luàn dào bù píng,zhǐ xià wū yàn bēi rén xīn。
时时弄馀声,言语软滑如春禽。shí shí nòng yú shēng,yán yǔ ruǎn huá rú chūn qín。
嗟乎沈夫子,尔琴诚工弹且止。jiē hū shěn fū zi,ěr qín chéng gōng dàn qiě zhǐ。
我昔被谪居滁山,名虽为翁实少年。wǒ xī bèi zhé jū chú shān,míng suī wèi wēng shí shǎo nián。
坐中醉客谁最贤,杜彬琵琶皮作弦。zuò zhōng zuì kè shuí zuì xián,dù bīn pí pá pí zuò xián。
自从彬死世莫传,玉练锁声入黄泉。zì cóng bīn sǐ shì mò chuán,yù liàn suǒ shēng rù huáng quán。
死生聚散日零落,耳冷心衰翁索莫。sǐ shēng jù sàn rì líng luò,ěr lěng xīn shuāi wēng suǒ mò。
国恩未报惭禄厚,世事多虞嗟力薄。guó ēn wèi bào cán lù hòu,shì shì duō yú jiē lì báo。
颜摧鬓改真一翁,心以忧醉安知乐。yán cuī bìn gǎi zhēn yī wēng,xīn yǐ yōu zuì ān zhī lè。
沈夫子谓我,翁言何苦悲。shěn fū zi wèi wǒ,wēng yán hé kǔ bēi。
人生百年间,饮酒能几时。rén shēng bǎi nián jiān,yǐn jiǔ néng jǐ shí。
揽衣推琴起视夜,仰见河汉西南移。lǎn yī tuī qín qǐ shì yè,yǎng jiàn hé hàn xī nán yí。

和圣俞李侯家鸭脚子

欧阳修

鸭脚生江南,名实未相浮。yā jiǎo shēng jiāng nán,míng shí wèi xiāng fú。
绛囊因入贡,银杏贵中州。jiàng náng yīn rù gòng,yín xìng guì zhōng zhōu。
致远有馀力,好奇自贤侯。zhì yuǎn yǒu yú lì,hǎo qí zì xián hóu。
因令江上根,结实夷门秋。yīn lìng jiāng shàng gēn,jié shí yí mén qiū。
始摘才三四,金奁献凝旒。shǐ zhāi cái sān sì,jīn lián xiàn níng liú。
公卿不及识,天子百金酬。gōng qīng bù jí shí,tiān zi bǎi jīn chóu。
岁久子渐多,累累枝上稠。suì jiǔ zi jiàn duō,lèi lèi zhī shàng chóu。
主人名好客,赠我比珠投。zhǔ rén míng hǎo kè,zèng wǒ bǐ zhū tóu。
博望昔所徙,蒲萄安石榴。bó wàng xī suǒ xǐ,pú táo ān shí liú。
想其初来时,厥价与此侔。xiǎng qí chū lái shí,jué jià yǔ cǐ móu。
今也遍中国,篱根及墙头。jīn yě biàn zhōng guó,lí gēn jí qiáng tóu。
物性久虽在,人情逐时流。wù xìng jiǔ suī zài,rén qíng zhú shí liú。
惟当记其始,后世知来由。wéi dāng jì qí shǐ,hòu shì zhī lái yóu。
是亦史官法,岂徒续君讴。shì yì shǐ guān fǎ,qǐ tú xù jūn ōu。

