古诗词

念奴娇

陆文圭

延年有术,飧古松根下,茯苓千岁。yán nián yǒu shù,sūn gǔ sōng gēn xià,fú líng qiān suì。
纵是延年如何益,命也道之将废。zòng shì yán nián rú hé yì,mìng yě dào zhī jiāng fèi。
思古之人,词章节行,杲杲行当世。sī gǔ zhī rén,cí zhāng jié xíng,gǎo gǎo xíng dāng shì。
遗风流韵,渊然尚有余味。yí fēng liú yùn,yuān rán shàng yǒu yú wèi。
无奈先哲凋零,后生坦率,多以儒为戏。wú nài xiān zhé diāo líng,hòu shēng tǎn lǜ,duō yǐ rú wèi xì。
每笑唐人书不读,直把黄金买贵。měi xiào táng rén shū bù dú,zhí bǎ huáng jīn mǎi guì。
山泽奇才,云林真隐,没齿何曾遇。shān zé qí cái,yún lín zhēn yǐn,méi chǐ hé céng yù。
人生如梦,江流日夜东去。rén shēng rú mèng,jiāng liú rì yè dōng qù。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

和曹士开侍御见寄韵

陆文圭

南台御史忠贯日,当昼妖狐屏无迹。nán tái yù shǐ zhōng guàn rì,dāng zhòu yāo hú píng wú jì。
端方自是廊庙器,错落天球间宏璧。duān fāng zì shì láng miào qì,cuò luò tiān qiú jiān hóng bì。
记曾缓带理江城,犹忆尊前坐谈客。jì céng huǎn dài lǐ jiāng chéng,yóu yì zūn qián zuò tán kè。
春树相思白日晚,月梁入梦青灯夕。chūn shù xiāng sī bái rì wǎn,yuè liáng rù mèng qīng dēng xī。
乘车戴笠高与下,倚楼看镜今非昔。chéng chē dài lì gāo yǔ xià,yǐ lóu kàn jìng jīn fēi xī。
壮心无复夜闻鸡,莫比司空须恨赤。zhuàng xīn wú fù yè wén jī,mò bǐ sī kōng xū hèn chì。

寿王君明

陆文圭

去年中秋月色高,吴山痛饮推文豪。qù nián zhōng qiū yuè sè gāo,wú shān tòng yǐn tuī wén háo。
今年依旧故乡月,纷纷青紫夸儿曹。jīn nián yī jiù gù xiāng yuè,fēn fēn qīng zǐ kuā ér cáo。
世间儿曹何足数,芙蓉仙人在江浦。shì jiān ér cáo hé zú shù,fú róng xiān rén zài jiāng pǔ。
握荃怀瑾遗世纷,黄卷日与圣贤伍。wò quán huái jǐn yí shì fēn,huáng juǎn rì yǔ shèng xián wǔ。
曾攀月桂臼边枝,素娥夜半睡不知。céng pān yuè guì jiù biān zhī,sù é yè bàn shuì bù zhī。
觉来薄怒赪自持,与仙重约三秋期。jué lái báo nù chēng zì chí,yǔ xiān zhòng yuē sān qiū qī。
一朝功成九霄去,小黠肯顾偷桃儿。yī cháo gōng chéng jiǔ xiāo qù,xiǎo xiá kěn gù tōu táo ér。
城东白发龙钟叟,瓣香来祝仙人寿。chéng dōng bái fā lóng zhōng sǒu,bàn xiāng lái zhù xiān rén shòu。
长生辟谷未要学,千载与君期不朽。zhǎng shēng pì gǔ wèi yào xué,qiān zài yǔ jūn qī bù xiǔ。

