古诗词

水龙吟

程垓

夜来风雨匆匆,故园定是花无几。yè lái fēng yǔ cōng cōng,gù yuán dìng shì huā wú jǐ。
愁多怨极,等闲孤负,一年芳意。chóu duō yuàn jí,děng xián gū fù,yī nián fāng yì。
柳困桃慵,杏青梅小,对人容易。liǔ kùn táo yōng,xìng qīng méi xiǎo,duì rén róng yì。
算好春长在,好花长见,原只是、人憔悴。suàn hǎo chūn zhǎng zài,hǎo huā zhǎng jiàn,yuán zhǐ shì rén qiáo cuì。
回首池南旧事,恨星星、不堪重记。huí shǒu chí nán jiù shì,hèn xīng xīng bù kān zhòng jì。
如今但有,看花老眼,伤时清泪。rú jīn dàn yǒu,kàn huā lǎo yǎn,shāng shí qīng lèi。
不怕逢花瘦,只愁怕、老来风味。bù pà féng huā shòu,zhǐ chóu pà lǎo lái fēng wèi。
待繁红乱处,留云借月,也须拼醉。dài fán hóng luàn chù,liú yún jiè yuè,yě xū pīn zuì。
程垓

程垓

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。 程垓的作品>>

猜您喜欢

好事近·其三

程垓

烟尽戍楼空,又是一帘佳月。yān jǐn shù lóu kōng,yòu shì yī lián jiā yuè。
何事山城留滞,负好花时节。hé shì shān chéng liú zhì,fù hǎo huā shí jié。
烧灯剪彩没心情,应有翠娥说。shāo dēng jiǎn cǎi méi xīn qíng,yīng yǒu cuì é shuō。
欲借好风吹恨,奈乱云愁叠。yù jiè hǎo fēng chuī hèn,nài luàn yún chóu dié。

好事近·其三

程垓

急雨闹冰荷,销尽一襟烦暑。jí yǔ nào bīng hé,xiāo jǐn yī jīn fán shǔ。
趁取晚凉幽会,近翠阴浓处。chèn qǔ wǎn liáng yōu huì,jìn cuì yīn nóng chù。
风梢危滴撼珠玑,洒面得新句。fēng shāo wēi dī hàn zhū jī,sǎ miàn dé xīn jù。
莫怪玉壶倾尽,待月明归去。mò guài yù hú qīng jǐn,dài yuè míng guī qù。

清平乐

程垓

山城桃李。shān chéng táo lǐ。
催促春无几。cuī cù chūn wú jǐ。
日日为花须早起。rì rì wèi huā xū zǎo qǐ。
犹□惜花无计。yóu xī huā wú jì。
阿谁留得春风。ā shuí liú dé chūn fēng。
长教绕绿围红。zhǎng jiào rào lǜ wéi hóng。
莫遣十分芳意,输他万点愁容。mò qiǎn shí fēn fāng yì,shū tā wàn diǎn chóu róng。

清平乐

程垓

绿深红少。lǜ shēn hóng shǎo。
柳外横桥小。liǔ wài héng qiáo xiǎo。
双燕不知幽梦好。shuāng yàn bù zhī yōu mèng hǎo。
惊起碧窗春晓。jīng qǐ bì chuāng chūn xiǎo。
起来瞢多时。qǐ lái méng duō shí。
玉台金镜慵移。yù tái jīn jìng yōng yí。
多少春愁未说,却来闲数花枝。duō shǎo chūn chóu wèi shuō,què lái xián shù huā zhī。

清平乐·其二酬王静父红木犀词

程垓

秋香谁买。qiū xiāng shuí mǎi。
散入琉璃界。sàn rù liú lí jiè。
点缀小红全不碍。diǎn zhuì xiǎo hóng quán bù ài。
还却铅华馀债。hái què qiān huá yú zhài。
夜来月底相期。yè lái yuè dǐ xiāng qī。
一枝未觉香迟。yī zhī wèi jué xiāng chí。
恰似青绫帐底,绛罗初试裙儿。qià shì qīng líng zhàng dǐ,jiàng luó chū shì qún ér。

天仙子

程垓

惨惨霜林冬欲尽。cǎn cǎn shuāng lín dōng yù jǐn。
又是溪梅寒弄影。yòu shì xī méi hán nòng yǐng。
矮窗曲屋夜烧香,人已静。ǎi chuāng qū wū yè shāo xiāng,rén yǐ jìng。
灯垂烬。dēng chuí jìn。
点滴芭蕉和雨听。diǎn dī bā jiāo hé yǔ tīng。
约个归期犹未定。yuē gè guī qī yóu wèi dìng。
一夜梦魂终不稳。yī yè mèng hún zhōng bù wěn。
知他勾得许多情,真个闷。zhī tā gōu dé xǔ duō qíng,zhēn gè mèn。
无人问。wú rén wèn。
说与画楼应不信。shuō yǔ huà lóu yīng bù xìn。

南歌子·其一早春感怀

程垓

柳弱眠初醒,梅残舞尚痴。liǔ ruò mián chū xǐng,méi cán wǔ shàng chī。
春阴将冷傍帘帷。chūn yīn jiāng lěng bàng lián wéi。
又是东风和恨、向人归。yòu shì dōng fēng hé hèn xiàng rén guī。
乐事灯前记,愁肠酒后知。lè shì dēng qián jì,chóu cháng jiǔ hòu zhī。
老来无计遣芳时。lǎo lái wú jì qiǎn fāng shí。
只有闲情随分、品花枝。zhǐ yǒu xián qíng suí fēn pǐn huā zhī。