送吴生南归

欧阳修

自我得曾子,于兹二十年。zì wǒ dé céng zi,yú zī èr shí nián。
今又得吴生,既得喜且叹。jīn yòu dé wú shēng,jì dé xǐ qiě tàn。
古士不并出,百年犹比肩。gǔ shì bù bìng chū,bǎi nián yóu bǐ jiān。
区区彼江西,其产多材贤。qū qū bǐ jiāng xī,qí chǎn duō cái xián。
吴生初自疑,所拟岂其伦。wú shēng chū zì yí,suǒ nǐ qǐ qí lún。
我始见曾子,文章初亦然。wǒ shǐ jiàn céng zi,wén zhāng chū yì rán。
昆仑倾黄河,渺漫盈百川。kūn lún qīng huáng hé,miǎo màn yíng bǎi chuān。
决疏以道之,渐敛收横澜。jué shū yǐ dào zhī,jiàn liǎn shōu héng lán。
东溟知所归,识路到不难。dōng míng zhī suǒ guī,shí lù dào bù nán。
吴生始见我,袖藏新文篇。wú shēng shǐ jiàn wǒ,xiù cáng xīn wén piān。
忽从布褐中,百宝写我前。hū cóng bù hè zhōng,bǎi bǎo xiě wǒ qián。
明珠杂玑贝,磊砢或不圆。míng zhū zá jī bèi,lěi kē huò bù yuán。
问生久怀此,奈何初无闻。wèn shēng jiǔ huái cǐ,nài hé chū wú wén。
吴生不自隐,欲吐羞俯颜。wú shēng bù zì yǐn,yù tǔ xiū fǔ yán。
少也不自重,不为乡人怜。shǎo yě bù zì zhòng,bù wèi xiāng rén lián。
中虽知自悔,学问苦贱贫。zhōng suī zhī zì huǐ,xué wèn kǔ jiàn pín。
自谓久而信,力行困弥坚。zì wèi jiǔ ér xìn,lì xíng kùn mí jiān。
今来决疑惑,幸冀蒙洗湔。jīn lái jué yí huò,xìng jì méng xǐ jiān。
我笑谓吴生,尔其听我言。wǒ xiào wèi wú shēng,ěr qí tīng wǒ yán。
世所谓君子,何异于众人。shì suǒ wèi jūn zi,hé yì yú zhòng rén。
众人为不善,积微成灭身。zhòng rén wèi bù shàn,jī wēi chéng miè shēn。
君子能自知,改过不逡巡。jūn zi néng zì zhī,gǎi guò bù qūn xún。
惟于斯二者,愚智遂以分。wéi yú sī èr zhě,yú zhì suì yǐ fēn。
颜回不贰过,后世称其仁。yán huí bù èr guò,hòu shì chēng qí rén。
孔子过而更,日月披浮云。kǒng zi guò ér gèng,rì yuè pī fú yún。
子路初来时,鸡冠佩豭豚。zi lù chū lái shí,jī guān pèi jiā tún。
斩蛟射白额,后卒为名臣。zhǎn jiāo shè bái é,hòu zú wèi míng chén。
子既悔其往,人谁御其新。zi jì huǐ qí wǎng,rén shuí yù qí xīn。
丑夫祀上帝,孟子岂不云。chǒu fū sì shàng dì,mèng zi qǐ bù yún。
临行赠此言,庶可以书绅。lín xíng zèng cǐ yán,shù kě yǐ shū shēn。

乐哉襄阳人送刘太尉从广

欧阳修

嗟尔乐哉襄阳人,万屋连甍清汉滨。jiē ěr lè zāi xiāng yáng rén,wàn wū lián méng qīng hàn bīn。
语言轻清微带秦,南通交广西峨岷。yǔ yán qīng qīng wēi dài qín,nán tōng jiāo guǎng xī é mín。
罗縠纤丽药物珍,枇杷甘橘荐清樽。luó hú xiān lì yào wù zhēn,pí pá gān jú jiàn qīng zūn。
磊落金盘烂璘璘,槎头缩项昔所闻。lěi luò jīn pán làn lín lín,chá tóu suō xiàng xī suǒ wén。
黄橙捣齑香复辛,春雷动地竹走根。huáng chéng dǎo jī xiāng fù xīn,chūn léi dòng dì zhú zǒu gēn。
锦苞玉笋味争新,凤林花发南山春。jǐn bāo yù sǔn wèi zhēng xīn,fèng lín huā fā nán shān chūn。
掩映谷口藏山门,楼台金碧瓦鳞鳞。yǎn yìng gǔ kǒu cáng shān mén,lóu tái jīn bì wǎ lín lín。
岘首高亭倚浮云,汉水如天泻沄沄。xiàn shǒu gāo tíng yǐ fú yún,hàn shuǐ rú tiān xiè yún yún。
斜阳返照白鸟群,两岸桑柘杂耕耘。xié yáng fǎn zhào bái niǎo qún,liǎng àn sāng zhè zá gēng yún。
文王遗化已寂寞,千载谁复思其仁。wén wáng yí huà yǐ jì mò,qiān zài shuí fù sī qí rén。
荆州汉魏以来重,古今相望多名臣。jīng zhōu hàn wèi yǐ lái zhòng,gǔ jīn xiāng wàng duō míng chén。
嗟尔乐哉襄阳人,道扶白发抱幼孙。jiē ěr lè zāi xiāng yáng rén,dào fú bái fā bào yòu sūn。
远迎刘侯朱两轮,刘侯年少气甚淳。yuǎn yíng liú hóu zhū liǎng lún,liú hóu nián shǎo qì shén chún。
诗书学问若寒士,樽俎谈笑多嘉宾。shī shū xué wèn ruò hán shì,zūn zǔ tán xiào duō jiā bīn。
往时邢洺有善政,至今遗爱留其民。wǎng shí xíng míng yǒu shàn zhèng,zhì jīn yí ài liú qí mín。
谁能持我诗以往,为我先贺襄阳人。shuí néng chí wǒ shī yǐ wǎng,wèi wǒ xiān hè xiāng yáng rén。

