古诗词

念奴娇·洛阳耆英会二首其一

陆文圭

戴花刘监,算耆英会上,与吾同岁。dài huā liú jiān,suàn qí yīng huì shàng,yǔ wú tóng suì。
伊洛山川今如古,人事几番兴废。yī luò shān chuān jīn rú gǔ,rén shì jǐ fān xīng fèi。
梦枕初残,黄粱未熟,已换人间世。mèng zhěn chū cán,huáng liáng wèi shú,yǐ huàn rén jiān shì。
箪瓢钟鼎,看来一等滋味。dān piáo zhōng dǐng,kàn lái yī děng zī wèi。
天上赤白双凡,东来西往,出没真儿戏。tiān shàng chì bái shuāng fán,dōng lái xī wǎng,chū méi zhēn ér xì。
惟有神仙长年诀,长似功名富贵。wéi yǒu shén xiān zhǎng nián jué,zhǎng shì gōng míng fù guì。
欲捣玄霜,难寻玉杵,何日蓝桥遇。yù dǎo xuán shuāng,nán xún yù chǔ,hé rì lán qiáo yù。
裴郎老矣,云英那肯随去。péi láng lǎo yǐ,yún yīng nà kěn suí qù。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

寄题俞氏草堂

陆文圭

浣花老人溪上住,野梅官柳桥西路。huàn huā lǎo rén xī shàng zhù,yě méi guān liǔ qiáo xī lù。
碧鸡坊外少人行,晓带春星自来去。bì jī fāng wài shǎo rén xíng,xiǎo dài chūn xīng zì lái qù。
荒基藓合无寻处,峡川万古流诗句。huāng jī xiǎn hé wú xún chù,xiá chuān wàn gǔ liú shī jù。
紫芝之孙居澄江,琼茅结宇青竹窗。zǐ zhī zhī sūn jū chéng jiāng,qióng máo jié yǔ qīng zhú chuāng。
南墙夜深塔铃语,古寺白鹤飞来双。nán qiáng yè shēn tǎ líng yǔ,gǔ sì bái hè fēi lái shuāng。
索我新吟写君趣,开卷悠然起幽思。suǒ wǒ xīn yín xiě jūn qù,kāi juǎn yōu rán qǐ yōu sī。
我尝十年卜山居,经营未有瀼西地。wǒ cháng shí nián bo shān jū,jīng yíng wèi yǒu ráng xī dì。
风流纵似老参谋,资给应无贤录事。fēng liú zòng shì lǎo cān móu,zī gěi yīng wú xián lù shì。
愿君分借半间云,胜日当携茶具至。yuàn jūn fēn jiè bàn jiān yún,shèng rì dāng xié chá jù zhì。

题南夫四时佳致园亭

陆文圭

桐川博士老文学,出处乃在可否间。tóng chuān bó shì lǎo wén xué,chū chù nǎi zài kě fǒu jiān。
舍东支径劣百步,墙北危亭俯两山。shě dōng zhī jìng liè bǎi bù,qiáng běi wēi tíng fǔ liǎng shān。
风花辞枝黏草碧,雨竹卸箨连苔斑。fēng huā cí zhī nián cǎo bì,yǔ zhú xiè tuò lián tái bān。
林皋红叶白雁早,江国琼英翠羽寒。lín gāo hóng yè bái yàn zǎo,jiāng guó qióng yīng cuì yǔ hán。
一年天与四时景,百岁人无半日闲。yī nián tiān yǔ sì shí jǐng,bǎi suì rén wú bàn rì xián。
扰扰鸣钟戒晨起,昏昏秉烛愁夜阑。rǎo rǎo míng zhōng jiè chén qǐ,hūn hūn bǐng zhú chóu yè lán。
蜉蝣生死寄黄壤,乌兔飞走凋朱颜。fú yóu shēng sǐ jì huáng rǎng,wū tù fēi zǒu diāo zhū yán。
主人自得静中趣,物理常于动处观。zhǔ rén zì dé jìng zhōng qù,wù lǐ cháng yú dòng chù guān。
从容琴书寓真乐,邂逅樽前追清欢。cóng róng qín shū yù zhēn lè,xiè hòu zūn qián zhuī qīng huān。
良时佳友不易得,恶客未至门先关。liáng shí jiā yǒu bù yì dé,è kè wèi zhì mén xiān guān。

