古诗词

昭文王相公出镇青社

宋祁

西汉无双彦,中兴第一流。xī hàn wú shuāng yàn,zhōng xīng dì yī liú。
二篇应商梦,七圣首轩游。èr piān yīng shāng mèng,qī shèng shǒu xuān yóu。
昔会光华旦,时当物色求。xī huì guāng huá dàn,shí dāng wù sè qiú。
从容赐官笔,都穆润缇油。cóng róng cì guān bǐ,dōu mù rùn tí yóu。
芝押兼泥熟,鳌峰驾浪浮。zhī yā jiān ní shú,áo fēng jià làng fú。
扪天陪累䃭,敲鼎识掊钩。mén tiān péi lèi gǎn,qiāo dǐng shí póu gōu。
帝欲中阶正,公参九庙谋。dì yù zhōng jiē zhèng,gōng cān jiǔ miào móu。
危言天下事,坐胜幄中筹。wēi yán tiān xià shì,zuò shèng wò zhōng chóu。
斤斤宣嘉绩,岩岩树壮猷。jīn jīn xuān jiā jì,yán yán shù zhuàng yóu。
异时思大冶,此日咏崇邱。yì shí sī dà yě,cǐ rì yǒng chóng qiū。
承弼图勋盛,蕃宣席宠优。chéng bì tú xūn shèng,fān xuān xí chǒng yōu。
均劳九州伯,重序富民侯。jūn láo jiǔ zhōu bó,zhòng xù fù mín hóu。
真庙方凭几,祗宫奉委裘。zhēn miào fāng píng jǐ,zhī gōng fèng wěi qiú。
扶天八柱正,披日五云收。fú tiān bā zhù zhèng,pī rì wǔ yún shōu。
尧后除凶代,周王访落秋。yáo hòu chú xiōng dài,zhōu wáng fǎng luò qiū。
尽归千里马,无复少阳牛。jǐn guī qiān lǐ mǎ,wú fù shǎo yáng niú。
熙縡官咸事,端朝茹不柔。xī zài guān xián shì,duān cháo rú bù róu。
兜烽闲塞警,财饵抚夷酋。dōu fēng xián sāi jǐng,cái ěr fǔ yí qiú。
再侍钦柴祭,仍赓筑瓠讴。zài shì qīn chái jì,réng gēng zhù hù ōu。
奉承汤恤祀,力赞禹勤沟。fèng chéng tāng xù sì,lì zàn yǔ qín gōu。
国赖萧公画,言无赵孟偷。guó lài xiāo gōng huà,yán wú zhào mèng tōu。
深恩及行苇,和气蔼鸣球。shēn ēn jí xíng wěi,hé qì ǎi míng qiú。
几欲辞名遂,何尝为智忧。jǐ yù cí míng suì,hé cháng wèi zhì yōu。
屡居移病苦,连赐上尊醅。lǚ jū yí bìng kǔ,lián cì shàng zūn pēi。
敦免深慈扆,猗违动邃旒。dūn miǎn shēn cí yǐ,yī wéi dòng suì liú。
坐槐聊罢府,剖竹更为州。zuò huái liáo bà fǔ,pōu zhú gèng wèi zhōu。
昼锦贪过里,晨装趣戒驺。zhòu jǐn tān guò lǐ,chén zhuāng qù jiè zōu。
邳垠访祠石,稷下按行楸。pī yín fǎng cí shí,jì xià àn xíng qiū。
列第今容驷,横川本是舟。liè dì jīn róng sì,héng chuān běn shì zhōu。
娱宾罗鼎食,坐阁便巾㡚。yú bīn luó dǐng shí,zuò gé biàn jīn gōu。
故事南宫在,沨歌北海流。gù shì nán gōng zài,fēng gē běi hǎi liú。
人祈卫武岁,三入对王休。rén qí wèi wǔ suì,sān rù duì wáng xiū。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

春日溪上示南正四首

宋祁

莫言雨后长蓬蒿,恍惚溪边见小桃。mò yán yǔ hòu zhǎng péng hāo,huǎng hū xī biān jiàn xiǎo táo。
待得数朝开烂漫,更须防避晚风号。dài dé shù cháo kāi làn màn,gèng xū fáng bì wǎn fēng hào。

春日溪上示南正四首

宋祁

绕溪台榭据丘陵,试对春风日日登。rào xī tái xiè jù qiū líng,shì duì chūn fēng rì rì dēng。
蘋藻凫鱼无旧恨,主人今是柳吴兴。píng zǎo fú yú wú jiù hèn,zhǔ rén jīn shì liǔ wú xīng。

