古诗词

木兰花·戏呈林节推乡兄

刘克庄

年年跃马长安市,客舍似家家似寄。nián nián yuè mǎ zhǎng ān shì,kè shě shì jiā jiā shì jì。
青钱换酒日无何,红烛呼卢宵不寐。qīng qián huàn jiǔ rì wú hé,hóng zhú hū lú xiāo bù mèi。
易挑锦妇机中字,难得玉人心下事。yì tiāo jǐn fù jī zhōng zì,nán dé yù rén xīn xià shì。
男儿西北有神州,莫滴水西桥畔泪。nán ér xī běi yǒu shén zhōu,mò dī shuǐ xī qiáo pàn lèi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

溪庵十首

刘克庄

昔美少年今老黧,云林深处葺幽栖。xī měi shǎo nián jīn lǎo lí,yún lín shēn chù qì yōu qī。
空房安得登伽女,同穴惟应法喜妻。kōng fáng ān dé dēng gā nǚ,tóng xué wéi yīng fǎ xǐ qī。
尧桀两忘何足辨,彭殇俱尽不须齐。yáo jié liǎng wàng hé zú biàn,péng shāng jù jǐn bù xū qí。
灵山弟子都麾去,免绕金棺掩面啼。líng shān dì zi dōu huī qù,miǎn rào jīn guān yǎn miàn tí。

溪庵十首

刘克庄

曾结丝絇侍玉旒,暮年身世寄沧洲。céng jié sī qú shì yù liú,mù nián shēn shì jì cāng zhōu。
丑容讵得陪三阁,强项安能事五楼。chǒu róng jù dé péi sān gé,qiáng xiàng ān néng shì wǔ lóu。
何用渡芦登彼岸,偶然斩草乐斯邱。hé yòng dù lú dēng bǐ àn,ǒu rán zhǎn cǎo lè sī qiū。
牧童窃听商歌起,此老胸中不著愁。mù tóng qiè tīng shāng gē qǐ,cǐ lǎo xiōng zhōng bù zhù chóu。

溪庵十首

刘克庄

买断荒山手拮据,旋移短树已扶疏。mǎi duàn huāng shān shǒu jié jù,xuán yí duǎn shù yǐ fú shū。
尊堂背市知闻少,竹径通溪出入迂。zūn táng bèi shì zhī wén shǎo,zhú jìng tōng xī chū rù yū。
辟瓮牖轩聊对卷,改弓弦路劣容车。pì wèng yǒu xuān liáo duì juǎn,gǎi gōng xián lù liè róng chē。
可怜四壁空诸有,客至难营饭与刍。kě lián sì bì kōng zhū yǒu,kè zhì nán yíng fàn yǔ chú。

溪庵十首

刘克庄

挟册相从只一童,林间终日饱松风。xié cè xiāng cóng zhǐ yī tóng,lín jiān zhōng rì bǎo sōng fēng。
小窗面野容山入,曲圳分溪与沼通。xiǎo chuāng miàn yě róng shān rù,qū zhèn fēn xī yǔ zhǎo tōng。
定有裔孙寻远祖,尽教智叟笑愚翁。dìng yǒu yì sūn xún yuǎn zǔ,jǐn jiào zhì sǒu xiào yú wēng。
绝怜樗里无标致,一墓何须夹二宫。jué lián chū lǐ wú biāo zhì,yī mù hé xū jiā èr gōng。

溪庵十首

刘克庄

自有身来即有愁,谁能身外出神游。zì yǒu shēn lái jí yǒu chóu,shuí néng shēn wài chū shén yóu。
西方佛比于泡影,南面王输与髑髅。xī fāng fú bǐ yú pào yǐng,nán miàn wáng shū yǔ dú lóu。
儒运金椎尤可笑,魋为石椁更何忧。rú yùn jīn chuí yóu kě xiào,tuí wèi shí guǒ gèng hé yōu。
曹瞒遗令空悲慨,铜雀台荒邺水流。cáo mán yí lìng kōng bēi kǎi,tóng què tái huāng yè shuǐ liú。

溪庵十首

刘克庄

病鹤曾栖禁苑枝,瞥然惊坠羽䙰褷。bìng hè céng qī jìn yuàn zhī,piē rán jīng zhuì yǔ lí shī。
包弹靡靡萧萧制,指摘深深款款诗。bāo dàn mí mí xiāo xiāo zhì,zhǐ zhāi shēn shēn kuǎn kuǎn shī。
表圣暇时先卜圹,牧之他日自为碑。biǎo shèng xiá shí xiān bo kuàng,mù zhī tā rì zì wèi bēi。
独惭师说多遗忘,老抱残编嘱付谁。dú cán shī shuō duō yí wàng,lǎo bào cán biān zhǔ fù shuí。

