古诗词

念奴娇

陆文圭

延年有术,飧古松根下,茯苓千岁。yán nián yǒu shù,sūn gǔ sōng gēn xià,fú líng qiān suì。
纵是延年如何益,命也道之将废。zòng shì yán nián rú hé yì,mìng yě dào zhī jiāng fèi。
思古之人,词章节行,杲杲行当世。sī gǔ zhī rén,cí zhāng jié xíng,gǎo gǎo xíng dāng shì。
遗风流韵,渊然尚有余味。yí fēng liú yùn,yuān rán shàng yǒu yú wèi。
无奈先哲凋零,后生坦率,多以儒为戏。wú nài xiān zhé diāo líng,hòu shēng tǎn lǜ,duō yǐ rú wèi xì。
每笑唐人书不读,直把黄金买贵。měi xiào táng rén shū bù dú,zhí bǎ huáng jīn mǎi guì。
山泽奇才,云林真隐,没齿何曾遇。shān zé qí cái,yún lín zhēn yǐn,méi chǐ hé céng yù。
人生如梦,江流日夜东去。rén shēng rú mèng,jiāng liú rì yè dōng qù。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

新移瑞香不得雨有叹

陆文圭

瑞香儿女花,艳洁而芳妍。ruì xiāng ér nǚ huā,yàn jié ér fāng yán。
得之古精庐,移置列槛前。dé zhī gǔ jīng lú,yí zhì liè kǎn qián。
易地费人力,不出花自然。yì dì fèi rén lì,bù chū huā zì rán。
深虑本先拨,枝叶随之颠。shēn lǜ běn xiān bō,zhī yè suí zhī diān。
是时夏久旱,不雨龟坼田。shì shí xià jiǔ hàn,bù yǔ guī chè tián。
林木且忧枯,弱植岂自全。lín mù qiě yōu kū,ruò zhí qǐ zì quán。
既已厄于人,况复遭此天。jì yǐ è yú rén,kuàng fù zāo cǐ tiān。
天与人仇之,命也花自怜。tiān yǔ rén chóu zhī,mìng yě huā zì lián。
井筒灌朝夕,小润培芳年。jǐng tǒng guàn cháo xī,xiǎo rùn péi fāng nián。
封植岂无心,荣枯自有缘。fēng zhí qǐ wú xīn,róng kū zì yǒu yuán。
何时回春风,笑挽司花仙。hé shí huí chūn fēng,xiào wǎn sī huā xiān。
携手共樽酒,醉卧云锦边。xié shǒu gòng zūn jiǔ,zuì wò yún jǐn biān。

生意堂赋玉簪花得相字

陆文圭

娟娟秋兰花,绿叶何披猖。juān juān qiū lán huā,lǜ yè hé pī chāng。
沙鹭明玉羽,冰蚕吐丝肠。shā lù míng yù yǔ,bīng cán tǔ sī cháng。
倩盼宜素绚,追琢少金相。qiàn pàn yí sù xuàn,zhuī zuó shǎo jīn xiāng。
居然铁石心,爱此风露香。jū rán tiě shí xīn,ài cǐ fēng lù xiāng。
何当竞春华,亦复委朝霜。hé dāng jìng chūn huá,yì fù wěi cháo shuāng。
折花三太息,援笔临清觞。zhé huā sān tài xī,yuán bǐ lín qīng shāng。
明年花好在,坐客忘潇湘。míng nián huā hǎo zài,zuò kè wàng xiāo xiāng。

老桂古字韵

陆文圭

人受气之精,百岁惊风雨。rén shòu qì zhī jīng,bǎi suì jīng fēng yǔ。
少壮会有衰,神散无复聚。shǎo zhuàng huì yǒu shuāi,shén sàn wú fù jù。
木受气之偏,生旺寄于土。mù shòu qì zhī piān,shēng wàng jì yú tǔ。
枝干老更奇,花叶落仍吐。zhī gàn lǎo gèng qí,huā yè luò réng tǔ。
君看山中桂,秋露滴金乳。jūn kàn shān zhōng guì,qiū lù dī jīn rǔ。
种者是何人,赏者经几主。zhǒng zhě shì hé rén,shǎng zhě jīng jǐ zhǔ。
天香入酒冽,吸月空怀古。tiān xiāng rù jiǔ liè,xī yuè kōng huái gǔ。
素娥笑白发,对影独起舞。sù é xiào bái fā,duì yǐng dú qǐ wǔ。

