古诗词

沁园春·其七题罗浮山

葛长庚

且说罗浮,自从石洞,水帘以还。qiě shuō luó fú,zì cóng shí dòng,shuǐ lián yǐ hái。
是向时景泰,初来卓锡,旧家勾漏,曾此修丹。shì xiàng shí jǐng tài,chū lái zhuó xī,jiù jiā gōu lòu,céng cǐ xiū dān。
药院空存,铁桥如故,上更有朱仙朝斗坛。yào yuàn kōng cún,tiě qiáo rú gù,shàng gèng yǒu zhū xiān cháo dòu tán。
飞云顶,在石桥高处,杳霭之间。fēi yún dǐng,zài shí qiáo gāo chù,yǎo ǎi zhī jiān。
山前。shān qián。
拾得清闲。shí dé qīng xián。
也分我烟霞数亩宽。yě fēn wǒ yān xiá shù mǔ kuān。
自竹桥人去,青莲馥郁,柴门闭了,绿柳回环。zì zhú qiáo rén qù,qīng lián fù yù,chái mén bì le,lǜ liǔ huí huán。
白酒初篘,清风徐至,有桃李时新饤几盘。bái jiǔ chū chōu,qīng fēng xú zhì,yǒu táo lǐ shí xīn dìng jǐ pán。
仙家好,这许多快活,做甚时官。xiān jiā hǎo,zhè xǔ duō kuài huó,zuò shén shí guān。
葛长庚

葛长庚

白玉蟾(公元1194 - ?;现学界对其卒年尚有多种说法;)本姓葛,名长庚。为白氏继子,故又名白玉蟾。字如晦、紫清、白叟,号海琼子、海南翁、武夷散人、神霄散吏。南宋时人,祖籍福建闽清,生于琼州(今海南琼山)人,一说福建闽清人。幼聪慧,谙九经,能诗赋,长于书画,曾举童子科。及长,因“任侠杀人,亡命至武夷”。 葛长庚的作品>>

猜您喜欢

瑞鹤仙

葛长庚

残蟾明远照。cán chán míng yuǎn zhào。
正一番霜讯,四山秋老。zhèng yī fān shuāng xùn,sì shān qiū lǎo。
孤村带清晓。gū cūn dài qīng xiǎo。
有鸣鞭归骑,乱林啼鸟。yǒu míng biān guī qí,luàn lín tí niǎo。
青帘缥缈。qīng lián piāo miǎo。
懒行时,持杯自笑。lǎn xíng shí,chí bēi zì xiào。
甚年来、破帽凋裘,惯得淡烟荒草。shén nián lái pò mào diāo qiú,guàn dé dàn yān huāng cǎo。
多少。duō shǎo。
客愁羁思,雨泊风餐,水边云杪。kè chóu jī sī,yǔ pō fēng cān,shuǐ biān yún miǎo。
西窗正好。xī chuāng zhèng hǎo。
疏竹外,粉墙小。shū zhú wài,fěn qiáng xiǎo。
念归期相近,梦魂无奈,不为罗轻寒悄。niàn guī qī xiāng jìn,mèng hún wú nài,bù wèi luó qīng hán qiāo。
怕无人、料理黄花,等闲过了。pà wú rén liào lǐ huáng huā,děng xián guò le。

瑞鹤仙

葛长庚

赋情多懒率。fù qíng duō lǎn lǜ。
每醉后疏狂,醒来飘忽。měi zuì hòu shū kuáng,xǐng lái piāo hū。
无心恋簪绂。wú xīn liàn zān fú。
漫才高子建,韵欺王勃。màn cái gāo zi jiàn,yùn qī wáng bó。
胸中绝物。xiōng zhōng jué wù。
所容者、诗兵酒卒。suǒ róng zhě shī bīng jiǔ zú。
一两时,调发将来,扫尽闷妖愁孽。yī liǎng shí,diào fā jiāng lái,sǎo jǐn mèn yāo chóu niè。
莫说。mò shuō。
杀人一万,自损三千,到底臲亶。shā rén yī wàn,zì sǔn sān qiān,dào dǐ niè dǎn。
悬河口讷。xuán hé kǒu nè。
非夙世,无灵骨。fēi sù shì,wú líng gǔ。
把湖山牌印,莺花权柄,牒过清风朗月。bǎ hú shān pái yìn,yīng huā quán bǐng,dié guò qīng fēng lǎng yuè。
且束之、高阁休休,这回更不。qiě shù zhī gāo gé xiū xiū,zhè huí gèng bù。