奉酬扬州刘舍人见寄之作

欧阳修

别君今几时,岁月如插羽。bié jūn jīn jǐ shí,suì yuè rú chā yǔ。
悠悠寝与食,忽忽朝复暮。yōu yōu qǐn yǔ shí,hū hū cháo fù mù。
纷纷竟何为,凛凛还自惧。fēn fēn jìng hé wèi,lǐn lǐn hái zì jù。
朝廷无献纳,仓廪徒耗蠹。cháo tíng wú xiàn nà,cāng lǐn tú hào dù。
风霜苦见侵,衰病日增故。fēng shuāng kǔ jiàn qīn,shuāi bìng rì zēng gù。
江湖岂不思,恳悃布已屡。jiāng hú qǐ bù sī,kěn kǔn bù yǐ lǚ。
美哉广陵公,风政传道路。měi zāi guǎng líng gōng,fēng zhèng chuán dào lù。
优游侍从臣,左右天子顾。yōu yóu shì cóng chén,zuǒ yòu tiān zi gù。
君来一何迟,我请亦有素。jūn lái yī hé chí,wǒ qǐng yì yǒu sù。
何当两还分,尚冀一相遇。hé dāng liǎng hái fēn,shàng jì yī xiāng yù。
把手或未能,尺书幸时寓。bǎ shǒu huò wèi néng,chǐ shū xìng shí yù。

西斋手植菊花过节始开偶书奉呈圣俞

欧阳修

秋风吹浮云,寒雨洒清晓。qiū fēng chuī fú yún,hán yǔ sǎ qīng xiǎo。
鲜鲜墙下菊,颜色一何好。xiān xiān qiáng xià jú,yán sè yī hé hǎo。
好色岂能常,得时仍不早。hǎo sè qǐ néng cháng,dé shí réng bù zǎo。
文章损精神,何用觑天巧。wén zhāng sǔn jīng shén,hé yòng qù tiān qiǎo。
四时悲代谢,万物惜凋槁。sì shí bēi dài xiè,wàn wù xī diāo gǎo。
岂知寒鉴中,两鬓甚秋草。qǐ zhī hán jiàn zhōng,liǎng bìn shén qiū cǎo。
东城彼诗翁,学问同少小。dōng chéng bǐ shī wēng,xué wèn tóng shǎo xiǎo。
风尘世事多,日月良会少。fēng chén shì shì duō,rì yuè liáng huì shǎo。
我有一樽酒,念君思共倒。wǒ yǒu yī zūn jiǔ,niàn jūn sī gòng dào。
上浮黄金蕊,送以清歌袅。shàng fú huáng jīn ruǐ,sòng yǐ qīng gē niǎo。
为君发朱颜,可以却君老。wèi jūn fā zhū yán,kě yǐ què jūn lǎo。

于刘功曹家见杨直讲

欧阳修

大弦声迟小弦促,十岁娇儿弹啄木。dà xián shēng chí xiǎo xián cù,shí suì jiāo ér dàn zhuó mù。
啄木不啄新生枝,惟啄槎牙枯树腹。zhuó mù bù zhuó xīn shēng zhī,wéi zhuó chá yá kū shù fù。
花繁蔽日锁空园,树老参天杳深谷。huā fán bì rì suǒ kōng yuán,shù lǎo cān tiān yǎo shēn gǔ。
不见啄木鸟,但闻啄木声。bù jiàn zhuó mù niǎo,dàn wén zhuó mù shēng。
春风和暖百鸟语,山路硗确行人行。chūn fēng hé nuǎn bǎi niǎo yǔ,shān lù qiāo què xíng rén xíng。
啄木飞从何处来,花间叶底时丁丁。zhuó mù fēi cóng hé chù lái,huā jiān yè dǐ shí dīng dīng。
林空山静啄愈响,行人举头飞鸟惊。lín kōng shān jìng zhuó yù xiǎng,xíng rén jǔ tóu fēi niǎo jīng。
娇儿身小指拨硬,功曹厅冷弦索鸣。jiāo ér shēn xiǎo zhǐ bō yìng,gōng cáo tīng lěng xián suǒ míng。
繁声急节倾四坐,为尔饮尽黄金觥。fán shēng jí jié qīng sì zuò,wèi ěr yǐn jǐn huáng jīn gōng。
杨君好雅心不俗,太学官卑饭脱粟。yáng jūn hǎo yǎ xīn bù sú,tài xué guān bēi fàn tuō sù。
娇儿两幅青布裙,三脚木床坐调曲。jiāo ér liǎng fú qīng bù qún,sān jiǎo mù chuáng zuò diào qū。
奇书古画不论价,盛以锦囊装玉轴。qí shū gǔ huà bù lùn jià,shèng yǐ jǐn náng zhuāng yù zhóu。
披图掩卷有时倦,卧听琵琶仰看屋。pī tú yǎn juǎn yǒu shí juàn,wò tīng pí pá yǎng kàn wū。
客来呼儿旋梳洗,满额花钿贴黄菊。kè lái hū ér xuán shū xǐ,mǎn é huā diàn tiē huáng jú。
虽然可爱眉目秀,无奈长饥头颈缩。suī rán kě ài méi mù xiù,wú nài zhǎng jī tóu jǐng suō。
宛陵诗翁勿诮渠,人生自足乃为娱,此儿此曲翁家无。wǎn líng shī wēng wù qiào qú,rén shēng zì zú nǎi wèi yú,cǐ ér cǐ qū wēng jiā wú。