题立斋不碍云山亭

陆文圭

英英山中云,苍苍云外山。yīng yīng shān zhōng yún,cāng cāng yún wài shān。
云山偃蹇若高士,不傍贵人门户间。yún shān yǎn jiǎn ruò gāo shì,bù bàng guì rén mén hù jiān。
藕堂老人家四壁,诗句曾参浣花客。ǒu táng lǎo rén jiā sì bì,shī jù céng cān huàn huā kè。
一亭半落平畴外,拾尽乾坤眼犹窄。yī tíng bàn luò píng chóu wài,shí jǐn qián kūn yǎn yóu zhǎi。
樵歌断处起寒青,鸟影明边际空碧。qiáo gē duàn chù qǐ hán qīng,niǎo yǐng míng biān jì kōng bì。
玉鸾不入巫阳梦,满榻凝尘室生白。yù luán bù rù wū yáng mèng,mǎn tà níng chén shì shēng bái。
昨宵础润卜雨来,岸巾栏角小徘徊。zuó xiāo chǔ rùn bo yǔ lái,àn jīn lán jiǎo xiǎo pái huái。
忽然一片黑模糊,失却万丈青崔嵬。hū rán yī piàn hēi mó hú,shī què wàn zhàng qīng cuī wéi。
有风飒然起林薄,如觉天日徐徐开。yǒu fēng sà rán qǐ lín báo,rú jué tiān rì xú xú kāi。
推窗看山色如故,断云飘零不知处。tuī chuāng kàn shān sè rú gù,duàn yún piāo líng bù zhī chù。

书范石湖白髭行后

陆文圭

渡江莫盛乾淳间,虞范诸贤鬓未斑。dù jiāng mò shèng qián chún jiān,yú fàn zhū xián bìn wèi bān。
功名草草负遗恨,老死不见巩洛山。gōng míng cǎo cǎo fù yí hèn,lǎo sǐ bù jiàn gǒng luò shān。
我近经行石湖路,范家水名王家墓。wǒ jìn jīng xíng shí hú lù,fàn jiā shuǐ míng wáng jiā mù。
风流一代竟澌尽,手泽何人为珍护。fēng liú yī dài jìng sī jǐn,shǒu zé hé rén wèi zhēn hù。
直当慷慨论兴亡,奚暇悲歌叹衰暮。zhí dāng kāng kǎi lùn xīng wáng,xī xiá bēi gē tàn shuāi mù。

题程子充少监家藏二诗遗墨

陆文圭

教子惟欲谄,嫁女惟欲官。jiào zi wéi yù chǎn,jià nǚ wéi yù guān。
床屏触头乃翁怒,文书衔袖媒姥谩。chuáng píng chù tóu nǎi wēng nù,wén shū xián xiù méi lǎo mán。
痴人一笑可绝倒,古训相传良独难。chī rén yī xiào kě jué dào,gǔ xùn xiāng chuán liáng dú nán。
大夫有愧程监察,上谷敢望元遗山。dà fū yǒu kuì chéng jiān chá,shàng gǔ gǎn wàng yuán yí shān。
易箦微言尚典刑,出门别语重丁宁。yì zé wēi yán shàng diǎn xíng,chū mén bié yǔ zhòng dīng níng。
子无橐装与宝剑,女无绣褥与金屏。zi wú tuó zhuāng yǔ bǎo jiàn,nǚ wú xiù rù yǔ jīn píng。
各赠骊珠五十六,藏在肺腑为深铭。gè zèng lí zhū wǔ shí liù,cáng zài fèi fǔ wèi shēn míng。
梓乔俯仰俱莫及,冰玉清润尤相形。zǐ qiáo fǔ yǎng jù mò jí,bīng yù qīng rùn yóu xiāng xíng。
水衡使者直而温,遗山宅相监察孙。shuǐ héng shǐ zhě zhí ér wēn,yí shān zhái xiāng jiān chá sūn。
禔身务学承先志,范世传家示格言。zhī shēn wù xué chéng xiān zhì,fàn shì chuán jiā shì gé yán。
正大去今八十年,流风遗俗犹有存。zhèng dà qù jīn bā shí nián,liú fēng yí sú yóu yǒu cún。
谁能题诗墓柏下,使两仙翁起九原。shuí néng tí shī mù bǎi xià,shǐ liǎng xiān wēng qǐ jiǔ yuán。

