古诗词

雨中花令·旧日爱花心未了

程垓

旧日爱花心未了。jiù rì ài huā xīn wèi le。
紧消得、花时一笑。jǐn xiāo dé huā shí yī xiào。
几日春寒,连宵雨闷,不道幽欢少。jǐ rì chūn hán,lián xiāo yǔ mèn,bù dào yōu huān shǎo。
记得去年深院悄。jì dé qù nián shēn yuàn qiāo。
□梁畔,一枝香袅。liáng pàn,yī zhī xiāng niǎo。
说与西楼,后来明月,莫把菱花照。shuō yǔ xī lóu,hòu lái míng yuè,mò bǎ líng huā zhào。
程垓

程垓

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。 程垓的作品>>

猜您喜欢

生查子

程垓

长记别郎时,月淡梅花影。zhǎng jì bié láng shí,yuè dàn méi huā yǐng。
梅影又横窗,不见江南信。méi yǐng yòu héng chuāng,bù jiàn jiāng nán xìn。
无心换夕香,有分怜朝镜。wú xīn huàn xī xiāng,yǒu fēn lián cháo jìng。
不怕瘦棱棱,只怕梅开尽。bù pà shòu léng léng,zhǐ pà méi kāi jǐn。

卜算子

程垓

枕簟暑风消,帘幕秋风动。zhěn diàn shǔ fēng xiāo,lián mù qiū fēng dòng。
月到夜来愁处明,只照团衾凤。yuè dào yè lái chóu chù míng,zhǐ zhào tuán qīn fèng。
去意杳无凭,别语愁难送。qù yì yǎo wú píng,bié yǔ chóu nán sòng。
一纸鱼笺枕底香,且做新来梦。yī zhǐ yú jiān zhěn dǐ xiāng,qiě zuò xīn lái mèng。

卜算子

程垓

独自上层楼,楼外青山远。dú zì shàng céng lóu,lóu wài qīng shān yuǎn。
望到斜阳欲尽时,不见西飞雁。wàng dào xié yáng yù jǐn shí,bù jiàn xī fēi yàn。
独自下层楼,楼下蛩声怨。dú zì xià céng lóu,lóu xià qióng shēng yuàn。
待到黄昏月上时,依旧柔肠断。dài dào huáng hūn yuè shàng shí,yī jiù róu cháng duàn。

卜算子

程垓

几日赏花天,月淡荼蘼小。jǐ rì shǎng huā tiān,yuè dàn tú mí xiǎo。
写尽相思唤不来,又是花飞了。xiě jǐn xiāng sī huàn bù lái,yòu shì huā fēi le。
春在怕愁多,春去怜欢少。chūn zài pà chóu duō,chūn qù lián huān shǎo。
一夜安排梦不成,月堕西窗晓。yī yè ān pái mèng bù chéng,yuè duò xī chuāng xiǎo。

霜天晓角

程垓

几夜锁窗揭。jǐ yè suǒ chuāng jiē。
素蟾光似雪。sù chán guāng shì xuě。
恰恨照人欹枕,纱橱爽、簟纹滑。qià hèn zhào rén yī zhěn,shā chú shuǎng diàn wén huá。
迤逦篆香裛。yí lǐ zhuàn xiāng yì。
好坏谁共说。hǎo huài shuí gòng shuō。
若是知人风味,来分取、半床月。ruò shì zhī rén fēng wèi,lái fēn qǔ bàn chuáng yuè。

霜天晓角

程垓

玉清冰样洁。yù qīng bīng yàng jié。
几夜相思切。jǐ yè xiāng sī qiè。
谁料浓云遮拥,同心带、甚时结。shuí liào nóng yún zhē yōng,tóng xīn dài shén shí jié。
匆匆休惜别。cōng cōng xiū xī bié。
还有来时节。hái yǒu lái shí jié。
记取江阴归路,须共踏、夜深月。jì qǔ jiāng yīn guī lù,xū gòng tà yè shēn yuè。

乌夜啼

程垓

杨柳拖烟漠漠,梨花浸月溶溶。yáng liǔ tuō yān mò mò,lí huā jìn yuè róng róng。
吹香院落春还尽,憔悴立东风。chuī xiāng yuàn luò chūn hái jǐn,qiáo cuì lì dōng fēng。
只道芳时易见,谁知密约难通。zhǐ dào fāng shí yì jiàn,shuí zhī mì yuē nán tōng。
芳园绕遍无人问,独自拾残红。fāng yuán rào biàn wú rén wèn,dú zì shí cán hóng。

