古诗词

四川茶马牛宝章

魏了翁

子云一去千馀载,惟有成都墨池在。zi yún yī qù qiān yú zài,wéi yǒu chéng dōu mò chí zài。
草玄此地是邪非,玄文今在人谁知。cǎo xuán cǐ dì shì xié fēi,xuán wén jīn zài rén shuí zhī。
虽逃刘歆酱瓿阸,鼠壤蛛窠蠹鱼宅。suī táo liú xīn jiàng bù è,shǔ rǎng zhū kē dù yú zhái。
岂无学者工探求,不讥僣圣几赘疣。qǐ wú xué zhě gōng tàn qiú,bù jī tiě shèng jǐ zhuì yóu。
自从马邵造玄域,晁氏谱之张氏翼。zì cóng mǎ shào zào xuán yù,cháo shì pǔ zhī zhāng shì yì。
亦云察矣人犹疑,试为诸老申其辞。yì yún chá yǐ rén yóu yí,shì wèi zhū lǎo shēn qí cí。
易书广大包天地,辞变象占都一致。yì shū guǎng dà bāo tiān dì,cí biàn xiàng zhàn dōu yī zhì。
世儒造入各不同,有一于此均为功。shì rú zào rù gè bù tóng,yǒu yī yú cǐ jūn wèi gōng。
况于易玄互相发,不同之同真善学。kuàng yú yì xuán hù xiāng fā,bù tóng zhī tóng zhēn shàn xué。
历家中首先黄钟,虽以坤复为初终。lì jiā zhōng shǒu xiān huáng zhōng,suī yǐ kūn fù wèi chū zhōng。
纪日天正始牛宿,又以日星分左右。jì rì tiān zhèng shǐ niú sù,yòu yǐ rì xīng fēn zuǒ yòu。
起从冬至易玄均,玄意欲取臣承君。qǐ cóng dōng zhì yì xuán jūn,xuán yì yù qǔ chén chéng jūn。
易书八八而用七,玄文九九而存一。yì shū bā bā ér yòng qī,xuán wén jiǔ jiǔ ér cún yī。
易分六位中二五,臣志上通君下取。yì fēn liù wèi zhōng èr wǔ,chén zhì shàng tōng jūn xià qǔ。
玄以一五而为中,君道君尊臣代终。xuán yǐ yī wǔ ér wèi zhōng,jūn dào jūn zūn chén dài zhōng。
玄文主日易主岁,易书为经玄为纬。xuán wén zhǔ rì yì zhǔ suì,yì shū wèi jīng xuán wèi wěi。
谓玄于易地承天,就中邵子尤知玄。wèi xuán yú yì dì chéng tiān,jiù zhōng shào zi yóu zhī xuán。
或云玄准卦气图,是图疑亦非圣书。huò yún xuán zhǔn guà qì tú,shì tú yí yì fēi shèng shū。
岂知中复与咸遇,乃是阴阳自然数。qǐ zhī zhōng fù yǔ xián yù,nǎi shì yīn yáng zì rán shù。
或云玄仿太初历,黄钟之分八十一。huò yún xuán fǎng tài chū lì,huáng zhōng zhī fēn bā shí yī。
岂知虚三与虚九,其数虽同其法否。qǐ zhī xū sān yǔ xū jiǔ,qí shù suī tóng qí fǎ fǒu。
或云玄象宗浑天,浑天方象包于圆。huò yún xuán xiàng zōng hún tiān,hún tiān fāng xiàng bāo yú yuán。
岂知兼用盖天说,盖以舆地承纯乾。qǐ zhī jiān yòng gài tiān shuō,gài yǐ yú dì chéng chún qián。
易虽无玄不为阙,易更得玄滋有发。yì suī wú xuán bù wèi quē,yì gèng dé xuán zī yǒu fā。
且如河图与洛书,发挥道数无遗馀。qiě rú hé tú yǔ luò shū,fā huī dào shù wú yí yú。
后来支干及声律,运气参同至太一。hòu lái zhī gàn jí shēng lǜ,yùn qì cān tóng zhì tài yī。
与易并行人不讥,千岐万辙同一归。yǔ yì bìng xíng rén bù jī,qiān qí wàn zhé tóng yī guī。
况玄于易同而异,何独于玄苦讥议。kuàng xuán yú yì tóng ér yì,hé dú yú xuán kǔ jī yì。
子云之师曰林闾,鹤山之下谁其徒。zi yún zhī shī yuē lín lǘ,hè shān zhī xià shuí qí tú。
自翻机杼作生活,律历图书无不合。zì fān jī zhù zuò shēng huó,lǜ lì tú shū wú bù hé。
若非马邵晁张伦,后世几无扬子云。ruò fēi mǎ shào cháo zhāng lún,hòu shì jǐ wú yáng zi yún。
后世子云今继作,而此玄文终寂寞。hòu shì zi yún jīn jì zuò,ér cǐ xuán wén zhōng jì mò。
空馀绘象与棠阴,聊与文士供嘲吟。kōng yú huì xiàng yǔ táng yīn,liáo yǔ wén shì gōng cháo yín。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