溪庵十首

刘克庄

村深保社杂樵渔,岁晚溪翁此卜居。cūn shēn bǎo shè zá qiáo yú,suì wǎn xī wēng cǐ bo jū。
门下诸生皆去矣,冢旁二客定谁欤。mén xià zhū shēng jiē qù yǐ,zhǒng páng èr kè dìng shuí yú。
即今不惜频投辖,他日毋烦更下车。jí jīn bù xī pín tóu xiá,tā rì wú fán gèng xià chē。
却笑兰亭轻感慨,王侯归处即丘墟。què xiào lán tíng qīng gǎn kǎi,wáng hóu guī chù jí qiū xū。

溪庵十首

刘克庄

户外履綦常不到,手中锄柄少曾闲。hù wài lǚ qí cháng bù dào,shǒu zhōng chú bǐng shǎo céng xián。
古时废地今花坞,昨日荒陂忽蓼湾。gǔ shí fèi dì jīn huā wù,zuó rì huāng bēi hū liǎo wān。
牧马童乖能识路,操蛇神黠怕移山。mù mǎ tóng guāi néng shí lù,cāo shé shén xiá pà yí shān。
颜曾老矣虽难免,犹在长沮桀溺间。yán céng lǎo yǐ suī nán miǎn,yóu zài zhǎng jǔ jié nì jiān。

溪庵十首

刘克庄

豫为终制付诸儿,莫待飞腾变化时。yù wèi zhōng zhì fù zhū ér,mò dài fēi téng biàn huà shí。
涑水书仪非含玉,魏公治命欲披缁。sù shuǐ shū yí fēi hán yù,wèi gōng zhì mìng yù pī zī。
外加麟楦中先悴,生著蝉冠死岂知。wài jiā lín xuàn zhōng xiān cuì,shēng zhù chán guān sǐ qǐ zhī。
除卸布衾堪覆首,更无一物可相随。chú xiè bù qīn kān fù shǒu,gèng wú yī wù kě xiāng suí。

送陈叔方侍郎二首

刘克庄

八郡皆知德度宽,缿筒罢设讼堂闲。bā jùn jiē zhī dé dù kuān,xiàng tǒng bà shè sòng táng xián。
治如清献乖崖样,人在原明子野间。zhì rú qīng xiàn guāi yá yàng,rén zài yuán míng zi yě jiān。
岂有珠鱼堪作贡,亦无金鹤可携还。qǐ yǒu zhū yú kān zuò gòng,yì wú jīn hè kě xié hái。
暮年腰脚犹顽健,惜不从公看雁山。mù nián yāo jiǎo yóu wán jiàn,xī bù cóng gōng kàn yàn shān。

送陈叔方侍郎二首

刘克庄

犹记同穿豹尾中,一翻覆手异蛇龙。yóu jì tóng chuān bào wěi zhōng,yī fān fù shǒu yì shé lóng。
吕侯赐履作方伯,毛颖免冠成秃翁。lǚ hóu cì lǚ zuò fāng bó,máo yǐng miǎn guān chéng tū wēng。
清苦吏人无厚禄,殷勤军将有斜封。qīng kǔ lì rén wú hòu lù,yīn qín jūn jiāng yǒu xié fēng。
君归定访耆英社,问讯周南太史公。jūn guī dìng fǎng qí yīng shè,wèn xùn zhōu nán tài shǐ gōng。

哭日老二首

刘克庄

初闻灭度指三弹,俄报荼毗鼻一酸。chū wén miè dù zhǐ sān dàn,é bào tú pí bí yī suān。
始悟杖头挑布袋,不如龛里坐蒲团。shǐ wù zhàng tóu tiāo bù dài,bù rú kān lǐ zuò pú tuán。
故交相与归函骨,弟子谁来会涅槃。gù jiāo xiāng yǔ guī hán gǔ,dì zi shuí lái huì niè pán。
犹喜喝衣无一物,洞开方丈与人看。yóu xǐ hē yī wú yī wù,dòng kāi fāng zhàng yǔ rén kàn。

哭日老二首

刘克庄

竹湖畴昔叹兼通,孔墨何曾是别宗。zhú hú chóu xī tàn jiān tōng,kǒng mò hé céng shì bié zōng。
唐代儒先重颠老,晋朝名胜赏林公。táng dài rú xiān zhòng diān lǎo,jìn cháo míng shèng shǎng lín gōng。
颂辞大众存遗札,塔与寒斋共一峰。sòng cí dà zhòng cún yí zhá,tǎ yǔ hán zhāi gòng yī fēng。
闻说结跏挥手际,亦留半偈别樗翁。wén shuō jié jiā huī shǒu jì,yì liú bàn jì bié chū wēng。

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。