古诗词

昭文王相公出镇青社

宋祁

西汉无双彦,中兴第一流。xī hàn wú shuāng yàn,zhōng xīng dì yī liú。
二篇应商梦,七圣首轩游。èr piān yīng shāng mèng,qī shèng shǒu xuān yóu。
昔会光华旦,时当物色求。xī huì guāng huá dàn,shí dāng wù sè qiú。
从容赐官笔,都穆润缇油。cóng róng cì guān bǐ,dōu mù rùn tí yóu。
芝押兼泥熟,鳌峰驾浪浮。zhī yā jiān ní shú,áo fēng jià làng fú。
扪天陪累䃭,敲鼎识掊钩。mén tiān péi lèi gǎn,qiāo dǐng shí póu gōu。
帝欲中阶正,公参九庙谋。dì yù zhōng jiē zhèng,gōng cān jiǔ miào móu。
危言天下事,坐胜幄中筹。wēi yán tiān xià shì,zuò shèng wò zhōng chóu。
斤斤宣嘉绩,岩岩树壮猷。jīn jīn xuān jiā jì,yán yán shù zhuàng yóu。
异时思大冶,此日咏崇邱。yì shí sī dà yě,cǐ rì yǒng chóng qiū。
承弼图勋盛,蕃宣席宠优。chéng bì tú xūn shèng,fān xuān xí chǒng yōu。
均劳九州伯,重序富民侯。jūn láo jiǔ zhōu bó,zhòng xù fù mín hóu。
真庙方凭几,祗宫奉委裘。zhēn miào fāng píng jǐ,zhī gōng fèng wěi qiú。
扶天八柱正,披日五云收。fú tiān bā zhù zhèng,pī rì wǔ yún shōu。
尧后除凶代,周王访落秋。yáo hòu chú xiōng dài,zhōu wáng fǎng luò qiū。
尽归千里马,无复少阳牛。jǐn guī qiān lǐ mǎ,wú fù shǎo yáng niú。
熙縡官咸事,端朝茹不柔。xī zài guān xián shì,duān cháo rú bù róu。
兜烽闲塞警,财饵抚夷酋。dōu fēng xián sāi jǐng,cái ěr fǔ yí qiú。
再侍钦柴祭,仍赓筑瓠讴。zài shì qīn chái jì,réng gēng zhù hù ōu。
奉承汤恤祀,力赞禹勤沟。fèng chéng tāng xù sì,lì zàn yǔ qín gōu。
国赖萧公画,言无赵孟偷。guó lài xiāo gōng huà,yán wú zhào mèng tōu。
深恩及行苇,和气蔼鸣球。shēn ēn jí xíng wěi,hé qì ǎi míng qiú。
几欲辞名遂,何尝为智忧。jǐ yù cí míng suì,hé cháng wèi zhì yōu。
屡居移病苦,连赐上尊醅。lǚ jū yí bìng kǔ,lián cì shàng zūn pēi。
敦免深慈扆,猗违动邃旒。dūn miǎn shēn cí yǐ,yī wéi dòng suì liú。
坐槐聊罢府,剖竹更为州。zuò huái liáo bà fǔ,pōu zhú gèng wèi zhōu。
昼锦贪过里,晨装趣戒驺。zhòu jǐn tān guò lǐ,chén zhuāng qù jiè zōu。
邳垠访祠石,稷下按行楸。pī yín fǎng cí shí,jì xià àn xíng qiū。
列第今容驷,横川本是舟。liè dì jīn róng sì,héng chuān běn shì zhōu。
娱宾罗鼎食,坐阁便巾㡚。yú bīn luó dǐng shí,zuò gé biàn jīn gōu。
故事南宫在,沨歌北海流。gù shì nán gōng zài,fēng gē běi hǎi liú。
人祈卫武岁,三入对王休。rén qí wèi wǔ suì,sān rù duì wáng xiū。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

早秋二绝

宋祁

斜规脉脉霞底去,早凉萧萧林际归。xié guī mài mài xiá dǐ qù,zǎo liáng xiāo xiāo lín jì guī。
年华摇落适谁怨,伯劳燕子东西飞。nián huá yáo luò shì shuí yuàn,bó láo yàn zi dōng xī fēi。

早秋二绝

宋祁

离骚何苦怨鶗鴂,鶗鴂本因摇落鸣。lí sāo hé kǔ yuàn tí jué,tí jué běn yīn yáo luò míng。
寒蝉惊鹤亦无谓,要是愁人闻自惊。hán chán jīng hè yì wú wèi,yào shì chóu rén wén zì jīng。

