古诗词

贺新郎·九日

刘克庄

湛湛长空黑,更那堪、斜风细雨,乱愁如织。zhàn zhàn zhǎng kōng hēi,gèng nà kān xié fēng xì yǔ,luàn chóu rú zhī。
老眼平生空四海,赖有高楼百尺。lǎo yǎn píng shēng kōng sì hǎi,lài yǒu gāo lóu bǎi chǐ。
看浩荡、千崖秋色。kàn hào dàng qiān yá qiū sè。
白发书生神州泪,尽凄凉不向牛山滴。bái fā shū shēng shén zhōu lèi,jǐn qī liáng bù xiàng niú shān dī。
追往事,去无迹。zhuī wǎng shì,qù wú jì。
少年自负凌云笔,到而今春华落尽,满怀萧瑟。shǎo nián zì fù líng yún bǐ,dào ér jīn chūn huá luò jǐn,mǎn huái xiāo sè。
常恨世人新意少,爱说南朝狂客。cháng hèn shì rén xīn yì shǎo,ài shuō nán cháo kuáng kè。
把破帽年年拈出。bǎ pò mào nián nián niān chū。
若对黄花孤负酒,怕黄花也笑人岑寂。ruò duì huáng huā gū fù jiǔ,pà huáng huā yě xiào rén cén jì。
鸿去北,日西匿。hóng qù běi,rì xī nì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

生查子·元夕戏陈敬叟

刘克庄

繁灯夺霁华,戏鼓侵明发。fán dēng duó jì huá,xì gǔ qīn míng fā。
物色旧时同,情味中年别。wù sè jiù shí tóng,qíng wèi zhōng nián bié。
浅画镜中眉,深拜楼中月。qiǎn huà jìng zhōng méi,shēn bài lóu zhōng yuè。
人散市声收,渐入愁时节。rén sàn shì shēng shōu,jiàn rù chóu shí jié。

贺新郎·端午

刘克庄

深院榴花吐,画帘开、綀衣纨扇,午风清暑。shēn yuàn liú huā tǔ,huà lián kāi shū yī wán shàn,wǔ fēng qīng shǔ。
儿女纷纷夸结束,新样钗符艾虎。ér nǚ fēn fēn kuā jié shù,xīn yàng chāi fú ài hǔ。
早已有、游人观渡。zǎo yǐ yǒu yóu rén guān dù。
老大逢场慵作戏,任陌头、年少争旗鼓。lǎo dà féng chǎng yōng zuò xì,rèn mò tóu nián shǎo zhēng qí gǔ。
溪雨急,浪花舞。xī yǔ jí,làng huā wǔ。
灵均标致高如许,忆生平、既纫兰佩,更怀椒醑。líng jūn biāo zhì gāo rú xǔ,yì shēng píng jì rèn lán pèi,gèng huái jiāo xǔ。
谁信骚魂千载后,波底垂涎角黍。shuí xìn sāo hún qiān zài hòu,bō dǐ chuí xián jiǎo shǔ。
又说是,蛟馋龙怒。yòu shuō shì,jiāo chán lóng nù。
把似而今醒到了,料当年,醉死差无苦。bǎ shì ér jīn xǐng dào le,liào dāng nián,zuì sǐ chà wú kǔ。
聊一笑,吊千古。liáo yī xiào,diào qiān gǔ。

木兰花·戏呈林节推乡兄

刘克庄

年年跃马长安市,客舍似家家似寄。nián nián yuè mǎ zhǎng ān shì,kè shě shì jiā jiā shì jì。
青钱换酒日无何,红烛呼卢宵不寐。qīng qián huàn jiǔ rì wú hé,hóng zhú hū lú xiāo bù mèi。
易挑锦妇机中字,难得玉人心下事。yì tiāo jǐn fù jī zhōng zì,nán dé yù rén xīn xià shì。
男儿西北有神州,莫滴水西桥畔泪。nán ér xī běi yǒu shén zhōu,mò dī shuǐ xī qiáo pàn lèi。

沁园春·梦孚若

刘克庄

何处相逢,登宝钗楼,访铜雀台。hé chù xiāng féng,dēng bǎo chāi lóu,fǎng tóng què tái。
唤厨人斫就,东溟鲸脍,圉人呈罢,西极龙媒。huàn chú rén zhuó jiù,dōng míng jīng kuài,yǔ rén chéng bà,xī jí lóng méi。
天下英雄,使君与操,余子谁堪共酒杯。tiān xià yīng xióng,shǐ jūn yǔ cāo,yú zi shuí kān gòng jiǔ bēi。
车千乘,载燕南赵北,剑客奇才。chē qiān chéng,zài yàn nán zhào běi,jiàn kè qí cái。
饮酣画鼓如雷。yǐn hān huà gǔ rú léi。
谁信被晨鸡轻唤回。shuí xìn bèi chén jī qīng huàn huí。
叹年光过尽,功名未立,书生老去,机会方来。tàn nián guāng guò jǐn,gōng míng wèi lì,shū shēng lǎo qù,jī huì fāng lái。
使李将军,遇高皇帝,万户侯何足道哉。shǐ lǐ jiāng jūn,yù gāo huáng dì,wàn hù hóu hé zú dào zāi。
披衣起,但凄凉感旧,慷慨生哀。pī yī qǐ,dàn qī liáng gǎn jiù,kāng kǎi shēng āi。

