古诗词

新营小斋凿地炉辄成五言三十七韵

欧阳修

霜降百工休,居者皆入室。shuāng jiàng bǎi gōng xiū,jū zhě jiē rù shì。
墐户畏初寒,开炉代温律。jìn hù wèi chū hán,kāi lú dài wēn lǜ。
规模不盈丈,广狭足容膝。guī mó bù yíng zhàng,guǎng xiá zú róng xī。
轩窗共幽窳,竹柏助蒙密。xuān chuāng gòng yōu yǔ,zhú bǎi zhù méng mì。
辛勤惭巧宦,穷贱守卑秩。xīn qín cán qiǎo huàn,qióng jiàn shǒu bēi zhì。
无术政奚为,有年秋屡实。wú shù zhèng xī wèi,yǒu nián qiū lǚ shí。
文书少期会,租讼省鞭抶。wén shū shǎo qī huì,zū sòng shěng biān chì。
地僻与世疏,官闲得身佚。dì pì yǔ shì shū,guān xián dé shēn yì。
荆蛮苦卑陋,气候常壹郁。jīng mán kǔ bēi lòu,qì hòu cháng yī yù。
天日每阴翳,风飙多凛凓。tiān rì měi yīn yì,fēng biāo duō lǐn lì。
衰颜惨时晚,病骨知寒疾。shuāi yán cǎn shí wǎn,bìng gǔ zhī hán jí。
蛮床倦晨兴,篮舆厌朝出。mán chuáng juàn chén xīng,lán yú yàn cháo chū。
南山近樵采,僮仆免呵叱。nán shān jìn qiáo cǎi,tóng pū miǎn hē chì。
御岁畜蹲鸱,馈客荐包橘。yù suì chù dūn chī,kuì kè jiàn bāo jú。
霜薪吹晶荧,石鼎沸啾唧。shuāng xīn chuī jīng yíng,shí dǐng fèi jiū jī。
披方养丹砂,候节煎秋术。pī fāng yǎng dān shā,hòu jié jiān qiū shù。
西邻有高士,轗轲卧蓬荜。xī lín yǒu gāo shì,kǎn kē wò péng bì。
鹤发善高谈,鲐背更炙熨。hè fā shàn gāo tán,tái bèi gèng zhì yùn。
披裘屡相就,束缊亦时乞。pī qiú lǚ xiāng jiù,shù yūn yì shí qǐ。
传经伏生老,爱酒杨雄吃。chuán jīng fú shēng lǎo,ài jiǔ yáng xióng chī。
晨灰暖馀杯,夜火爆山粟。chén huī nuǎn yú bēi,yè huǒ bào shān sù。
无言两忘形,相对或终日。wú yán liǎng wàng xíng,xiāng duì huò zhōng rì。
微生慕刚毅,劲强早难屈。wēi shēng mù gāng yì,jìn qiáng zǎo nán qū。
自从世俗牵,常恐天性失。zì cóng shì sú qiān,cháng kǒng tiān xìng shī。
仰兹微官禄,养此多病质。yǎng zī wēi guān lù,yǎng cǐ duō bìng zhì。
省躬由一言,无枉慕三黜。shěng gōng yóu yī yán,wú wǎng mù sān chù。
因知吏隐乐,渐使欲心窒。yīn zhī lì yǐn lè,jiàn shǐ yù xīn zhì。
面壁或僧禅,倒冠聊酒逸。miàn bì huò sēng chán,dào guān liáo jiǔ yì。
螟蛉轻二豪,一马齐万物。míng líng qīng èr háo,yī mǎ qí wàn wù。
启期为乐三,叔夜不堪七。qǐ qī wèi lè sān,shū yè bù kān qī。
负薪幸有瘳,旧学颇思述。fù xīn xìng yǒu chōu,jiù xué pǒ sī shù。
兴亡阅今古,图籍罗甲乙。xīng wáng yuè jīn gǔ,tú jí luó jiǎ yǐ。
鲁册谨会盟,周公彖凶吉。lǔ cè jǐn huì méng,zhōu gōng tuàn xiōng jí。
详明左丘辩,驰骋马迁笔。xiáng míng zuǒ qiū biàn,chí chěng mǎ qiān bǐ。
金石互铿鍧,风云生倏忽。jīn shí hù kēng hōng,fēng yún shēng shū hū。
豁尔一开卷,慨然时掩帙。huō ěr yī kāi juǎn,kǎi rán shí yǎn zhì。
浮沉恣其间,适若遂聱耴。fú chén zì qí jiān,shì ruò suì áo yì。
吾居谁云陋,所得乃非一。wú jū shuí yún lòu,suǒ dé nǎi fēi yī。
五斗岂须惭,优游岁将毕。wǔ dòu qǐ xū cán,yōu yóu suì jiāng bì。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

