古诗词

酬余补之见寄

郑獬

吾友补之会稽家,高眉大眼称才华。wú yǒu bǔ zhī huì jī jiā,gāo méi dà yǎn chēng cái huá。
入京共收太学第,姓名头角相撑磨。rù jīng gòng shōu tài xué dì,xìng míng tóu jiǎo xiāng chēng mó。
高楼管弦相与杂,黄金酒面溶成波。gāo lóu guǎn xián xiāng yǔ zá,huáng jīn jiǔ miàn róng chéng bō。
樽前轩昂如孤鹰,四顾不见雀与蛙。zūn qián xuān áng rú gū yīng,sì gù bù jiàn què yǔ wā。
试招纸笔恣挥扫,纵横喷薄不可遮。shì zhāo zhǐ bǐ zì huī sǎo,zòng héng pēn báo bù kě zhē。
我疑君心如春风,呵吐草树皆成花。wǒ yí jūn xīn rú chūn fēng,hē tǔ cǎo shù jiē chéng huā。
忽然惊爆险绝句,旱天霹雳雷霆车。hū rán jīng bào xiǎn jué jù,hàn tiān pī lì léi tíng chē。
我辈观之瞪两眼,汗流满面空长嗟。wǒ bèi guān zhī dèng liǎng yǎn,hàn liú mǎn miàn kōng zhǎng jiē。
明年南北别君去,落照满帆秋风斜。míng nián nán běi bié jūn qù,luò zhào mǎn fān qiū fēng xié。
天涯朋欢少披豁,还如穴鰋跳泥沙。tiān yá péng huān shǎo pī huō,hái rú xué yǎn tiào ní shā。
两耳喧聒久厌苦,思君便欲飞仙槎。liǎng ěr xuān guā jiǔ yàn kǔ,sī jūn biàn yù fēi xiān chá。
前时得君山阳书,副之长句封天葩。qián shí dé jūn shān yáng shū,fù zhī zhǎng jù fēng tiān pā。
笔墨劲健愈精绝,铁绳钮缚虬爪牙。bǐ mò jìn jiàn yù jīng jué,tiě shéng niǔ fù qiú zhǎo yá。
有时风雨恐飞去,尝自密锁金鸦叉。yǒu shí fēng yǔ kǒng fēi qù,cháng zì mì suǒ jīn yā chā。
嗟我文字苦悭短,才力不敌两角蜗。jiē wǒ wén zì kǔ qiān duǎn,cái lì bù dí liǎng jiǎo wō。
下笔欲答辄自止,如君一句已可夸。xià bǐ yù dá zhé zì zhǐ,rú jūn yī jù yǐ kě kuā。
持此聊且谢勤叩,念君不见愁无涯。chí cǐ liáo qiě xiè qín kòu,niàn jūn bù jiàn chóu wú yá。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

酴醾

郑獬

清香无物敌,粉叶自成围。qīng xiāng wú wù dí,fěn yè zì chéng wéi。
白玉珑璁髻,珍珠缨络衣。bái yù lóng cōng jì,zhēn zhū yīng luò yī。

题僧文莹所居壁

郑獬

西湖频送客,绿波舟楫轻。xī hú pín sòng kè,lǜ bō zhōu jí qīng。
春入萝径静,浪花翻远晴。chūn rù luó jìng jìng,làng huā fān yuǎn qíng。

祈雨

郑獬

平地三尺雨,农家三尺金。píng dì sān chǐ yǔ,nóng jiā sān chǐ jīn。
我愿此雨力,生穗长如林。wǒ yuàn cǐ yǔ lì,shēng suì zhǎng rú lín。

松滋褚都督义门

郑獬

贞观得奇士,子孙宅荆土。zhēn guān dé qí shì,zi sūn zhái jīng tǔ。
一家五百口,六世同所处。yī jiā wǔ bǎi kǒu,liù shì tóng suǒ chù。

