古诗词

歌晏恭人平寇伟绩

包恢

策勋赏赐转更强,壮士不知是女郎。cè xūn shǎng cì zhuǎn gèng qiáng,zhuàng shì bù zhī shì nǚ láng。
尝闻此语人罕见,妇女谁及如张良。cháng wén cǐ yǔ rén hǎn jiàn,fù nǚ shuí jí rú zhāng liáng。
有尝因郡谋乱逆,自将千人乘无防。yǒu cháng yīn jùn móu luàn nì,zì jiāng qiān rén chéng wú fáng。
此其代夫有反掌,所尤难者有妇孀。cǐ qí dài fū yǒu fǎn zhǎng,suǒ yóu nán zhě yǒu fù shuāng。
或倾家产率部曲,或善骑射多杀伤。huò qīng jiā chǎn lǜ bù qū,huò shàn qí shè duō shā shāng。
有如二孀乃能尔,胜几丈夫阵堂堂。yǒu rú èr shuāng nǎi néng ěr,shèng jǐ zhàng fū zhèn táng táng。
谁知庆历丞相后,有女晏氏生闺房。shuí zhī qìng lì chéng xiāng hòu,yǒu nǚ yàn shì shēng guī fáng。
女妇曾氏作内则,中守大节严于霜。nǚ fù céng shì zuò nèi zé,zhōng shǒu dà jié yán yú shuāng。
平时如坤自柔静,一旦遇变何方刚。píng shí rú kūn zì róu jìng,yī dàn yù biàn hé fāng gāng。
绍定己丑汀寇起,所至残灭势孔张。shào dìng jǐ chǒu tīng kòu qǐ,suǒ zhì cán miè shì kǒng zhāng。
愚者束手只待殒,懦者魄丧仆且僵。yú zhě shù shǒu zhǐ dài yǔn,nuò zhě pò sàng pū qiě jiāng。
男子纷纷类若是,何望孀有铁石肠。nán zi fēn fēn lèi ruò shì,hé wàng shuāng yǒu tiě shí cháng。
晏氏独如负将略,通身是胆智满囊。yàn shì dú rú fù jiāng lüè,tōng shēn shì dǎn zhì mǎn náng。
慨然以义誓境内,黄牛山上寨可场。kǎi rán yǐ yì shì jìng nèi,huáng niú shān shàng zhài kě chǎng。
其上可屯数万众,列为五寨如五乡。qí shàng kě tún shù wàn zhòng,liè wèi wǔ zhài rú wǔ xiāng。
一时郡县几千里,已多成墟渺为荒。yī shí jùn xiàn jǐ qiān lǐ,yǐ duō chéng xū miǎo wèi huāng。
屹然此寨乃独立,虽极险阻如康庄。yì rán cǐ zhài nǎi dú lì,suī jí xiǎn zǔ rú kāng zhuāng。
龙须山头有草木,草可药箭木可鎗。lóng xū shān tóu yǒu cǎo mù,cǎo kě yào jiàn mù kě qiāng。
亟令先贼尽采取,兵器犀利锋莫当。jí lìng xiān zéi jǐn cǎi qǔ,bīng qì xī lì fēng mò dāng。
且自捐廪凡数十,半年可足山上粮。qiě zì juān lǐn fán shù shí,bàn nián kě zú shān shàng liáng。
以是贼虽千万众,不能敌我计策长。yǐ shì zéi suī qiān wàn zhòng,bù néng dí wǒ jì cè zhǎng。
殆似天地自设险,非城非池如金汤。dài shì tiān dì zì shè xiǎn,fēi chéng fēi chí rú jīn tāng。
殆是女中千人杰,非山非寨人煌煌。dài shì nǚ zhōng qiān rén jié,fēi shān fēi zhài rén huáng huáng。
此功虽大岂望报,恭人之封未足偿。cǐ gōng suī dà qǐ wàng bào,gōng rén zhī fēng wèi zú cháng。
但把涕唾视官爵,节义不朽为义方。dàn bǎ tì tuò shì guān jué,jié yì bù xiǔ wèi yì fāng。
顾此识度更超越,视古烈妇有烈光。gù cǐ shí dù gèng chāo yuè,shì gǔ liè fù yǒu liè guāng。
子善继志永不忘,恭人虽死为不亡。zi shàn jì zhì yǒng bù wàng,gōng rén suī sǐ wèi bù wáng。
包恢

包恢

包恢(1182-1268),字宏父,一字道夫,号宏斋,宋建昌南城(今属江西)人。刑部尚书。以廉吏,政绩显著著称,同时他也是文学批评家。 包恢的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·三月初三