长句送陆子履学士通判宿州

欧阳修

古人相马不相皮,瘦马虽瘦骨法奇。gǔ rén xiāng mǎ bù xiāng pí,shòu mǎ suī shòu gǔ fǎ qí。
世无伯乐良可嗤,千金市马惟市肥。shì wú bó lè liáng kě chī,qiān jīn shì mǎ wéi shì féi。
骐骥伏枥两耳垂,夜闻秋风仰秣嘶。qí jì fú lì liǎng ěr chuí,yè wén qiū fēng yǎng mò sī。
一朝络以黄金羁,旦刷吴越暮燕陲。yī cháo luò yǐ huáng jīn jī,dàn shuā wú yuè mù yàn chuí。
丈夫可怜憔悴时,世俗庸庸皆见遗。zhàng fū kě lián qiáo cuì shí,shì sú yōng yōng jiē jiàn yí。
子履自少声名驰,落笔文章天下知。zi lǚ zì shǎo shēng míng chí,luò bǐ wén zhāng tiān xià zhī。
开怀吐胸不自疑,世路迫窄多阱机。kāi huái tǔ xiōng bù zì yí,shì lù pò zhǎi duō jǐng jī。
鬓毛零落风霜摧,十年江湖千首诗。bìn máo líng luò fēng shuāng cuī,shí nián jiāng hú qiān shǒu shī。
归来京国旧游非,大笑相逢索酒卮。guī lái jīng guó jiù yóu fēi,dà xiào xiāng féng suǒ jiǔ zhī。
酒酣犹能弄蛾眉,山川摇落百草腓。jiǔ hān yóu néng nòng é méi,shān chuān yáo luò bǎi cǎo féi。
爱君不改青松枝,念君明当整骖騑。ài jūn bù gǎi qīng sōng zhī,niàn jūn míng dāng zhěng cān fēi。
赠以瑶华期早归,岂惟朋友相追随,坐使台阁生光辉。zèng yǐ yáo huá qī zǎo guī,qǐ wéi péng yǒu xiāng zhuī suí,zuò shǐ tái gé shēng guāng huī。

送宋次道学士赴

欧阳修

古堤老柳藏春烟,桃花水下清明前。gǔ dī lǎo liǔ cáng chūn yān,táo huā shuǐ xià qīng míng qián。
江南太守见之笑,击鼓插旗催解船。jiāng nán tài shǒu jiàn zhī xiào,jī gǔ chā qí cuī jiě chuán。
侍中令德宜有后,学士清才方少年。shì zhōng lìng dé yí yǒu hòu,xué shì qīng cái fāng shǎo nián。
文章秀粹得家法,笔画点缀多馀妍。wén zhāng xiù cuì dé jiā fǎ,bǐ huà diǎn zhuì duō yú yán。
藏书万卷复强记,故事累朝能口传。cáng shū wàn juǎn fù qiáng jì,gù shì lèi cháo néng kǒu chuán。
来居侍从乃其职,远置州郡谁谓然。lái jū shì cóng nǎi qí zhí,yuǎn zhì zhōu jùn shuí wèi rán。
交游一时尽英俊,车马两岸来联翩。jiāo yóu yī shí jǐn yīng jùn,chē mǎ liǎng àn lái lián piān。
船头朝转暮千里,有酒胡不为留连。chuán tóu cháo zhuǎn mù qiān lǐ,yǒu jiǔ hú bù wèi liú lián。

