古诗词

酬余补之见寄

郑獬

吾友补之会稽家,高眉大眼称才华。wú yǒu bǔ zhī huì jī jiā,gāo méi dà yǎn chēng cái huá。
入京共收太学第,姓名头角相撑磨。rù jīng gòng shōu tài xué dì,xìng míng tóu jiǎo xiāng chēng mó。
高楼管弦相与杂,黄金酒面溶成波。gāo lóu guǎn xián xiāng yǔ zá,huáng jīn jiǔ miàn róng chéng bō。
樽前轩昂如孤鹰,四顾不见雀与蛙。zūn qián xuān áng rú gū yīng,sì gù bù jiàn què yǔ wā。
试招纸笔恣挥扫,纵横喷薄不可遮。shì zhāo zhǐ bǐ zì huī sǎo,zòng héng pēn báo bù kě zhē。
我疑君心如春风,呵吐草树皆成花。wǒ yí jūn xīn rú chūn fēng,hē tǔ cǎo shù jiē chéng huā。
忽然惊爆险绝句,旱天霹雳雷霆车。hū rán jīng bào xiǎn jué jù,hàn tiān pī lì léi tíng chē。
我辈观之瞪两眼,汗流满面空长嗟。wǒ bèi guān zhī dèng liǎng yǎn,hàn liú mǎn miàn kōng zhǎng jiē。
明年南北别君去,落照满帆秋风斜。míng nián nán běi bié jūn qù,luò zhào mǎn fān qiū fēng xié。
天涯朋欢少披豁,还如穴鰋跳泥沙。tiān yá péng huān shǎo pī huō,hái rú xué yǎn tiào ní shā。
两耳喧聒久厌苦,思君便欲飞仙槎。liǎng ěr xuān guā jiǔ yàn kǔ,sī jūn biàn yù fēi xiān chá。
前时得君山阳书,副之长句封天葩。qián shí dé jūn shān yáng shū,fù zhī zhǎng jù fēng tiān pā。
笔墨劲健愈精绝,铁绳钮缚虬爪牙。bǐ mò jìn jiàn yù jīng jué,tiě shéng niǔ fù qiú zhǎo yá。
有时风雨恐飞去,尝自密锁金鸦叉。yǒu shí fēng yǔ kǒng fēi qù,cháng zì mì suǒ jīn yā chā。
嗟我文字苦悭短,才力不敌两角蜗。jiē wǒ wén zì kǔ qiān duǎn,cái lì bù dí liǎng jiǎo wō。
下笔欲答辄自止,如君一句已可夸。xià bǐ yù dá zhé zì zhǐ,rú jūn yī jù yǐ kě kuā。
持此聊且谢勤叩,念君不见愁无涯。chí cǐ liáo qiě xiè qín kòu,niàn jūn bù jiàn chóu wú yá。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

秦淮

郑獬

四海龙蛇日沸腾,秦皇万世欲相承。sì hǎi lóng shé rì fèi téng,qín huáng wàn shì yù xiāng chéng。
汉家王气芒山起,却事东巡凿秣陵。hàn jiā wáng qì máng shān qǐ,què shì dōng xún záo mò líng。

淮上

郑獬

桐柏山中草木灵,淮源潏潏绕山鸣。tóng bǎi shān zhōng cǎo mù líng,huái yuán yù yù rào shān míng。
谁人凿出浑河水,污却长波万丈清。shuí rén záo chū hún hé shuǐ,wū què zhǎng bō wàn zhàng qīng。

淮上

郑獬

车盖飞云不放船,长疑水府贮神仙。chē gài fēi yún bù fàng chuán,zhǎng yí shuǐ fǔ zhù shén xiān。
淮灵须信疏慵甚,欲住荆州不计年。huái líng xū xìn shū yōng shén,yù zhù jīng zhōu bù jì nián。

自天竺遇雨却回灵隐

郑獬

月桂峰前快雨飞,林间避雨亦沾衣。yuè guì fēng qián kuài yǔ fēi,lín jiān bì yǔ yì zhān yī。
才晴便出西山路,却共断云相趁归。cái qíng biàn chū xī shān lù,què gòng duàn yún xiāng chèn guī。