李德迈挽诗

魏了翁

鸣嘤出谷邈难亲,断雁辞行不可群。míng yīng chū gǔ miǎo nán qīn,duàn yàn cí xíng bù kě qún。
论事期期钳在口,逢人额额齿穿龈。lùn shì qī qī qián zài kǒu,féng rén é é chǐ chuān kěn。
乾坤许阔犹有碍,风雨满前如不闻。qián kūn xǔ kuò yóu yǒu ài,fēng yǔ mǎn qián rú bù wén。
肠断天津邵夫子,东篱掩泪立孤云。cháng duàn tiān jīn shào fū zi,dōng lí yǎn lèi lì gū yún。

杨处士挽诗

魏了翁

丁年已分与时违,便把书棚嘱付儿。dīng nián yǐ fēn yǔ shí wéi,biàn bǎ shū péng zhǔ fù ér。
峨岭秋寒千古意,符溪春暖一筒诗。é lǐng qiū hán qiān gǔ yì,fú xī chūn nuǎn yī tǒng shī。
彩云来往吾何与,草露消磨我自知。cǎi yún lái wǎng wú hé yǔ,cǎo lù xiāo mó wǒ zì zhī。
含笑黄泉应不恨,桂华犹有未开枝。hán xiào huáng quán yīng bù hèn,guì huá yóu yǒu wèi kāi zhī。

黎州安抚赵

魏了翁

不为软语混光尘,独把刚肠敌世纷。bù wèi ruǎn yǔ hùn guāng chén,dú bǎ gāng cháng dí shì fēn。
读史功夫头没膝,疾时风论齿穿龈。dú shǐ gōng fū tóu méi xī,jí shí fēng lùn chǐ chuān kěn。
慈乌反哺终违志,断雁辞行不作群。cí wū fǎn bǔ zhōng wéi zhì,duàn yàn cí xíng bù zuò qún。
犹有宁馨传素业,为求佳传贲丘坟。yóu yǒu níng xīn chuán sù yè,wèi qiú jiā chuán bēn qiū fén。

蔡推官

魏了翁

人生宇宙皆同气,况此根心贯一机。rén shēng yǔ zhòu jiē tóng qì,kuàng cǐ gēn xīn guàn yī jī。
安用有生衔父恤,只愁无德报春辉。ān yòng yǒu shēng xián fù xù,zhǐ chóu wú dé bào chūn huī。
桂芳春老伤何及,树静风号愿竟违。guì fāng chūn lǎo shāng hé jí,shù jìng fēng hào yuàn jìng wéi。
更恨母慈临诀日,嗟嗟季役未成归。gèng hèn mǔ cí lín jué rì,jiē jiē jì yì wèi chéng guī。

天台张氏兄弟挽诗

魏了翁

静将物理验良知,父母恩深报称微。jìng jiāng wù lǐ yàn liáng zhī,fù mǔ ēn shēn bào chēng wēi。
群动芸芸看夜息,万生点点发春辉。qún dòng yún yún kàn yè xī,wàn shēng diǎn diǎn fā chūn huī。
错居宇宙犹同气,况此根心贯一机。cuò jū yǔ zhòu yóu tóng qì,kuàng cǐ gēn xīn guàn yī jī。
理道亶然人莫究,是家兄弟庶全归。lǐ dào dǎn rán rén mò jiū,shì jiā xiōng dì shù quán guī。

度周卿

魏了翁

八十三年雪桧身,直将簪珥当冠巾。bā shí sān nián xuě guì shēn,zhí jiāng zān ěr dāng guān jīn。
生儿须拟范孟博,论士亦知程伯醇。shēng ér xū nǐ fàn mèng bó,lùn shì yì zhī chéng bó chún。
在约能令家有塾,居闲肯使食无宾。zài yuē néng lìng jiā yǒu shú,jū xián kěn shǐ shí wú bīn。
世间为母皆如此,扶值三纲不乏人。shì jiān wèi mǔ jiē rú cǐ,fú zhí sān gāng bù fá rén。

朱邵州

魏了翁

杏园犹记赏花同,忍看前旌照眼红。xìng yuán yóu jì shǎng huā tóng,rěn kàn qián jīng zhào yǎn hóng。
民命一丝悬晷刻,仁心触处作春风。mín mìng yī sī xuán guǐ kè,rén xīn chù chù zuò chūn fēng。
棣华韡韡天伦厚,湑叶裳裳世泽隆。dì huá wěi wěi tiān lún hòu,xū yè shang shang shì zé lóng。
万事纷纷缘手尽,只将孝友诏无穷。wàn shì fēn fēn yuán shǒu jǐn,zhǐ jiāng xiào yǒu zhào wú qióng。