谢观文王尚书惠西京牡丹

欧阳修

京师轻薄儿,意气多豪侠。jīng shī qīng báo ér,yì qì duō háo xiá。
争夸朱颜事年少,肯慰白发将花插。zhēng kuā zhū yán shì nián shǎo,kěn wèi bái fā jiāng huā chā。
尚书好事与俗殊,怜我霜毛苦萧飒。shàng shū hǎo shì yǔ sú shū,lián wǒ shuāng máo kǔ xiāo sà。
赠以洛阳花满盘,斗丽争奇红紫杂。zèng yǐ luò yáng huā mǎn pán,dòu lì zhēng qí hóng zǐ zá。
两京相去五百里,几日驰来足何捷。liǎng jīng xiāng qù wǔ bǎi lǐ,jǐ rì chí lái zú hé jié。
紫檀金粉香未吐,绿萼红苞露犹浥。zǐ tán jīn fěn xiāng wèi tǔ,lǜ è hóng bāo lù yóu yì。
谓我尝为各阳客,颇向此花曾涉猎。wèi wǒ cháng wèi gè yáng kè,pǒ xiàng cǐ huā céng shè liè。
忆昔进士初登科,始事相公沿吏牒。yì xī jìn shì chū dēng kē,shǐ shì xiāng gōng yán lì dié。
河南官属尽贤俊,洛城池籞相连接。hé nán guān shǔ jǐn xián jùn,luò chéng chí yù xiāng lián jiē。
我时年才二十馀,每到花开如蛱蝶。wǒ shí nián cái èr shí yú,měi dào huā kāi rú jiá dié。
姚黄魏红腰带鞓,泼墨齐头藏绿叶。yáo huáng wèi hóng yāo dài tīng,pō mò qí tóu cáng lǜ yè。
鹤翎添色又其次,此外虽妍犹婢妾。hè líng tiān sè yòu qí cì,cǐ wài suī yán yóu bì qiè。
尔来不觉三十年,岁月才如熟羊胛。ěr lái bù jué sān shí nián,suì yuè cái rú shú yáng jiǎ。
无情草木不改色,多难人生自摧拉。wú qíng cǎo mù bù gǎi sè,duō nán rén shēng zì cuī lā。
见花了了虽旧识,感物依依几抆睫。jiàn huā le le suī jiù shí,gǎn wù yī yī jǐ wěn jié。
念昔逢花必沽酒,起坐驩呼屡倾榼。niàn xī féng huā bì gū jiǔ,qǐ zuò huān hū lǚ qīng kē。
而今得酒复何为,爱花绕之空百匝。ér jīn dé jiǔ fù hé wèi,ài huā rào zhī kōng bǎi zā。
心衰力懒难勉彊,与昔一何殊勇怯。xīn shuāi lì lǎn nán miǎn jiàng,yǔ xī yī hé shū yǒng qiè。
感公意厚不知报,墨笔淋漓口徒嗫。gǎn gōng yì hòu bù zhī bào,mò bǐ lín lí kǒu tú niè。