察罕布哈忠翊父殁王事母表门闾本官弃职侍养守制三年一门节孝人所难能作诗美之

陆文圭

王气初不限中华,至性未尝根六籍。wáng qì chū bù xiàn zhōng huá,zhì xìng wèi cháng gēn liù jí。
门闾节行世所钦,父子忠孝天应惜。mén lǘ jié xíng shì suǒ qīn,fù zi zhōng xiào tiān yīng xī。
连环解玉理坚致,老蚌剖珠光的皪。lián huán jiě yù lǐ jiān zhì,lǎo bàng pōu zhū guāng de lì。
伯也执殳万人敌,血染征衣归不得。bó yě zhí shū wàn rén dí,xuè rǎn zhēng yī guī bù dé。
空留明镜照孤鸾,妾颜如花心如石。kōng liú míng jìng zhào gū luán,qiè yán rú huā xīn rú shí。
鬒云渐变蚕丝白,蓬首何曾御脂泽。zhěn yún jiàn biàn cán sī bái,péng shǒu hé céng yù zhī zé。
北堂手植忘忧草,幸有斑衣可娱老。běi táng shǒu zhí wàng yōu cǎo,xìng yǒu bān yī kě yú lǎo。
不须遣使寄当归,儿无远志归来早。bù xū qiǎn shǐ jì dāng guī,ér wú yuǎn zhì guī lái zǎo。
事亲日短当爱日,只今三年已素鞸。shì qīn rì duǎn dāng ài rì,zhǐ jīn sān nián yǐ sù bì。
宰予衣锦殊未安,温峤绝裾非小失。zǎi yǔ yī jǐn shū wèi ān,wēn jiào jué jū fēi xiǎo shī。

雅宜山在城西五十里有德庆庵在其下穹窿山福顺寺长老绍尧翁作诗取以雅宜为号求诗

陆文圭

雅宜山低一拳石,气压华嵩千丈碧。yǎ yí shān dī yī quán shí,qì yā huá sōng qiān zhàng bì。
不论城市与林丘,爱山例是诗人癖。bù lùn chéng shì yǔ lín qiū,ài shān lì shì shī rén pǐ。
寒泉修竹苍崖底,青山解与高人语。hán quán xiū zhú cāng yá dǐ,qīng shān jiě yǔ gāo rén yǔ。
花落猿吟总是机,举似山僧尽成句。huā luò yuán yín zǒng shì jī,jǔ shì shān sēng jǐn chéng jù。
山僧来献诗人号,百种不如山色好。shān sēng lái xiàn shī rén hào,bǎi zhǒng bù rú shān sè hǎo。
德庆禅床明月夜,馆娃人海红尘晓。dé qìng chán chuáng míng yuè yè,guǎn wá rén hǎi hóng chén xiǎo。
我知山心雅好静,荦确不容车马造。wǒ zhī shān xīn yǎ hǎo jìng,luò què bù róng chē mǎ zào。
草堂宜雨又宜晴,藜杖芒鞋时一到。cǎo táng yí yǔ yòu yí qíng,lí zhàng máng xié shí yī dào。

赠道人周大方

陆文圭

道家者流双凤仙,迂访墙东老田叟。dào jiā zhě liú shuāng fèng xiān,yū fǎng qiáng dōng lǎo tián sǒu。
叟读儒书五十年,一事不成今白首。sǒu dú rú shū wǔ shí nián,yī shì bù chéng jīn bái shǒu。
道人过门何所求,期将汗漫东北游。dào rén guò mén hé suǒ qiú,qī jiāng hàn màn dōng běi yóu。
青蛇三尺风雷吼,玄鹤一声天地秋。qīng shé sān chǐ fēng léi hǒu,xuán hè yī shēng tiān dì qiū。
吏商奔走日百里,区区嗜利与名耳。lì shāng bēn zǒu rì bǎi lǐ,qū qū shì lì yǔ míng ěr。
道眼视之海中沤,炎夏长途何必尔。dào yǎn shì zhī hǎi zhōng ōu,yán xià zhǎng tú hé bì ěr。
吾师之师柱下史,紫气曾惊关尹喜。wú shī zhī shī zhù xià shǐ,zǐ qì céng jīng guān yǐn xǐ。
当时剩却五千言,焉用老人诗一纸。dāng shí shèng què wǔ qiān yán,yān yòng lǎo rén shī yī zhǐ。