咏松

陆文圭

老松如枯骸,短松覆儿发。lǎo sōng rú kū hái,duǎn sōng fù ér fā。
城中薪价高,斤斧不时伐。chéng zhōng xīn jià gāo,jīn fǔ bù shí fá。
难长虬龙姿,免藏虎豹穴。nán zhǎng qiú lóng zī,miǎn cáng hǔ bào xué。
樵童出山暮,步担挑新月。qiáo tóng chū shān mù,bù dān tiāo xīn yuè。

泗滨石

陆文圭

荆山石有玉,楚国无人知。jīng shān shí yǒu yù,chǔ guó wú rén zhī。
再献犹弗售,抱璞空自悲。zài xiàn yóu fú shòu,bào pú kōng zì bēi。
他日遇良工,乃始称其奇。tā rì yù liáng gōng,nǎi shǐ chēng qí qí。
宝传数百载,邯郸又得之。bǎo chuán shù bǎi zài,hán dān yòu dé zhī。
秦人请城易,赵氏以为疑。qín rén qǐng chéng yì,zhào shì yǐ wèi yí。
不予宁负曲,予之恐见欺。bù yǔ níng fù qū,yǔ zhī kǒng jiàn qī。
相如奉使往,持璧指瑕疵。xiāng rú fèng shǐ wǎng,chí bì zhǐ xiá cī。
冲冠遽如许,睨柱欲何为。chōng guān jù rú xǔ,nì zhù yù hé wèi。
衣褐已归赵,汤镬安足辞。yī hè yǐ guī zhào,tāng huò ān zú cí。
奇哉古若人,掩卷空嗟咨。qí zāi gǔ ruò rén,yǎn juǎn kōng jiē zī。
是非定百世,成败止一时。shì fēi dìng bǎi shì,chéng bài zhǐ yī shí。
天生此尤物,前后成祸基。tiān shēng cǐ yóu wù,qián hòu chéng huò jī。
有美当韫椟,炫鬻诚非宜。yǒu měi dāng yùn dú,xuàn yù chéng fēi yí。
和氏不待价,刖足将尤谁。hé shì bù dài jià,yuè zú jiāng yóu shuí。
人才国轻重,璧岂系安危。rén cái guó qīng zhòng,bì qǐ xì ān wēi。
相如真暴虎,虽死悔莫追。xiāng rú zhēn bào hǔ,suī sǐ huǐ mò zhuī。
二子有遗憾,仲尼真吾师。èr zi yǒu yí hàn,zhòng ní zhēn wú shī。
泗滨一片石,不染自成缁。sì bīn yī piàn shí,bù rǎn zì chéng zī。
上有华林字,疑是故物遗。shàng yǒu huá lín zì,yí shì gù wù yí。
春官雅好古,传载烦文移。chūn guān yǎ hǎo gǔ,chuán zài fán wén yí。
主人不敢惜,持贡白玉墀。zhǔ rén bù gǎn xī,chí gòng bái yù chí。
埋光经几年,不与赏音期。mái guāng jīng jǐ nián,bù yǔ shǎng yīn qī。
无意博连城,得失轻毫厘。wú yì bó lián chéng,dé shī qīng háo lí。
二事拟非伦,聊以资吾诗。èr shì nǐ fēi lún,liáo yǐ zī wú shī。

陆文圭

舟止奔牛堰,始识丹阳车。zhōu zhǐ bēn niú yàn,shǐ shí dān yáng chē。
规制殊草草,力不任驰驱。guī zhì shū cǎo cǎo,lì bù rèn chí qū。
淮安距宿迁,代之牛与驴。huái ān jù sù qiān,dài zhī niú yǔ lǘ。
轩盖乃差大,双轮夹一舆。xuān gài nǎi chà dà,shuāng lún jiā yī yú。
軝衡輗軏轸,名物与古殊。qí héng ní yuè zhěn,míng wù yǔ gǔ shū。
梓人不知经,多以方言拘。zǐ rén bù zhī jīng,duō yǐ fāng yán jū。
输载亦稍丰,日行百里馀。shū zài yì shāo fēng,rì xíng bǎi lǐ yú。
御者非王良,隉杌不安车。yù zhě fēi wáng liáng,niè wù bù ān chē。
蒲轮召申公,养老宜徐徐。pú lún zhào shēn gōng,yǎng lǎo yí xú xú。
干禄以为荣,愧我非纯儒。gàn lù yǐ wèi róng,kuì wǒ fēi chún rú。
小儿问金根,其制复焉如。xiǎo ér wèn jīn gēn,qí zhì fù yān rú。
舆服汉最详,具载班范书。yú fú hàn zuì xiáng,jù zài bān fàn shū。
慎勿似韩昶,问学当勤渠。shèn wù shì hán chǎng,wèn xué dāng qín qú。