送朱职方提举运盐

欧阳修

齐人谨盐筴,伯者之事尔。qí rén jǐn yán cè,bó zhě zhī shì ěr。
计口收其馀,登耗以生齿。jì kǒu shōu qí yú,dēng hào yǐ shēng chǐ。
民充国亦富,粲若有条理。mín chōng guó yì fù,càn ruò yǒu tiáo lǐ。
惟非三王法,儒者犹为耻。wéi fēi sān wáng fǎ,rú zhě yóu wèi chǐ。
后世益不然,榷夺由汉始。hòu shì yì bù rán,què duó yóu hàn shǐ。
权量自持操,屑屑已甚矣。quán liàng zì chí cāo,xiè xiè yǐ shén yǐ。
穴灶如蜂房,熬波销海水。xué zào rú fēng fáng,áo bō xiāo hǎi shuǐ。
岂知戴白民,食淡有至死。qǐ zhī dài bái mín,shí dàn yǒu zhì sǐ。
物艰利愈厚,令出奸随起。wù jiān lì yù hòu,lìng chū jiān suí qǐ。
良民陷盗贼,峻法难禁止。liáng mín xiàn dào zéi,jùn fǎ nán jìn zhǐ。
问官得几何,月课烦笞棰。wèn guān dé jǐ hé,yuè kè fán chī chuí。
公私两皆然,巧拙可知已。gōng sī liǎng jiē rán,qiǎo zhuō kě zhī yǐ。
英英职方郎,文行粹而美。yīng yīng zhí fāng láng,wén xíng cuì ér měi。
连年宿与泗,有政皆可纪。lián nián sù yǔ sì,yǒu zhèng jiē kě jì。
忽来从辟书,感激赴知己。hū lái cóng pì shū,gǎn jī fù zhī jǐ。
闵然哀远人,吐策献天子。mǐn rán āi yuǎn rén,tǔ cè xiàn tiān zi。
治国如治身,四民犹四体。zhì guó rú zhì shēn,sì mín yóu sì tǐ。
奈何窒其一,无异钛厥趾。nài hé zhì qí yī,wú yì tài jué zhǐ。
工作百商行,本末相表里。gōng zuò bǎi shāng xíng,běn mò xiāng biǎo lǐ。
臣请通其流,为国扫泥滓。chén qǐng tōng qí liú,wèi guó sǎo ní zǐ。
金钱归府藏,滋味饱闾里。jīn qián guī fǔ cáng,zī wèi bǎo lǘ lǐ。
利害难先言,几月可较比。lì hài nán xiān yán,jǐ yuè kě jiào bǐ。
盐官皆谓然,丞相曰可喜。yán guān jiē wèi rán,chéng xiāng yuē kě xǐ。
适时乃为才,高论徒谲诡。shì shí nǎi wèi cái,gāo lùn tú jué guǐ。
夷吾苟今出,未以彼易此。yí wú gǒu jīn chū,wèi yǐ bǐ yì cǐ。
隋堤树毵毵,汴水流弥弥。suí dī shù sān sān,biàn shuǐ liú mí mí。
子行其勉旃,吾党方倾耳。zi xíng qí miǎn zhān,wú dǎng fāng qīng ěr。

尝新茶呈圣俞

欧阳修

建安三千里,京师三月尝新茶。jiàn ān sān qiān lǐ,jīng shī sān yuè cháng xīn chá。
人情好先务取胜,百物贵早相矜夸。rén qíng hǎo xiān wù qǔ shèng,bǎi wù guì zǎo xiāng jīn kuā。
年穷腊尽春欲动,蛰雷未起驱龙蛇。nián qióng là jǐn chūn yù dòng,zhé léi wèi qǐ qū lóng shé。
夜闻击鼓满山谷,千人助叫声喊呀。yè wén jī gǔ mǎn shān gǔ,qiān rén zhù jiào shēng hǎn ya。
万木寒痴睡不醒,惟有此树先萌芽。wàn mù hán chī shuì bù xǐng,wéi yǒu cǐ shù xiān méng yá。
乃知此为最灵物,宜其独得天地之英华。nǎi zhī cǐ wèi zuì líng wù,yí qí dú dé tiān dì zhī yīng huá。
终朝采摘不盈掬,通犀銙小圆复窊。zhōng cháo cǎi zhāi bù yíng jū,tōng xī kuǎ xiǎo yuán fù wā。
鄙哉谷雨枪与旗,多不足贵如刈麻。bǐ zāi gǔ yǔ qiāng yǔ qí,duō bù zú guì rú yì má。
建安太守急寄我,香蒻包裹封题斜。jiàn ān tài shǒu jí jì wǒ,xiāng ruò bāo guǒ fēng tí xié。
泉甘器洁天色好,坐中拣择客亦嘉。quán gān qì jié tiān sè hǎo,zuò zhōng jiǎn zé kè yì jiā。
新香嫩色如始造,不似来远从天涯。xīn xiāng nèn sè rú shǐ zào,bù shì lái yuǎn cóng tiān yá。
停匙侧盏试水路,拭目向空看乳花。tíng shi cè zhǎn shì shuǐ lù,shì mù xiàng kōng kàn rǔ huā。
可怜俗夫把金锭,猛火炙背如暇蟆。kě lián sú fū bǎ jīn dìng,měng huǒ zhì bèi rú xiá má。
由来真物有真赏,坐逢诗老频咨嗟。yóu lái zhēn wù yǒu zhēn shǎng,zuò féng shī lǎo pín zī jiē。
须臾共起索酒饮,何异奏雅终淫哇。xū yú gòng qǐ suǒ jiǔ yǐn,hé yì zòu yǎ zhōng yín wa。