刘克庄

静是无憀动是狂,秋蝉两两抱斜阳。jìng shì wú liáo dòng shì kuáng,qiū chán liǎng liǎng bào xié yáng。
不知才思能多少,瘦得腰肢似沈郎。bù zhī cái sī néng duō shǎo,shòu dé yāo zhī shì shěn láng。

哨遍

刘克庄

胜处可宫,平处可田,泉土尤甘美。shèng chù kě gōng,píng chù kě tián,quán tǔ yóu gān měi。
深复深,路绝住人稀。shēn fù shēn,lù jué zhù rén xī。
有人兮、盘旋于此。yǒu rén xī pán xuán yú cǐ。
送子归。sòng zi guī。
是他隐居求志。shì tā yǐn jū qiú zhì。
是要明主媒当世。shì yào míng zhǔ méi dāng shì。
嗟此意谁论,其言甚壮,孔颜犹有遗旨。jiē cǐ yì shuí lùn,qí yán shén zhuàng,kǒng yán yóu yǒu yí zhǐ。
大丈夫之被遇于时。dà zhàng fū zhī bèi yù yú shí。
入则坐庙朝出旗麾。rù zé zuò miào cháo chū qí huī。
列屋名姬,夹道武夫,满前才子。liè wū míng jī,jiā dào wǔ fū,mǎn qián cái zi。
噫。yī。
有命存焉,吾非恶此而逃之。yǒu mìng cún yān,wú fēi è cǐ ér táo zhī。
富贵人所欲,如之何、幸而致。fù guì rén suǒ yù,rú zhī hé xìng ér zhì。
向茂树堪休,清泉可濯,谷中别有闲天地。xiàng mào shù kān xiū,qīng quán kě zhuó,gǔ zhōng bié yǒu xián tiān dì。
况脍细于丝,蕨甜似蜜,采于山,钓于水。kuàng kuài xì yú sī,jué tián shì mì,cǎi yú shān,diào yú shuǐ。
大丈夫不遇之所为。dà zhàng fū bù yù zhī suǒ wèi。
唐处士、依稀是吾师。táng chù shì yī xī shì wú shī。
觉山林、尊如朝市。jué shān lín zūn rú cháo shì。
五侯门下宾客,扰扰趋形势。wǔ hóu mén xià bīn kè,rǎo rǎo qū xíng shì。
嗟盘之乐,谁争子所,占断千秋万岁。jiē pán zhī lè,shuí zhēng zi suǒ,zhàn duàn qiān qiū wàn suì。
呼童秣马更膏车,便与君,从此逝矣。hū tóng mò mǎ gèng gāo chē,biàn yǔ jūn,cóng cǐ shì yǐ。

六州歌头·其二客赠牡丹

刘克庄

维摩病起,兀坐等枯株。wéi mó bìng qǐ,wù zuò děng kū zhū。
清晨里,谁来问,是文殊。qīng chén lǐ,shuí lái wèn,shì wén shū。
遣名姝。qiǎn míng shū。
夺尽群花色,浴才出,酲初解,千万态,娇无力,困相扶。duó jǐn qún huā sè,yù cái chū,chéng chū jiě,qiān wàn tài,jiāo wú lì,kùn xiāng fú。
绝代佳人,不入金张室,却访吾庐。jué dài jiā rén,bù rù jīn zhāng shì,què fǎng wú lú。
对茶铛禅榻,笑杀此翁臞。duì chá dāng chán tà,xiào shā cǐ wēng qú。
珠髻金壶。zhū jì jīn hú。
始消渠。shǐ xiāo qú。
忆承平日,繁华事,修成谱,写成图。yì chéng píng rì,fán huá shì,xiū chéng pǔ,xiě chéng tú。
奇绝甚,欧公记,蔡公书。qí jué shén,ōu gōng jì,cài gōng shū。
古来无。gǔ lái wú。
一自京华隔,问姚魏、竟何如。yī zì jīng huá gé,wèn yáo wèi jìng hé rú。
多应是,彩云散,劫灰馀。duō yīng shì,cǎi yún sàn,jié huī yú。
野鹿衔将花去,休回首、河洛丘墟。yě lù xián jiāng huā qù,xiū huí shǒu hé luò qiū xū。
漫伤春吊古,梦绕汉唐都。màn shāng chūn diào gǔ,mèng rào hàn táng dōu。
歌罢欷歔。gē bà xī xū。