甲申岁首

宋祁

故岁时光漏中去,新正甲子卷头开。gù suì shí guāng lòu zhōng qù,xīn zhèng jiǎ zi juǎn tóu kāi。
迎新送故只如此,且尽灯前蓝尾杯。yíng xīn sòng gù zhǐ rú cǐ,qiě jǐn dēng qián lán wěi bēi。

四日泛舟马家园

宋祁

浅蒲垂蔓两厓深,闲刺烟篙到碧浔。qiǎn pú chuí màn liǎng yá shēn,xián cì yān gāo dào bì xún。
会待乘春留禊帖,茂林修竹似山阴。huì dài chéng chūn liú xì tiē,mào lín xiū zhú shì shān yīn。

观邻人卖饼大售

宋祁

初日关门照上旌,芬肴无算客庖盈。chū rì guān mén zhào shàng jīng,fēn yáo wú suàn kè páo yíng。
本源渐大囊钱足,不复还家唱渭城。běn yuán jiàn dà náng qián zú,bù fù hái jiā chàng wèi chéng。

曹景宗

宋祁

快马如龙度埒尘,射獐放饮藉汀蘋。kuài mǎ rú lóng dù liè chén,shè zhāng fàng yǐn jí tīng píng。
鼻头出火风生耳,宁愿扬州作贵人。bí tóu chū huǒ fēng shēng ěr,níng yuàn yáng zhōu zuò guì rén。

秋夕不寐

宋祁

风袅危樯浪拍船,三更残月下空弦。fēng niǎo wēi qiáng làng pāi chuán,sān gèng cán yuè xià kōng xián。
离鸿过尽啼乌困,犹自愁人不得眠。lí hóng guò jǐn tí wū kùn,yóu zì chóu rén bù dé mián。

北墙董羽水

宋祁

万叠云涛墨海间,天机地轴共回环。wàn dié yún tāo mò hǎi jiān,tiān jī dì zhóu gòng huí huán。
悠然便有沧溟意,况在灵鳌首冠山。yōu rán biàn yǒu cāng míng yì,kuàng zài líng áo shǒu guān shān。

八月望夜不见月有感

宋祁

素波凉晕淡层城,怊怅三年此夜情。sù bō liáng yūn dàn céng chéng,chāo chàng sān nián cǐ yè qíng。
独卷疏帷成默坐,暗虫相应作秋声。dú juǎn shū wéi chéng mò zuò,àn chóng xiāng yīng zuò qiū shēng。

八月望夜不见月有感

宋祁

九旻含爽助清辉,万里重阴误赏期。jiǔ mín hán shuǎng zhù qīng huī,wàn lǐ zhòng yīn wù shǎng qī。
正恨浮云无意绪,世间偏恼最明时。zhèng hèn fú yún wú yì xù,shì jiān piān nǎo zuì míng shí。

池蛙

宋祁

越国车前矜勇甚,子阳井底太骄生。yuè guó chē qián jīn yǒng shén,zi yáng jǐng dǐ tài jiāo shēng。
乘时不羡云溟乐,口作仪同鼓吹声。chéng shí bù xiàn yún míng lè,kǒu zuò yí tóng gǔ chuī shēng。

冯家溪二首

宋祁

穿竹寻溪到穷处,一泓寒碧澹无情。chuān zhú xún xī dào qióng chù,yī hóng hán bì dàn wú qíng。
谁令岩窦有高下,泻作潺潺鸣玉声。shuí lìng yán dòu yǒu gāo xià,xiè zuò chán chán míng yù shēng。

冯家溪二首

宋祁

叠甓分渠激硙轮,云喷馀溜下通津。dié pì fēn qú jī wéi lún,yún pēn yú liū xià tōng jīn。
莫辞满掬云湍碧,聊洒征夫缨上尘。mò cí mǎn jū yún tuān bì,liáo sǎ zhēng fū yīng shàng chén。

哀江南

宋祁

病魂招得未浑全,暝倚秋屏岂是禅。bìng hún zhāo dé wèi hún quán,míng yǐ qiū píng qǐ shì chán。
一梦忽成霜蝶去,草深三径若为眠。yī mèng hū chéng shuāng dié qù,cǎo shēn sān jìng ruò wèi mián。

哀江南

宋祁

鬼化斯文念贾生,精神雕琢坐寒更。guǐ huà sī wén niàn jiǎ shēng,jīng shén diāo zuó zuò hán gèng。
一书草就兼衣卧,恨煞东方不肯明。yī shū cǎo jiù jiān yī wò,hèn shā dōng fāng bù kěn míng。