菩萨蛮·送刘贵伯

葛长庚

阁山云冷风萧瑟。gé shān yún lěng fēng xiāo sè。
野猿啼罢蟾光白。yě yuán tí bà chán guāng bái。
听彻太清弦。tīng chè tài qīng xián。
断肠云水天。duàn cháng yún shuǐ tiān。
金陵君此去。jīn líng jūn cǐ qù。
秋入蒹葭浦。qiū rù jiān jiā pǔ。
兴满即回辕。xīng mǎn jí huí yuán。
明年二月春。míng nián èr yuè chūn。

谒金门

葛长庚

春又去。chūn yòu qù。
愁杀一声杜宇。chóu shā yī shēng dù yǔ。
昨夜海棠无□□。zuó yè hǎi táng wú。
晓来闻燕语。xiǎo lái wén yàn yǔ。
缥缈佳人何处。piāo miǎo jiā rén hé chù。
镇日愁肠万缕。zhèn rì chóu cháng wàn lǚ。
千里无家归未得,春风知我苦。qiān lǐ wú jiā guī wèi dé,chūn fēng zhī wǒ kǔ。

菊花新

葛长庚

渺渺烟霄风露冷,夜未艾、凉蟾似水。miǎo miǎo yān xiāo fēng lù lěng,yè wèi ài liáng chán shì shuǐ。
海山外、五云散彩,三峰凝翠。hǎi shān wài wǔ yún sàn cǎi,sān fēng níng cuì。
一鹤横空何缥缈,见殿阁、笙歌拥罗绮。yī hè héng kōng hé piāo miǎo,jiàn diàn gé shēng gē yōng luó qǐ。
笑劳生,空如尺鴳,恋槿花篱。xiào láo shēng,kōng rú chǐ yàn,liàn jǐn huā lí。
于中青鸾唱美。yú zhōng qīng luán chàng měi。
丹鹤舞奇。dān hè wǔ qí。
有粉娥琼女,齐捧芳卮。yǒu fěn é qióng nǚ,qí pěng fāng zhī。
天真皇人陈玳席,宴太姥,思之暗生悲。tiān zhēn huáng rén chén dài xí,yàn tài lǎo,sī zhī àn shēng bēi。
念如今,红尘满面,漫洒晚风泪。niàn rú jīn,hóng chén mǎn miàn,màn sǎ wǎn fēng lèi。

菊花新

葛长庚

十二楼台,但前回旧迹。shí èr lóu tái,dàn qián huí jiù jì。
想琪花似雪,忘了还思。xiǎng qí huā shì xuě,wàng le hái sī。
朝暮痴痴地。cháo mù chī chī dì。
只有老天知。zhǐ yǒu lǎo tiān zhī。
却自省、玉阶金砌。què zì shěng yù jiē jīn qì。
错抛离。cuò pāo lí。
梧桐声颤,窗外草蛩吟细。wú tóng shēng chàn,chuāng wài cǎo qióng yín xì。
醉魂觉,又听秋鸿悲呖。zuì hún jué,yòu tīng qiū hóng bēi lì。
极目寒空,叹未有紫云梯。jí mù hán kōng,tàn wèi yǒu zǐ yún tī。
绛阙消息子。jiàng quē xiāo xī zi。
也无一二、枉垂涕。yě wú yī èr wǎng chuí tì。

菊花新

葛长庚

宝鸭温香,诉丝诚寸意。bǎo yā wēn xiāng,sù sī chéng cùn yì。
记当年事,闷本愁基。jì dāng nián shì,mèn běn chóu jī。
人间天上,只争得那些儿。rén jiān tiān shàng,zhǐ zhēng dé nà xiē ér。
吃禁持。chī jìn chí。
却念九霄风味。què niàn jiǔ xiāo fēng wèi。
清晨雁字。qīng chén yàn zì。
一句句在天如在纸。yī jù jù zài tiān rú zài zhǐ。
只得向风前,默默自嗟惜。zhǐ dé xiàng fēng qián,mò mò zì jiē xī。
业债俱消,还未了、甚时已。yè zhài jù xiāo,hái wèi le shén shí yǐ。
一日里。yī rì lǐ。
滴了俺儿来泪。dī le ǎn ér lái lèi。

