古诗词

题关彦长孤山四照阁

郑獬

湖山天下之绝境,群山绕湖千百重。hú shān tiān xià zhī jué jìng,qún shān rào hú qiān bǎi zhòng。
碧笋四插明镜外,此阁正落明镜中。bì sǔn sì chā míng jìng wài,cǐ gé zhèng luò míng jìng zhōng。
绿波一穗扫沙尾,拥门尽是红芙蓉。lǜ bō yī suì sǎo shā wěi,yōng mén jǐn shì hóng fú róng。
清香断处接苍霭,绿萝攀树登高峰。qīng xiāng duàn chù jiē cāng ǎi,lǜ luó pān shù dēng gāo fēng。
当轩不置窗与槛,湖光山翠还相通。dāng xuān bù zhì chuāng yǔ kǎn,hú guāng shān cuì hái xiāng tōng。
侧耳似闻天上语,接手便欲翻长空。cè ěr shì wén tiān shàng yǔ,jiē shǒu biàn yù fān zhǎng kōng。
忽疑跃入画屏上,但觉毛发生清风。hū yí yuè rù huà píng shàng,dàn jué máo fā shēng qīng fēng。
光景动荡失天地,直与颢气争雌雄。guāng jǐng dòng dàng shī tiān dì,zhí yǔ hào qì zhēng cí xióng。
君何容易得此处,着意镵凿由天公。jūn hé róng yì dé cǐ chù,zhe yì chán záo yóu tiān gōng。
西湖虽然多佳境,游人到此景遂穷。xī hú suī rán duō jiā jìng,yóu rén dào cǐ jǐng suì qióng。
昔日郎官退居此,足踏藤履手携筇。xī rì láng guān tuì jū cǐ,zú tà téng lǚ shǒu xié qióng。
时陪金壶宴亲旧,船飞两楫如归鸿。shí péi jīn hú yàn qīn jiù,chuán fēi liǎng jí rú guī hóng。
溪鱼鲜白玉膏脆,林果红熟燕脂浓。xī yú xiān bái yù gāo cuì,lín guǒ hóng shú yàn zhī nóng。
挥弄清泉倚苍石,当时即是神仙翁。huī nòng qīng quán yǐ cāng shí,dāng shí jí shì shén xiān wēng。
又况诸子尽奋发,绿袍照烂时相从。yòu kuàng zhū zi jǐn fèn fā,lǜ páo zhào làn shí xiāng cóng。
我来登览但叹息,有家不得居江东。wǒ lái dēng lǎn dàn tàn xī,yǒu jiā bù dé jū jiāng dōng。
至今此景常入梦,尚有清气留心胸。zhì jīn cǐ jǐng cháng rù mèng,shàng yǒu qīng qì liú xīn xiōng。
屡蒙书尾追拙唱,强临纸札诚难工。lǚ méng shū wěi zhuī zhuō chàng,qiáng lín zhǐ zhá chéng nán gōng。
湖山有灵必见笑,便与弃掷无留踪。hú shān yǒu líng bì jiàn xiào,biàn yǔ qì zhì wú liú zōng。
直须收拾买邻舍,兄乎异日能相容。zhí xū shōu shí mǎi lín shě,xiōng hū yì rì néng xiāng róng。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

张寺丞

郑獬

数日看花生怕迟,杭州更有乱花围。shù rì kàn huā shēng pà chí,háng zhōu gèng yǒu luàn huā wéi。
为贪携酒寻春去,不及修书趁雁归。wèi tān xié jiǔ xún chūn qù,bù jí xiū shū chèn yàn guī。
且击壮怀期篆鼎,莫缘华发便沾衣。qiě jī zhuàng huái qī zhuàn dǐng,mò yuán huá fā biàn zhān yī。
谁知寂寞寒山外,万里苍鹰正苦饥。shuí zhī jì mò hán shān wài,wàn lǐ cāng yīng zhèng kǔ jī。

奉诏赴琼林苑燕饯太尉潞国文公出镇西都

郑獬

都门秋色满旌旗,祖帐容陪醉御卮。dōu mén qiū sè mǎn jīng qí,zǔ zhàng róng péi zuì yù zhī。
功业迥高嘉祐末,精神如破贝州时。gōng yè jiǒng gāo jiā yòu mò,jīng shén rú pò bèi zhōu shí。
匣中宝剑腾霜锷,海上仙桃压露枝。xiá zhōng bǎo jiàn téng shuāng è,hǎi shàng xiān táo yā lù zhī。
昨日更闻褒诏下,别看名姓入烝彝。zuó rì gèng wén bāo zhào xià,bié kàn míng xìng rù zhēng yí。

