古诗词

水龙吟·次药房韵

陆文圭

西州玉局飞仙,霓裳曾侍槐龙翠。xī zhōu yù jú fēi xiān,ní shang céng shì huái lóng cuì。
飞花丽句,雅音犹在,有人赓未。fēi huā lì jù,yǎ yīn yóu zài,yǒu rén gēng wèi。
千载峨峰,一江川练,又练清气。qiān zài é fēng,yī jiāng chuān liàn,yòu liàn qīng qì。
叹瀛洲路近,刚风吹断,漫自有,凌霄意。tàn yíng zhōu lù jìn,gāng fēng chuī duàn,màn zì yǒu,líng xiāo yì。
草碧寒窗静里。cǎo bì hán chuāng jìng lǐ。
折琼枝、小栏同倚。zhé qióng zhī xiǎo lán tóng yǐ。
新吟婉美,西施态度,慵梳洗。xīn yín wǎn měi,xī shī tài dù,yōng shū xǐ。
按羽调丝,雪儿薄相,为君心醉。àn yǔ diào sī,xuě ér báo xiāng,wèi jūn xīn zuì。
恨高楼暮隔,江城花暗,碧云遥睇。hèn gāo lóu mù gé,jiāng chéng huā àn,bì yún yáo dì。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

水龙吟

陆文圭

燕芹香老春深,微风飐动新篁翠。yàn qín xiāng lǎo chūn shēn,wēi fēng zhǎn dòng xīn huáng cuì。
惊敲梦断,忙呼小玉,故人来未。jīng qiāo mèng duàn,máng hū xiǎo yù,gù rén lái wèi。
香缕筛帘,游丝堕几,暖薰花气。xiāng lǚ shāi lián,yóu sī duò jǐ,nuǎn xūn huā qì。
问春随莺到,又随燕去,谁解得,东君意。wèn chūn suí yīng dào,yòu suí yàn qù,shuí jiě dé,dōng jūn yì。
涧水流红影里。jiàn shuǐ liú hóng yǐng lǐ。
小楼东、有人孤倚。xiǎo lóu dōng yǒu rén gū yǐ。
残桃着雨,鬓容撩乱,未堪妆洗。cán táo zhe yǔ,bìn róng liāo luàn,wèi kān zhuāng xǐ。
冉冉年光,悠悠时事,不如沉醉。rǎn rǎn nián guāng,yōu yōu shí shì,bù rú chén zuì。
更韦娘一曲,司空惯见,也应回睇。gèng wéi niáng yī qū,sī kōng guàn jiàn,yě yīng huí dì。

阮郎归·舟中赋所见

陆文圭

风吹一捻柳腰轻。fēng chuī yī niǎn liǔ yāo qīng。
春柔力未胜。chūn róu lì wèi shèng。
眉儿喜学远山青。méi ér xǐ xué yuǎn shān qīng。
终朝画不成。zhōng cháo huà bù chéng。
娇滴滴,笑盈盈。jiāo dī dī,xiào yíng yíng。
雏莺叶底声。chú yīng yè dǐ shēng。
花梢雨过夕阳明。huā shāo yǔ guò xī yáng míng。
无情渐有情。wú qíng jiàn yǒu qíng。

沁园春·送李同知之官邺都

陆文圭

东西二都,史载循良,不五六人。dōng xī èr dōu,shǐ zài xún liáng,bù wǔ liù rén。
记南阳有召,颍川有霸,并州如郭,河内如恂。jì nán yáng yǒu zhào,yǐng chuān yǒu bà,bìng zhōu rú guō,hé nèi rú xún。
直比朱弦,清伴古镜,吏自秋霜民自春。zhí bǐ zhū xián,qīng bàn gǔ jìng,lì zì qiū shuāng mín zì chūn。
如公者,守廉平二字,近古名臣。rú gōng zhě,shǒu lián píng èr zì,jìn gǔ míng chén。
棠阴手种方新。táng yīn shǒu zhǒng fāng xīn。
又五马翩翩邺水滨。yòu wǔ mǎ piān piān yè shuǐ bīn。
想台高铜雀,尚留遗迹,堂深画锦,空锁凝尘。xiǎng tái gāo tóng què,shàng liú yí jì,táng shēn huà jǐn,kōng suǒ níng chén。
琴瑟从容,雅歌缓带,美政遥知达紫宸。qín sè cóng róng,yǎ gē huǎn dài,měi zhèng yáo zhī dá zǐ chén。
期年后,看快行宣召,班冠廷绅。qī nián hòu,kàn kuài xíng xuān zhào,bān guān tíng shēn。