次韵再作

欧阳修

吾年向老世味薄,所好未衰惟饮茶。wú nián xiàng lǎo shì wèi báo,suǒ hǎo wèi shuāi wéi yǐn chá。
建溪苦远虽不到,自少尝见闽人夸。jiàn xī kǔ yuǎn suī bù dào,zì shǎo cháng jiàn mǐn rén kuā。
每嗤江浙凡茗草,丛生狼藉惟藏蛇。měi chī jiāng zhè fán míng cǎo,cóng shēng láng jí wéi cáng shé。
岂如含膏入香作金饼,蜿蜒两龙戏以呀。qǐ rú hán gāo rù xiāng zuò jīn bǐng,wān yán liǎng lóng xì yǐ ya。
其馀品第亦奇绝,愈小愈精皆露芽。qí yú pǐn dì yì qí jué,yù xiǎo yù jīng jiē lù yá。
泛之白花如粉乳,乍见紫面生光华。fàn zhī bái huā rú fěn rǔ,zhà jiàn zǐ miàn shēng guāng huá。
手持心爱不欲碾,有类弄印几成窊。shǒu chí xīn ài bù yù niǎn,yǒu lèi nòng yìn jǐ chéng wā。
论功可以疗百疾,轻身久服胜胡麻。lùn gōng kě yǐ liáo bǎi jí,qīng shēn jiǔ fú shèng hú má。
我谓斯言颇过矣,其实最能祛睡邪。wǒ wèi sī yán pǒ guò yǐ,qí shí zuì néng qū shuì xié。
茶官贡馀偶分寄,地远物新来意嘉。chá guān gòng yú ǒu fēn jì,dì yuǎn wù xīn lái yì jiā。
新烹屡酌不知厌,自谓此乐真无涯。xīn pēng lǚ zhuó bù zhī yàn,zì wèi cǐ lè zhēn wú yá。
未言久食成手颤,已觉疾饥生眼花。wèi yán jiǔ shí chéng shǒu chàn,yǐ jué jí jī shēng yǎn huā。
客遭水厄疲捧碗,口吻无异蚀月蟆。kè zāo shuǐ è pí pěng wǎn,kǒu wěn wú yì shí yuè má。
僮奴傍视疑复笑,嗜好乖僻诚堪嗟。tóng nú bàng shì yí fù xiào,shì hǎo guāi pì chéng kān jiē。
更蒙酬句怪可骇,儿曹助噪声哇哇。gèng méng chóu jù guài kě hài,ér cáo zhù zào shēng wa wa。

乐郊诗

欧阳修

乐郊何所乐,所乐从公游。lè jiāo hé suǒ lè,suǒ lè cóng gōng yóu。
三日公不出,其民蹙然愁。sān rì gōng bù chū,qí mín cù rán chóu。
一闻车马音,从者如云浮。yī wén chē mǎ yīn,cóng zhě rú yún fú。
吾问郓之人,无乃失业不。wú wèn yùn zhī rén,wú nǎi shī yè bù。
云惟安其业,然后乐其休。yún wéi ān qí yè,rán hòu lè qí xiū。
乐郊何所有,胡不考公诗。lè jiāo hé suǒ yǒu,hú bù kǎo gōng shī。
有山在其东,有水出逶夷。yǒu shān zài qí dōng,yǒu shuǐ chū wēi yí。
有台以临望,有沼以游嬉。yǒu tái yǐ lín wàng,yǒu zhǎo yǐ yóu xī。
俯仰迷上下,朱栏映清池。fǔ yǎng mí shàng xià,zhū lán yìng qīng chí。
草木非一种,青红随四时。cǎo mù fēi yī zhǒng,qīng hóng suí sì shí。
其馀虽琐屑,处置各有宜。qí yú suī suǒ xiè,chù zhì gè yǒu yí。
乐郊何以名,吾为本其意。lè jiāo hé yǐ míng,wú wèi běn qí yì。
自古贤哲人,所存非一世。zì gǔ xián zhé rén,suǒ cún fēi yī shì。
当时偶然迹,来者因不废。dāng shí ǒu rán jì,lái zhě yīn bù fèi。
郓非公久留,公去民孰赖。yùn fēi gōng jiǔ liú,gōng qù mín shú lài。
此亭公所登,此树公所憩。cǐ tíng gōng suǒ dēng,cǐ shù gōng suǒ qì。
俾民百年思,岂取一日醉。bǐ mín bǎi nián sī,qǐ qǔ yī rì zuì。