水调歌头·其一游蒲涧追和崔菊坡韵

刘克庄

敕使竟空反,公不出梅关。chì shǐ jìng kōng fǎn,gōng bù chū méi guān。
当年玉座记忆,仄席问平安。dāng nián yù zuò jì yì,zè xí wèn píng ān。
羽扇尉佗城上,野服仙游阁下,辽鹤几时还。yǔ shàn wèi tuó chéng shàng,yě fú xiān yóu gé xià,liáo hè jǐ shí hái。
赖有蜀耆旧,健笔与书丹。lài yǒu shǔ qí jiù,jiàn bǐ yǔ shū dān。
青油士,珠履客,各凋残。qīng yóu shì,zhū lǚ kè,gè diāo cán。
四方蹙蹙靡骋,独此尚宽闲。sì fāng cù cù mí chěng,dú cǐ shàng kuān xián。
丞相祠堂何处,太傅石碑堕泪,木老瀑泉寒。chéng xiāng cí táng hé chù,tài fù shí bēi duò lèi,mù lǎo pù quán hán。
往者不可作,置酒且登山。wǎng zhě bù kě zuò,zhì jiǔ qiě dēng shān。

水调歌头·其二喜归

刘克庄

遣作岭头使,似戍玉门关。qiǎn zuò lǐng tóu shǐ,shì shù yù mén guān。
来时送者,举酒珍重祝身安。lái shí sòng zhě,jǔ jiǔ zhēn zhòng zhù shēn ān。
街畔小儿拍笑,马上是翁矍铄,头与璧俱还。jiē pàn xiǎo ér pāi xiào,mǎ shàng shì wēng jué shuò,tóu yǔ bì jù hái。
何处得仙诀,发白颊犹丹。hé chù dé xiān jué,fā bái jiá yóu dān。
屋茅破,篱菊瘦,架签残。wū máo pò,lí jú shòu,jià qiān cán。
老夫自计甚审,忙定不如闲。lǎo fū zì jì shén shěn,máng dìng bù rú xián。
客难扬雄拓落,友笑王良来往,面汗背芒寒。kè nán yáng xióng tuò luò,yǒu xiào wáng liáng lái wǎng,miàn hàn bèi máng hán。
再拜谢不敏,早晚乞还山。zài bài xiè bù mǐn,zǎo wǎn qǐ hái shān。

水调歌头·其三解印有期戏作

刘克庄

老子颇更事,打透利名关。lǎo zi pǒ gèng shì,dǎ tòu lì míng guān。
百年扰扰于役,何异入槐安。bǎi nián rǎo rǎo yú yì,hé yì rù huái ān。
梦里偶然得意,醒后才堪发笑,蚁穴驾车还。mèng lǐ ǒu rán dé yì,xǐng hòu cái kān fā xiào,yǐ xué jià chē hái。
恰佩南柯印,仿佛毂曾丹。qià pèi nán kē yìn,fǎng fú gǔ céng dān。
客未散,日初昳,酒犹残。kè wèi sàn,rì chū dié,jiǔ yóu cán。
向来幻境安在,回首总成闲。xiàng lái huàn jìng ān zài,huí shǒu zǒng chéng xián。
莫问浮云起灭,且跨刚风游戏,露冷玉箫寒。mò wèn fú yún qǐ miè,qiě kuà gāng fēng yóu xì,lù lěng yù xiāo hán。
寄语抱朴子,候我石楼山。jì yǔ bào pǔ zi,hòu wǒ shí lóu shān。

水调歌头·其四八月上浣解印别同官席上赋

刘克庄

半世惯歧路,不怕唱阳关。bàn shì guàn qí lù,bù pà chàng yáng guān。
朝来印绶解去,今夕枕初安。cháo lái yìn shòu jiě qù,jīn xī zhěn chū ān。
莫是散场优孟,又似下棚傀儡,脱了戏衫还。mò shì sàn chǎng yōu mèng,yòu shì xià péng guī lěi,tuō le xì shān hái。
老去事多忘,公莫笑师丹。lǎo qù shì duō wàng,gōng mò xiào shī dān。
笔端花,胸中锦,两消残。bǐ duān huā,xiōng zhōng jǐn,liǎng xiāo cán。
江湖水草空旷,何必养天闲。jiāng hú shuǐ cǎo kōng kuàng,hé bì yǎng tiān xián。
久苦诸君共事,更尽一杯别酒,风露夜深寒。jiǔ kǔ zhū jūn gòng shì,gèng jǐn yī bēi bié jiǔ,fēng lù yè shēn hán。
回首行乐地,明日隔云山。huí shǒu xíng lè dì,míng rì gé yún shān。