沁园春·送杨伯可

陆文圭

雨足江皋,月满中秋,使客将归。yǔ zú jiāng gāo,yuè mǎn zhōng qiū,shǐ kè jiāng guī。
看扁舟空载,贫无长物,破囊收贮,富有新诗。kàn biǎn zhōu kōng zài,pín wú zhǎng wù,pò náng shōu zhù,fù yǒu xīn shī。
清白传家,怀金不受,洁已从来畏四知。qīng bái chuán jiā,huái jīn bù shòu,jié yǐ cóng lái wèi sì zhī。
民何幸,尽相安南里,乐业熙熙。mín hé xìng,jǐn xiāng ān nán lǐ,lè yè xī xī。
谁知经界良规。shuí zhī jīng jiè liáng guī。
是三代相传古法遗。shì sān dài xiāng chuán gǔ fǎ yí。
要讲明有素,施行不扰,宽严相济,表里无私。yào jiǎng míng yǒu sù,shī xíng bù rǎo,kuān yán xiāng jì,biǎo lǐ wú sī。
惭愧偏州,久淹老子,却怪朝家选用迟。cán kuì piān zhōu,jiǔ yān lǎo zi,què guài cháo jiā xuǎn yòng chí。
公子去,定致身鹓序,接武龙墀。gōng zi qù,dìng zhì shēn yuān xù,jiē wǔ lóng chí。

念奴娇

陆文圭

延年有术,飧古松根下,茯苓千岁。yán nián yǒu shù,sūn gǔ sōng gēn xià,fú líng qiān suì。
纵是延年如何益,命也道之将废。zòng shì yán nián rú hé yì,mìng yě dào zhī jiāng fèi。
思古之人,词章节行,杲杲行当世。sī gǔ zhī rén,cí zhāng jié xíng,gǎo gǎo xíng dāng shì。
遗风流韵,渊然尚有余味。yí fēng liú yùn,yuān rán shàng yǒu yú wèi。
无奈先哲凋零,后生坦率,多以儒为戏。wú nài xiān zhé diāo líng,hòu shēng tǎn lǜ,duō yǐ rú wèi xì。
每笑唐人书不读,直把黄金买贵。měi xiào táng rén shū bù dú,zhí bǎ huáng jīn mǎi guì。
山泽奇才,云林真隐,没齿何曾遇。shān zé qí cái,yún lín zhēn yǐn,méi chǐ hé céng yù。
人生如梦,江流日夜东去。rén shēng rú mèng,jiāng liú rì yè dōng qù。

念奴娇

陆文圭

茂林修竹,自山阴散后,几番陈迹。mào lín xiū zhú,zì shān yīn sàn hòu,jǐ fān chén jì。
修禊年年春故事,懊恨风流非昔。xiū xì nián nián chūn gù shì,ào hèn fēng liú fēi xī。
当日兰台,后来菊圃,苗裔江南北。dāng rì lán tái,hòu lái jú pǔ,miáo yì jiāng nán běi。
睹君雅号,恍然旧事重忆。dǔ jūn yǎ hào,huǎng rán jiù shì zhòng yì。
岁晚木落天寒,黑貂将敝,尚作新丰客。suì wǎn mù luò tiān hán,hēi diāo jiāng bì,shàng zuò xīn fēng kè。
星斗胸中空灿烂,磨蝎空名何益。xīng dòu xiōng zhōng kōng càn làn,mó xiē kōng míng hé yì。
袁吕相逢,知音一笑,肉眼无人识。yuán lǚ xiāng féng,zhī yīn yī xiào,ròu yǎn wú rén shí。
访予梅屋,谈天聊慰孤寂。fǎng yǔ méi wū,tán tiān liáo wèi gū jì。