洗儿歌

欧阳修

月晕五色如虹蜺,深山猛虎夜生儿。yuè yūn wǔ sè rú hóng ní,shēn shān měng hǔ yè shēng ér。
虎儿可爱光陆离,开眼已有百步威。hǔ ér kě ài guāng lù lí,kāi yǎn yǐ yǒu bǎi bù wēi。
诗翁虽老神骨秀,想见娇婴目与眉。shī wēng suī lǎo shén gǔ xiù,xiǎng jiàn jiāo yīng mù yǔ méi。
木星之精为紫气,照山生玉水生犀。mù xīng zhī jīng wèi zǐ qì,zhào shān shēng yù shuǐ shēng xī。
儿翁不比他儿翁,三十年名天下知。ér wēng bù bǐ tā ér wēng,sān shí nián míng tiān xià zhī。
材高位下众所惜,天与此儿聊慰之。cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī,tiān yǔ cǐ ér liáo wèi zhī。
翁家洗儿众人喜,不惜金钱散闾里。wēng jiā xǐ ér zhòng rén xǐ,bù xī jīn qián sàn lǘ lǐ。
宛陵他日见高门,车马煌煌梅氏子。wǎn líng tā rì jiàn gāo mén,chē mǎ huáng huáng méi shì zi。

鸣鸠

欧阳修

天将阴,鸣鸠逐妇鸣中林,鸠妇怒啼无好音。tiān jiāng yīn,míng jiū zhú fù míng zhōng lín,jiū fù nù tí wú hǎo yīn。
天雨止,鸠呼妇归鸣且喜,妇不亟归呼不已。tiān yǔ zhǐ,jiū hū fù guī míng qiě xǐ,fù bù jí guī hū bù yǐ。
逐之其去恨不早,呼不肯来固其理。zhú zhī qí qù hèn bù zǎo,hū bù kěn lái gù qí lǐ。
吾老病骨知阴晴,每愁天阴闻此声。wú lǎo bìng gǔ zhī yīn qíng,měi chóu tiān yīn wén cǐ shēng。
日长思睡不可得,遭尔聒聒何时停。rì zhǎng sī shuì bù kě dé,zāo ěr guā guā hé shí tíng。
众鸟笑鸣鸠,尔拙固无匹。zhòng niǎo xiào míng jiū,ěr zhuō gù wú pǐ。
不能娶巧妇,以共营家室。bù néng qǔ qiǎo fù,yǐ gòng yíng jiā shì。
寄巢生子四散飞,一身有妇长相失。jì cháo shēng zi sì sàn fēi,yī shēn yǒu fù zhǎng xiāng shī。
夫妇之恩重太山,背恩弃义须臾间。fū fù zhī ēn zhòng tài shān,bèi ēn qì yì xū yú jiān。
心非无情不得已,物有至拙诚可怜。xīn fēi wú qíng bù dé yǐ,wù yǒu zhì zhuō chéng kě lián。
君不见人心百态巧且艰,临危利害两相关。jūn bù jiàn rén xīn bǎi tài qiǎo qiě jiān,lín wēi lì hài liǎng xiāng guān。
朝为亲戚暮仇敌,自古常嗟交道难。cháo wèi qīn qī mù chóu dí,zì gǔ cháng jiē jiāo dào nán。