挽赵益之

陆文圭

汝父昔吾友,汝翁昔我师。rǔ fù xī wú yǒu,rǔ wēng xī wǒ shī。
汝时侍亲侧,楚楚玉雪儿。rǔ shí shì qīn cè,chǔ chǔ yù xuě ér。
稍长从吾游,学问乃大奇。shāo zhǎng cóng wú yóu,xué wèn nǎi dà qí。
风木不待养,垣室空遗基。fēng mù bù dài yǎng,yuán shì kōng yí jī。
成立汝有望,修短吾莫推。chéng lì rǔ yǒu wàng,xiū duǎn wú mò tuī。
四世积善心,一门无庞眉。sì shì jī shàn xīn,yī mén wú páng méi。
俯仰三十载,三丧路人悲。fǔ yǎng sān shí zài,sān sàng lù rén bēi。
受气各有终,劳生嗟奚为。shòu qì gè yǒu zhōng,láo shēng jiē xī wèi。
墙东荷锄叟,夙受汝翁知。qiáng dōng hé chú sǒu,sù shòu rǔ wēng zhī。
老怀念畴昔,不觉哀涕垂。lǎo huái niàn chóu xī,bù jué āi tì chuí。
欲志殿中墓,健笔惭退之。yù zhì diàn zhōng mù,jiàn bǐ cán tuì zhī。

挽邓友梅

陆文圭

箫鼓何阗阗,西风吊客船。xiāo gǔ hé tián tián,xī fēng diào kè chuán。
主人辞华屋,輤车落荒阡。zhǔ rén cí huá wū,qiàn chē luò huāng qiān。
芙蓉一片石,千古怀人贤。fú róng yī piàn shí,qiān gǔ huái rén xián。
唤醒梅花魂,荐之秋菊泉。huàn xǐng méi huā hún,jiàn zhī qiū jú quán。

北入穆陵关皆山石崩沙北风尘起行人良苦因作

陆文圭

大风北来沙触面,行人咫尺不相见。dà fēng běi lái shā chù miàn,xíng rén zhǐ chǐ bù xiāng jiàn。
寒日无光天地晦,一似项刘睢水战。hán rì wú guāng tiān dì huì,yī shì xiàng liú suī shuǐ zhàn。
四山确荦路摧车,涧壑涓流长一线。sì shān què luò lù cuī chē,jiàn hè juān liú zhǎng yī xiàn。
土檐烟突两三家,鬼貌鹄形何物变。tǔ yán yān tū liǎng sān jiā,guǐ mào gǔ xíng hé wù biàn。
葛卢牛语谁能别,公冶禽言难复辨。gé lú niú yǔ shuí néng bié,gōng yě qín yán nán fù biàn。
古磁浊酒时招饮,破瓮酸齑聊自荐。gǔ cí zhuó jiǔ shí zhāo yǐn,pò wèng suān jī liáo zì jiàn。
吾闻临菑称钜丽,十二山河据形便。wú wén lín zāi chēng jù lì,shí èr shān hé jù xíng biàn。
姑尤聊摄旧提封,夷吾小白初营建。gū yóu liáo shè jiù tí fēng,yí wú xiǎo bái chū yíng jiàn。
三归反坫侈国中,九合衣裳出幽鄄。sān guī fǎn diàn chǐ guó zhōng,jiǔ hé yī shang chū yōu juàn。
孟姜洵美共翱翔,稷下群游逞雄辩。mèng jiāng xún měi gòng áo xiáng,jì xià qún yóu chěng xióng biàn。
盛衰气脉不可测,往来今古更相禅。shèng shuāi qì mài bù kě cè,wǎng lái jīn gǔ gèng xiāng chán。
干戈流徙人物换,水火崩腾陵谷转。gàn gē liú xǐ rén wù huàn,shuǐ huǒ bēng téng líng gǔ zhuǎn。
会使雍门重感慨,无复苏秦昔夸羡。huì shǐ yōng mén zhòng gǎn kǎi,wú fù sū qín xī kuā xiàn。
山东负海犹如此,六合茫茫难睹遍。shān dōng fù hǎi yóu rú cǐ,liù hé máng máng nán dǔ biàn。
安得长剑倚白云,手抉狂飙清九县。ān dé zhǎng jiàn yǐ bái yún,shǒu jué kuáng biāo qīng jiǔ xiàn。

出镇口止见小峰

陆文圭

镇东小峰独无侣,中峰徐来顾其弟。zhèn dōng xiǎo fēng dú wú lǚ,zhōng fēng xú lái gù qí dì。
大峰偃蹇背面去,似嫌俗客不与语。dà fēng yǎn jiǎn bèi miàn qù,shì xián sú kè bù yǔ yǔ。
无奈我行节节高,山欲藏身恐无所。wú nài wǒ xíng jié jié gāo,shān yù cáng shēn kǒng wú suǒ。