送程公辟给事出守会稽兼集贤殿修撰

郑獬

越州太守何潇洒,应为能吟住集仙。yuè zhōu tài shǒu hé xiāo sǎ,yīng wèi néng yín zhù jí xiān。
雪急紫蒙催玉勒,日长青琐听薰弦。xuě jí zǐ méng cuī yù lēi,rì zhǎng qīng suǒ tīng xūn xián。
一时冠盖倾离席,半醉珠玑落彩笺。yī shí guān gài qīng lí xí,bàn zuì zhū jī luò cǎi jiān。
自恨君恩浑未报,五湖终负钓鱼船。zì hèn jūn ēn hún wèi bào,wǔ hú zhōng fù diào yú chuán。

寄程公辟

郑獬

念昔都门手一携,春禽几向苎萝啼。niàn xī dōu mén shǒu yī xié,chūn qín jǐ xiàng zhù luó tí。
梦回金殿风光别,吟到银河月影低。mèng huí jīn diàn fēng guāng bié,yín dào yín hé yuè yǐng dī。
舞急锦腰迎十八,酒酣金盏照东西。wǔ jí jǐn yāo yíng shí bā,jiǔ hān jīn zhǎn zhào dōng xī。
何时得遂扁舟去,雪棹同君泛剡溪。hé shí dé suì biǎn zhōu qù,xuě zhào tóng jūn fàn shàn xī。

送公辟给事自青州致政归吴中

郑獬

青琐仙人解玉符,秋风一夜满江湖。qīng suǒ xiān rén jiě yù fú,qiū fēng yī yè mǎn jiāng hú。
曾歌郢水非凡曲,未扫旄头负壮图。céng gē yǐng shuǐ fēi fán qū,wèi sǎo máo tóu fù zhuàng tú。
终日望君天欲尽,平生知我世应无。zhōng rì wàng jūn tiān yù jǐn,píng shēng zhī wǒ shì yīng wú。
扁舟应约元宫保,潇洒莲泾二丈夫。biǎn zhōu yīng yuē yuán gōng bǎo,xiāo sǎ lián jīng èr zhàng fū。

郧阳道中

郑獬

白马春风绿草长,行人踏破碧溪光。bái mǎ chūn fēng lǜ cǎo zhǎng,xíng rén tà pò bì xī guāng。
隔山啼鸟自相应,临水幽花应更香。gé shān tí niǎo zì xiāng yīng,lín shuǐ yōu huā yīng gèng xiāng。
垄上惊飞青尾雉,桑间闲立茜裙娘。lǒng shàng jīng fēi qīng wěi zhì,sāng jiān xián lì qiàn qún niáng。
白头关吏还相问,不信相如是故乡。bái tóu guān lì hái xiāng wèn,bù xìn xiāng rú shì gù xiāng。

送石中允

郑獬

凤凰山下网罗疏,翠翮摇空去有馀。fèng huáng shān xià wǎng luó shū,cuì hé yáo kōng qù yǒu yú。
陶令已抛彭泽印,谢敷今作会稽居。táo lìng yǐ pāo péng zé yìn,xiè fū jīn zuò huì jī jū。
碧峰四向晚吟处,啼鸟数声春醉初。bì fēng sì xiàng wǎn yín chù,tí niǎo shù shēng chūn zuì chū。
更放鱼舠鉴湖上,芙蓉香里卧看书。gèng fàng yú dāo jiàn hú shàng,fú róng xiāng lǐ wò kàn shū。

吴比部

郑獬

蘧公四十已知非,长揖公卿卧翠微。qú gōng sì shí yǐ zhī fēi,zhǎng yī gōng qīng wò cuì wēi。
结绶才还双阙下,上书便乞故乡归。jié shòu cái hái shuāng quē xià,shàng shū biàn qǐ gù xiāng guī。
伏辕赤骥相随老,出网冥鸿自在飞。fú yuán chì jì xiāng suí lǎo,chū wǎng míng hóng zì zài fēi。
应向黄梅访逋客,白云飘洒紫荷衣。yīng xiàng huáng méi fǎng bū kè,bái yún piāo sǎ zǐ hé yī。