包恢

羽觞随曲水,佳气溢双清。yǔ shāng suí qū shuǐ,jiā qì yì shuāng qīng。
真贤瑞世,恰与真圣日同生。zhēn xián ruì shì,qià yǔ zhēn shèng rì tóng shēng。
出侍红云一朵,出按皇华六辔,特地福吾闽。chū shì hóng yún yī duǒ,chū àn huáng huá liù pèi,tè dì fú wú mǐn。
底是长生箓,八郡咏歌声。dǐ shì zhǎng shēng lù,bā jùn yǒng gē shēng。
奏天子,倾义廪,济饥民。zòu tiān zi,qīng yì lǐn,jì jī mín。
南州指使,青州公案一般仁。nán zhōu zhǐ shǐ,qīng zhōu gōng àn yī bān rén。
却恐紫泥有诏,社稷重臣事业,非晚觐岩宸。què kǒng zǐ ní yǒu zhào,shè jì zhòng chén shì yè,fēi wǎn jìn yán chén。
来岁这般节,宣劝玉堂人。lái suì zhè bān jié,xuān quàn yù táng rén。

温州双峰寺

包恢

两水旁流合,双峰对立分。liǎng shuǐ páng liú hé,shuāng fēng duì lì fēn。
未窥龙鼻面,且过雁山门。wèi kuī lóng bí miàn,qiě guò yàn shān mén。
玉练泉流石,天低露湿云。yù liàn quán liú shí,tiān dī lù shī yún。
经过随分好,犹未副前闻。jīng guò suí fēn hǎo,yóu wèi fù qián wén。

和陆伯微韵二首

包恢

百荐锋难敌,伊谁是特知。bǎi jiàn fēng nán dí,yī shuí shì tè zhī。
近尝翻戆说,久惜负胸奇。jìn cháng fān gàng shuō,jiǔ xī fù xiōng qí。
整顿须教早,招来已恨迟。zhěng dùn xū jiào zǎo,zhāo lái yǐ hèn chí。
英豪施异说,勋业定相随。yīng háo shī yì shuō,xūn yè dìng xiāng suí。

和陆伯微韵二首

包恢

我坐深山底,炎凉总不知。wǒ zuò shēn shān dǐ,yán liáng zǒng bù zhī。
任他人正闹,嗟世事无奇。rèn tā rén zhèng nào,jiē shì shì wú qí。
菽尽欢难遂,芹思献尚迟。shū jǐn huān nán suì,qín sī xiàn shàng chí。
荐堂终万里,还许走相随。jiàn táng zhōng wàn lǐ,hái xǔ zǒu xiāng suí。

挽吴准斋

包恢

朝市逃名利,清明照日边。cháo shì táo míng lì,qīng míng zhào rì biān。
隆冬霜里柏,盛夏火中莲。lóng dōng shuāng lǐ bǎi,shèng xià huǒ zhōng lián。
纯行浑无玷,嘉言剩有传。chún xíng hún wú diàn,jiā yán shèng yǒu chuán。
归全复何憾,吾党独呼天。guī quán fù hé hàn,wú dǎng dú hū tiān。

雁荡灵岩

包恢

展旗天柱立,宝印伏狮雄。zhǎn qí tiān zhù lì,bǎo yìn fú shī xióng。
瀑喷千珠碎,窗开四牖空。pù pēn qiān zhū suì,chuāng kāi sì yǒu kōng。
争奇排怪石,独秀出孤峰。zhēng qí pái guài shí,dú xiù chū gū fēng。
龙鼻泉流出,如何造物工。lóng bí quán liú chū,rú hé zào wù gōng。

过峡山寺

包恢

庾岭分来峙两山,夹山成峡水成湾。yǔ lǐng fēn lái zhì liǎng shān,jiā shān chéng xiá shuǐ chéng wān。
上林下石森双障,南海西江屹一关。shàng lín xià shí sēn shuāng zhàng,nán hǎi xī jiāng yì yī guān。
水若龙藏涵碧色,山如虎伏出苍颜。shuǐ ruò lóng cáng hán bì sè,shān rú hǔ fú chū cāng yán。
人来人往消何许,谁似山长与水闲。rén lái rén wǎng xiāo hé xǔ,shuí shì shān zhǎng yǔ shuǐ xián。

江阴风寒地有感

包恢

西浙因曾究竟看,澄江端的是风寒。xī zhè yīn céng jiū jìng kàn,chéng jiāng duān de shì fēng hán。
户门人合为防密,南北天非立限宽。hù mén rén hé wèi fáng mì,nán běi tiān fēi lì xiàn kuān。
误认孤军成僻小,谁思紧处是辛酸。wù rèn gū jūn chéng pì xiǎo,shuí sī jǐn chù shì xīn suān。
愿兴重镇加经理,忍见寥寥守备单。yuàn xīng zhòng zhèn jiā jīng lǐ,rěn jiàn liáo liáo shǒu bèi dān。