舟行次南都遇雨

郑獬

雨声飘断忽南去,云势旋生从北流。yǔ shēng piāo duàn hū nán qù,yún shì xuán shēng cóng běi liú。
料得凉风消息近,萧萧只在柳梢头。liào dé liáng fēng xiāo xī jìn,xiāo xiāo zhǐ zài liǔ shāo tóu。

舟行次南都遇雨

郑獬

老火烧空未拟收,忽惊快雨破新秋。lǎo huǒ shāo kōng wèi nǐ shōu,hū jīng kuài yǔ pò xīn qiū。
晚云浓淡落日下,已似楚江南岸头。wǎn yún nóng dàn luò rì xià,yǐ shì chǔ jiāng nán àn tóu。

自灵隐回谒孤山勤上人

郑獬

猎猎长松十里风,归时路与北山通。liè liè zhǎng sōng shí lǐ fēng,guī shí lù yǔ běi shān tōng。
陶潜今日无馀事,更过虎溪寻远公。táo qián jīn rì wú yú shì,gèng guò hǔ xī xún yuǎn gōng。

赠冲雅师

郑獬

姑孰上人溪上居,碧松摇雨晚凉初。gū shú shàng rén xī shàng jū,bì sōng yáo yǔ wǎn liáng chū。
谁将六角竹枝扇,来问羲之觅草书。shuí jiāng liù jiǎo zhú zhī shàn,lái wèn xī zhī mì cǎo shū。

赤壁

郑獬

帐前斫案决大议,赤壁火船烧战旗。zhàng qián zhuó àn jué dà yì,chì bì huǒ chuán shāo zhàn qí。
若使曹公忠汉室,周郎争敢破王师。ruò shǐ cáo gōng zhōng hàn shì,zhōu láng zhēng gǎn pò wáng shī。

早起

郑獬

头疼宿酒未能解,独怕晓寒帘卷迟。tóu téng sù jiǔ wèi néng jiě,dú pà xiǎo hán lián juǎn chí。
懊恨桃花爱飘荡,夜来压折海棠枝。ào hèn táo huā ài piāo dàng,yè lái yā zhé hǎi táng zhī。

送禅雅归姑苏

郑獬

秋风江上白云飞,江气飘萧欲洒衣。qiū fēng jiāng shàng bái yún fēi,jiāng qì piāo xiāo yù sǎ yī。
正是荷花满吴国,诗人灵彻故山归。zhèng shì hé huā mǎn wú guó,shī rén líng chè gù shān guī。

嘲范蠡

郑獬

千重越甲夜成围,宴罢君王醉不知。qiān zhòng yuè jiǎ yè chéng wéi,yàn bà jūn wáng zuì bù zhī。
若论破吴功第一,黄金只合铸西施。ruò lùn pò wú gōng dì yī,huáng jīn zhǐ hé zhù xī shī。

湖上晚归

郑獬

江梅向腊雪初飞,莫向花前酒数稀。jiāng méi xiàng là xuě chū fēi,mò xiàng huā qián jiǔ shù xī。
为报玉堂批诏客,夜来乘月北山归。wèi bào yù táng pī zhào kè,yè lái chéng yuè běi shān guī。

柳湖晚归

郑獬

碧天写入柳湖底,天上醉游春日斜。bì tiān xiě rù liǔ hú dǐ,tiān shàng zuì yóu chūn rì xié。
便留画舫入城去,不忍马蹄踏落花。biàn liú huà fǎng rù chéng qù,bù rěn mǎ tí tà luò huā。

舟中睡起

郑獬

铜盘绿水浸红蕖,风卷纱幮睡足初。tóng pán lǜ shuǐ jìn hóng qú,fēng juǎn shā chú shuì zú chū。
金殿故人如借问,为言病酒懒修书。jīn diàn gù rén rú jiè wèn,wèi yán bìng jiǔ lǎn xiū shū。