代鸠妇言

欧阳修

斑然锦翼花簇簇,雄雌相随乐不足。bān rán jǐn yì huā cù cù,xióng cí xiāng suí lè bù zú。
抱雏出卵翅羽成,岂料一朝还反目。bào chú chū luǎn chì yǔ chéng,qǐ liào yī cháo hái fǎn mù。
人言嫁鸡逐鸡飞,安知嫁鸠被鸠逐。rén yán jià jī zhú jī fēi,ān zhī jià jiū bèi jiū zhú。
古来有盛必有衰,富贵莫忘贫贱时。gǔ lái yǒu shèng bì yǒu shuāi,fù guì mò wàng pín jiàn shí。
女弃父母嫁曰归,中道舍君何所之。nǚ qì fù mǔ jià yuē guī,zhōng dào shě jūn hé suǒ zhī。
天生万物各有类,谁谓鸟兽为无知。tiān shēng wàn wù gè yǒu lèi,shuí wèi niǎo shòu wèi wú zhī。
虽无仁义有情爱,苟闻此言宁不悲。suī wú rén yì yǒu qíng ài,gǒu wén cǐ yán níng bù bēi。

看花呈

欧阳修

老虽可憎还可嗟,病眼眵昏愁看花。lǎo suī kě zēng hái kě jiē,bìng yǎn chī hūn chóu kàn huā。
不知花开桃与李,但见红白何交加。bù zhī huā kāi táo yǔ lǐ,dàn jiàn hóng bái hé jiāo jiā。
春深雨露新洗濯,日暖金碧相辉华。chūn shēn yǔ lù xīn xǐ zhuó,rì nuǎn jīn bì xiāng huī huá。
浮香著物收不得,含意欲吐情无涯。fú xiāng zhù wù shōu bù dé,hán yì yù tǔ qíng wú yá。
可爱疏帘静相对,最宜落日初西斜。kě ài shū lián jìng xiāng duì,zuì yí luò rì chū xī xié。
时倾锡壶共斟酌,及此蜂鸟方諠哗。shí qīng xī hú gòng zhēn zhuó,jí cǐ fēng niǎo fāng xuān huā。
凡花易见不足数,禁籞难到堪归夸。fán huā yì jiàn bù zú shù,jìn yù nán dào kān guī kuā。
老病对此不知厌,年少何用苦思家。lǎo bìng duì cǐ bù zhī yàn,nián shǎo hé yòng kǔ sī jiā。

啼鸟

欧阳修

提葫芦,提葫芦,不用沽美酒。tí hú lú,tí hú lú,bù yòng gū měi jiǔ。
宫壶日赐新拨醅,老病足以扶衰朽。gōng hú rì cì xīn bō pēi,lǎo bìng zú yǐ fú shuāi xiǔ。
百舌子,百舌子,莫道泥滑滑。bǎi shé zi,bǎi shé zi,mò dào ní huá huá。
宫花正好愁雨来,暖日方催花乱发。gōng huā zhèng hǎo chóu yǔ lái,nuǎn rì fāng cuī huā luàn fā。
苑树千重绿暗春,珍禽彩羽自成群。yuàn shù qiān zhòng lǜ àn chūn,zhēn qín cǎi yǔ zì chéng qún。
花开祗惯迎黄屋,鸟语初惊见外人。huā kāi zhī guàn yíng huáng wū,niǎo yǔ chū jīng jiàn wài rén。
千声百啭忽飞去,枝上自落红纷纷。qiān shēng bǎi zhuàn hū fēi qù,zhī shàng zì luò hóng fēn fēn。
画帘阴阴隔宫烛,禁漏杳杳深千门。huà lián yīn yīn gé gōng zhú,jìn lòu yǎo yǎo shēn qiān mén。
可怜枕上五更听,不似滁州山里闻。kě lián zhěn shàng wǔ gèng tīng,bù shì chú zhōu shān lǐ wén。

和圣俞

欧阳修

有芸黄其华,在彼众草中。yǒu yún huáng qí huá,zài bǐ zhòng cǎo zhōng。
清香濯晓露,秀色摇春风。qīng xiāng zhuó xiǎo lù,xiù sè yáo chūn fēng。
幸依华堂阴,一顾曾不蒙。xìng yī huá táng yīn,yī gù céng bù méng。
大雅彼君子,偶来从学宫。dà yǎ bǐ jūn zi,ǒu lái cóng xué gōng。
文章高一世,论议伏群公。wén zhāng gāo yī shì,lùn yì fú qún gōng。
多识由博学,新篇匪雕虫。duō shí yóu bó xué,xīn piān fěi diāo chóng。
唱酬烂众作,光辉发幽丛。chàng chóu làn zhòng zuò,guāng huī fā yōu cóng。
在物苟有用,得时宁久穷。zài wù gǒu yǒu yòng,dé shí níng jiǔ qióng。
可嗟凡草木,粪壤自青红。kě jiē fán cǎo mù,fèn rǎng zì qīng hóng。