赠潘道士祈雨

陆文圭

人天相距尺有咫,雷电六丁绕吾指。rén tiān xiāng jù chǐ yǒu zhǐ,léi diàn liù dīng rào wú zhǐ。
药师马上寄小瓢,夜半一滴洒千里。yào shī mǎ shàng jì xiǎo piáo,yè bàn yī dī sǎ qiān lǐ。
古湫源竭老蛟泣,新秧秀濯田畯喜。gǔ jiǎo yuán jié lǎo jiāo qì,xīn yāng xiù zhuó tián jùn xǐ。
匣收宝剑卷阴符,师归宴坐茅峰里。xiá shōu bǎo jiàn juǎn yīn fú,shī guī yàn zuò máo fēng lǐ。

赠郑元明术士自言安晚之孙故诗及之

陆文圭

梁灏八十有二岁,自从天福逮雍熙。liáng hào bā shí yǒu èr suì,zì cóng tiān fú dǎi yōng xī。
中更乾德五星聚,晚赐龙头拜玉墀。zhōng gèng qián dé wǔ xīng jù,wǎn cì lóng tóu bài yù chí。
吾今之年灏相若,布衣落拓何能为。wú jīn zhī nián hào xiāng ruò,bù yī luò tuò hé néng wèi。
吟诗独与熊儿和,作赋那求狗监知。yín shī dú yǔ xióng ér hé,zuò fù nà qiú gǒu jiān zhī。
龙钟久纳少年侮,耿介尤为谄子嗤。lóng zhōng jiǔ nà shǎo nián wǔ,gěng jiè yóu wèi chǎn zi chī。
吾闻长沙赵彦仁,豫知郑相秉化钧。wú wén zhǎng shā zhào yàn rén,yù zhī zhèng xiāng bǐng huà jūn。
从容杯酒托二子,端嘉之际俱名臣。cóng róng bēi jiǔ tuō èr zi,duān jiā zhī jì jù míng chén。
是时宋德已衰谢,扶颠江左尚有人。shì shí sòng dé yǐ shuāi xiè,fú diān jiāng zuǒ shàng yǒu rén。
安晚之孙今为庶,嗟我与子俱邅迍。ān wǎn zhī sūn jīn wèi shù,jiē wǒ yǔ zi jù zhān zhūn。
不须谀我有许寿,且道何时脱子贫。bù xū yú wǒ yǒu xǔ shòu,qiě dào hé shí tuō zi pín。
清和四月天气新,共买一醉抛青春。qīng hé sì yuè tiān qì xīn,gòng mǎi yī zuì pāo qīng chūn。
穷通寿夭俱莫问,盖世英雄一窖尘,草间惟有石麒麟。qióng tōng shòu yāo jù mò wèn,gài shì yīng xióng yī jiào chén,cǎo jiān wéi yǒu shí qí lín。

赠张明德星士

陆文圭

二曜五纬万古悬,甘石之学今不传。èr yào wǔ wěi wàn gǔ xuán,gān shí zhī xué jīn bù chuán。
术家能以天占人,圣人乃以人占天。shù jiā néng yǐ tiān zhàn rén,shèng rén nǎi yǐ rén zhàn tiān。
仁义礼智性所具,吉凶祸福命使然。rén yì lǐ zhì xìng suǒ jù,jí xiōng huò fú mìng shǐ rán。
命天俵赋定不易,性我受用修则全。mìng tiān biào fù dìng bù yì,xìng wǒ shòu yòng xiū zé quán。
经文二百有五字,明德乃在新民先。jīng wén èr bǎi yǒu wǔ zì,míng dé nǎi zài xīn mín xiān。
君从何处讲此学,直溯建洛窥先贤。jūn cóng hé chù jiǎng cǐ xué,zhí sù jiàn luò kuī xiān xián。
工夫潜深秋日静,本真莹静霜月圆。gōng fū qián shēn qiū rì jìng,běn zhēn yíng jìng shuāng yuè yuán。
市声初散帘欲下,龟筴未收客下马。shì shēng chū sàn lián yù xià,guī cè wèi shōu kè xià mǎ。
一人妄计秩崇庳,一人猥算资高下。yī rén wàng jì zhì chóng bì,yī rén wěi suàn zī gāo xià。
纵横二位布逆顺,错落五行分制化。zòng héng èr wèi bù nì shùn,cuò luò wǔ xíng fēn zhì huà。
先生拊掌笑且答,二客相看面如赭。xiān shēng fǔ zhǎng xiào qiě dá,èr kè xiāng kàn miàn rú zhě。
徐言至善同一初,非愚不足智有馀。xú yán zhì shàn tóng yī chū,fēi yú bù zú zhì yǒu yú。
万物不齐气杂揉,是心本明如太虚。wàn wù bù qí qì zá róu,shì xīn běn míng rú tài xū。
不须詹尹就决疑,客如不信问子舆。bù xū zhān yǐn jiù jué yí,kè rú bù xìn wèn zi yú。