乌夜啼

程垓

绿外深深柳巷,红间曲曲花楼。lǜ wài shēn shēn liǔ xiàng,hóng jiān qū qū huā lóu。
一春想见贪游冶,不道有人愁。yī chūn xiǎng jiàn tān yóu yě,bù dào yǒu rén chóu。
三月东风易老,几宵明月难留。sān yuè dōng fēng yì lǎo,jǐ xiāo míng yuè nán liú。
酴醾白尽窗前也,还肯醉来否。tú mí bái jǐn chuāng qián yě,hái kěn zuì lái fǒu。

乌夜啼其二醉枕不能寐

程垓

白酒欺人易醉,黄花笑我多愁。bái jiǔ qī rén yì zuì,huáng huā xiào wǒ duō chóu。
一年只有秋光好,独自却悲秋。yī nián zhǐ yǒu qiū guāng hǎo,dú zì què bēi qiū。
风急常吹梦去,月迟多为人留。fēng jí cháng chuī mèng qù,yuè chí duō wèi rén liú。
半黄橙子和诗卷,空自伴床头。bàn huáng chéng zi hé shī juǎn,kōng zì bàn chuáng tóu。

青玉案·用贺方回韵

程垓

宝林岩畔凌云路。bǎo lín yán pàn líng yún lù。
记藉草、寻梅去。jì jí cǎo xún méi qù。
咏绿书红知几度。yǒng lǜ shū hóng zhī jǐ dù。
行云归后,碧云遮断,寂寞人何处。xíng yún guī hòu,bì yún zhē duàn,jì mò rén hé chù。
一声长笛江天暮。yī shēng zhǎng dí jiāng tiān mù。
别后谁吟倚楼句。bié hòu shuí yín yǐ lóu jù。
匀面照溪心已许。yún miàn zhào xī xīn yǐ xǔ。
欲凭锦字,写人愁去,生怕梨花雨。yù píng jǐn zì,xiě rén chóu qù,shēng pà lí huā yǔ。

瑞鹧鸪·其一·瑞香

程垓

东风冷落旧梅台。dōng fēng lěng luò jiù méi tái。
犹喜山花拂面开。yóu xǐ shān huā fú miàn kāi。
绀色染衣春意静,水沈熏骨晚风来。gàn sè rǎn yī chūn yì jìng,shuǐ shěn xūn gǔ wǎn fēng lái。
柔条不学丁香结,矮树仍参茉莉栽。róu tiáo bù xué dīng xiāng jié,ǎi shù réng cān mò lì zāi。
安得方盆载幽植,道人随处作香材。ān dé fāng pén zài yōu zhí,dào rén suí chù zuò xiāng cái。

瑞鹧鸪·其二春日南园

程垓

门前杨柳绿成阴。mén qián yáng liǔ lǜ chéng yīn。
翠坞笼香径自深。cuì wù lóng xiāng jìng zì shēn。
迟日暖熏芳草眼,好风轻撼落花心。chí rì nuǎn xūn fāng cǎo yǎn,hǎo fēng qīng hàn luò huā xīn。
无多春恨莺难语,最晚朝眠蝶易寻。wú duō chūn hèn yīng nán yǔ,zuì wǎn cháo mián dié yì xún。
惟有狂醒不相贷,酿成憔悴到如今。wéi yǒu kuáng xǐng bù xiāng dài,niàng chéng qiáo cuì dào rú jīn。

好事近·其一资中道上无双堠感怀作

程垓

别梦记春前,春尽苦无归日。bié mèng jì chūn qián,chūn jǐn kǔ wú guī rì。
想见鹊声庭院,误几回消息。xiǎng jiàn què shēng tíng yuàn,wù jǐ huí xiāo xī。
万重离恨万重山,无处说思忆。wàn zhòng lí hèn wàn zhòng shān,wú chù shuō sī yì。
只有路傍双堠,也随人孤只。zhǐ yǒu lù bàng shuāng hòu,yě suí rén gū zhǐ。

点绛唇

程垓

梅雨收黄,暑风依旧闲庭院。méi yǔ shōu huáng,shǔ fēng yī jiù xián tíng yuàn。
露荷轻颤。lù hé qīng chàn。
只有香浮面。zhǐ yǒu xiāng fú miàn。
挂起西窗,月澹无人见。guà qǐ xī chuāng,yuè dàn wú rén jiàn。
幽情远。yōu qíng yuǎn。
随钗低扇。suí chāi dī shàn。
好个凉方便。hǎo gè liáng fāng biàn。

好事近·其二待月不至

程垓

天淡一帘秋,明月几时来得。tiān dàn yī lián qiū,míng yuè jǐ shí lái dé。
何事桂底香近,把清光邀勒。hé shì guì dǐ xiāng jìn,bǎ qīng guāng yāo lēi。
人间明晦总由天,何必问通塞。rén jiān míng huì zǒng yóu tiān,hé bì wèn tōng sāi。
且为人如月好,醉莫分南北。qiě wèi rén rú yuè hǎo,zuì mò fēn nán běi。
1431234567»