晚春

宋祁

露花裛裛开还遍,风絮飞飞去不休。lù huā yì yì kāi hái biàn,fēng xù fēi fēi qù bù xiū。
春解无情春亦老,欲将寥落与谁愁。chūn jiě wú qíng chūn yì lǎo,yù jiāng liáo luò yǔ shuí chóu。

柏树

宋祁

昔托孤根百仞溪,何年移植对芳蹊。xī tuō gū gēn bǎi rèn xī,hé nián yí zhí duì fāng qī。
云岩烈麝相思久,怅望清香未满脐。yún yán liè shè xiāng sī jiǔ,chàng wàng qīng xiāng wèi mǎn qí。

柏树

宋祁

翠柏童然杂花间,簿书馀暇独来看。cuì bǎi tóng rán zá huā jiān,bù shū yú xiá dú lái kàn。
不须更共春葩竞,留取青青待岁寒。bù xū gèng gòng chūn pā jìng,liú qǔ qīng qīng dài suì hán。

房陵旧第

宋祁

谪去房陵席尚温,回看北第已消魂。zhé qù fáng líng xí shàng wēn,huí kàn běi dì yǐ xiāo hún。
当时贺厦翩翻者,今日张罗不过门。dāng shí hè shà piān fān zhě,jīn rì zhāng luó bù guò mén。

过玉莲汤

宋祁

平日宫中赐浴时,玉莲香目涌华漪。píng rì gōng zhōng cì yù shí,yù lián xiāng mù yǒng huá yī。
锦凫绣雁今安在,汩汩馀汤自入池。jǐn fú xiù yàn jīn ān zài,gǔ gǔ yú tāng zì rù chí。

宋祁

袅娜修茎青玉攒,凫翁濯罢翠痕乾。niǎo nà xiū jīng qīng yù zǎn,fú wēng zhuó bà cuì hén qián。
湘君直寄江湖乐,要作风汀雨濑看。xiāng jūn zhí jì jiāng hú lè,yào zuò fēng tīng yǔ lài kàn。

宋祁

我惭散质山中养,君结孤根江上来。wǒ cán sàn zhì shān zhōng yǎng,jūn jié gū gēn jiāng shàng lái。
相对中园两无用,菰芦何处有奇才。xiāng duì zhōng yuán liǎng wú yòng,gū lú hé chù yǒu qí cái。

宋祁

溪芦得种庭轩下,翠色虽新野色销。xī lú dé zhǒng tíng xuān xià,cuì sè suī xīn yě sè xiāo。
要待九秋风雨后,冷梢危叶作萧萧。yào dài jiǔ qiū fēng yǔ hòu,lěng shāo wēi yè zuò xiāo xiāo。

危语

宋祁

奔车下山朽索辔,倒行垂踵临无地。bēn chē xià shān xiǔ suǒ pèi,dào xíng chuí zhǒng lín wú dì。
棋子十二卵相累,手探骊珠触龙睡。qí zi shí èr luǎn xiāng lèi,shǒu tàn lí zhū chù lóng shuì。

出野观农二首

宋祁

杏蕊菖芽正及春,风烟万顷缥陂匀。xìng ruǐ chāng yá zhèng jí chūn,fēng yān wàn qǐng piāo bēi yún。
果然庄腹三餐饱,悒悒深耕不顾人。guǒ rán zhuāng fù sān cān bǎo,yì yì shēn gēng bù gù rén。

出野观农二首

宋祁

炊饟中林烟火迟,劝农官吏驻春旗。chuī xiǎng zhōng lín yān huǒ chí,quàn nóng guān lì zhù chūn qí。
蓬蒿意盛阳膏动,正是陈根可拔时。péng hāo yì shèng yáng gāo dòng,zhèng shì chén gēn kě bá shí。

乐府

宋祁

花外超超百尺楼,碧帘深下蒜条钩。huā wài chāo chāo bǎi chǐ lóu,bì lián shēn xià suàn tiáo gōu。
石城何似卢家好,曲里分明两莫愁。shí chéng hé shì lú jiā hǎo,qū lǐ fēn míng liǎng mò chóu。

过摩诃池二首

宋祁

十顷隋家旧凿池,池平树尽但回堤。shí qǐng suí jiā jiù záo chí,chí píng shù jǐn dàn huí dī。
清尘满道君知否,半是当年浊水泥。qīng chén mǎn dào jūn zhī fǒu,bàn shì dāng nián zhuó shuǐ ní。