念奴娇·送幕职

陆文圭

残花剩柳,正啼鹃声里,邮亭别馆。cán huā shèng liǔ,zhèng tí juān shēng lǐ,yóu tíng bié guǎn。
三叠阳关听未彻,手执离杯引满。sān dié yáng guān tīng wèi chè,shǒu zhí lí bēi yǐn mǎn。
政坐诸君,久烦老子,今日才萧散。zhèng zuò zhū jūn,jiǔ fán lǎo zi,jīn rì cái xiāo sàn。
翩然归去,故园绿树春晚。piān rán guī qù,gù yuán lǜ shù chūn wǎn。
人世苍白浮云,自舒自卷,不入高人眼。rén shì cāng bái fú yún,zì shū zì juǎn,bù rù gāo rén yǎn。
官事如麻何日了,输与闲中不管。guān shì rú má hé rì le,shū yǔ xián zhōng bù guǎn。
翠柏台高,紫薇省近,别有清华选。cuì bǎi tái gāo,zǐ wēi shěng jìn,bié yǒu qīng huá xuǎn。
功名岁晏,江城回首天远。gōng míng suì yàn,jiāng chéng huí shǒu tiān yuǎn。

念奴娇·赠王道人性初归茅山

陆文圭

芙蓉城郭,有羽仙骑鹤,来从何处。fú róng chéng guō,yǒu yǔ xiān qí hè,lái cóng hé chù。
曾拉茅君峰顶会,瑶佩随风吹去。céng lā máo jūn fēng dǐng huì,yáo pèi suí fēng chuī qù。
玉笈偷开,青囊拾得,笑看人间世。yù jí tōu kāi,qīng náng shí dé,xiào kàn rén jiān shì。
藏身壶里,个中别有天地。cáng shēn hú lǐ,gè zhōng bié yǒu tiān dì。
共约手种蟠桃,缀花结实,已是三千岁。gòng yuē shǒu zhǒng pán táo,zhuì huā jié shí,yǐ shì sān qiān suì。
欲脍长鲸麟作脯,倒海聊供一醉。yù kuài zhǎng jīng lín zuò pú,dào hǎi liáo gōng yī zuì。
偶忆寒梅,更惭小草,拂袖怀归计。ǒu yì hán méi,gèng cán xiǎo cǎo,fú xiù huái guī jì。
蓬莱清浅,云帆他日相遇。péng lái qīng qiǎn,yún fān tā rì xiāng yù。

念奴娇·洛阳耆英会二首其一

陆文圭

戴花刘监,算耆英会上,与吾同岁。dài huā liú jiān,suàn qí yīng huì shàng,yǔ wú tóng suì。
伊洛山川今如古,人事几番兴废。yī luò shān chuān jīn rú gǔ,rén shì jǐ fān xīng fèi。
梦枕初残,黄粱未熟,已换人间世。mèng zhěn chū cán,huáng liáng wèi shú,yǐ huàn rén jiān shì。
箪瓢钟鼎,看来一等滋味。dān piáo zhōng dǐng,kàn lái yī děng zī wèi。
天上赤白双凡,东来西往,出没真儿戏。tiān shàng chì bái shuāng fán,dōng lái xī wǎng,chū méi zhēn ér xì。
惟有神仙长年诀,长似功名富贵。wéi yǒu shén xiān zhǎng nián jué,zhǎng shì gōng míng fù guì。
欲捣玄霜,难寻玉杵,何日蓝桥遇。yù dǎo xuán shuāng,nán xún yù chǔ,hé rì lán qiáo yù。
裴郎老矣,云英那肯随去。péi láng lǎo yǐ,yún yīng nà kěn suí qù。