樊迪功

魏了翁

白鹤招人反旧庐,旧人落落晓星疏。bái hè zhāo rén fǎn jiù lú,jiù rén luò luò xiǎo xīng shū。
正伤邢璧埋黄壤,又叹燕椿非老株。zhèng shāng xíng bì mái huáng rǎng,yòu tàn yàn chūn fēi lǎo zhū。
不见登山灵运屐,空悬下泽少游车。bù jiàn dēng shān líng yùn jī,kōng xuán xià zé shǎo yóu chē。
死于平世君奚憾,鸿雁嗷嗷未奠居。sǐ yú píng shì jūn xī hàn,hóng yàn áo áo wèi diàn jū。

赵德安

魏了翁

甲申露布告诛曦,丙戌巴台已磔禧。jiǎ shēn lù bù gào zhū xī,bǐng xū bā tái yǐ zhé xǐ。
或谓禄媭非汉患,谁知田李遗唐危。huò wèi lù xū fēi hàn huàn,shuí zhī tián lǐ yí táng wēi。
安州得祸闻人说,荆莫上功惟我知。ān zhōu dé huò wén rén shuō,jīng mò shàng gōng wéi wǒ zhī。
三十三年旧寮友,朔风吹泪读残碑。sān shí sān nián jiù liáo yǒu,shuò fēng chuī lèi dú cán bēi。

高开国

魏了翁

并游英俊半归泉,何事夫君又弱焉。bìng yóu yīng jùn bàn guī quán,hé shì fū jūn yòu ruò yān。
廉退风标留万口,勤劳心事入尘编。lián tuì fēng biāo liú wàn kǒu,qín láo xīn shì rù chén biān。
团团故步八千石,落落浮名四十年。tuán tuán gù bù bā qiān shí,luò luò fú míng sì shí nián。
除却江东肤使在,一时旧话向谁传。chú què jiāng dōng fū shǐ zài,yī shí jiù huà xiàng shuí chuán。

燕新利路李运使致语口号

魏了翁

怪底梅花破臈前,只因春色到湖边。guài dǐ méi huā pò là qián,zhǐ yīn chūn sè dào hú biān。
虹飞云锦看华辔,脍缕莼丝秩玳筵。hóng fēi yún jǐn kàn huá pèi,kuài lǚ chún sī zhì dài yán。
今日房园供解后,明朝汉省接馨妍。jīn rì fáng yuán gōng jiě hòu,míng cháo hàn shěng jiē xīn yán。
一觞遮莫霜天晓,梅角声中更少延。yī shāng zhē mò shuāng tiān xiǎo,méi jiǎo shēng zhōng gèng shǎo yán。

燕孙节推

魏了翁

身是书楼东眷孙,老仙况复种仙根。shēn shì shū lóu dōng juàn sūn,lǎo xiān kuàng fù zhǒng xiān gēn。
高科恰是承先躅,盛事还应表里门。gāo kē qià shì chéng xiān zhú,shèng shì hái yīng biǎo lǐ mén。
堂上承颜情最乐,窗前草制梦犹存。táng shàng chéng yán qíng zuì lè,chuāng qián cǎo zhì mèng yóu cún。
着鞭且向长安道,春色如今紫诏温。zhe biān qiě xiàng zhǎng ān dào,chūn sè rú jīn zǐ zhào wēn。

题石洞

魏了翁

跨涧飞虹入洞门,石梯级级树森森。kuà jiàn fēi hóng rù dòng mén,shí tī jí jí shù sēn sēn。
两崖对立自宾主,一水长流无古今。liǎng yá duì lì zì bīn zhǔ,yī shuǐ zhǎng liú wú gǔ jīn。
仙子吹笙招鹤舞,骚人得句伴猿吟。xiān zi chuī shēng zhāo hè wǔ,sāo rén dé jù bàn yuán yín。
个中便是蓬莱境,何必迢迢海上寻。gè zhōng biàn shì péng lái jìng,hé bì tiáo tiáo hǎi shàng xún。

次韵德先步月答所问语

魏了翁

三更端正月,皎亮直瑶京。sān gèng duān zhèng yuè,jiǎo liàng zhí yáo jīng。
客问心之体,无言对太清。kè wèn xīn zhī tǐ,wú yán duì tài qīng。

次韵德先步月答所问语

魏了翁

夜景湛虚明,浩然无与京。yè jǐng zhàn xū míng,hào rán wú yǔ jīng。
如今苏氏妇,但指圣人清。rú jīn sū shì fù,dàn zhǐ shèng rén qīng。