古诗词

木兰花·戏呈林节推乡兄

刘克庄

年年跃马长安市,客舍似家家似寄。nián nián yuè mǎ zhǎng ān shì,kè shě shì jiā jiā shì jì。
青钱换酒日无何,红烛呼卢宵不寐。qīng qián huàn jiǔ rì wú hé,hóng zhú hū lú xiāo bù mèi。
易挑锦妇机中字,难得玉人心下事。yì tiāo jǐn fù jī zhōng zì,nán dé yù rén xīn xià shì。
男儿西北有神州,莫滴水西桥畔泪。nán ér xī běi yǒu shén zhōu,mò dī shuǐ xī qiáo pàn lèi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

夏旱五首

刘克庄

南荡浅堪戽,北沟乾可田。nán dàng qiǎn kān hù,běi gōu qián kě tián。
龙船无顿处,欲起待明年。lóng chuán wú dùn chù,yù qǐ dài míng nián。

夏旱五首

刘克庄

井以瓶罂竭,溪堪揭厉行。jǐng yǐ píng yīng jié,xī kān jiē lì xíng。
蟹泉一摘子,辛苦上山迎。xiè quán yī zhāi zi,xīn kǔ shàng shān yíng。

夏旱五首

刘克庄

尚食停珍膳,清斋祷竹宫。shàng shí tíng zhēn shàn,qīng zhāi dǎo zhú gōng。
方当歌云汉,未可和薰风。fāng dāng gē yún hàn,wèi kě hé xūn fēng。

夏旱五首

刘克庄

奴挈军持去,丁宁费耳提。nú qiè jūn chí qù,dīng níng fèi ěr tí。
汝宁缓花坞,吾欲救蔬畦。rǔ níng huǎn huā wù,wú yù jiù shū qí。

夏旱五首

刘克庄

士穷犹可忍,拾穗亦可歌。shì qióng yóu kě rěn,shí suì yì kě gē。
岁事还如此,畦间有穗么。suì shì hái rú cǐ,qí jiān yǒu suì me。

警斋侍郎

刘克庄

熟读公诗文,高出骚选前。shú dú gōng shī wén,gāo chū sāo xuǎn qián。
蹇余相追逐,严句入杜编。jiǎn yú xiāng zhuī zhú,yán jù rù dù biān。
里鼓闻咸池,山歌混葛天。lǐ gǔ wén xián chí,shān gē hùn gé tiān。
刀圭靳付授,分寸难扳缘。dāo guī jìn fù shòu,fēn cùn nán bān yuán。
偶逢浮丘伯,月下吹箫眠。ǒu féng fú qiū bó,yuè xià chuī xiāo mián。
凤咮不可和,蚓窍殊自怜。fèng zhòu bù kě hé,yǐn qiào shū zì lián。
披我云锦裳,易去短褐穿。pī wǒ yún jǐn shang,yì qù duǎn hè chuān。
啖我玉井藕,洒然渴肺痊。dàn wǒ yù jǐng ǒu,sǎ rán kě fèi quán。
回澜使东之,斡天令左旋。huí lán shǐ dōng zhī,wò tiān lìng zuǒ xuán。
斯文恃砥柱,诸老随游川。sī wén shì dǐ zhù,zhū lǎo suí yóu chuān。
交游愧忝窃,薰摘劳结悁。jiāo yóu kuì tiǎn qiè,xūn zhāi láo jié yuān。
当论先后觉,宁较大小年。dāng lùn xiān hòu jué,níng jiào dà xiǎo nián。
已得渥洼骏,共登昆仑颠。yǐ dé wò wā jùn,gòng dēng kūn lún diān。
指点归宿处,目览非耳传。zhǐ diǎn guī sù chù,mù lǎn fēi ěr chuán。

再和仲晦监簿

刘克庄

少狂蕴奇志,探索删画前。shǎo kuáng yùn qí zhì,tàn suǒ shān huà qián。
安能一措辞,何止三绝编。ān néng yī cuò cí,hé zhǐ sān jué biān。
俚音和薰风,短梦游钧天。lǐ yīn hé xūn fēng,duǎn mèng yóu jūn tiān。
竟无鱼水分,姑了萤雪缘。jìng wú yú shuǐ fēn,gū le yíng xuě yuán。
北扉失脚堕,南窗抱膝眠。běi fēi shī jiǎo duò,nán chuāng bào xī mián。
宁为英雄笑,不受儿女怜。níng wèi yīng xióng xiào,bù shòu ér nǚ lián。
徐侯金闺彦,岁晚铁砚穿。xú hóu jīn guī yàn,suì wǎn tiě yàn chuān。
掊击群疑亡,发药沉疴痊。póu jī qún yí wáng,fā yào chén kē quán。
鲸浪怒喷薄,蚁封妙回旋。jīng làng nù pēn báo,yǐ fēng miào huí xuán。
精博昔骑省,奇逸今师川。jīng bó xī qí shěng,qí yì jīn shī chuān。
望古多慷慨,感时尝忧悁。wàng gǔ duō kāng kǎi,gǎn shí cháng yōu yuān。
肯羡萧芥荣,甘保樗栎年。kěn xiàn xiāo jiè róng,gān bǎo chū lì nián。
君有论绝交,吾无书辨颠。jūn yǒu lùn jué jiāo,wú wú shū biàn diān。
倡和诳饥腹,聊与好事传。chàng hé kuáng jī fù,liáo yǔ hǎo shì chuán。