菊花新

葛长庚

念我东皇大帝儿。niàn wǒ dōng huáng dà dì ér。
是操觚弄翰之职。shì cāo gū nòng hàn zhī zhí。
飞落尘寰,似此度,算应希。fēi luò chén huán,shì cǐ dù,suàn yīng xī。
向这里。xiàng zhè lǐ。
安能便、策景御气。ān néng biàn cè jǐng yù qì。
灰头土面、千河水。huī tóu tǔ miàn qiān hé shuǐ。
把我如何洗。bǎ wǒ rú hé xǐ。
纵便有铢衣,已失眉峰翠。zòng biàn yǒu zhū yī,yǐ shī méi fēng cuì。
看看皓首,瞒不过镜台儿。kàn kàn hào shǒu,mán bù guò jìng tái ér。
除是去、青松下、碧云底。chú shì qù qīng sōng xià bì yún dǐ。

菊花新

葛长庚

弱水去蓬莱,四万八千里。ruò shuǐ qù péng lái,sì wàn bā qiān lǐ。
远漠漠,俯仰天水青无际。yuǎn mò mò,fǔ yǎng tiān shuǐ qīng wú jì。
鸟飞不到船去难,渺无依。niǎo fēi bù dào chuán qù nán,miǎo wú yī。
剪锦字。jiǎn jǐn zì。
云信待凭鸾翼。yún xìn dài píng luán yì。
青芝素瀑,草舍儿、隐隐烟霞里。qīng zhī sù pù,cǎo shě ér yǐn yǐn yān xiá lǐ。
向闲处,批风切月烹天地,三岛十洲,去有日,几何时。xiàng xián chù,pī fēng qiè yuè pēng tiān dì,sān dǎo shí zhōu,qù yǒu rì,jǐ hé shí。
胎仙就,直待鹤书来至。tāi xiān jiù,zhí dài hè shū lái zhì。

菊花新

葛长庚

铜壶四水。tóng hú sì shuǐ。
寒生素被。hán shēng sù bèi。
夜迢迢,烟月熹微。yè tiáo tiáo,yān yuè xī wēi。
池浸霜荷,槛竹响,井枫飞。chí jìn shuāng hé,kǎn zhú xiǎng,jǐng fēng fēi。
宝枕潭无梦,念忡忡地。bǎo zhěn tán wú mèng,niàn chōng chōng dì。
形留神往,镇日价、忘食应忘寐。xíng liú shén wǎng,zhèn rì jià wàng shí yīng wàng mèi。
省得起,都是天上仙家事。shěng dé qǐ,dōu shì tiān shàng xiān jiā shì。
珠歌舞,酌玉液,饭云子。zhū gē wǔ,zhuó yù yè,fàn yún zi。
怎得麒麟脯,更教知味。zěn dé qí lín pú,gèng jiào zhī wèi。

菊花新

葛长庚

有个闷甚处,一向如痴醉。yǒu gè mèn shén chù,yī xiàng rú chī zuì。
独倚住危阑,坐咬无名指。dú yǐ zhù wēi lán,zuò yǎo wú míng zhǐ。
金鱼玉雁一从去,绝消息。jīn yú yù yàn yī cóng qù,jué xiāo xī。
念念怀天帝。niàn niàn huái tiān dì。
密与冥契。mì yǔ míng qì。
晴霞照水。qíng xiá zhào shuǐ。
叹细草新蒲寒萋萋。tàn xì cǎo xīn pú hán qī qī。
对夕照,树色烟光相紫翠。duì xī zhào,shù sè yān guāng xiāng zǐ cuì。
花落莺啼。huā luò yīng tí。
把往事似川逝。bǎ wǎng shì shì chuān shì。
光阴速,何时是伊归日。guāng yīn sù,hé shí shì yī guī rì。