壬申冬晦叔译史归别小诗奉饯

陆文圭

苍颉制字传羲皇,鬼神夜哭殊仓黄。cāng jié zhì zì chuán xī huáng,guǐ shén yè kū shū cāng huáng。
语言声律未易下,嗟君楚产学北方。yǔ yán shēng lǜ wèi yì xià,jiē jūn chǔ chǎn xué běi fāng。
又能经术饰吏事,笔墨岂足尽所长。yòu néng jīng shù shì lì shì,bǐ mò qǐ zú jǐn suǒ zhǎng。
邮亭一夕饮离觞,他年富贵勿相忘。yóu tíng yī xī yǐn lí shāng,tā nián fù guì wù xiāng wàng。
天无烈风海波静,白雉九译贡越裳。tiān wú liè fēng hǎi bō jìng,bái zhì jiǔ yì gòng yuè shang。
盛时努力早出仕,成诵姬旦坐明堂。shèng shí nǔ lì zǎo chū shì,chéng sòng jī dàn zuò míng táng。

从圣国宝二茂才叙别

陆文圭

龙门世家史学祖,足涉淮湘到邹鲁。lóng mén shì jiā shǐ xué zǔ,zú shè huái xiāng dào zōu lǔ。
儿生堕地弧在左,妇闭车中为谁苦。ér shēng duò dì hú zài zuǒ,fù bì chē zhōng wèi shuí kǔ。
二君雁荡游虎林,逆旅一笑论古心。èr jūn yàn dàng yóu hǔ lín,nì lǚ yī xiào lùn gǔ xīn。
地炉画灰事未竟,推窗看天雪意深。dì lú huà huī shì wèi jìng,tuī chuāng kàn tiān xuě yì shēn。
山寒约共梅花语,江水东流予北去。shān hán yuē gòng méi huā yǔ,jiāng shuǐ dōng liú yǔ běi qù。
明年春风上石渠,道傍为我吊望诸。míng nián chūn fēng shàng shí qú,dào bàng wèi wǒ diào wàng zhū。

留别山村乐闲菊存爱山梅村并寄景初慎与国华

陆文圭

南来飞雪如柳花,北归柳花如飞雪。nán lái fēi xuě rú liǔ huā,běi guī liǔ huā rú fēi xuě。
乾坤偪仄困羁旅,江山苍莽惊岁月。qián kūn bī zè kùn jī lǚ,jiāng shān cāng mǎng jīng suì yuè。
白云冉冉千里外,滴尽春林子规血。bái yún rǎn rǎn qiān lǐ wài,dī jǐn chūn lín zi guī xuè。
故人回首乱峰青,古堠斜阳照离别。gù rén huí shǒu luàn fēng qīng,gǔ hòu xié yáng zhào lí bié。

送马伯亨西省郎中

陆文圭

惊吾学问非少年,羡君功业当壮年。jīng wú xué wèn fēi shǎo nián,xiàn jūn gōng yè dāng zhuàng nián。
曾闻鸡声共起舞,老我输君独著鞭。céng wén jī shēng gòng qǐ wǔ,lǎo wǒ shū jūn dú zhù biān。
腊寒枯柳不堪折,欲别未别心茫然。là hán kū liǔ bù kān zhé,yù bié wèi bié xīn máng rán。
关塞黑风虎方啸,江湖白浪龙正眠。guān sāi hēi fēng hǔ fāng xiào,jiāng hú bái làng lóng zhèng mián。
洪都西统数千里,俊乂如林足驱使。hóng dōu xī tǒng shù qiān lǐ,jùn yì rú lín zú qū shǐ。
好将旧榻拂尘埃,佳客可能无孺子。hǎo jiāng jiù tà fú chén āi,jiā kè kě néng wú rú zi。