送方蒙仲赴辟江阃

刘克庄

昔忝玉麟招,主君解衣衣。xī tiǎn yù lín zhāo,zhǔ jūn jiě yī yī。
于时事会来,中原方鼎沸。yú shí shì huì lái,zhōng yuán fāng dǐng fèi。
封侯命大谬,更仆谈未既。fēng hóu mìng dà miù,gèng pū tán wèi jì。
俯仰四十年,岁月堪累欷。fǔ yǎng sì shí nián,suì yuè kān lèi xī。
多垒诸公辱,万灶大农费。duō lěi zhū gōng rǔ,wàn zào dà nóng fèi。
猃狁至于泾,颛臾近于费。xiǎn yǔn zhì yú jīng,zhuān yú jìn yú fèi。
譬如寝积薪,徒幸火然未。pì rú qǐn jī xīn,tú xìng huǒ rán wèi。
边人厌虏暴,别都尚王气。biān rén yàn lǔ bào,bié dōu shàng wáng qì。
管钥居守尊,衮钺宗臣贵。guǎn yào jū shǒu zūn,gǔn yuè zōng chén guì。
呼吸草檄书,蒐拣拔茅汇。hū xī cǎo xí shū,sōu jiǎn bá máo huì。
粲粲玄英孙,鲁叟之所畏。càn càn xuán yīng sūn,lǔ sǒu zhī suǒ wèi。
枚邹愿游梁,陈阮亦客魏。méi zōu yuàn yóu liáng,chén ruǎn yì kè wèi。
非惟揖将军,抑可欢大尉。fēi wéi yī jiāng jūn,yì kě huān dà wèi。
杀羊必及斟,啖鹅肯移毅。shā yáng bì jí zhēn,dàn é kěn yí yì。
拙谋鄙画江,长策在耕渭。zhuō móu bǐ huà jiāng,zhǎng cè zài gēng wèi。
驾驭雄狡服,拊摩军民慰。jià yù xióng jiǎo fú,fǔ mó jūn mín wèi。
要当扫旄头,宁论烂羊胃。yào dāng sǎo máo tóu,níng lùn làn yáng wèi。
病翁越世久,嚼蜡淡无味。bìng wēng yuè shì jiǔ,jué là dàn wú wèi。
胆薄怯观井,忧深遑恤纬。dǎn báo qiè guān jǐng,yōu shēn huáng xù wěi。
临分执玉手,苦言君勿讳。lín fēn zhí yù shǒu,kǔ yán jūn wù huì。

再送蒙仲二首

刘克庄

昔人曾叹择栖难,今子翱游二相间。xī rén céng tàn zé qī nán,jīn zi áo yóu èr xiāng jiān。
对弈未妨看露布,论诗未合上斋坛。duì yì wèi fáng kàn lù bù,lùn shī wèi hé shàng zhāi tán。
沉来铁锁真儿戏,吟退毡裘却凯还。chén lái tiě suǒ zhēn ér xì,yín tuì zhān qiú què kǎi hái。
班固作铭繇捷表,待揩老眼细传观。bān gù zuò míng yáo jié biǎo,dài kāi lǎo yǎn xì chuán guān。

再送蒙仲二首

刘克庄

送君怀旧一销魂,谢墅孙陵仿佛存。sòng jūn huái jiù yī xiāo hún,xiè shù sūn líng fǎng fú cún。
下濑楼船皆万斛,曲江宫殿尚千门。xià lài lóu chuán jiē wàn hú,qū jiāng gōng diàn shàng qiān mén。
笑陈狎客为俳体,与晋诸贤洗泪痕。xiào chén xiá kè wèi pái tǐ,yǔ jìn zhū xián xǐ lèi hén。
定有奇谋裨玉帐,莫挥麈尾事清言。dìng yǒu qí móu bì yù zhàng,mò huī zhǔ wěi shì qīng yán。