金缕曲·代送同僚

陆文圭

乍到蓉城路。zhà dào róng chéng lù。
听儿童歌谣德政,感恩如父。tīng ér tóng gē yáo dé zhèng,gǎn ēn rú fù。
好人西京循吏传,谁道今人非古。hǎo rén xī jīng xún lì chuán,shuí dào jīn rén fēi gǔ。
留遗爱、甘棠佳树。liú yí ài gān táng jiā shù。
节操冰霜清凛凛,看和风、吹作阳春雨。jié cāo bīng shuāng qīng lǐn lǐn,kàn hé fēng chuī zuò yáng chūn yǔ。
程去速,遽如许。chéng qù sù,jù rú xǔ。
我来不见空怀伫。wǒ lái bù jiàn kōng huái zhù。
望彼美、碧云暮合,草萋南浦。wàng bǐ měi bì yún mù hé,cǎo qī nán pǔ。
信是有才供世用,敢择东西何处。xìn shì yǒu cái gōng shì yòng,gǎn zé dōng xī hé chù。
又谁念、婴儿思乳。yòu shuí niàn yīng ér sī rǔ。
不恨使君吾不识,恨使君不与吾相辅。bù hèn shǐ jūn wú bù shí,hèn shǐ jūn bù yǔ wú xiāng fǔ。
聊寄意,短长句。liáo jì yì,duǎn zhǎng jù。

临江仙

陆文圭

听得雅歌珠一串,飒然吹动梁尘。tīng dé yǎ gē zhū yī chuàn,sà rán chuī dòng liáng chén。
尊前重见旧时人。zūn qián zhòng jiàn jiù shí rén。
主人情未重,情重是嘉宾。zhǔ rén qíng wèi zhòng,qíng zhòng shì jiā bīn。
飞絮落花无定在,近前遮莫谁嗔。fēi xù luò huā wú dìng zài,jìn qián zhē mò shuí chēn。
文园倦客最伤神。wén yuán juàn kè zuì shāng shén。
野亭何处泊,空忆画堂春。yě tíng hé chù pō,kōng yì huà táng chūn。

点绛唇

陆文圭

永夜无聊,更堪点滴听檐溜。yǒng yè wú liáo,gèng kān diǎn dī tīng yán liū。
枕寒难就。zhěn hán nán jiù。
堆乱床衾绣。duī luàn chuáng qīn xiù。
人面桃红,还忆擎将手。rén miàn táo hóng,hái yì qíng jiāng shǒu。
君知否。jūn zhī fǒu。
倚门独守。yǐ mén dú shǒu。
又是清明后。yòu shì qīng míng hòu。

点绛唇

陆文圭

闷托香腮,泪痕一线红膏溜。mèn tuō xiāng sāi,lèi hén yī xiàn hóng gāo liū。
将身错就。jiāng shēn cuò jiù。
枉把鸳鸯绣。wǎng bǎ yuān yāng xiù。
柳带青青,攀向行人手。liǔ dài qīng qīng,pān xiàng xíng rén shǒu。
天知否。tiān zhī fǒu。
白头相守。bái tóu xiāng shǒu。
破镜重圆后。pò jìng zhòng yuán hòu。

点绛唇

陆文圭

笑靥多羞,低头不觉金钗溜。xiào yè duō xiū,dī tóu bù jué jīn chāi liū。
凭媒将就。píng méi jiāng jiù。
凤枕回双绣。fèng zhěn huí shuāng xiù。
月地云阶,何日重携手。yuè dì yún jiē,hé rì zhòng xié shǒu。
心坚否。xīn jiān fǒu。
齐眉相守。qí méi xiāng shǒu。
愿得从今后。yuàn dé cóng jīn hòu。

点绛唇

陆文圭

小立娉婷,歌声低遏行云住。xiǎo lì pīng tíng,gē shēng dī è xíng yún zhù。
不胜珠翠。bù shèng zhū cuì。
玉面慵梳洗。yù miàn yōng shū xǐ。
除却姚黄,魏紫谁堪比。chú què yáo huáng,wèi zǐ shuí kān bǐ。
君描取。jūn miáo qǔ。
卷中人美。juǎn zhōng rén měi。
得似崔徽未。dé shì cuī huī wèi。
5591234567»