送干寿道同知北上

陆文圭

甲寅诏下兴贤才,吴中多士轰春雷。jiǎ yín zhào xià xīng xián cái,wú zhōng duō shì hōng chūn léi。
门外鹄袍那可数,一人独上黄金台。mén wài gǔ páo nà kě shù,yī rén dú shàng huáng jīn tái。
宦途诘曲容不得,直向东海窥蓬莱。huàn tú jí qū róng bù dé,zhí xiàng dōng hǎi kuī péng lái。
蓬莱水阔云气浮,眼看健翮摩天游。péng lái shuǐ kuò yún qì fú,yǎn kàn jiàn hé mó tiān yóu。
故乡六载不归去,老尽西风菊径秋。gù xiāng liù zài bù guī qù,lǎo jǐn xī fēng jú jìng qiū。
归来四壁亦不恶,人羡锦衣君不觉。guī lái sì bì yì bù è,rén xiàn jǐn yī jūn bù jué。
馆娃茂苑正凄凉,古汴黄河复漂泊。guǎn wá mào yuàn zhèng qī liáng,gǔ biàn huáng hé fù piāo pō。
问乡安在迟一见,承恩内直金华殿。wèn xiāng ān zài chí yī jiàn,chéng ēn nèi zhí jīn huá diàn。
从容薇阁演丝纶,花间应隔同年面。cóng róng wēi gé yǎn sī lún,huā jiān yīng gé tóng nián miàn。
自恨山中老樗栎,拥肿不堪逢匠石。zì hèn shān zhōng lǎo chū lì,yōng zhǒng bù kān féng jiàng shí。
枯梢无复起春风,一生空负吹嘘力。kū shāo wú fù qǐ chūn fēng,yī shēng kōng fù chuī xū lì。

送祝君晟之官昌化

陆文圭

九里河梁昔携手,酒酣共折城南柳。jiǔ lǐ hé liáng xī xié shǒu,jiǔ hān gòng zhé chéng nán liǔ。
春风六载忽吹过,浮云万事无不有。chūn fēng liù zài hū chuī guò,fú yún wàn shì wú bù yǒu。
馀生闭户忍寒饿,薄宦随方困奔走。yú shēng bì hù rěn hán è,báo huàn suí fāng kùn bēn zǒu。
径从莲幕换青衫,犹胜兔园嘲白首。jìng cóng lián mù huàn qīng shān,yóu shèng tù yuán cháo bái shǒu。
我床昨夜破却瓮,君印何时大如斗。wǒ chuáng zuó yè pò què wèng,jūn yìn hé shí dà rú dòu。
肯将车服耀故人,未觉来往烦佳友。kěn jiāng chē fú yào gù rén,wèi jué lái wǎng fán jiā yǒu。
从今出处可忘言,柳边重饮城南酒。cóng jīn chū chù kě wàng yán,liǔ biān zhòng yǐn chéng nán jiǔ。

送经之偕义斋两舍人入燕并呈善之待制

陆文圭

君马三渡白沟河,沟水东流青草多。jūn mǎ sān dù bái gōu hé,gōu shuǐ dōng liú qīng cǎo duō。
踞鞍顾盼聊试耳,伏枥悲歌奈老何。jù ān gù pàn liáo shì ěr,fú lì bēi gē nài lǎo hé。
古人千金重然诺,把臂况受生死托。gǔ rén qiān jīn zhòng rán nuò,bǎ bì kuàng shòu shēng sǐ tuō。
肯先申白独辞楚,且伴机云双入洛。kěn xiān shēn bái dú cí chǔ,qiě bàn jī yún shuāng rù luò。
道远始知离别苦,地僻应思宦游乐。dào yuǎn shǐ zhī lí bié kǔ,dì pì yīng sī huàn yóu lè。
荣名日久当日厌,浮生花开又花落。róng míng rì jiǔ dāng rì yàn,fú shēng huā kāi yòu huā luò。
平世应无战国材,选贤何日到金台。píng shì yīng wú zhàn guó cái,xuǎn xián hé rì dào jīn tái。
寄声玉堂老仙伯,桂树秋风归去来。jì shēng yù táng lǎo xiān bó,guì shù qiū fēng guī qù lái。