同陈守游碧落洞二首

包恢

揽辔驱驰始得闲,便陪五马访名山。lǎn pèi qū chí shǐ dé xián,biàn péi wǔ mǎ fǎng míng shān。
恍如境出青霄外,真是身游碧落间。huǎng rú jìng chū qīng xiāo wài,zhēn shì shēn yóu bì luò jiān。
地辟天开非假凿,崖高壁立自成关。dì pì tiān kāi fēi jiǎ záo,yá gāo bì lì zì chéng guān。
奇奇怪怪难名状,独荷元龙许附攀。qí qí guài guài nán míng zhuàng,dú hé yuán lóng xǔ fù pān。

同陈守游碧落洞二首

包恢

乳滴珠垂石缀旒,冰清醽绿水鸣球。rǔ dī zhū chuí shí zhuì liú,bīng qīng líng lǜ shuǐ míng qiú。
龙宫凤穴排苍壁,燕垒蜂房涌碧琉。lóng gōng fèng xué pái cāng bì,yàn lěi fēng fáng yǒng bì liú。
公爱彼山岩石峻,我贪此洞冷泉幽。gōng ài bǐ shān yán shí jùn,wǒ tān cǐ dòng lěng quán yōu。
无双奇观难穷处,便欲留身就隐休。wú shuāng qí guān nán qióng chù,biàn yù liú shēn jiù yǐn xiū。

和陈翔卿韵

包恢

碧落宜游遂速奔,千奇万胜果中存。bì luò yí yóu suì sù bēn,qiān qí wàn shèng guǒ zhōng cún。
天钟神秀双瑶室,地辟高深两玉门。tiān zhōng shén xiù shuāng yáo shì,dì pì gāo shēn liǎng yù mén。
下有绀寒流水径,上垂远古断山痕。xià yǒu gàn hán liú shuǐ jìng,shàng chuí yuǎn gǔ duàn shān hén。
独怜地近人何远,久共沿流探本根。dú lián dì jìn rén hé yuǎn,jiǔ gòng yán liú tàn běn gēn。

再和二首

包恢

洞要穷源入莫闲,初头底事做成山。dòng yào qióng yuán rù mò xián,chū tóu dǐ shì zuò chéng shān。
开先水独为乾始,判后山方立地间。kāi xiān shuǐ dú wèi qián shǐ,pàn hòu shān fāng lì dì jiān。
气浊下流泥作土,滓坚中结石成关。qì zhuó xià liú ní zuò tǔ,zǐ jiān zhōng jié shí chéng guān。
奇哉故迹皆堪验,何日重来更共攀。qí zāi gù jì jiē kān yàn,hé rì zhòng lái gèng gòng pān。

再和二首

包恢

石为云盖上垂旒,水作冰壶一击球。shí wèi yún gài shàng chuí liú,shuǐ zuò bīng hú yī jī qiú。
似笋反生悬碧玉,如簪倒插挂青琉。shì sǔn fǎn shēng xuán bì yù,rú zān dào chā guà qīng liú。
外犹虎踞风回啸,内若龙蟠气转幽。wài yóu hǔ jù fēng huí xiào,nèi ruò lóng pán qì zhuǎn yōu。
尚想初时开辟意,何时更共尔游休。shàng xiǎng chū shí kāi pì yì,hé shí gèng gòng ěr yóu xiū。

和戴石屏见寄韵二首

包恢

海邦太守常时有,海上诗翁间世奇。hǎi bāng tài shǒu cháng shí yǒu,hǎi shàng shī wēng jiān shì qí。
自赋归来石屏去,不烦绳削草堂知。zì fù guī lái shí píng qù,bù fán shéng xuē cǎo táng zhī。
高情岂为时情改,浩气难随血气移。gāo qíng qǐ wèi shí qíng gǎi,hào qì nán suí xuè qì yí。
句老律精何酷似,昔题蜀相孔明祠。jù lǎo lǜ jīng hé kù shì,xī tí shǔ xiāng kǒng míng cí。

和戴石屏见寄韵二首

包恢

草茅恨我非时样,五马驽材无寸奇。cǎo máo hèn wǒ fēi shí yàng,wǔ mǎ nú cái wú cùn qí。
千里赤城皆欲杀,一双青眼独蒙知。qiān lǐ chì chéng jiē yù shā,yī shuāng qīng yǎn dú méng zhī。
每怀设榻迎徐意,尚拟扁舟访戴时。měi huái shè tà yíng xú yì,shàng nǐ biǎn zhōu fǎng dài shí。
炯炯此心常晤对,思公辄复诵公诗。jiǒng jiǒng cǐ xīn cháng wù duì,sī gōng zhé fù sòng gōng shī。
90123456