甲申春张菊存游洞霄诸公饯诗盈轴越明年余过故都补行卷之末

陆文圭

春申下邑荒江滨,有眼不识钱塘春。chūn shēn xià yì huāng jiāng bīn,yǒu yǎn bù shí qián táng chūn。
朅来南北两高峰,乍见西施真美人。qiè lái nán běi liǎng gāo fēng,zhà jiàn xī shī zhēn měi rén。
晓妆浓淡看不足,誓结鹑衣老湖曲。xiǎo zhuāng nóng dàn kàn bù zú,shì jié chún yī lǎo hú qū。
安知湖曲有高人,如此仙姿尚嫌俗。ān zhī hú qū yǒu gāo rén,rú cǐ xiān zī shàng xián sú。
别寻大涤登天柱,气压群峰三十六。bié xún dà dí dēng tiān zhù,qì yā qún fēng sān shí liù。
归来书窗风雨夕,潜听三竺山灵哭。guī lái shū chuāng fēng yǔ xī,qián tīng sān zhú shān líng kū。
眷言玉局老飞仙,摩挲铜狄今几年。juàn yán yù jú lǎo fēi xiān,mó sā tóng dí jīn jǐ nián。
神蛟飞鼠亦何有,金堂玉室空茫然。shén jiāo fēi shǔ yì hé yǒu,jīn táng yù shì kōng máng rán。
天风吹醒丹泉酒,碧桃津远人回首。tiān fēng chuī xǐng dān quán jiǔ,bì táo jīn yuǎn rén huí shǒu。
石上禽馀捣药声,绝怜无诀授长生。shí shàng qín yú dǎo yào shēng,jué lián wú jué shòu zhǎng shēng。
今年却被山灵笑,依旧湖堤拾芳草。jīn nián què bèi shān líng xiào,yī jiù hú dī shí fāng cǎo。

题金陵海月潮卷

陆文圭

太阴朔望有盈亏,海外随之互消长。tài yīn shuò wàng yǒu yíng kuī,hǎi wài suí zhī hù xiāo zhǎng。
夜半秦淮涌月来,一轮却挂钟山上。yè bàn qín huái yǒng yuè lái,yī lún què guà zhōng shān shàng。
山中那得有潮音,尊师鼻息如雷响。shān zhōng nà dé yǒu cháo yīn,zūn shī bí xī rú léi xiǎng。

题尹存庵行卷

陆文圭

钱塘筑坞高于郿,黄金铸成九鼎移。qián táng zhù wù gāo yú méi,huáng jīn zhù chéng jiǔ dǐng yí。
木棉羁魂招不得,方士入海从安期。mù mián jī hún zhāo bù dé,fāng shì rù hǎi cóng ān qī。
庐陵二老当时在,翰墨光芒透纸背。lú líng èr lǎo dāng shí zài,hàn mò guāng máng tòu zhǐ bèi。
尔后空闻化鹤归,我今欲见啼鹃拜。ěr hòu kōng wén huà hè guī,wǒ jīn yù jiàn tí juān bài。
长安市上重经过,逢人问是伯休那。zhǎng ān shì shàng zhòng jīng guò,féng rén wèn shì bó xiū nà。
劝君且寻遂初赋,人家国事竟如何。quàn jūn qiě xún suì chū fù,rén jiā guó shì jìng rú hé。

题分宜谢草庐行卷

陆文圭

袁曹官渡争雌雄,荆州侨寄大耳翁。yuán cáo guān dù zhēng cí xióng,jīng zhōu qiáo jì dà ěr wēng。
涕流髀肉消不尽,试与元直游隆中。tì liú bì ròu xiāo bù jǐn,shì yǔ yuán zhí yóu lóng zhōng。
隆中自有躬耕者,布衣抱膝茅檐下。lóng zhōng zì yǒu gōng gēng zhě,bù yī bào xī máo yán xià。
从容一曲梁甫吟,不觉将军三枉驾。cóng róng yī qū liáng fǔ yín,bù jué jiāng jūn sān wǎng jià。
室中屏人才数语,跨荆包益成鼎峙。shì zhōng píng rén cái shù yǔ,kuà jīng bāo yì chéng dǐng zhì。
南阳陌上龙出云,永安宫中鱼得水。nán yáng mò shàng lóng chū yún,yǒng ān gōng zhōng yú dé shuǐ。
古今成败真邮传,英杰千年不一见。gǔ jīn chéng bài zhēn yóu chuán,yīng jié qiān nián bù yī jiàn。
识拔端由品藻公,位置无嫌草茅贱。shí bá duān yóu pǐn zǎo gōng,wèi zhì wú xián cǎo máo jiàn。
山中谢客江烟昏,谁携行卷到柴门。shān zhōng xiè kè jiāng yān hūn,shuí xié xíng juǎn dào chái mén。
手披康乐草庐赋,知是兰庭佳子孙。shǒu pī kāng lè cǎo lú fù,zhī shì lán tíng jiā zi sūn。
春塘柳禽成昨梦,炎兴相业更谁论。chūn táng liǔ qín chéng zuó mèng,yán xīng xiāng yè gèng shuí lùn。
洞庭三江风浪奔,鲸鱼出没相吐吞。dòng tíng sān jiāng fēng làng bēn,jīng yú chū méi xiāng tǔ tūn。
何为四方归来些,山堂鹤怨能移文。hé wèi sì fāng guī lái xiē,shān táng hè yuàn néng yí wén。