水调歌头·其五客散循堤步月而作

刘克庄

落日几呼渡,佳夕每留关。luò rì jǐ hū dù,jiā xī měi liú guān。
有时来照清浅,鬓雪似潘安。yǒu shí lái zhào qīng qiǎn,bìn xuě shì pān ān。
一曲亲蒙君赐,两岸更无人迹,惟见鹭飞还。yī qū qīn méng jūn cì,liǎng àn gèng wú rén jì,wéi jiàn lù fēi hái。
隙地欠栽接,蕉荔杂黄丹。xì dì qiàn zāi jiē,jiāo lì zá huáng dān。
柳全疏,松尚幼,怕摧残。liǔ quán shū,sōng shàng yòu,pà cuī cán。
旁人笑我痴计,管钥费防闲。páng rén xiào wǒ chī jì,guǎn yào fèi fáng xián。
翁意在乎林壑,客亦知夫水月,满腹贮清寒。wēng yì zài hū lín hè,kè yì zhī fū shuǐ yuè,mǎn fù zhù qīng hán。
赋咏差有愧,赤壁与滁山。fù yǒng chà yǒu kuì,chì bì yǔ chú shān。

水调歌头·其六次夕,觞客湖上,赋葛仙事

刘克庄

羯虏问周鼎,柱史出秦关。jié lǔ wèn zhōu dǐng,zhù shǐ chū qín guān。
苦求句漏,何意身世远差安。kǔ qiú jù lòu,hé yì shēn shì yuǎn chà ān。
不见跕鸢堕水,时有飞鸿遵渚,乐此久忘还。bù jiàn diǎn yuān duò shuǐ,shí yǒu fēi hóng zūn zhǔ,lè cǐ jiǔ wàng hái。
采药寓言耳,胸次有灵丹。cǎi yào yù yán ěr,xiōng cì yǒu líng dān。
钓游处,榕叶暗,荻花残。diào yóu chù,róng yè àn,dí huā cán。
自翁仙后千载,输与水鸥闲。zì wēng xiān hòu qiān zài,shū yǔ shuǐ ōu xián。
我读内篇未竟,忽被急符驱去,洞闭白云寒。wǒ dú nèi piān wèi jìng,hū bèi jí fú qū qù,dòng bì bái yún hán。
回首愧幽子,隐约海中山。huí shǒu kuì yōu zi,yǐn yuē hǎi zhōng shān。

水调歌头·其七十三夜,同官载酒相别,不见月作

刘克庄

怪事广寒殿,此夕不开关。guài shì guǎng hán diàn,cǐ xī bù kāi guān。
林间乌鹊相贺,暂得一枝安。lín jiān wū què xiāng hè,zàn dé yī zhī ān。
只在浮云深处,谁驾长风挟取,明镜忽飞还。zhǐ zài fú yún shēn chù,shuí jià zhǎng fēng xié qǔ,míng jìng hū fēi hái。
玉兔呼不应,难觅臼中丹。yù tù hū bù yīng,nán mì jiù zhōng dān。
酒行深,歌听彻,笛吹残。jiǔ xíng shēn,gē tīng chè,dí chuī cán。
嫦娥老去孤另,离别匹如闲。cháng é lǎo qù gū lìng,lí bié pǐ rú xián。
待得银盘擎出,只怕玉峰醉倒,衰病不禁寒。dài dé yín pán qíng chū,zhǐ pà yù fēng zuì dào,shuāi bìng bù jìn hán。
卿去我欲睡,孤负此湖山。qīng qù wǒ yù shuì,gū fù cǐ hú shān。

水调歌头·其八癸卯中秋作

刘克庄

老年有奇事,天放两中秋。lǎo nián yǒu qí shì,tiān fàng liǎng zhōng qiū。
使君飞榭千尺,缥缈见麟洲。shǐ jūn fēi xiè qiān chǐ,piāo miǎo jiàn lín zhōu。
景物东徐城上,岁月北征诗里,圆缺几时休。jǐng wù dōng xú chéng shàng,suì yuè běi zhēng shī lǐ,yuán quē jǐ shí xiū。
俯仰慨今昔,惟酒可浇愁。fǔ yǎng kǎi jīn xī,wéi jiǔ kě jiāo chóu。
风露高,河汉澹,素光流。fēng lù gāo,hé hàn dàn,sù guāng liú。
贾胡野老相庆,四海十分收。jiǎ hú yě lǎo xiāng qìng,sì hǎi shí fēn shōu。
竞看姮娥金镜,争信仙人玉斧,费了一番修。jìng kàn héng é jīn jìng,zhēng xìn xiān rén yù fǔ,fèi le yī fān xiū。
衰晚笔无力,谁伴赋黄楼。shuāi wǎn bǐ wú lì,shuí bàn fù huáng lóu。
44541234567»