忆江南·夜泊龙桥滩前遇雨作

程垓

篷上雨,篷底有人愁。péng shàng yǔ,péng dǐ yǒu rén chóu。
身在汉江东畔去,不知家在锦江头。shēn zài hàn jiāng dōng pàn qù,bù zhī jiā zài jǐn jiāng tóu。
烟水两悠悠。yān shuǐ liǎng yōu yōu。
吾老矣,心事几时休。wú lǎo yǐ,xīn shì jǐ shí xiū。
沈水熨香年似日,薄云垂帐夏如秋。shěn shuǐ yùn xiāng nián shì rì,báo yún chuí zhàng xià rú qiū。
安得小书舟。ān dé xiǎo shū zhōu。

南歌子·其二

程垓

竹粉翻新箨,荷花拭靓妆。zhú fěn fān xīn tuò,hé huā shì jìng zhuāng。
断云侵晚度横塘。duàn yún qīn wǎn dù héng táng。
小扇斜钗依约、傍牙床。xiǎo shàn xié chāi yī yuē bàng yá chuáng。
蘸蜜分红荔,倾筒泻碧香。zhàn mì fēn hóng lì,qīng tǒng xiè bì xiāng。
醉时风雨醒时凉。zuì shí fēng yǔ xǐng shí liáng。
明月多情依旧、过西厢。míng yuè duō qíng yī jiù guò xī xiāng。

南歌子·其二

程垓

翠黛随妆浅,铢衣称体香。cuì dài suí zhuāng qiǎn,zhū yī chēng tǐ xiāng。
好风偏与十分凉。hǎo fēng piān yǔ shí fēn liáng。
却扇含情独自、绕池塘。què shàn hán qíng dú zì rào chí táng。
碧藕丝丝嫩,红榴叶叶双。bì ǒu sī sī nèn,hóng liú yè yè shuāng。
牵丝摘叶为谁忙。qiān sī zhāi yè wèi shuí máng。
情到厌厌拼醉、又何妨。qíng dào yàn yàn pīn zuì yòu hé fáng。

南歌子

程垓

雨燕翻新幕,风鹃绕旧枝。yǔ yàn fān xīn mù,fēng juān rào jiù zhī。
画堂春尽日迟迟。huà táng chūn jǐn rì chí chí。
又是一番平绿、涨西池。yòu shì yī fān píng lǜ zhǎng xī chí。
病起尊难尽,腰宽带易垂。bìng qǐ zūn nán jǐn,yāo kuān dài yì chuí。
不堪村落子规啼。bù kān cūn luò zi guī tí。
问道行人一去、几时归。wèn dào xíng rén yī qù jǐ shí guī。

南歌子

程垓

荷盖倾新绿,榴巾蹙旧红。hé gài qīng xīn lǜ,liú jīn cù jiù hóng。
水亭烟榭晚凉中。shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng。
又是一钩新月、静房栊。yòu shì yī gōu xīn yuè jìng fáng lóng。
丝藕清如雪,幮纱薄似空。sī ǒu qīng rú xuě,chú shā báo shì kōng。
好维今夜与谁同。hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng。
唤取玉人来共、一帘风。huàn qǔ yù rén lái gòng yī lián fēng。

南歌子

程垓

野水寻溪路,青山踏晚春。yě shuǐ xún xī lù,qīng shān tà wǎn chūn。
偶来相值却钟情。ǒu lái xiāng zhí què zhōng qíng。
一树琼瑶洗尽、客衣襟。yī shù qióng yáo xǐ jǐn kè yī jīn。
曲沼通诗梦,幽窗净俗尘。qū zhǎo tōng shī mèng,yōu chuāng jìng sú chén。
何时散发伴襜裙。hé shí sàn fā bàn chān qún。
后夜相思生怕、月愁人。hòu yè xiāng sī shēng pà yuè chóu rén。

南乡子

程垓

几日诉离尊。jǐ rì sù lí zūn。
歌尽阳关不忍分。gē jǐn yáng guān bù rěn fēn。
此度天涯真个去,销魂。cǐ dù tiān yá zhēn gè qù,xiāo hún。
相送黄花落叶村。xiāng sòng huáng huā luò yè cūn。
斜日又黄昏。xié rì yòu huáng hūn。
萧寺无人半掩门。xiāo sì wú rén bàn yǎn mén。
今夜粉香明月泪,休论。jīn yè fěn xiāng míng yuè lèi,xiū lùn。
只要罗巾记旧痕。zhǐ yào luó jīn jì jiù hén。

南歌子·其二杨光辅又寄示寻春

程垓

淡霭笼青琐,轻寒薄翠绡。dàn ǎi lóng qīng suǒ,qīng hán báo cuì xiāo。
有人憔悴带宽腰。yǒu rén qiáo cuì dài kuān yāo。
又见东风、不忍见柔条。yòu jiàn dōng fēng bù rěn jiàn róu tiáo。
闷酒尊难寻,闲香篆易销。mèn jiǔ zūn nán xún,xián xiāng zhuàn yì xiāo。
夜来溪雪已平桥。yè lái xī xuě yǐ píng qiáo。
溪上梅魂凭仗、一相招。xī shàng méi hún píng zhàng yī xiāng zhāo。
1431234567»