题张南山庆九十诗卷

陆文圭

翁今百岁少十年,我少公年二十五。wēng jīn bǎi suì shǎo shí nián,wǒ shǎo gōng nián èr shí wǔ。
天与翁龄百二十,我已化作原头土。tiān yǔ wēng líng bǎi èr shí,wǒ yǐ huà zuò yuán tóu tǔ。
延年剩得饮食乐,损寿多应作诗苦。yán nián shèng dé yǐn shí lè,sǔn shòu duō yīng zuò shī kǔ。
梅开傥获登公堂,一醉犹能戴花舞。méi kāi tǎng huò dēng gōng táng,yī zuì yóu néng dài huā wǔ。
儿孙拍手向我语,公漆点须贝齐齿。ér sūn pāi shǒu xiàng wǒ yǔ,gōng qī diǎn xū bèi qí chǐ。
降原陟巘步如飞,饱饭何曾饮人乳。jiàng yuán zhì yǎn bù rú fēi,bǎo fàn hé céng yǐn rén rǔ。
梦中犹记前朝事,二老相逢必欢喜。mèng zhōng yóu jì qián cháo shì,èr lǎo xiāng féng bì huān xǐ。

题王复初所藏子昂临禊帖

陆文圭

昭陵玉函出人间,开平经今四百年。zhāo líng yù hán chū rén jiān,kāi píng jīng jīn sì bǎi nián。
永和远距贞观先,俯仰陈迹俱可怜。yǒng hé yuǎn jù zhēn guān xiān,fǔ yǎng chén jì jù kě lián。
古人学书如学仙,笔锋谁入玄之玄。gǔ rén xué shū rú xué xiān,bǐ fēng shuí rù xuán zhī xuán。
水晶宫里佳公子,风流翰墨皆天然。shuǐ jīng gōng lǐ jiā gōng zi,fēng liú hàn mò jiē tiān rán。
我评逸少非真逸,史载深谋并绝识。wǒ píng yì shǎo fēi zhēn yì,shǐ zài shēn móu bìng jué shí。
独留茧纸博千金,似是艺成能掩德。dú liú jiǎn zhǐ bó qiān jīn,shì shì yì chéng néng yǎn dé。
名士由来赝逼真,书空咄咄彼何人。míng shì yóu lái yàn bī zhēn,shū kōng duō duō bǐ hé rén。
遗才流落稽山下,修竹娟娟万古春。yí cái liú luò jī shān xià,xiū zhú juān juān wàn gǔ chūn。

题登瀛图

陆文圭

世传阎公学士图,意象旷雅难形模。shì chuán yán gōng xué shì tú,yì xiàng kuàng yǎ nán xíng mó。
山僧临本持索句,展卷复掩空长吁。shān sēng lín běn chí suǒ jù,zhǎn juǎn fù yǎn kōng zhǎng xū。
秦王功高塞宇宙,搜揽豪隽供驰驱。qín wáng gōng gāo sāi yǔ zhòu,sōu lǎn háo juàn gōng chí qū。
内怀矛甲伺同气,外示闲暇耽文儒。nèi huái máo jiǎ cì tóng qì,wài shì xián xiá dān wén rú。
临城开馆构杰阁,坐见瀛海移西都。lín chéng kāi guǎn gòu jié gé,zuò jiàn yíng hǎi yí xī dōu。
分番夕宿无厌倦,珍膳日给何丰腴。fēn fān xī sù wú yàn juàn,zhēn shàn rì gěi hé fēng yú。
天光下照天策府,煌煌星象经天衢。tiān guāng xià zhào tiān cè fǔ,huáng huáng xīng xiàng jīng tiān qú。
房乔夜半进危计,平明一矢惊临湖。fáng qiáo yè bàn jìn wēi jì,píng míng yī shǐ jīng lín hú。
群贤崛起辅贞观,亦有淹滞如颜苏。qún xián jué qǐ fǔ zhēn guān,yì yǒu yān zhì rú yán sū。
惜哉燕翼谋未善,祥麟接武容妖狐。xī zāi yàn yì móu wèi shàn,xiáng lín jiē wǔ róng yāo hú。
殿阶置笏怒未解,田舍收麦言何谀。diàn jiē zhì hù nù wèi jiě,tián shě shōu mài yán hé yú。
策名书府真有腼,空与老姥扶天枢。cè míng shū fǔ zhēn yǒu miǎn,kōng yǔ lǎo lǎo fú tiān shū。
贵人一代骨已朽,史笔千载心犹诛。guì rén yī dài gǔ yǐ xiǔ,shǐ bǐ qiān zài xīn yóu zhū。
阎公绝艺今亦无,长安落日明榛芜。yán gōng jué yì jīn yì wú,zhǎng ān luò rì míng zhēn wú。