访何庵观水陆功德

陆文圭

山收雨脚云气湿,葛藤刺屦穿径入。shān shōu yǔ jiǎo yún qì shī,gé téng cì jù chuān jìng rù。
精庐桃李花漫山,磬钟声绕落花间。jīng lú táo lǐ huā màn shān,qìng zhōng shēng rào luò huā jiān。
野僧净设伊蒲供,译说西方如说梦。yě sēng jìng shè yī pú gōng,yì shuō xī fāng rú shuō mèng。
我方谈笑耳不闻,寒窗暮对西山云。wǒ fāng tán xiào ěr bù wén,hán chuāng mù duì xī shān yún。

即事

陆文圭

南窗阴阴日色薄,北窗烈烈风声恶。nán chuāng yīn yīn rì sè báo,běi chuāng liè liè fēng shēng è。
破衲蒙头睡正浓,地炉煮饼铛折脚。pò nà méng tóu shuì zhèng nóng,dì lú zhǔ bǐng dāng zhé jiǎo。
小奴惊叫老婢嗔,我愧口腹烦他人。xiǎo nú jīng jiào lǎo bì chēn,wǒ kuì kǒu fù fán tā rén。
豪家香阁暖生春,人乳蒸豚蜡代薪。háo jiā xiāng gé nuǎn shēng chūn,rén rǔ zhēng tún là dài xīn。

壬辰六月旦日记异

陆文圭

六月朔旦昧爽天,我梦蝴蝶飞翻翻。liù yuè shuò dàn mèi shuǎng tiān,wǒ mèng hú dié fēi fān fān。
一声惊觉不可执,铿然有物堕我前。yī shēng jīng jué bù kě zhí,kēng rán yǒu wù duò wǒ qián。
阴风萧萧榻震动,褰帷一咤声寂然。yīn fēng xiāo xiāo tà zhèn dòng,qiān wéi yī zhà shēng jì rán。
向空抹漆无所睹,堂上呼灯人自眠。xiàng kōng mǒ qī wú suǒ dǔ,táng shàng hū dēng rén zì mián。
一生学道心勿动,养气未敢轻先贤。yī shēng xué dào xīn wù dòng,yǎng qì wèi gǎn qīng xiān xián。
元忠昔日鬼移床,厅庑之下凡三迁。yuán zhōng xī rì guǐ yí chuáng,tīng wǔ zhī xià fán sān qiān。
稚圭卧内见匕首,金带忽置城头边。zhì guī wò nèi jiàn bǐ shǒu,jīn dài hū zhì chéng tóu biān。
二公名德余不及,鬼贼揶揄空自怜。èr gōng míng dé yú bù jí,guǐ zéi yé yú kōng zì lián。
神奸无复照金鼎,偷儿何暇哀青毡。shén jiān wú fù zhào jīn dǐng,tōu ér hé xiá āi qīng zhān。
二端是否吁莫辨,一夕仓卒嗟何缘。èr duān shì fǒu xū mò biàn,yī xī cāng zú jiē hé yuán。
吟哦未断纸窗白,山寺风雨鸣钟悬。yín ó wèi duàn zhǐ chuāng bái,shān sì fēng yǔ míng zhōng xuán。
起来搔首空四壁,湿薪灶婢愁炊烟。qǐ lái sāo shǒu kōng sì bì,shī xīn zào bì chóu chuī yān。

庚子七月书事

陆文圭

今年低洼水生鱼,去年高亢旱坼龟。jīn nián dī wā shuǐ shēng yú,qù nián gāo kàng hàn chè guī。
阴阳似属天公事,庙堂可是无皋夔。yīn yáng shì shǔ tiān gōng shì,miào táng kě shì wú gāo kuí。
劝分纳粟令如火,老稚依然鹄形饿。quàn fēn nà sù lìng rú huǒ,lǎo zhì yī rán gǔ xíng è。
嗟汝命薄独可怜,穹官巨室无凶年。jiē rǔ mìng báo dú kě lián,qióng guān jù shì wú xiōng nián。

腊月二十九日作

陆文圭

夜漫漫,尘冥冥。yè màn màn,chén míng míng。
大车道上槛槛声,三十馀里天未明。dà chē dào shàng kǎn kǎn shēng,sān shí yú lǐ tiān wèi míng。
一轩一轾不得宁,倚坐兀兀摇心旌。yī xuān yī zhì bù dé níng,yǐ zuò wù wù yáo xīn jīng。
天寒岁暮霜雪零,嗟哉客子谁汝令。tiān hán suì mù shuāng xuě líng,jiē zāi kè zi shuí rǔ lìng。