题读碑图

刘克庄

二人共读道旁碑,一敏一钝天赋之。èr rén gòng dú dào páng bēi,yī mǐn yī dùn tiān fù zhī。
敏者过目跃骑去,钝者停鞭方凝思。mǐn zhě guò mù yuè qí qù,dùn zhě tíng biān fāng níng sī。
哀哉德祖丹颈祸,伏于伯喈黄绢辞。āi zāi dé zǔ dān jǐng huò,fú yú bó jiē huáng juàn cí。
古人服善有公是,回也知十赐知二。gǔ rén fú shàn yǒu gōng shì,huí yě zhī shí cì zhī èr。
圣师笑曰女弗如,未闻端木惎颜氏。shèng shī xiào yuē nǚ fú rú,wèi wén duān mù jì yán shì。
呜呼向使颜氏逢若人,未知何地堪容身。wū hū xiàng shǐ yán shì féng ruò rén,wèi zhī hé dì kān róng shēn。

郦生长揖图

刘克庄

高阳狂生六十馀,入谒自通臣博徒。gāo yáng kuáng shēng liù shí yú,rù yè zì tōng chén bó tú。
刘季嫚士如庸奴,对客濯足以两姝。liú jì mān shì rú yōng nú,duì kè zhuó zú yǐ liǎng shū。
生云足下扶义初,奈何不礼长者乎。shēng yún zú xià fú yì chū,nài hé bù lǐ zhǎng zhě hū。
隆准一笑延坐隅,与随何辈载后车。lóng zhǔn yī xiào yán zuò yú,yǔ suí hé bèi zài hòu chē。
刻六国印识尤迂,向微留侯几误渠。kè liù guó yìn shí yóu yū,xiàng wēi liú hóu jǐ wù qú。
胡雏闻人说汉书,千载而下犹揶揄。hú chú wén rén shuō hàn shū,qiān zài ér xià yóu yé yú。
掉舌所得良区区,投身沸鼎何其愚。diào shé suǒ dé liáng qū qū,tóu shēn fèi dǐng hé qí yú。
呜呼,博徒果不贤腐儒。wū hū,bó tú guǒ bù xián fǔ rú。

观调发四首

刘克庄

路傍纷纷送者谁,相顾泪下如绠縻。lù bàng fēn fēn sòng zhě shuí,xiāng gù lèi xià rú gěng mí。
妻牵郎衣留不得,儿抱爷颈尤可悲。qī qiān láng yī liú bù dé,ér bào yé jǐng yóu kě bēi。
寄声征夫且止泪,矫情勿为识者窥。jì shēng zhēng fū qiě zhǐ lèi,jiǎo qíng wù wèi shí zhě kuī。
国贫端坐养士耳,汝曹衣廪民血髓。guó pín duān zuò yǎng shì ěr,rǔ cáo yī lǐn mín xuè suǐ。
边头战士寒堕指,霜风猎猎阵云起,湓城善地亦靠里。biān tóu zhàn shì hán duò zhǐ,shuāng fēng liè liè zhèn yún qǐ,pén chéng shàn dì yì kào lǐ。

观调发四首

刘克庄

南州健儿生佛国,平时宽博如逢掖。nán zhōu jiàn ér shēng fú guó,píng shí kuān bó rú féng yē。
一朝烟尘起荆益,半夜虎符来抽摘。yī cháo yān chén qǐ jīng yì,bàn yè hǔ fú lái chōu zhāi。
逗挠法严羽檄迫,仓皇受甲面蓝色。dòu náo fǎ yán yǔ xí pò,cāng huáng shòu jiǎ miàn lán sè。
病夫少也曾从戎,今成新丰折臂翁。bìng fū shǎo yě céng cóng róng,jīn chéng xīn fēng zhé bì wēng。
儿郎行矣早策功,安知行间无吕蒙。ér láng xíng yǐ zǎo cè gōng,ān zhī xíng jiān wú lǚ méng。
虏来定作太尉公,虏去暴露赏亦浓。lǔ lái dìng zuò tài wèi gōng,lǔ qù bào lù shǎng yì nóng。

观调发四首

刘克庄

大胡自来未易当,谓鞭可投沙可囊。dà hú zì lái wèi yì dāng,wèi biān kě tóu shā kě náng。
庙谟先事自为备,天堑虽险难撤防。miào mó xiān shì zì wèi bèi,tiān qiàn suī xiǎn nán chè fáng。
健儿白叟乡之望,愿闻一语以自壮。jiàn ér bái sǒu xiāng zhī wàng,yuàn wén yī yǔ yǐ zì zhuàng。
老儒无以激发君,历历为君说名将。lǎo rú wú yǐ jī fā jūn,lì lì wèi jūn shuō míng jiāng。
武襄贵不除黥文,韩岳亦隶河北军。wǔ xiāng guì bù chú qíng wén,hán yuè yì lì hé běi jūn。
当时褴缕何足云,异日挂剑图元勋。dāng shí lán lǚ hé zú yún,yì rì guà jiàn tú yuán xūn。