古诗词

和庞丞相

宋祁

顾我支离甚,惟公念不才。gù wǒ zhī lí shén,wéi gōng niàn bù cái。
朱颜为列郡,白发入中台。zhū yán wèi liè jùn,bái fā rù zhōng tái。
阁道通天禄,宫门拂斗魁。gé dào tōng tiān lù,gōng mén fú dòu kuí。
论班元后郑,作赋或延枚。lùn bān yuán hòu zhèng,zuò fù huò yán méi。
病肘垂杨老,危心一橹摧。bìng zhǒu chuí yáng lǎo,wēi xīn yī lǔ cuī。
根愁江北变,叶喜洛阳来。gēn chóu jiāng běi biàn,yè xǐ luò yáng lái。
自昔边州重,当年蜀驭催。zì xī biān zhōu zhòng,dāng nián shǔ yù cuī。
烧烽看朔漠,扪井历崔嵬。shāo fēng kàn shuò mò,mén jǐng lì cuī wéi。
粗可翻前史,何能调禁财。cū kě fān qián shǐ,hé néng diào jìn cái。
流光成浩荡,孤宦易嫌猜。liú guāng chéng hào dàng,gū huàn yì xián cāi。
曲外悲弦剩,机头谤锦开。qū wài bēi xián shèng,jī tóu bàng jǐn kāi。
无功惭远志,有吏笑然灰。wú gōng cán yuǎn zhì,yǒu lì xiào rán huī。
左辖真虚忝,仙曹复滥陪。zuǒ xiá zhēn xū tiǎn,xiān cáo fù làn péi。
门鶋愁眩转,轩鹤老毰毸。mén jū chóu xuàn zhuǎn,xuān hè lǎo péi sāi。
倾否知攸往,成章恧所裁。qīng fǒu zhī yōu wǎng,chéng zhāng nǜ suǒ cái。
贾生空问卜,楚客但劳媒。jiǎ shēng kōng wèn bo,chǔ kè dàn láo méi。
特召依明主,生还揖上台。tè zhào yī míng zhǔ,shēng hái yī shàng tái。
缇油观册府,巾履记翘材。tí yóu guān cè fǔ,jīn lǚ jì qiào cái。
长跪怀人句,徐传道旧杯。zhǎng guì huái rén jù,xú chuán dào jiù bēi。
今兹宣父冶,终得铸颜回。jīn zī xuān fù yě,zhōng dé zhù yán huí。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

读巷伯章

宋祁

孤节区区是爱君,危言未达已危身。gū jié qū qū shì ài jūn,wēi yán wèi dá yǐ wēi shēn。
豺牙虎爪铦于剑,不为诗人食谮人。chái yá hǔ zhǎo xiān yú jiàn,bù wèi shī rén shí zèn rén。

野路见棠梨红叶为斜日所照尤可爱

宋祁

叶叶棠梨战野风,满枝哀意为秋红。yè yè táng lí zhàn yě fēng,mǎn zhī āi yì wèi qiū hóng。
无人解赏如丹意,抛在荒城斜照中。wú rén jiě shǎng rú dān yì,pāo zài huāng chéng xié zhào zhōng。

小荷

宋祁

踏溪分藕养新荷,钿盖斜临瑟瑟波。tà xī fēn ǒu yǎng xīn hé,diàn gài xié lín sè sè bō。
自是天姿不污著,水深泥浊奈君何。zì shì tiān zī bù wū zhù,shuǐ shēn ní zhuó nài jūn hé。

月桂

宋祁

月面铺冰不受尘,缘何老桂托轮囷。yuè miàn pù bīng bù shòu chén,yuán hé lǎo guì tuō lún qūn。
吴生斫钝西河斧,无奈婆娑又满轮。wú shēng zhuó dùn xī hé fǔ,wú nài pó suō yòu mǎn lún。

晏寝

宋祁

栩栩庄园梦正酣,曙霞分色照东南。xǔ xǔ zhuāng yuán mèng zhèng hān,shǔ xiá fēn sè zhào dōng nán。
闭门更费当关报,已是嵇康一不堪。bì mén gèng fèi dāng guān bào,yǐ shì jī kāng yī bù kān。

小池

宋祁

细溜沙渠逗曲池,碧浔馀润渍蚌衣。xì liū shā qú dòu qū chí,bì xún yú rùn zì bàng yī。
风休浪静如圆鉴,时有文禽照影飞。fēng xiū làng jìng rú yuán jiàn,shí yǒu wén qín zhào yǐng fēi。

雪里寻梅

宋祁

雪里逢梅近腊时,梅姿雪态两相宜。xuě lǐ féng méi jìn là shí,méi zī xuě tài liǎng xiāng yí。
羡君此处留清赏,看遍溪头南北枝。xiàn jūn cǐ chù liú qīng shǎng,kàn biàn xī tóu nán běi zhī。

戏答天休

宋祁

老书堆几宁堪读,酸酒盈樽不用赊。lǎo shū duī jǐ níng kān dú,suān jiǔ yíng zūn bù yòng shē。
料得君非贪九锡,短辕长柄趣还家。liào dé jūn fēi tān jiǔ xī,duǎn yuán zhǎng bǐng qù hái jiā。

红蓼

宋祁

花穗迎秋结晚红,园林清淡更西风。huā suì yíng qiū jié wǎn hóng,yuán lín qīng dàn gèng xī fēng。
纤条尽日差差影,时落钓璜溪水中。xiān tiáo jǐn rì chà chà yǐng,shí luò diào huáng xī shuǐ zhōng。

除夕

宋祁

一杯芳酒夜分天,万虑劳劳耿不眠。yī bēi fāng jiǔ yè fēn tiān,wàn lǜ láo láo gěng bù mián。
明日新春到何处,菱花影里二毛边。míng rì xīn chūn dào hé chù,líng huā yǐng lǐ èr máo biān。

望仙亭北轩晚思

宋祁

北顾吾庐安在哉,天涯望眼到天回。běi gù wú lú ān zài zāi,tiān yá wàng yǎn dào tiān huí。
碧云向晚无情合,思杀离人未肯开。bì yún xiàng wǎn wú qíng hé,sī shā lí rén wèi kěn kāi。

泛涡水二首

宋祁

川上轻风正满旗,幽寻不惮进舟迟。chuān shàng qīng fēng zhèng mǎn qí,yōu xún bù dàn jìn zhōu chí。
兰桡过后汀烟合,却见惊鸥自下时。lán ráo guò hòu tīng yān hé,què jiàn jīng ōu zì xià shí。

泛涡水二首

宋祁

漠漠新茸上渚蒲,日痕波态共涵虚。mò mò xīn rōng shàng zhǔ pú,rì hén bō tài gòng hán xū。
无人解作江南曲,荷底田田自戏鱼。wú rén jiě zuò jiāng nán qū,hé dǐ tián tián zì xì yú。

秋塘败荷

宋祁

去时荷出小如钱,归见荷枯意惘然。qù shí hé chū xiǎo rú qián,guī jiàn hé kū yì wǎng rán。
秋后渐稀霜后少,白头黄叶两相怜。qiū hòu jiàn xī shuāng hòu shǎo,bái tóu huáng yè liǎng xiāng lián。

东亭

宋祁

棂槛馀凉日未斜,海天相合碧无涯。líng kǎn yú liáng rì wèi xié,hǎi tiān xiāng hé bì wú yá。
樵风不动樯乌静,时见孤云伴落霞。qiáo fēng bù dòng qiáng wū jìng,shí jiàn gū yún bàn luò xiá。