跋明皇贵妃并马图

陆文圭

声残玉笛梨花月,笑指骊泉浴香雪。shēng cán yù dí lí huā yuè,xiào zhǐ lí quán yù xiāng xuě。
宣来天驷玉花骢,醉僛金勒摇东风。xuān lái tiān sì yù huā cōng,zuì qī jīn lēi yáo dōng fēng。
阿环并辔微相顾,一点芳心倩莺诉。ā huán bìng pèi wēi xiāng gù,yī diǎn fāng xīn qiàn yīng sù。
五溪老奴侍鞍侧,招摇先入华清路。wǔ xī lǎo nú shì ān cè,zhāo yáo xiān rù huá qīng lù。
行幸东西春复秋,那知忧乐两相酬。xíng xìng dōng xī chūn fù qiū,nà zhī yōu lè liǎng xiāng chóu。
朝元警跸犹清道,胡马长嘶出蓟幽。cháo yuán jǐng bì yóu qīng dào,hú mǎ zhǎng sī chū jì yōu。
猿声霜冷巴山晓,锦袜遗香清渺渺。yuán shēng shuāng lěng bā shān xiǎo,jǐn wà yí xiāng qīng miǎo miǎo。
南内凄凉稀进御,海云空阔蓬莱小。nán nèi qī liáng xī jìn yù,hǎi yún kōng kuò péng lái xiǎo。
泪湿花容春雨馀,纵有丹青画不如。lèi shī huā róng chūn yǔ yú,zòng yǒu dān qīng huà bù rú。

跋赵太祖与韩王蹴鞠太宗石守信楚昭辅党进环而观之

陆文圭

紫微垣近一小星,作戏敢与太阳敌。zǐ wēi yuán jìn yī xiǎo xīng,zuò xì gǎn yǔ tài yáng dí。
诸将旁观信雄武,不逃书记收兵策。zhū jiāng páng guān xìn xióng wǔ,bù táo shū jì shōu bīng cè。
开封府尹真天人,受谮朱崖疑老臣。kāi fēng fǔ yǐn zhēn tiān rén,shòu zèn zhū yá yí lǎo chén。
幸自宫中启金匮,忍使涪陵竟陨身。xìng zì gōng zhōng qǐ jīn kuì,rěn shǐ fú líng jìng yǔn shēn。

题万户府瑞麦图

陆文圭

河中之野木连理,文人作颂何所美。hé zhōng zhī yě mù lián lǐ,wén rén zuò sòng hé suǒ měi。
鲤湖之水莲双葩,史臣纪异不足夸。lǐ hú zhī shuǐ lián shuāng pā,shǐ chén jì yì bù zú kuā。
木叶饥来岂堪食,莲花远观空有色。mù yè jī lái qǐ kān shí,lián huā yuǎn guān kōng yǒu sè。
由来上瑞是丰年,芙蓉池外麦连天。yóu lái shàng ruì shì fēng nián,fú róng chí wài mài lián tiān。
一茎三穗攒秀颖,好事军中万口传。yī jīng sān suì zǎn xiù yǐng,hǎo shì jūn zhōng wàn kǒu chuán。
阅武堂成政多暇,刀剑不如牛犊价。yuè wǔ táng chéng zhèng duō xiá,dāo jiàn bù rú niú dú jià。
老农啖饭看升平,奇祥异产从天下。lǎo nóng dàn fàn kàn shēng píng,qí xiáng yì chǎn cóng tiān xià。
香饵先收夏陇云,雪匙可卜秋田稼。xiāng ěr xiān shōu xià lǒng yún,xuě shi kě bo qiū tián jià。
绝怜西蜀杜参谋,困饥空怀当世忧。jué lián xī shǔ dù cān móu,kùn jī kōng huái dāng shì yōu。
崆峒麦熟无人穫,且问王师休未休。kōng dòng mài shú wú rén huò,qiě wèn wáng shī xiū wèi xiū。