答刘原父舍人见过后中夜酒定复追昨日所览杂记并简梅圣俞之作

欧阳修

君子忽我顾,贫家复何有。jūn zi hū wǒ gù,pín jiā fù hé yǒu。
虚堂来清风,佳果荐浊酒。xū táng lái qīng fēng,jiā guǒ jiàn zhuó jiǔ。
简编记遗逸,论议相可否。jiǎn biān jì yí yì,lùn yì xiāng kě fǒu。
欲知所书人,其骨多已朽。yù zhī suǒ shū rén,qí gǔ duō yǐ xiǔ。
前者既已然,后来宁得久。qián zhě jì yǐ rán,hòu lái níng dé jiǔ。
所以昔人云,杯行莫停手。suǒ yǐ xī rén yún,bēi xíng mò tíng shǒu。

有赠余以端溪绿石枕与蕲州竹簟皆佳物也余既喜睡而得此二者不胜其乐奉呈原父舍人圣俞直讲

欧阳修

端溪琢出缺月样,蕲州织成双水纹。duān xī zuó chū quē yuè yàng,qí zhōu zhī chéng shuāng shuǐ wén。
呼儿置枕展方簟,赤日正午天无云。hū ér zhì zhěn zhǎn fāng diàn,chì rì zhèng wǔ tiān wú yún。
黄琉璃光绿玉润,莹净冷滑无埃尘。huáng liú lí guāng lǜ yù rùn,yíng jìng lěng huá wú āi chén。
忆昨开封暂陈力,屡乞残骸避烦剧。yì zuó kāi fēng zàn chén lì,lǚ qǐ cán hái bì fán jù。
圣君哀怜大臣闵,察见衰病非虚饰。shèng jūn āi lián dà chén mǐn,chá jiàn shuāi bìng fēi xū shì。
犹蒙不使如罪去,特许迁官还旧职。yóu méng bù shǐ rú zuì qù,tè xǔ qiān guān hái jiù zhí。
选材临事不堪用,见利无惭惟苟得。xuǎn cái lín shì bù kān yòng,jiàn lì wú cán wéi gǒu dé。
一从僦舍居城南,官不坐曹门少客。yī cóng jiù shě jū chéng nán,guān bù zuò cáo mén shǎo kè。
自然唯与睡相宜,以懒遭闲何惬适。zì rán wéi yǔ shuì xiāng yí,yǐ lǎn zāo xián hé qiè shì。
从来羸薾苦疲困,况此烦歊正炎赫。cóng lái léi ěr kǔ pí kùn,kuàng cǐ fán xiāo zhèng yán hè。
少壮喘息人莫听,中年鼻鼾尤恶声。shǎo zhuàng chuǎn xī rén mò tīng,zhōng nián bí hān yóu è shēng。
痴儿掩耳谓雷作,灶妇惊窥疑釜鸣。chī ér yǎn ěr wèi léi zuò,zào fù jīng kuī yí fǔ míng。
苍蝇蠛蠓任缘扑,蠹书懒架抛纵横。cāng yíng miè měng rèn yuán pū,dù shū lǎn jià pāo zòng héng。
神昏气浊一如此,言语思虑何由清。shén hūn qì zhuó yī rú cǐ,yán yǔ sī lǜ hé yóu qīng。
尝闻李白好饮酒,欲与铛杓同生死。cháng wén lǐ bái hǎo yǐn jiǔ,yù yǔ dāng biāo tóng shēng sǐ。
我今好睡又过之,身与二物为三尔。wǒ jīn hǎo shuì yòu guò zhī,shēn yǔ èr wù wèi sān ěr。
江西得请在旦暮,收拾归装从此始。jiāng xī dé qǐng zài dàn mù,shōu shí guī zhuāng cóng cǐ shǐ。
终当卷簟携枕去,筑室买田清颍尾。zhōng dāng juǎn diàn xié zhěn qù,zhù shì mǎi tián qīng yǐng wěi。