送宋屯田之湖南转运判官

郑獬

绿绶郎官笑白头,更携龙节领诸侯。lǜ shòu láng guān xiào bái tóu,gèng xié lóng jié lǐng zhū hóu。
抟风初击三千水,投刃方排十二牛。tuán fēng chū jī sān qiān shuǐ,tóu rèn fāng pái shí èr niú。
行色未抛京洛地,先声已压洞庭秋。xíng sè wèi pāo jīng luò dì,xiān shēng yǐ yā dòng tíng qiū。
汉家刺部官虽小,一鉴寒冰照八州。hàn jiā cì bù guān suī xiǎo,yī jiàn hán bīng zhào bā zhōu。

送陈睦赴河中幕

郑獬

紫皇初放第三榜,中有英豪绝世无。zǐ huáng chū fàng dì sān bǎng,zhōng yǒu yīng háo jué shì wú。
天厩本生骐骥子,云霄又得凤凰雏。tiān jiù běn shēng qí jì zi,yún xiāo yòu dé fèng huáng chú。
不须虎斗终全赵,自是龙骧首破吴。bù xū hǔ dòu zhōng quán zhào,zì shì lóng xiāng shǒu pò wú。
虽作莲花帐前客,丹台到了姓名殊。suī zuò lián huā zhàng qián kè,dān tái dào le xìng míng shū。

南归呈王乐道

郑獬

渐少尘沙眼渐开,骎骎归骑不须催。jiàn shǎo chén shā yǎn jiàn kāi,qīn qīn guī qí bù xū cuī。
春风自过燕山好,寒色还从易水回。chūn fēng zì guò yàn shān hǎo,hán sè hái cóng yì shuǐ huí。
归雁却飞天北去,白云应傍日边来。guī yàn què fēi tiān běi qù,bái yún yīng bàng rì biān lái。
行行上苑花如缀,共献君王万寿杯。xíng xíng shàng yuàn huā rú zhuì,gòng xiàn jūn wáng wàn shòu bēi。

闻南阳吕谏议

郑獬

子文三仕去何频,一卧南阳竟没身。zi wén sān shì qù hé pín,yī wò nán yáng jìng méi shēn。
明主自应容直道,皇天何事杀忠臣。míng zhǔ zì yīng róng zhí dào,huáng tiān hé shì shā zhōng chén。
拄天力屈空留草,贯日心存不化尘。zhǔ tiān lì qū kōng liú cǎo,guàn rì xīn cún bù huà chén。
黄壤不知人世事,为君恸哭楚江滨。huáng rǎng bù zhī rén shì shì,wèi jūn tòng kū chǔ jiāng bīn。

哀苏明允

郑獬

丰城宝剑忽飞去,玉匣灵踪自此无。fēng chéng bǎo jiàn hū fēi qù,yù xiá líng zōng zì cǐ wú。
天外已空丹凤穴,世间还得二龙驹。tiān wài yǐ kōng dān fèng xué,shì jiān hái dé èr lóng jū。
百年飘忽古无奈,万事凋零今已殊。bǎi nián piāo hū gǔ wú nài,wàn shì diāo líng jīn yǐ shū。
惆怅西州文学老,一丘空掩蜀山隅。chóu chàng xī zhōu wén xué lǎo,yī qiū kōng yǎn shǔ shān yú。

伤贾老

郑獬

世事一毫不挂眼,放怀只用酒为年。shì shì yī háo bù guà yǎn,fàng huái zhǐ yòng jiǔ wèi nián。
已从车后携一榼,更向杖头留百钱。yǐ cóng chē hòu xié yī kē,gèng xiàng zhàng tóu liú bǎi qián。
顾我曾传丹鼎诀,疑君便是紫芝仙。gù wǒ céng chuán dān dǐng jué,yí jūn biàn shì zǐ zhī xiān。
忽如蝉蜕不复见,雨坏茅斋八九椽。hū rú chán tuì bù fù jiàn,yǔ huài máo zhāi bā jiǔ chuán。

樊秀才下第

郑獬

平时爱子多集句,此日金刀得剪裁。píng shí ài zi duō jí jù,cǐ rì jīn dāo dé jiǎn cái。
自谓罗中先得隽,岂知天外已遗才。zì wèi luó zhōng xiān dé juàn,qǐ zhī tiān wài yǐ yí cái。
炉开遂失黄金矿,石划犹藏白玉杯。lú kāi suì shī huáng jīn kuàng,shí huà yóu cáng bái yù bēi。
独倚西风倍惆怅,却忧车马到门来。dú yǐ xī fēng bèi chóu chàng,què yōu chē mǎ dào mén lái。