古诗词

和庞丞相

宋祁

顾我支离甚,惟公念不才。gù wǒ zhī lí shén,wéi gōng niàn bù cái。
朱颜为列郡,白发入中台。zhū yán wèi liè jùn,bái fā rù zhōng tái。
阁道通天禄,宫门拂斗魁。gé dào tōng tiān lù,gōng mén fú dòu kuí。
论班元后郑,作赋或延枚。lùn bān yuán hòu zhèng,zuò fù huò yán méi。
病肘垂杨老,危心一橹摧。bìng zhǒu chuí yáng lǎo,wēi xīn yī lǔ cuī。
根愁江北变,叶喜洛阳来。gēn chóu jiāng běi biàn,yè xǐ luò yáng lái。
自昔边州重,当年蜀驭催。zì xī biān zhōu zhòng,dāng nián shǔ yù cuī。
烧烽看朔漠,扪井历崔嵬。shāo fēng kàn shuò mò,mén jǐng lì cuī wéi。
粗可翻前史,何能调禁财。cū kě fān qián shǐ,hé néng diào jìn cái。
流光成浩荡,孤宦易嫌猜。liú guāng chéng hào dàng,gū huàn yì xián cāi。
曲外悲弦剩,机头谤锦开。qū wài bēi xián shèng,jī tóu bàng jǐn kāi。
无功惭远志,有吏笑然灰。wú gōng cán yuǎn zhì,yǒu lì xiào rán huī。
左辖真虚忝,仙曹复滥陪。zuǒ xiá zhēn xū tiǎn,xiān cáo fù làn péi。
门鶋愁眩转,轩鹤老毰毸。mén jū chóu xuàn zhuǎn,xuān hè lǎo péi sāi。
倾否知攸往,成章恧所裁。qīng fǒu zhī yōu wǎng,chéng zhāng nǜ suǒ cái。
贾生空问卜,楚客但劳媒。jiǎ shēng kōng wèn bo,chǔ kè dàn láo méi。
特召依明主,生还揖上台。tè zhào yī míng zhǔ,shēng hái yī shàng tái。
缇油观册府,巾履记翘材。tí yóu guān cè fǔ,jīn lǚ jì qiào cái。
长跪怀人句,徐传道旧杯。zhǎng guì huái rén jù,xú chuán dào jiù bēi。
今兹宣父冶,终得铸颜回。jīn zī xuān fù yě,zhōng dé zhù yán huí。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

中秋夜不见月二首

宋祁

天上浮云不肯归,凭轩坐惜桂华西。tiān shàng fú yún bù kěn guī,píng xuān zuò xī guì huá xī。
一年此夕无穷恨,只是城鸦得稳栖。yī nián cǐ xī wú qióng hèn,zhǐ shì chéng yā dé wěn qī。

中秋夜不见月二首

宋祁

万里重阴晦玉轮,兔孤蟾远托霄垠。wàn lǐ zhòng yīn huì yù lún,tù gū chán yuǎn tuō xiāo yín。
世间未必皆同恨,亦有居心不净人。shì jiān wèi bì jiē tóng hèn,yì yǒu jū xīn bù jìng rén。

溪上

宋祁

杖策溪边兴尽归,片云何事逐人飞。zhàng cè xī biān xīng jǐn guī,piàn yún hé shì zhú rén fēi。
飘然自是无心物,欲去还来上客衣。piāo rán zì shì wú xīn wù,yù qù hái lái shàng kè yī。

秋园见蝶

宋祁

扑粉曾过宋玉墙,一身生计托流芳。pū fěn céng guò sòng yù qiáng,yī shēn shēng jì tuō liú fāng。
不须长结东风怨,秋菊春兰各有香。bù xū zhǎng jié dōng fēng yuàn,qiū jú chūn lán gè yǒu xiāng。

濠上

宋祁

惠非蒙叟叟非鱼,濠上全知鱼乐无。huì fēi méng sǒu sǒu fēi yú,háo shàng quán zhī yú lè wú。
春水未深鱼易乐,要须真乐是江湖。chūn shuǐ wèi shēn yú yì lè,yào xū zhēn lè shì jiāng hú。

对猎

宋祁

黄山横骛晓成围,后骑萧萧万弩随。huáng shān héng wù xiǎo chéng wéi,hòu qí xiāo xiāo wàn nǔ suí。
当路豺狼宜一发,不须回首问狐狸。dāng lù chái láng yí yī fā,bù xū huí shǒu wèn hú lí。

九日食糕

宋祁

飙馆轻霜拂曙袍,糗餈花饮斗分曹。biāo guǎn qīng shuāng fú shǔ páo,qiǔ cí huā yǐn dòu fēn cáo。
刘郎不敢题糕字,虚负诗家一代豪。liú láng bù gǎn tí gāo zì,xū fù shī jiā yī dài háo。

黄葵

宋祁

黄葵贵丽不夭饶,一朵新晴松下高。huáng kuí guì lì bù yāo ráo,yī duǒ xīn qíng sōng xià gāo。
还似迩英临黼座,曈昽晓日照天袍。hái shì ěr yīng lín fǔ zuò,tóng lóng xiǎo rì zhào tiān páo。

山橙花

宋祁

故乡寒食荼蘼发,百合香浓邸舍深。gù xiāng hán shí tú mí fā,bǎi hé xiāng nóng dǐ shě shēn。
漂泊江南春过尽,山橙仿佛慰人心。piāo pō jiāng nán chūn guò jǐn,shān chéng fǎng fú wèi rén xīn。

九日凭高有感

宋祁

把酒凭高念岁华,此身流滞属天涯。bǎ jiǔ píng gāo niàn suì huá,cǐ shēn liú zhì shǔ tiān yá。
故园丛菊无人赏,露压风欺只自花。gù yuán cóng jú wú rén shǎng,lù yā fēng qī zhǐ zì huā。

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

漠漠春从天际来,春旗已在望春台。mò mò chūn cóng tiān jì lái,chūn qí yǐ zài wàng chūn tái。
寒销岭上容梅落,暖拂江南放雁回。hán xiāo lǐng shàng róng méi luò,nuǎn fú jiāng nán fàng yàn huí。

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

清晓东郊转翠舆,苍龙驱暖入储胥。qīng xiǎo dōng jiāo zhuǎn cuì yú,cāng lóng qū nuǎn rù chǔ xū。
便回天上阳和气,散作人间宽大书。biàn huí tiān shàng yáng hé qì,sàn zuò rén jiān kuān dà shū。

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

星杓夜压禁城东,葭縠晨飞玉管中。xīng biāo yè yā jìn chéng dōng,jiā hú chén fēi yù guǎn zhōng。
扑扑烟花千户暖,嘈嘈歌吹九门风。pū pū yān huā qiān hù nuǎn,cáo cáo gē chuī jiǔ mén fēng。

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

汉宫节物重年华,宝胜迎春绰绰斜。hàn gōng jié wù zhòng nián huá,bǎo shèng yíng chūn chuò chuò xié。
不待东风吹煦力,剪刀催出上林花。bù dài dōng fēng chuī xù lì,jiǎn dāo cuī chū shàng lín huā。

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

故岁犹长新岁晚,东君破腊便回春。gù suì yóu zhǎng xīn suì wǎn,dōng jūn pò là biàn huí chūn。
花枝稍稍暗红上,已觉轻寒不著人。huā zhī shāo shāo àn hóng shàng,yǐ jué qīng hán bù zhù rén。