菊花新

葛长庚

雪牖风轩度岁。xuě yǒu fēng xuān dù suì。
时听芭蕉,雨声凄恻。shí tīng bā jiāo,yǔ shēng qī cè。
情多易感,渐不觉鬓成丝。qíng duō yì gǎn,jiàn bù jué bìn chéng sī。
忽又成千古,诮如梦里。hū yòu chéng qiān gǔ,qiào rú mèng lǐ。
西山南浦尽秋意。xī shān nán pǔ jǐn qiū yì。
一望芦花飞。yī wàng lú huā fēi。
有一点沙鸥,点破松梢翠。yǒu yī diǎn shā ōu,diǎn pò sōng shāo cuì。
凄然念起。qī rán niàn qǐ。
觉两腋凉飙细。jué liǎng yè liáng biāo xì。
诗兴浑飞在渔乡橘里。shī xīng hún fēi zài yú xiāng jú lǐ。

菊花新

葛长庚

忽水远天长,笑把玉龙嘶。hū shuǐ yuǎn tiān zhǎng,xiào bǎ yù lóng sī。
一声声,吹断寒云沧波里。yī shēng shēng,chuī duàn hán yún cāng bō lǐ。
幽愁暗恨,弄皓月,怨白日。yōu chóu àn hèn,nòng hào yuè,yuàn bái rì。
问太虚不尚,则成休矣。wèn tài xū bù shàng,zé chéng xiū yǐ。
云心鹤性,死也要冲霄,乘风去。yún xīn hè xìng,sǐ yě yào chōng xiāo,chéng fēng qù。
分自有、终合仙飞。fēn zì yǒu zhōng hé xiān fēi。
感古怀今聊把笔。gǎn gǔ huái jīn liáo bǎ bǐ。
落叶寒蝉悲。luò yè hán chán bēi。
使人增怨抑。shǐ rén zēng yuàn yì。

水调歌头

葛长庚

要做神仙去,工夫譬似闲。yào zuò shén xiān qù,gōng fū pì shì xián。
一阳初动,玉炉起火炼还丹。yī yáng chū dòng,yù lú qǐ huǒ liàn hái dān。
捉住天魂地魄,不与龙腾虎跃,满鼎汞花乾。zhuō zhù tiān hún dì pò,bù yǔ lóng téng hǔ yuè,mǎn dǐng gǒng huā qián。
一任河车运,径路入泥丸。yī rèn hé chē yùn,jìng lù rù ní wán。
飞金精,采木液,过三关。fēi jīn jīng,cǎi mù yè,guò sān guān。
金木间隔,如何上得玉京山。jīn mù jiān gé,rú hé shàng dé yù jīng shān。
寻得曹溪路脉,便把华池神水,结就紫金团。xún dé cáo xī lù mài,biàn bǎ huá chí shén shuǐ,jié jiù zǐ jīn tuán。
免得饥寒了,天上即人间。miǎn dé jī hán le,tiān shàng jí rén jiān。

水调歌头·自述

葛长庚

金液还丹诀,无中养就儿。jīn yè hái dān jué,wú zhōng yǎng jiù ér。
别无他术,只要神水入华池。bié wú tā shù,zhǐ yào shén shuǐ rù huá chí。
采取天真铅汞,片晌自然交媾,一点紫金脂。cǎi qǔ tiān zhēn qiān gǒng,piàn shǎng zì rán jiāo gòu,yī diǎn zǐ jīn zhī。
十月周天火,玉鼎产琼芝。shí yuè zhōu tiān huǒ,yù dǐng chǎn qióng zhī。
你休痴,今说破,莫生疑。nǐ xiū chī,jīn shuō pò,mò shēng yí。
乾坤运用,大都不过坎和离。qián kūn yùn yòng,dà dōu bù guò kǎn hé lí。
石里缘何怀玉,因甚珠藏蚌腹,借此显天机。shí lǐ yuán hé huái yù,yīn shén zhū cáng bàng fù,jiè cǐ xiǎn tiān jī。
何况妙中妙,未易与君知。hé kuàng miào zhōng miào,wèi yì yǔ jūn zhī。
1071234567»