咏史

郑獬

汉地龙蛇始遘迍,曹公崛起定经纶。hàn dì lóng shé shǐ gòu zhūn,cáo gōng jué qǐ dìng jīng lún。
阴谋用尽得天下,谁道彼雏解笑人。yīn móu yòng jǐn dé tiān xià,shuí dào bǐ chú jiě xiào rén。

咏史

郑獬

魏生被责灌将军,股慄如何不自陈。wèi shēng bèi zé guàn jiāng jūn,gǔ lì rú hé bù zì chén。
若使当时有英气,肯为丞相扫门人。ruò shǐ dāng shí yǒu yīng qì,kěn wèi chéng xiāng sǎo mén rén。

咏史

郑獬

汉家行赏尽论功,祸福于人岂易穷。hàn jiā xíng shǎng jǐn lùn gōng,huò fú yú rén qǐ yì qióng。
解把旧恩酬项伯,独将大义斩丁公。jiě bǎ jiù ēn chóu xiàng bó,dú jiāng dà yì zhǎn dīng gōng。

读蜀志

郑獬

曹公屈指当时辈,天下英雄数使君。cáo gōng qū zhǐ dāng shí bèi,tiān xià yīng xióng shù shǐ jūn。
髀肉消来还感泣,争教汉鼎不三分。bì ròu xiāo lái hái gǎn qì,zhēng jiào hàn dǐng bù sān fēn。

下第游金明池

郑獬

骑杀青都白玉麟,归来狂醉后池春。qí shā qīng dōu bái yù lín,guī lái kuáng zuì hòu chí chūn。
人间得丧寻常事,不避郎君走马尘。rén jiān dé sàng xún cháng shì,bù bì láng jūn zǒu mǎ chén。

久泊馀杭关外水涸不能行晚雨甚快解舟有日矣

郑獬

初看红芰小开头,今见青房结子稠。chū kàn hóng jì xiǎo kāi tóu,jīn jiàn qīng fáng jié zi chóu。
深谢晚云怜滞客,故飞凉雨送归舟。shēn xiè wǎn yún lián zhì kè,gù fēi liáng yǔ sòng guī zhōu。

画屏

郑獬

翠筱疏明临晚水,紫葵点缀落晴沙。cuì xiǎo shū míng lín wǎn shuǐ,zǐ kuí diǎn zhuì luò qíng shā。
山鸡对卧绿蒲叶,野鸭争衔黄荇花。shān jī duì wò lǜ pú yè,yě yā zhēng xián huáng xìng huā。

夷陵张仲孚

郑獬

使君终日倚朱栏,绿树高楼掩映间。shǐ jūn zhōng rì yǐ zhū lán,lǜ shù gāo lóu yǎn yìng jiān。
自有碧江无限好,荆州佳境不须山。zì yǒu bì jiāng wú xiàn hǎo,jīng zhōu jiā jìng bù xū shān。

夷陵张仲孚

郑獬

雨后飞云冉冉回,碧天都似镜初开。yǔ hòu fēi yún rǎn rǎn huí,bì tiān dōu shì jìng chū kāi。
只应峡口多山处,不见秋光万里来。zhǐ yīng xiá kǒu duō shān chù,bù jiàn qiū guāng wàn lǐ lái。

客意

郑獬

已换春衫别后衣,此心长共白云飞。yǐ huàn chūn shān bié hòu yī,cǐ xīn zhǎng gòng bái yún fēi。
高堂寿酒年年事,趁取榴花及早归。gāo táng shòu jiǔ nián nián shì,chèn qǔ liú huā jí zǎo guī。

读司马君实撰吕献可墓志

郑獬

一读斯文泪泻襟,摩天直气万千寻。yī dú sī wén lèi xiè jīn,mó tiān zhí qì wàn qiān xún。
知君不独悲忠义,又有兼忧天下心。zhī jūn bù dú bēi zhōng yì,yòu yǒu jiān yōu tiān xià xīn。